Linh chu

Chương 1126: Tin tức kinh người (1)




Lão giả này thật sự là lão vu bối phận cao nhất trong Vu thần điện, Cổ Lực Đạt, cũng là sư thúc của Cảnh Phong Trí đại sư, hắn cấu kết với Sâm La Điện cầm bắt La Ngọc Nhi, muốn thông qua viễn cổ tế tự, cướp lấy Thiên Vu Thần Thụ trong người La Ngọc Nhi, sau đó gọi ra thiên vu đại thần.

Loại người uy hiếp khá lớn này phải nhanh chóng gạt bỏ.

Rất nhiều người ở đây không biết thân phận của Cổ Lực Đạt, nhưng mà có thể biết rõ Cổ Lực Đạt tuyệt đối là một cường giả, so với Sử Chân Tương còn mạnh hơn không chỉ một hai lần, trong cự phách cũng là nhân vật tuyệt đỉnh.

Đương nhiên cũng có tu sĩ biết rõ Cổ Lực Đạt, đây chính là nhân vật bối phận cao nhất Vu thần điện, cường nhân thế hệ trước, Phong Phi Vân lại muốn ra tay với hắn, khẩu khí đúng là quá lớn.

Cổ Lực Đạt khởi động da thú trên người, trên da thú có đồ văn bay ra, phía trên có núi sông, có đồ văn địa lý, có hào quang vạn dặm.

Đây là da của linh thú vương giả, ẩn chứa khí tức linh thú vương giả, bộc phát ra lực lượng hủy thiên diệt địa.

Phong Phi Vân một cước đạp trên mặt đất, sử dụng "Tiểu diễn thuật" trong bát thuật, điều động thiên thế cùng địa thế, nơi xa xôi có một ngọn núi khổng lồ bay lên cao cao, lập tức trấn áp Cổ Lực Đạt dưới núi lớn.

Trên bầu trời có đại khí vô tận ngưng tụ thành một thanh Hám Thiên Chuy đánh vào ngọn núi cao, đánh nát cả ngọn núi, Cổ Lực Đạt ở dưới ngọn núi bị đánh nát không thể nát hơn.

Phong Phi Vân thập phần cường thế, giết người không chớp mắt, chỉ đạp lên mặt đất một cước liền có thể đánh chết Cổ Lực Đạt là kẻ hung ác trong thế hệ trước, căn bản không thể đỡ.

Tấm da thú kia bay vào trong tay Phong Phi Vân, đây là một tấm da linh thú vương giả, tự nhiên vô cùng trân quý, không thể lãng phí được.

Mọi người ở đây vô cùng kinh hãi, chỉ giẫm một cước lên mặt đất đã thi triển ra một loại đại thuajtam đánh chết nhân vật như Cổ Lực Đạt.

Trong khoảng thời gian ngắn đã có hai cự phách chết trận, nhưng lại chết rất dễ dàng, chẳng lẽ mấy cự phách Sâm La Điện thật sự bị hắn giết chết?

- Thật sự là xương tốt, thật sự là da tốt.

Phong Phi Vân một tay nắm thú cốt, một tay nắm da thú, đều thuộc về linh thú vương giả, cẩn thận nghiên cứu, cảm thấy có thể luyện thú cốt thành chiến binh, dùng da thú làm giáp mỏng.

Lúc này một con thỏ đỏ thẫm đi tới dưới chân Phong Phi Vân, miệng phun tiếng người:

- Đại tỷ truyền lời, hy vọng thần vương đại nhân có giao da và xương linh thú vương giả cho đại tỷ, đại tỷ sẽ xuất ra linh bảo tương đương trao đổi.

Tuy là một con thỏ nhưng nó vô cùng hiểu cách nói chuyện, nghe xong không khiến người ta cảm thấy phản cảm.

Nhưng mà nó vừa nói như vậy, ngược lại không giống như đang trao đổi linh bảo, mà giống như nam nữ đang trao đổi tín vật định tình.

Phong Phi Vân nhìn qua phía Mặc Dao Dao một cái, giai nhân tuyệt thế đứng đó, da thịt tuyết trắng, đôi mắt dễ thương nhìn ra phương xa, đưa mắt nhìn Phong Phi Vân, cười rất thản nhiên.

Da xương của linh thú vương giả là thứ hiếm thấy, nhưng mà đối với Phong Phi Vân mà nói chỉ là gân gà, luận công kích, thú cốt so ra kém Thiên Tủy Binh Đảm cùng Kình Thiên Côn; luận phòng ngự da thú còn kém miểu quỷ ban chỉ.

Nếu như Mặc Dao Dao thật là một vị cường giả, đưa da xương linh thú vương giả cho nàng, xem như nàng thiếu nợ nhân tình của hắn, như vậy rất có lời.

Phong Phi Vân nghĩ thông suốt điểm này, con mắt hơi nhíu lại, đặt xương cốt linh thú vương giả vào tay con thỏ, hắn choàng da qua đầu con thỏ, sau đó vươn tay vỗ đầu con thỏ, nói:

- Trở về nói cho đại tỷ ngươi biết, nam nhân tặng đồ vật cho nữ nhân, không cần đáp lễ.

- Nha.

Con thỏ cái hiểu cái không gật gật đầu, mang theo xương và da rời đi.

Phong Phi Vân đưa mắt nhìn qua phía Mặc Dao Dao, nàng lúc này điểm lên trán một cái, làm vái chào, ôn nhu nói:

- Đa tạ công tử.

Nhìn thấy Phong Phi Vân cùng Mặc Dao Dao "Hàm tình mạch mạch", rất nhiều người cảm thấy khó chịu, Ngự Thú Trai Vu Thanh Họa liên tục thở dài, nói:

- Lại là thiếu nữ chưa hiểu thế sự bị ma đầu này lừa gạt rồi.

Không chỉ có Vu Thanh Họa cảm thán như thế, rất nhiều người hiểu Phong Phi Vân đều thở dài, có chút tiếc hận, cũng có chút tức giận, cảm thấy Mặc Dao Dao chính là bị vẻ ngoài của Phong Phi Vân lừa gạt, nàng là thiếu nữ vô tri.

- Ta thấy cũng chưa chắc, nàng kia thanh lệ tuyệt trần, dung mạo như tiên cơ, có thể một mình một người đi vào sâu trong Đồng Lô Sơn này, chắc chắn là thế hệ tài trí và tu vị cao, sẽ không bị Phong Phi Vân lừa gạt dễ dàng đâu.

Lý Tiêu Nam tư thế oai hùng tuấn dật, nho nhã mà tiêu sái, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Mặc Dao Dao, mang theo nụ cười thân cận.

Khí chất trên người Mặc Dao Dao hấp dẫn vô số người, mặc dù là Lý Tiêu Nam cũng không tiếc lời ca tụng.

- Con thỏ nhỏ kia miệng phun tiếng người, tuyệt đối là linh thú tu hành ngàn năm, ngay cả linh thú cũng thu phuc được, tu vị cô gái này tự nhiên không yếu điểm nào cả, Phong Phi Vân lần này muốn tán gái sợ là sẽ đâm vào miếng sắt rồi.

Bắc Minh Phá Thiên nói ra.

Phong Phi Vân vẫn không thèm chú ý tới đám người này nói nhảm, nhìn qua Mặc Dao Dao ở xa xa, cười nói:

- Những lời hồ ngôn loạn ngữ, Mặc cô nương không nên đặt trong lòng.

- Tự nhiên không biết.

Mặc Dao Dao tiếp nhận thú cốt và da từ trong tay con thỏ, đôi mắt dễ thường nhìn qua một hồi, sau đó thu hồi hai món đồ vật này, cười nói:

- Đợi cho Yêu tộc thần tàng mở ra, đạt được bảo vật bên trong, Dao Dao, tất nhiên sẽ tặng lại hai bảo vật.

Tất cả mọi người lắc đầu thở dài, cảm thấy nữ tử họ Mặc này quá dễ lừa gạt, không chỉ bị Phong Phi Vân lừa gạt, ngay cả bảo vật cũng bị lừa đi hai kiện.

Lực lượng "Địa phệ thiên" tăng lên mức kinh khủng, một đầu địa mạch nứt ra càng lớn, giống như hố sâu vài ngàn dặm, nuốt vô số sinh linh và núi cao vào trong.

Không chỉ có những tu sĩ ở đây, chỗ tối còn có vài lực lượng cực hạn không hiện thân, không cần đoán cũng biết, mấy lực lượng này chính là khí tức của đám người cao cấp nhất Thần Tấn vương triều.

Tất cả mọi người không có động thủ, đang chờ đợi lực lượng địa phệ thiên chấm dứt.

Phong Phi Vân nhìn qua phía bầu trời, giọng nói kéo dài ra:

- Tà Hoàng Thiếu chủ, có phải ngươi thiếu nợ ta một ít thứ gì đó hay không?

Sâm La Điện đến không ít cường giả, có vài người là cự đầu uy danh trấn thế, bọn họ đều mặc áo đen, hàn khí bức người, giống như một đám tử thần đứng ở nơi đó làm tu sĩ chung quanh tránh ra xa xa, không dám đi trêu chọc đám người này.

Tà Hoàng Thiếu chủ mang theo mặt nạ quỷ màu bạc, thân thể đứng nghiêm, áo đen bọc lấy toàn thân, trên đầu còn đội cái mũ màu đen, hắn nhìn qua phía Phong Phi Vân, thản nhiên nói:

- Thần Vương đại nhân muốn cái gì?

Phong Phi Vân cười nói:

- Chẳng lẽ Tà Hoàng Thiếu chủ quên đánh cờ ở Cổ Cương phủ.

- Cũng không quên.

Tà Hoàng Thiếu chủ nói.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 4 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status