Liên hoa bảo giám

Chương 158: Thế giới Hồng Môn Yến – PIII


- Phụ vương!
Yuna bưng một chén rượu đi tới trước mặt Baergena, nhìn thoáng qua Đỗ Trần ngồi bên cạnh quốc vương, cười nói:
- Francis các hạ có công lớn với nước, ta nghĩ, hắn không nên tiếp tục bị vệ sĩ cung Verne coi thường.

Baergena cười nói:
- Đích xác, Francis có công lớn với nước, sao có thể bị vệ binh không biết đối đãi vô lễ?

Đỗ Trần nhìn Yuna, lại nhìn Baergena một chút, chuyện này quá mức khác thường? Hắn rùng mình, tựa hồ hiểu được cái gì. Cúi đầu nhìn, tiểu Bối Bối đang mở to mắt, ngơ ngác nhìn mình, vẻ mặt tiểu nha đầu kia cũng vô cùng quái dị, hình dáng tiểu Bối Bối nhíu mày suy tư, thật sự là quá đáng yêu.

- Francis thân ái!
Baergena nói tới Đỗ Trần:
- Huân tước các hạ, a, không hẳn là Francis bá tước các hạ... Ân, sau này ta nghĩ vệ sĩ cùng Verne sẽ không vô lễ với ngươi nữa, bởi vì vô lễ với bá tước của đế quốc, mặc dù bọn họ là vệ sĩ hoàng gia, cũng nhất định bị đưa lên giàn hỏa thiêu hành hình.

Đây là thăng quan cho mình ư? Tiên lễ hậu binh?

Đỗ Trần mặc dù mơ hồ nghĩ tới một sự tình, nhưng không dám đưa ra chủ ý, hắn lập tức đứng lên khom người nói:
- Bệ hạ, chính vì vô công không nhận lộc, ta trước mắt bất quá là một đệ tử rất bình thường, sao có thể nhận vị trí trọng yếu là bá tước của đế quốc như thế?

Bá tước cùng huân tước cách nhau tam cấp, nhưng bản chất thì khác nhau vô cùng, điểm trọng yếu nhất là bá tước có thể danh chính ngôn thuận có lãnh địa của chính mình, chiêu mộ tư binh của mình.

"Giỏi cho một câu vô công không nhận lộc! Nhưng lời này thật tuyệt a." Baergena con mắt sáng ngời, trong lòng thầm khen Đỗ Trần có điều mới mẻ, nhưng hắn không biết, Đỗ Trần nói ra câu ngạn ngữ của kiếp trước sau khi đã phiên dịch thành ngôn ngữ thông dụng trên đại lục Beins.

- Vô công, đích xác không nhận lộc. nhưng ngươi lại rất có công với nước.
Baergena chỉ mấy vị tân khách, lớn tiếng nói:
- Năm ngoái phương nam gặp thủy nạn, dân tám trăm dặm hai bên bờ sông Newzeland gặp tai ách, phản quân nổi lên, có thể nói là rung chuyển bất an! Các đại thần cũng không có xuất ra biện pháp hoàn toàn giải quyết thủy tai! Nhưng ngươi, Francis, vì đế quốc giải quyết chuyện đại phiền toái này, nếu đây không phải là đại công lao, vậy cái gì mới xem là công lao đây?

Hiểu rồi, lão tử hoàn toàn hiểu phát sinh sự tình gì rồi! Đỗ Trần một tay ôm tiểu Bối Bối, một tay sờ sờ cái mũi, khom người nói:
- Bệ hạ sao lại như thế, ta càng không dám đảm đương! Nhưng Francis cũng biết nhược quốc vi dân, đương cúc cung tẫn tụy, tử nhi hậu dĩ. (đương thời bản thân cố sức phục vụ, chết thì con phục vụ tiếp)

Baergena lại rung động, giỏi cho một Francis, đây là kẻ mười lăm năm ngu ngốc sao, năm nay bất quá mười sáu tuổi -còn trẻ tuổi, nhưng lời nói khiến cho ngươi ta thật sự là... thuận tai! Quá thuận tai.

Yuna cười duyên nói:
- Bá tước các hạ, trước kia ta chỉ biết ngươi có rất nhiều ưu điểm, hơn nữa cùng phụ hoàng nói qua, nhưng không nghĩ tới, trên người ngươi còn có nhiều ưu điểm chờ ta khám phá! Tỷ như, cách ăn nói!

Lời của nàng uyển chuyển như muốn nói với Đỗ Trần, bây giờ sự biến hóa của Baergena chính là công lao của mình, Yuna vừa cười vừa nói:
- Phụ hoàng, đề nghị kia của ta, ngài bây giờ có thể cho ra quyết định rồi chứ?

- Đương nhiên có thể, Yuna, nữ nhi của ta, bây giờ phụ hoàng thấy đề nghị của ngươi phi thường chính xác, phi thường tốt.
Baergena gật đầu, lại nói:
- Francis, ngươi đã làm tai nạn cùng ẩn họa tại tám trăm dặm sông Newzeland biến mất vô hình, thu được dân tâm phương nam, bình tức họa loạn! Đây là một công lao to lớn, nếu chỉ tăng lên cho ngươi tước vị, cũng là không công bằng với công lao của ngươi! Ta tại vị hơn hai mươi năm, luôn luôn thưởng phạt phân minh! Đối với công thần, quyết không lậm ân tưởng thưởng.

Nếu trong lòng đã nghĩ hiểu được chuyện gì xảy ra, Đỗ Trần phối hợp với hắn, giả vờ kinh ngạc nói:
- Ân tứ của bệ hạ đã khiến cho ta khó cả thể an tâm, kỳ thật thế cục của phương nam có thể ổn định được, toàn là nhờ quyết sách anh minh duệ trí, quyết đoán của bệ hạ, cũng là địa vị thần thánh của người trong lòng dân chúng phương nam. Không có ngài, cho dù ta mang đi mười vạn, trăm vạn chẩn tai, cũng không làm nên chuyện.

Baergeba cười cười, đột nhiên vung tay lên, lập tức có người hầu đi tới vách tường sau lưng hắn, lấy ra một bức bản đồ Lanning, Baergena đứng lên, tiếp nhận bối kiếm cùng vương quan trong tay người hầu, chỉ vào sông Newzeland nghiêm nghị nói:
- Francis, ta, chủ nhân Lanning, Baergena thưởng cho ngươi! Đó là một phần thưởng, cũng là một trách nhiệm.

Trong lòng Đỗ Trần ngơ ngác, lập tức giao nữ nhi cho Yuna ở bên, quỳ xuống, cung kính nói:
- Tổ tiên Lanning Bowen trên cao, Francis được sinh tại Lanning là vinh dự! Không dám cầu thưởng thêm cái gì.

Mẹ nó, quá mộng ảo rồi, điều này sao có thể? Lão tử tưởng rằng gia quan tiến tước vậy là đủ rồi, nhưng không nghĩ tới... Đỗ Trần trong lòng kinh hãi, nhưng trên mặt lại kinh ngạc, y theo lễ nghi quý tộc mà bày tỏ sự kích động, nhưng trả lời hết sức đắc thế.

Baergena đi tới trước mặt Đỗ Trần, gác bội kiếm trên vai hắn, thanh âm kéo dài:
- Gần tám trăm dặm đất đai hai bên bờ sông Newzeland cùng cảng Newzeland, thưởng cho trung thần, Francis bá tước thủ hộ.

- Tổ tiên thánh Bowen trên cao, với tính mạng của hậu duệ Shigeru, Francis lập thệ...
Đỗ Trần trong miệng nhớ kỹ một lời thề tiếp nhận lãnh địa của quý tộc mà ai cũng phải nói, trong lòng lại hô lớn, lão tử có địa bàn rồi? Ha ha, tiểu thâu có địa bàn rồi...

Thật lâu sau, lễ nghi chấm dứt, Baergena cười nói:
- Tốt lắm, đứng lên đi! Trách nhiệm của ngươi rất nặng, hai bên bờ Newzeland có hơn ba mươi vạn bình dân, sự giàu có của họ ngày sau sẽ do ngươi cố gắng! Đừng cho con dân trong lãnh địa của ngươi thất vọng, cũng không nên để ta thất vọng, càng đừng cho Lanning đế quốc thất vọng.

Đỗ Trần trầm giọng gật đầu.

Baergena lại cười:
- Tốt lắm, hôm nay chỉ là hình thức sơ qua, đại điển thụ tước chính thức cùng chiếu thư tứ phong lãnh địa sẽ được các vị đại thần thương nghị sau... A a, ngươi biết đấy, bây giờ có rất nhiều đại thần ở đế đô có thể có chút tiểu nhân ngộ giải với ngươi, để bọn họ hiểu rõ ưu điểm cùng cách làm người của ngươi, phải xử lý không ít chuyện a.

- Ta hiểu được.
Đỗ Trần thật sự hiểu, Baergena ẩn hàm ý tứ để cho lão hiệp trợ bãi bình phái phản đối.

- Haha, tốt lắm, tiếp tục tửu yến của chúng ta.
Baergena cười to. Đột nhiên, hắn lại nhìn tiểu Bối Bối trong lòng Yuna, thân thiết ôm lấy tiểu nha đầu đáng yêu, thơm một cái:
- Tiểu cô nương thật đáng yêu. Yuna, nàng so với ngươi còn đáng yêu hơn.

Tiểu Bối Bối nhìn Baergena, nghĩ thầm, chán ghét, ngươi là lão đại hồ tử dám phi lễ tiểu Bối Bối, đốt ngươi mông đít.. di?

Tiểu nha đầu kia lại ngắm nghía Baergena, đột nhiên cười hắc hắc, cười rất gian trá, rất xấu rất xấu! Tiếp theo, nàng chậm rãi phóng ra tinh thần lực kinh khủng của mình.

Đương nhiên, đối với người ngoài thì đều là đáng yêu, như tiểu hài tử bình thường làm nũng.

Baergena mờ mịt chẳng hiểu tốt xấu gì, hắn hiểu, tiểu nha đầu trong lòng này sao càng nhìn càng đáng yêu? Haha, không được, nàng quá đáng yêu.

Baergena trong lòng nhộn nhạo, một cảm giác tuyệt vời trong nháy mắt xông lên, hắn trong nháy mắt vứt bỏ tư duy của chính trị gia, không chút nghĩ ngợi nói:
- Yuna, mẫu thân ngươi, vương hậu của ta nhất định rất thích Beiermengde, ha ha!

Tiểu nha đầu thật sự quá đáng yêu, nàng mở con mắt to nhìn hình dáng của mình khiến cho lòng người thích thú!

Baergena lại thơm tiểu bảo bối một cái, tiếp tục nói:
- Francis, ta muốn thay vương hậu thu một cháu gái, ngươi thấy thế nào?

Ân? Đỗ Trần sửng sốt. chỉ thấy nữ nhân nháy mắt với hắn cười xấu.

- Ngươi không ngại chứ? Tốt lắm, chuyện này là nội vụ hoàng gia, không cần ý kiến thông qua của các đại thần, ngươi đâu, lập tức ban bố chiếu thư, tứ phong Beiermengde là Lanning tiểu công chúa.

Đỗ Trần khó hiểu.

Yuna cũng chết lặng, đáng chết, phụ hoàng người đang làm gì vậy? Phong thưởng quá mức rồi! Không thể trắng trợn thu phục Francis như vậy chứ? Tứ phong công chúa sao là chuyện nội vụ hoàng gia được! Trời ạ, sợ rằng ngày mai tất cả các lão hồ ly cùng tiểu hồ ly trong đế đô đều có một ý nghĩ khác - Lanning hoàng thất muốn thu Francis.

Nhưng bệ hạ đã nói ra khỏi miệng, mọi người cũng chỉ có thể cam chịu loại tình huống này, đều tiến lên chúc mừng.
Đỗ Trần nhìn loáng qua Yuna công chúa, trong lòng cười chế nhạo, mẹ nó, đây là Hồng Môn Yến sao? Không thể tưởng được Hồng Môn Yến ở thế giới này cũng là gia quan tiến tước, tặng một mảnh lãnh địa lớn, thuận tay, còn nhận một công chúa...

- Hồng Môn Yến...
Đỗ Trần tự giễu.

- Cái gì mà yến?
Yuna nghe được, thuận miệng hỏi.

- A? A a, Hồng Môn Yến.
Đỗ Trần cười nói:
- Trong một quyền cổ thư ở đấu thần đảo ta đã thấy qua, nói là thượng cổ có điểu loại dị thú cường đại, tên tà hồng hộc, mà sau này các "thánh vương" tiếp kiến thưởng cho công thần thì cử hành yến hội, tên là Hồng Môn Yến, ý bảo ân sủng của vương gia...

Nói xong, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, mẹ nó, chính mình thật sự quá mới mẻ, loại lời dối trá này đều có thể biên chế ra được.

Yuna không biết đây là hắn nói loạn lên, cười nói:
- Francis bá tước, ngài thật sự là quá thông thái.

- Hắc hắc!
Đỗ Trần cười trừ.

Thật không nghĩ rằng, Baergena vừa mới buông tiểu Bối Bối cũng nghe được lời nói này, hắn trong lòng chợt động, tự nhủ nếu thánh vương bệ hạ nghĩ ra, như thế tốt hàng đầu a.

Suy nghĩ một chút, hắn cười nói:
- Francis bá tước nói thật quá tốt, thánh vương thưởng tứ công thần, nên gọi là Hồng Môn Yến! Người đâu, ghi chép lại cho ta, sau này Lanning ta nếu thưởng cho công thần, nhất luật thưởng một… Hồng Môn Yến.

Tiệc rượu kết thúc, Đỗ Trần cười vui vẻ rời khỏi "Hồng Môn Yến."

Nhưng hắn vừa rời đi, Baergena trong đại điện đã thay đổi sắc mặt, hắn quát người hầu lui đi, chỉ để lại công chúa Yuna cùng mấy vị tân khách không thuộc loại thành viên trọng yếu của hoàng gia.

- Ba! Ba! Ba!
Baergena vỗ tay, ngay sau đó, có mấy bóng người từ phía sau xuất hiện, quỳ gối trước mặt bệ hạ... tiểu Bối Bối cảm ứng không có sai, nơi này thật sự mai phục rất nhiều cao thủ.

Sắc mặt Yuna có chút trầm trọng, nàng nói:
- Phụ hoàng, vừa rồi sao người lại thu Beiermengde...

- Ngươi nói cái gì, ngươi không biết là tiểu nha đầu kia thật sự quá đáng yêu sao? Đây cũng là một cách càng tốt để thu phục Francis.
Baergena căn bản là không biết hắn đã trúng chiêu, bởi vì chiêu số của tiểu Bối Bối thật sự rất cao…. rất thủ đoạn.

Đi một vòng trước mặt mọi người, Baergena nói:
- Yuna, lúc này đây nhờ có sự nhắc nhở của ngươi, nói cho phụ hoàng Francis có cửu cấp đấu thần ủng hộ, nếu không, sợ rằng tối nay chúng ta sẽ cùng cao thủ cửu cấp đỉnh phong là địch! Đến lúc đó cho dù chúng ta có thể giải quyết Francis, vệ sĩ cung Verne cùng các lão tiên sinh được cung phụng cũng sẽ bị tổn thất phi thường lớn! Tốt lắm, lúc này đây ngươi làm rất tốt.

Yuna cười khinh không nói gì.

- Các ngươi nói một câu đi, Francis đến tột cùng thế nào?
Baergena nhìn mấy bóng đen.

- Bệ hạ, ít nhất hắn hôm nay không có địch ý, nếu không, hắn không có khả năng ôm tiểu nha đầu kia tới dự tiệc! Hơn nữa theo tình báo chúng ta nắm giữ, ngoại trừ theo lời công chúa Yuna, hắn cùng thánh giáo đã đạt thành hiệp nghị nào đó, có thể nói không có gì không thể làm! Thậm chí có thể có hành động bất mãn với hoàng thất! Ngược lại, hắn biểu hiện so với phần lớn giáo quan viên đều trung tâm! Tương đối mà nói, cùng thánh giáo đạt thành hiệp nghị nào đó, thật sự là không thần chi cử, dù sao thánh giáo có thể cho đế quốc nhiều thứ không thể cho! Cho nên...

- Ân, nếu Francis dấu diếm lòng không thần phục thì...

Hắn còn chưa nói xong, đầu lĩnh nọ đã nói:
- Bệ hạ, cửu cấp đấu thần đích xác khủng bố, nhưng nếu chỉ có một hai cao thủ cửu cấp đấu thần, mà không có tư nguyên khổng lồ, xa xa không đủ đối kháng với đế quốc của ngài, nhưng tin tưởng trong một phần vạn không thể có điều có thể! Bệ hạ, cho dù thật sự hy sinh một vạn người để giết chết một cửu cấp đỉnh phong đấu thần, đối với trăm vạn đại quân của ngài mà nói, cũng không tính là cái gì.

- Tốt lắm, như vậy đi.
Baergena nở nụ cười:
- Nếu hắn không có uy hiếp, vậy, có thể thử sử dụng hắn. Đây cũng là nguyên nhân trọng yếu nhất ta sắc phong cho tiểu nha đầu đáng yêu kia!

Quay đầu nhìn về phía Yuna, tựa hồ tham khảo ý kiến:
- Ngươi muốn nói gì sao?

Yuna cúi đầu nói:
- Francis chính mình có một cửu cấp đỉnh phong cao thủ ủng hộ, vậy hắn là một quả trứng lớn, hơn nữa, bây giờ thánh giáo đang ăn quả trứng này.

Dừng một chút, lại nói:
- Cho nên, sau khi con từ miệng Thomas đấu thần biết được tin tình báo liền thông báo ngài, mới có thể đề nghị trọng thưởng cho Francis.

Nàng nhìn đôi mắt thâm thúy của phụ hoàng, lớn tiếng nói:
- Bá tước, đế quốc từng có trăm vị! Tám trăm dặm lãnh thổ, ngàn dặm ranh giới Lanning trước mặt bất quá là một tiểu trùng tử! Nhưng, đủ để cho Francis rơi nước mắt, mà phụ hoàng ngài, có thể dụng khoản nhỏ đổi lại cơ hội thu phục một vị đấu thần có thể vượt cửu cấp đỉnh phong, phi thường đáng giá.

- Mà đây chỉ là một chỗ tốt trong đó.
Yuna tiếp tục nói:
- Tám trăm dặm hai bên bờ sông Newzeland là mối cái hắc động (hố đen), những năm gần đây ngư nhân xâm nhập, động đất thủy tai, dị quân quật khởi, vì khu thổ đại tám trăm dặm này, đế quốc đã nỗ lực quá nhiều! Vậy, khối đất đai chỉ có thể thủ giữ này giao cho Francis là rất tốt.

Nàng cười cười:
- Dụng trăm vạn thân gia của Francis giúp lấp đầy hắc động kinh tế của đế quốc, phụ hoàng, khoảng sinh ý này người kiếm được lớn rồi.

Baergena ý cười càng đậm, nhưng tựa hồ muốn làm khó dễ:
- Nếu Francis thật sự lấp đầy hắc động này thì sao, cũng khiến cho nơi này trở thành một nơi phồn hoa? Như vậy, Francis tọa trấn tám trăm dặm lãnh thổ, cùng với một hai vị cửu cấp đấu thần đỉnh phong ủng hộ, sẽ không có ý xấu chứ?

Yuna không khỏi cười nói:
- Nếu Đỗ Trần thật sự biến hai bờ Newzeland thành một nơi phồn hoa - mặc dù ta cũng không thừa nhận hắn có năng lực này, nhưng đối với phụ hoàng thống trị vạn dặm Lanning, khư khư tám trăm dặm lãnh thổ có thực lực gì chứ, có thể tính là cái gì…

- Phụ hoàng, Francis bây giờ chính là một cái hạt, ngài đem nó gieo xuống đất, không cần chăm sóc, không cần trông nom, chờ hắn lớn thì ngài có thể tùy ý nhấm nháp, nếu hạt cây này dám phản kháng, ngài trong tay còn hơn trăm vạn người đốn củi mà.

Nghe Yuna nói xong, Baergena đột nhiên thở dài:
- Yuna, nếu ngươi không phải công chúa, mà là vương tử, ta cũng không vì lựa chọn mà phát sầu...

Yuna thu liễm cúi đầu, nhưng ánh mắt lại lặng lẽ nhìn về vương tọa, Baergena trông thấy, chỉ thở dài, nhìn trộm vẻ mặt nữ nhi.

Ngoài cung, Đỗ Trần đi ra cửa cũng đã hiểu rõ hết thảy, kết hợp ý nghĩ trước kia, khiến đế vương thay đổi thái độ, chỉ có triển hiện ra giá trị lợi dụng không tạo thành uy hiếp, vậy dễ dàng biết, tin tức bên mình có cực đỉnh cao thủ đã bị Lanning hoàng thất biết được...

Chuyện này Đỗ Trần không rõ ràng lắm, bất quá ngày trước, lợi đại vu tệ, xa xa đại vu.

Hắn một mặt suy nghĩ, một mặt đi tới dưới pho tượng thánh Bowen, trong lúc này, có mấy người cản hắn lại.

Đỗ Trần vừa nhìn, mấy người này hắn đều biết, đều là gia tướng trang viên St. Kain.

- Francis huân tước các hạ, cha ngài, Angius đại công tước cho chúng ta chuyển cáo ngài, hắn vì ngài đã định hạ hôn sự, người kia là cháu gái thủ tướng Antoine, tiểu thư Avril! Trước mắt, nghi thức đính hôn đang thảo luận, xin ngài...

Không đợi hắn nói xong, Đỗ Trần hét lớn:
- Cái gì? Lão tử đính hôn rồi sao?
Liên Hoa Bảo Giám
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status