Liên hoa bảo giám

Chương 444: Chí tôn Đổ Thần không cách nào trốn tránh trừng phạt


Trầm mặc, trầm mặc thật lâu, đến khi Long Tước không thể tin, kinh ngạc quát to một tiếng mọi người mới hết tự tư.
- Đây là chuyện gì xảy ra?

Một khắc mở bài, mọi người cơ hồ đều chuẩn bị chiến đấu, nhất là Long Tước, nàng xác định để bài là gì, toàn bộ chú ý lực đều tập trung vào việc Đỗ Trần có thể dùng Thanh Vân chạy trốn, căn bản là không ai chú ý chuyện trên bàn đổ, nhưng khi đã chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu, mọi người lại ngạc nhiên phát hiện ra, Long Tước đoán sai, mà Francis thắng.

Junker ngồi trên ghế, nhìn chằm chằm Đỗ Trần, chuẩn bị trấn áp loạn cục, nhưng vừa khi Anne mở bài, lập tức đứng phắt dậy, hai người sắc mặt đều lộ ra sắc thái kinh sợ:
- Đương nhiên là sáu tép... cảm giác của Long Tước xảy ra vấn đề sao? Tại sao không phải 2 rô?

Đỗ Trần nhíu mày, kinh ngạc vô cùng nhìn để bài của mình, ngay một khắc khi Anne mở bài, Thanh Vân dưới chân hắn đã xuất hiện, hỏa liên đăng, Chỉ Gian Sa cũng suýt nữa ra tay công kích.

Người xem không rõ tại sao Long Tước đoán sai, chỉ là không hiểu, đều thay Đỗ Trần thở phào nhẹ nhõm, truyền thuyết Đổ Thần lại tiếp tục, truyền thuyết được nhân loại sùng bái vẫn đang tồn tại...

Cơ hồ là đồng thời, hai người đều nhìn chằm chằm Anne.

Ánh mắt Đỗ Trần có ba phần kinh ngạc, bảy phần khó hiểu! Junker lão gia tử bảy phần tức giận, ba phần là... một tâm tình khó hiểu.

Anne rất bình thản nhìn hai người, chỉ ưu nhã cười nói:
- Ta tuyên bố, tràng đánh cuộc cuối cùng, người chiến thắng là... Francis.

Lão gia tử đột nhiên nở nụ cười, dụng bí pháp truyền âm cho Đỗ Trần:
- Francis, hôm nay ta kiến thức chí tôn Đổ Thần chính thức, nàng đương nhiên có thể giấu diếm mọi người đổi bài, kể cả Junker ta cũng trong đó... ta thật sự già rồi sao?

Đỗ Trần cũng cười, đồng dạng bí pháp đáp lời:
- Lão gia tử, ta cũng kiến thức rồi, không đổ mà đổ, nguyên lai chính thức chí tôn Đổ Thần là không ra tay đánh bạc, Francis ta dù sao đã đổ... không tính là chí tôn Đổ Thần.

Hai người chậm rãi thu hồi ánh mắt trên người Anne. Lúc này, bọn họ ai cũng không dám nói rõ suy nghĩ trong lòng, nếu không, Đỗ Trần sẽ phải đối mặt với khổ chiến, mà Junker cũng mất đi danh dự của gia tộc Tucker!

Không thể nói thì phải nói dối, ít nhất cũng phải nói dối để giữ thể diện.
Lão gia tử trong lòng bắt đầu biến hóa: "Đáng chết, mặc kệ quá trình thế nào, Francis đích thật thắng! Vậy ta còn tiếp tục giúp Kiếm Nô đối phó hắn không? Đối phó Francis, đích xác có thể xúc tiến quan hệ với Thấm Thủy Hồ Margaret, nhưng... vừa rồi ta xuất quy củ mấy vạn người đều nghe được, nếu ta không thủ tín..."

Lão gia tử cắn răng, tựa hồ nghe được một thanh âm: "Nặc, đây là Junker, Junker nói chuyện thối lắm! Sau này gia tộc Tucker nói ai tin, vậy thì thối lắm..."

Renault, đại tam giác hải quân, Mickey công quốc, so ra kém Margaret, nhưng danh dự của gia tộc Tucker, bốn Margaret cũng không đáng. "Ca ba", nội tâm lão gia tử Junker bình lặng... danh dự gia tộc trọng yếu hơn tất cả.

Junker xác định được lập trường, lời nói dối tự nhiên cũng xuất hiện, ha ha cười, nói:
- Long Tước, ta tin cảm giác lực của ngươi, nhưng ngươi hẳn rõ ràng, trên bàn đổ có quy củ - trong tuyệt cảnh xuất tuyệt kỹ chuyển bại thành thắng, chỉ cần không ai bắt được, thì đó là bản lĩnh của hắn, cũng là hắn thắng.

Long Tước đau khổ gật đầu, nghĩ thầm, vừa rồi còn có chút hoài nghi Anne, nhưng mình bây giờ không nghe nói Anne là đổ thuật cao thủ, hơn nữa nàng càng không có lý do trợ giúp Francis a... nghe Junker nói vậy, chẳng lẽ là đổ thuật của Francis, cao thâm có thể tới mức không chạm vào bài, không cần đấu khí, khoảnh khắc thay đổi bài....?

Lão thiên, hắn làm sao làm được vậy?

Long Tước nghĩ không ra, trong lòng tự nhiên không hết hoài nghi, ánh mắt vẫn chằm chằm dán vào Anne - hiềm nghi lớn nhất là nàng.

Bất quá lão gia tử lập tức giúp nàng! Chắp tay nói với Đỗ Trần một cách tôn kính:
- Francis các hạ, đầu tiên ta dám chắc, ngài đích xác là thắng! Bất quá lão nhân ta muốn hỏi một câu, thủ pháp ngài vừa dùng, trong đổ đàn chúng ta đã thất truyền ngàn năm, chỉ là trong thời đại anh hùng được coi là chí tôn đổ thuật - sang thần thủ?

Sang thần thủ? Là cái thứ chó má gì vậy? Đỗ Trần trong lòng buồn cười, bất quá cũng hiểu được Junker đã chuyển biến thái độ, phối hợp nói:
- Không thể tưởng lão gia tử, ngài đã nhìn ra! Nói ra xấu hổ, sang thần thủ dù có thể giấu diếm qua mọi người để đổi bài, nhưng nó kỳ thật cũng không thuộc đổ thuật, mà là một loại bí pháp trong thiên thuật! Ta hôm nay dù thắng, nhưng là thắng mà không vũ, xấu hổ a.

Junker khoát tay, hào sảng nói:
- Bất quản đổ thuật của ngươi là thiên thuật, người trong đổ đàn chúng ta chỉ nhìn thắng thua, chỉ cần ngươi thắng, thì phải là thắng! Ai, nói thật, ta cũng không có nhìn ra, chỉ là tưởng không rõ ngươi làm sao thắng ta, trong đầu linh quang chợt lóe, nhớ tới truyền thuyết thần bí nhất, xa xưa nhất cũng là cường đại nhất trong đổ đàn... hiện tại truyền thuyết này thuộc về ngươi, chí tôn Đổ Thần Francis.

Đỗ Trần đầy lòng sùng kính, nhìn qua tựa như phát hiện sự tình, than vãn:
- Lão gia tử phát hiện ra, vãn bối bội phục! Ngài đức cao vọng trọng, cũng chỉ có ngài mới đủ tư cách nhận xưng hào chí tôn Đổ Thần.

- Không!
Lão gia tử vỗ vỗ vai Đỗ Trần:
- Ngươi nếu là truyền nhân của sang thần thủ, vậy là chí tôn trong đổ đàn chúng ta, lão nhân ta không dám nghe ngươi tự xưng vãn bối... a a, trên bàn đổ là bình bối phận a.

- Không, không, không, vãn bối tuyệt đối không dám cùng người bình bối phận...

Hai người nói loạn một hồi, lời nói dối liên tiếp nói ra, nói trắng thành đen, nhưng thân phận bọn họ là gì? Một người là lão gia tử Tucker, tiền bối đổ đàn! Người kia là đại công Duerkesi, tân duệ Đổ Thần! Mặc kệ hai người nói gì, người khác cũng đều nghe bọn hắn, tin chứ, bởi vì bọn họ có quyền uy tuyệt đối trên bàn đổ, điều đó nói rằng, đây là chân lý lưu cấp cho hậu nhân trên đổ đàn.

Hơn nữa, người nghe không rõ thì quên đi, người hiểu được, chính thức nhìn ra cuộc giao phong thì đang nói dối! Cho dù Kiếm Nô cùng Long Tước trong lòng biết là Anne đổi bài thì sao, có chứng cớ sao? Nếu đều không có… để lại thông minh, nơi này là thành Emerald, mọi người đều cười hà hà nói dối, ai cũng đều có thể hạ đài. Nếu không... chính câu nói kia, nơi thành Emerald này.

Đánh cuộc hôm nay, chân tướng chỉ ở trong lòng mấy người, nhiều năm sau, hậu nhân chỉ biết sùng bái nhìn bức họa của Francis, không dám tin tưởng hỏi: "Hắn, hắn thật sự có thể không chạm bài, giấu thập nhị cấp Long Tước đổi bài sao? Lão thiên a! Chí tôn Đổ Thần quả nhiên chỉ có thể dùng để sùng bái, không thể dùng để tưởng tượng..."

Nói xong, Junker kéo tay Đỗ Trần quát to:
- Ta Junker cả đời trọng quy củ, hôm nay cũng không ngoại lệ! Dựa theo ước định trước kia, ta thừa nhận, vị các hạ này chính thức là Francis! Hơn nữa trước khi đại điển của gia tộc ta chấm dứt, chỉ cần hắn ở thành Emerald một ngày, hơn nữa không cùng thành Emerald là địch, vậy Junker ta tuyệt không cho phép bất luận kẻ nào thương tổn hắn!
Đôi mắt ưng của lão lạnh lùng nhìn Kiếm Nô:
- Ai muốn giết Francis, trước tiên bước qua thi thể Junker ta đã.

Giỏi cho lão gia tử nghĩa bạc vân thiên, một lời ngàn vàng.

Dân chúng bên ngoài ầm ầm kêu hay:
- Lão gia tử, cư dân thành Emerald chúng ta đều là con dân của ngài, ai thương tổn ngài, trước hết đạp bằng hơn mười vạn người dân thành Emerald đã.
Cơ hồ nhất thời, thanh vọng của Junker lên tới đỉnh cao mà không ai có thể sánh được.

Thấy tình hình này, Long Tước cùng Kiếm Nô vô cùng bất mãn, vạn lần không muốn, cũng không dám động tới hơn mười vạn người, nhất là hơn mười vạn người này có một số được xưng là... Lôi Đình quân.

Hai người đang phẫn hận, có thành viên trọng yếu của gia tộc Tucker đi tới, tư thái rất cung kính, thậm chí thấp giọng nói:
- Hai vị, hôm nay xin lỗi, bất quá lão gia tử chúng ta tính tình này... chúng ta chuẩn bị tửu yến bồi tội với nhị vị, mời.

Kiếm Nô cùng Long Tước trong lòng thư thản hơn chút, thôi, dù sao lãnh địa của Francis chạy không thoát, ngày sau thu thập hắn! Họ hung dữ trừng mắt nhìn Đỗ Trần, sau đó đi theo, mà Đỗ Trần thấy tình hình này nhướng mày - gia tộc Tucker thật sự là kẻ hai mặt, bề ngoài giúp mình, âm thầm tận lực hòa hoãn với Thấm Thủy Hồ.

Việc đánh cuộc kết thúc, vệ binh tổ chức trật tự rất nhanh sơ tán tất cả dân chúng cùng tân khách, cuối cùng, trên quảng trường chỉ còn lại lão gia tử cùng Đỗ Trần mấy người trọng yếu.

Không có ngoại nhân, sắc mặt Junker cũng không hề giả trá, mắt ưng như đoạt mệnh nhìn chằm chằm Anne.

Anne vẫn cười thản nhiên như trước.

Đỗ Trần thở dài, Anne lúc này đây đã xúc phạm vào tối kỵ của lão gia tử Junker, chẳng biết phải chịu trừng phạt nghiêm khắc thế nào! Hắn nhẹ nhàng ho khan một tiếng, tiến lên thay Anne cầu tình:
- Lão gia tử, chuyện hôm nay ngươi và ta trong lòng biết rõ, phần nhân tình này, Đỗ Trần thần giáo của ta nhất định sẽ báo đáp, chỉ là Anne...

Còn không đợi lão gia tử biểu lộ, Anne cười cười:
- Francis, ngươi nói cái gì? Không phải ngươi nghĩ là ta tráo bài chứ?

Đỗ Trần cả kinh, chẳng lẽ không phải Anne đổi? Đúng vậy, vừa rồi hết thảy đều xảy ra trước mắt mình, dù sao, mình quả nhiên không thấy ai hoán bài.

Ngay lúc Đỗ Trần đang cân nhắc, Junker sắc mặt đột nhiên âm lãnh:
- Francis, đêm nay tới thư phòng ta một chuyến, có một số việc phải nói rõ với ngươi! Mặt khác, đây là gia sự của ta, ngươi không có tư cách quản! nói xong, hắn cơ hồ mạnh mẽ kéo Anne đi.

Cái này... đến tột cùng có phải là Anne tráo bài không? Lão gia tử đã hạ thông điệp cuối cùng, Đỗ Trần về tình về lý đều không thể nhiều lời, nhìn Betty như si ngốc đi cuối, lập tức tiến lên hỏi:
- Phu nhân...

Betty vô lực khoát tay áo, sắc mặt trắng bệch:
- Không nên hỏi ta, ta cũng không biết a! Ta, ta trước kia đích xác thường xuyên lôi kéo Anne đánh bạc, nhưng... nha đầu kia đôi khi cả quy củ đều không rõ ràng, sao có thể làm ra loại chuyện này... xong hết rồi, lão gia tử hoàn toàn phát hỏa rồi...

Trong miệng nói thế, Betty thẫn thờ rời đi.

Không thể nghi ngờ, có thể dọa Bối Bối thành như vậy, lão gia tử nhất định truy tra tới cùng, một khi chứng minh Anne đổi bài, trừng phạt cũng sẽ....

Lúc này, Liya dẫn hai hài tử cười hì hì chạy tới, hung dữ vỗ lưng Đỗ Trần:
- Uy! Vừa rồi làm ta sợ muốn chết, còn tưởng rằng thật sự phải liều mạng chứ.

- Ngươi tưởng phải liều mạng là giả sao?
Đỗ Trần tức giận lên tiếng, theo thói quen muốn vỗ vai Liya, nhưng tay vung lên lại run run, lập tức rụt về, thở ra một hơi mệt nhọc:
- Hôm nay là vạn hạnh a! Đi thôi, về khách phòng.

Liya cũng cười không ra lời, tiếp đó đi theo sau Đỗ Trần. Tới ngõ tắt nhỏ, nàng đột nhiên nhỏ giọng nói thầm:
- Ta quan sát Junker ba ngày này, tra cứu lượng lớn quyết sách của lão năm qua. Cuối cùng đưa ra một kết luận... lão nhân này là một kẻ tuyệt đối vì lợi ích của gia tộc.

Đỗ Trần sờ mũi:
- Tiếp tục nói đi.

- Vài ngày gần đây, thái độ Junker liên tục biến hóa ba lần, điều này nói rằng hắn một mặt giúp ngươi, nhưng cũng giúp Thấm Thủy Hồ! Mà trước khi đánh cuộc bắt đầu, ta, Arthur, còn có Goethe ba người mang hạm đội tới trước cửa nhà. Loại uy hiếp này sẽ khiến hắn giúp ngươi, bỏ qua Kiếm Nô cùng Long Tước! Nhưng sau khi đánh cuộc bắt đầu, Junker đột nhiên ra tay, thậm chí không tiếc mở ra thân phận đổ đàn mình đã che giấu nhiều năm... điều này nói rằng, ngay khi đánh cuộc sắp diễn ra, cũng chính là chín giờ sáng nay, Junker hẳn là nhận được tin...

Liya nhẹ nhàng cắn môi, gian nan nói:
- Tin tức này nói cho Junker, có một tình huống xảy ra có lợi cho Kiếm Nô cùng Long Tước, loại tình huống này mang đến uy hiếp cho hắn, đủ đè ép việc liên quân tam gia trước cửa! Điều này càng khiến hắn lo lắng! Vậy... uy hiếp nào so với liên quân tam gia chúng ta càng trực tiếp hơn, càng khiến hắn lo lắng? Đáp án là...

Đỗ Trần chầm chậm nói:
- Phải là Margaret thân chinh, cũng là nhân vật hạch tâm của Thấm Thủy Hồ có đủ thực lực cùng vốn liếng tới! Liya, ta đồng ý với ý kiến của ngươi.

Liya trầm mặc hồi lâu, sau khi đi qua con ngõ nhỏ mới nói:
- Ta chỉ có thể cho ngươi ba câu, đầu tiên, Junker trong lòng vinh dự cùng thể diện của gia tộc là lớn nhất, Margaret kế tiếp, ngươi là cuối cùng! Thứ hai, Kiếm Nô cùng Long Tước hôm nay biểu hiện ra cho thấy, các nàng không biết viện quân đã tới, tựa hồ cũng không có ý tứ nói cho các nàng biết.

Đỗ Trần gật đầu:
- Ta hiểu rồi, với tính cách của Junker, hôm nay hắn trước mặt mọi người nói trước khi chánh điển chấm dứt, vậy cho dù Thần Hoàng tới, hắn cũng sẽ chống cự bảo vệ ta! Cho nên... hôm nay là 18 tháng 2, khi mồng một, tương lai là trong vòng 11 ngày, chúng ta ở lại thành Emerald là an toàn nhất, hơn nữa có thể lợi dụng khoảng thời gian này bố trí đường lui...

Nghĩ đến bố trí đường lui thế nào, Đỗ Trần quay đầu nhìn thoáng qua người nhà đi theo sau mình, hay là nói đó là vốn để mình giao phong với Margaret, đột nhiên ngạc nhiên nói:
- Arthur cùng Brook đâu? Bọn họ còn không có tới sao?

Phía sau chỉ có hai hài tử cưỡi trên lưng Andy, Arthur cùng Dịch Cốt đều không thấy!

Liya lè lưỡi, cười nói:
- Không cần ngươi phí tâm suy nghĩ, Arthur, Brook, còn có Goethe đều đã đi bố trí đường lui cho ngươi, chờ bọn hắn trở về ta sẽ nói ra cho ngươi! Đại ngu ngốc! Ngươi an tâm ngủ chờ tới ngày mồng một.

Đỗ Trần rất muốn cắn Liya một miếng, có trợ thủ như vậy thật sự an tâm, đáng tiếc nhân gia đã là nữ vương Mickey, không phải là nội vụ đại tổng quản thành Duerkesi nữa.

Trong lòng có vài phần ưu thương, Đỗ Trần nhất thời tựa hồ rất sợ hãi khánh điển Tucker chấm dứt, không phải sợ mất đi sự bảo vệ của Junker, mà là... đại điển Tucker chấm dứt, hắn cũng chia tay Liya.

Trong lòng đang nghĩ tới đây, đột nhiên, Alex ở sau lãnh khốc nói:
- Liya tỷ tỷ sai rồi! Cao thủ, phải rõ ràng..

Đỗ Trần sửng sốt, Liya càng chấn động, vội la lên:
- Alex, ta sai chỗ nào?

Alex trừng mắt, hừ nói:
- Ba ba vừa mới nói, giờ là tháng 2! Vậy đến mồng một, sao có thể chỉ có 11 ngày! Ngày 8 tới ngày 20 đã là 12 ngày rồi! Hừ, ngươi quên mất mấy ngày, có chút ngoài ý muốn! ý kiến của cao thủ là...

- Ba!
Bối Bối đỏ mặt tát cho Alex một cái, nhưng lại che miệng xấu hổ nói:
- Đệ đệ ngốc về nhà, Bối Bối không còn mặt mũi gặp người ngoài nữa.

Alex mộng chốc lát, nghiêng mặt xoa xoa vết tay đỏ hồng trên mặt, khóc lớn nói:
- Thôi, ý kiến của cao thủ các ngươi không nghe, tương lai không may đừng...

- Được rồi, được rồi! Ba ba, chúng ta đi mau.
Tiểu Bối Bối xấu hổ từ trên lưng tuyết lang nhảy xuống, lao vào lòng Đỗ Trần, mấy người chạy trối chết...

Alex sửng sốt ngồi trên lưng tuyết lang:
- Cao, cao thủ nói sai cái gì sao?

Andy không chạy thoát được, thở dài thật sâu:
- Ta, Chris Andy, là quý tộc tuyết lang có vị khẩu có giấc mộng, mà giấc mộng lớn nhất cả đời ta là biết rõ một vấn đề - trình độ toán học của tiểu thiếu gia nhà ta đến tột cùng là phải xếp loại nào mới là đúng loại?

- Toán học? Alex mờ mịt giơ đếm ngón tay, tính toán, chờ đến khi Andy tới cửa khách phòng, tiểu tử kia giật mình hiểu ra, lao vào phòng ngủ, trước sự kinh ngạc của mọi người cởi quần áo, khóc lớn...

Ô ô,... nguyên lai tháng 2 chỉ có 28 ngày, nguyên lai Alex không nhìn lịch...

Hài tử đáng thương.

Cùng loại cuộc sống, Alex không phát sinh bao nhiêu chuyện, Đỗ Trần mỗi lần cười to, đều bất đắc dĩ thở dài, sau đó trong lòng thầm đếm:
- Một, hai. ba...

- Đương!
Alex cởi quần áo chạy đến, lao đầu vào lòng tỷ tỷ, khuôn mặt hồng như quả táo đỏ, lao vào trong thân thể tiểu Bối Bối! Tiếp đó "Phốc" một tiếng, hai hài tử biến thành một, còn một bộ quần áo rơi trên mặt đất.

Tiểu tử kia không còn mặt mũi gặp người, rõ ràng trốn trong thân thể tỷ tỷ...

Đúng vậy, đây là phát hiện mới nhất của Đỗ Trần, trước kia hai hài tử vì tốc độ tiến hóa bất đồng, sinh ra cơ năng thân thể không hợp, cho nên mới dùng biện pháp của tổ hợp dị thú tách ra! Nhưng hôm nay bọn chúng có thể hợp thể chung một chỗ, điều này nói rằng...

Alex cũng bắt đầu tiến hóa rồi.

Liya nhìn hài tử biến thành một có chút hả hê, cười xấu nói:
- Ngươi nói, Alex lần này sẽ ở trong thân thể Bối Bối bao lâu mới dám ra gặp người?

- Ai biết được? Lần trước năm phút phải không? Đỗ Trần cũng không rõ.

Chỉ có tiểu Bối Bối nghiêm mặt:
- Ba ba, lần này chỉ sợ là sáu phút... ta cảm giác đệ đệ càng ngày càng lợi hại, hắn càng lợi hại, chúng ta càng có thể hợp thể lâu dài.

Đây là phát hiện mới của Đỗ Trần, đồng dạng phương pháp với tổ hợp dị thú hình thành thần thú. Andy hoàn toàn ăn Hoàng Kim Bỉ Mông có thể tách ra tái tổ hợp hay không, điều này khó nói! Bất quá hai tiểu tử kia phân phân hợp hợp rất dễ dàng, bất quá theo tiểu Bối Bối nói, tốc độ tiến hóa của hai tiểu tử kia không quá bình hành, sau khi hợp thể duy trì không được lâu dài, nếu vượt quá thời gian, mặc dù sẽ không trọng phục thảm trạng chết ngất ngày đó, nhưng cũng sẽ bài xích đối phương mạnh mẽ giải trừ hợp thể.

Thấy tiểu Bối Bối với bộ dáng ủy khuất khiến người ta yêu thương, Liya lập tức an ủi hài tử:
- Bối Bối, ngươi hẳn là giải thích như vậy, thần kỹ hợp thể của hậu duệ của hai đại siêu cấp thần thú, có thể duy trì sáu phút! Ha ha!
Nói xong, nàng không nhịn được cười to lên.

Lại nói mấy câu đùa vui, Liya nghiêm mặt hỏi Đỗ Trần:
- Francis, hôm nay ngươi thật sự thắng, nhưng vận mệnh nữ thần chiếu cố ngươi, để cho Long Tước phạm sai lầm sao?

Đỗ Trần lắc đầu:
- Ta hoài nghi Anne, nhưng... nàng không có thừa nhận, ta cũng không rõ đến tột cùng ai giúp ta.

Liya mím môi, thấp giọng nói:
- Xem thái độ của Junker.. ta nghĩ là Anne! Ai, đáng tiếc, chúng ta là ngoại nhân, không có biện pháp quản nội vụ Tucker, không biết Anne bây giờ bị gia gia nàng biến thành dạng gì...

----------------

Linh Lung tháp, thư phòng của Junker.

Trong thư phòng chỉ có ba người, Betty căng thẳng quỳ gối, Junker ngồi trên ghế da thú, mặt không chút biểu tình, nhìn chằm chằm mặt bàn, trên bài là lá bài tây, lá bài chính thức của Đỗ Trần - 2 rô.

Đích thật là Anne tráo bài! Nhưng giờ phút này Anne quỳ gối bên Betty, nhưng vẻ mặt bình thản đón nhận sự trừng phạt của gia gia, tựa hồ không để ý tới vận mệnh của mình...
Liên Hoa Bảo Giám
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status