Lấy phải boss kiêu ngạo

Chương 382


Tim Trương Hân đập mạnh, thử cái gì?

Lãnh Mạc quay người qua nhìn Trương Hân, trong bóng tối anh chỉ có thể nhìn thấy gáy cô, nhưng sự đề phòng của Lãnh Mạc rất cao, từ hơi thở của cô anh cũng biết cô chưa hề ngủ, anh kéo vai cô lại, xoay người cô qua phía mình, anh nhìn vào mắt cô, có chút không chắc chắn, “Anh có thể thử, thử chỉ quen với một mình em.”

Trương Hân nín thở, trợn to mắt.

Vừa mới xong... anh ta nói cái gì?

Lãnh Mạc mở đèn đầu giường, ánh đèn vàng dịu nhẹ chiếu xuống hai người, ánh mắt của Lãnh Mạc cũng dịu lại, “Anh nghĩ một hồi, anh sẽ không để em rời xa anh, cũng không muốn ép em, cho nên cách tốt nhất là anh sẽ thử chỉ yêu một người phụ nữ là em.”

Cô..không nghe nhầm chứ?

Trương Hân kinh ngạc.

“Anh, anh nói lại lần nữa!”

“Anh nói là, anh đồng ý thử, để xem xem anh chỉ có một người phụ nữ có được không.” Lãnh Mạc giọng nghiêm túc nhắc lại một lần nữa, “Anh nghĩ kỹ rồi, đây có thể là chiếc chìa khóa để giải quyết vấn đề này, anh muốn vì em mà thử một lần, nhưng anh không biết có được hay không...”

Lãnh Mạc còn chưa nói dứt lời, Trương Hân đã ôm chặt lấy anh, “Chỉ cần anh chịu thử... thử là được rồi.”

Trương Hân cảm động thiếu chút khóc.

Trước giờ cô chưa từng nghĩ, một người đàn ông độc đoán như Lãnh Mạc lại vì cô mà nói ra những lời như vậy, cô đồng ý cho anh một cơ hội, cũng cho cả hai một cơ hội.

“Lãnh Mạc, chỉ cần anh đồng ý thử, em sẽ ở bên cạnh anh.”

“Anh vẫn chưa nói xong.” Với cái ôm tình nguyện, anh chưa bao giờ từ chối, anh đưa tay ôm lấy Trương Hân, nhìn cô vui sướng ngoài dự tính, trong lòng anh cũng vui theo. “Đương nhiên rồi, nếu lần thử này mà thành công thì tự khắc là tốt nhất, nhưng nếu không được, đến lúc đó anh cũng không buông tay đâu, có khiến em trở nên điên rồ anh cũng sẽ giữ em bên cạnh.”

“Cái này đến lúc đó hẵng nói.”

Nguyện vọng của Trương Hân khá đẹp đẽ, nhỡ Lãnh Mạc thành công thật thì sao.

Mặc dù xác suất gần bằng không.

Đã quyết định xong, hai người đều vui vẻ lại. Lãnh Mạc hơn hai tháng nay chưa đụng vào phụ nữ, bây giờ ôm Trương Hân trong lòng, anh lập tức thấy cơ thể có phản ứng, Trương Hân vẫn đang ngủ vùi trong vui sướng mà không hề phát giác sự khác thường của cơ thể anh.

Lãnh Mạc tạm thời cũng không muốn phá hoại bầu không khí hạnh phúc như vậy.

Anh đưa tay vuốt mái tóc dài của cô, “Nếu đã quyết định xong rồi, vậy khi nào em định về với anh?”

“Để hai hôm nữa đã.” Trương Hân cũng ở nhà tổ của Tiêu Lăng một thời gian, cũng có cảm tình với những người ở đây, đặc biệt là Tô Tố, cô càng tiếp xúc với Tô Tố càng thấy cô giống với Tố Tố, nhưng cô hiểu Tố Tố đã không còn nữa. Trương Hân cưỡi lên ngực Lãnh Mạc, tim anh đập chậm hơn người bình thường đôi chút nhưng rất có lực. Cô mới yên tâm, “Thế nào thì mai cũng phải nói với Tô Tố và mọi người bên đó, thời gian này Tiêu lão gia đãi em không bạc, còn Tiêu Lăng nữa, Tiêu Lăng là ông chủ của em, anh ta cũng không truy cứu trách nhiệm khi em không đi diễn... đợi ngày kia hoặc là ngày kìa em hẵng về vậy, ngày kia là 25 tết, ngày kìa là 26 tết, lúc về cũng có thể chuẩn bị các thứ để đón năm mới rồi.”

“Được.”

Tâm trạng Lãnh Mạc khá tốt, lúc này Trương Hân có đòi trăng đòi sao, xem ra anh cũng sẽ nghĩ cách.

“Còn nữa, em với Từ Dịch không hề có chuyện gì, lần trước là đúng lúc chụp ảnh mẫu, về muộn quá nên anh ấy mới chở em về, anh không thấy em còn không để anh ta vào cổng chung cư sao... hai tháng nay em không hề liên lạc với bên ngoài, làm sao mà nói chuyện được với Từ Dịch? Anh đừng nghe người khác nói bừa.

Nếu như Lãnh Mạc đã đồng ý thay đổi bản thân, Trương Hân cũng đồng ý giải thích với anh, “Còn chuyện show truyền hình về tình yêu kia, nếu anh cảm thấy không chấp nhận được em cũng có thể từ chối công việc ấy, cùng lắm là mất chút tiền phạt, dù sao cũng là anh trả cho em.”

Lãnh Mạc không ngờ vì một câu nói của anh mà thái độ của cô thay đổi hẳn như vậy, phút chốc thấy càng hưng phấn hơn.

Thực ra anh không hề để tâm cô đóng phim gì với vai gì, anh chỉ để ý những người đàn ông xung quanh cô. Trương Hân đã nói không hề có gì với Từ Dịch vậy anh cũng chẳng còn gì phải bận tâm.

“Chỉ cần em không có hứng với tên Từ Dịch kia, anh cũng chẳng ép em từ bỏ hợp đồng, em thích là được rồi, vui vẻ thì quay, không thích thì bảo anh, anh sẽ nộp tiền hủy hợp đồng cho.”

“Tốt vậy sao?” Trương Hân ngẩng đầu nhìn Lãnh Mạc không dám tin.

“Đương nhiên.”

“Hì hì” Tâm trạng Trương Hân vui đột xuất, cô ôm chặt lấy Lãnh Mạc.

Ở với nhau 7 năm, hôm nay là ngày cô vui nhất, trong 7 năm cô chỉ lên giường và rất ít tâm tình với anh, nhưng hôm nay cô thấy trái tim hai người ở ngay sát bên nhau.

Trương Hân vui sướng lăn lộn trong lòng Lãnh Mạc.

Rất nhanh, cô cảm thấy có gì không đúng.

Cô dừng lại, đỏ mặt nhìn Lãnh Mạc, “Cái tên cầm thú này, những lúc thế này mà anh...”

Đây chính là sự khác biệt rõ ràng nhất giữa đàn ông và đàn bà.

Đàn bà là động vật cảm tính, dưới không khí thư giãn như vậy sẽ càng thích giao tâm hơn.

Đàn ông là động vật tư duy bằng nửa bên dưới, thích đàn bà tự ngã vào lòng, ấm hương nhuyễn ngọc trong tay, bên dưới lập tức không nghe lời.

“Cuối cùng em cũng phát hiện ra.” Lãnh Mạc cảm thán, anh đã cương rất lâu rồi.

“Sao anh dê thế!”

“Em phải hiểu cho một thằng đàn ông hai tháng không đụng vào phụ nữ, hơn nữa người phụ nữ mình thích nằm trong lòng mình mà không có cảm giác thì chắc chắn là liệt dương.” Lãnh Mạc lật mình đè cô xuống dưới thân, cười nham hiểm, “Khi nãy quên nói với em, anh có thể thử không đụng vào người phụ nữ khác, nhưng có một điều kiện đấy——Em phải dùng bản thân mình để làm anh hài lòng, có bản lĩnh thì vắt kiệt anh đi, để anh khỏi có sức mà đi tìm người khác.”

“Lãnh Mạc, ư...”

Lãnh Mạc trực tiếp dùng nụ hôn nóng bỏng nói với cô mưu cầu.

Những lúc thế này, anh không muốn nghe những lời không liên can.”

...

Hôm sau

Sáng sớm Lãnh Mạc đã tỉnh dậy, giải quyết được một cái cả người đều khoan khoái, phong độ hẳn ra. Lúc ăn sáng, Tiêu Lăng và Tô Tố nhìn nhau một hồi không nói gì, lão gia cũng là người từng trải, nhìn Lãnh Mạc lông mày nhướn lên, ông cũng không nói gì. Tiêu Quốc Cường không liên can cũng chẳng để tâm đến Lãnh Mạc, chỉ có Tiêu mẫu cau mày nhìn anh.

Lãnh Mạc rõ ràng là quá phấn chấn, đến Tiểu Thất và Cảnh Thụy cũng thấy được sự khác thường của anh.

“Chú Lãnh Mạc ơi, có phải chú vừa nhặt được tiền không? Dì Hân đâu ạ?”

Lãnh Mạc tâm tính vui vẻ, gắp cho Tiểu Thất một chiếc bánh bao nhỏ rồi xoa xoa đầu cô bé, “Không phải là chú nhặt được tiền đâu, chỉ là chú có chuyện vui thôi, dì Hân của cháu tối qua ngủ muộn nên bây giờ vẫn chưa dậy, các cháu nhớ đừng lên làm phiền dì nhé, đợi tối nay chú đến mang kẹo cho ăn.”

“A. Tối nay chú cũng đến ạ?”

Lãnh Mạc nhướn mày, “Sao vậy? Tiểu Thất không hoan nghênh chú à?”

Không thể không nói, lúc mặt mày Lãnh Mạc thư giãn, anh khá đẹp trai. Tiểu Thất nhìn Lãnh Mạc, thiếu chút rơi nước miếng, “Không đâu, không đâu, Tiểu Thất còn mong chú đến chơi thường xuyên cơ.”

Ít nhất chú đến chơi, mẹ của daddy sẽ không soi mói ma mi nữa.

Gương mặt Lãnh Mạc càng nở rộ, vỗ vỗ lên đầu con bé, anh cười hết sức mãn nguyện.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.8 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status