Linh chu

Chương 1330: Chiến đấu thảm thiết nhất


Con cái rồng phượng đối với đám linh thú tựa như con thần.

Phong Phi Vân gọi vạn dị thú chiến hồn ra chỉ để che giấu tai mắt người, sợ bị phát hiện áo da phượng vảy rồng. Đây là thần y làm lão tổ Vũ Hóa cảnh phải động lòng.

- Chiến vì tôn nghiêm, liều mạng ngươi chết hoặc ta chết!

- Chiến vì tôn nghiêm, liều mạng ngươi chết hoặc ta chết!

Vô số bán yêu bị Khí thế từ Phong Phi Vân cảm nhiễm, hung tính bị kích thích. Bọn họ hét khẩuhi ệu, cầm chiến binh điên cuồng xông hướng tộc lão Mộng gia.

Trong Vực thành Quỷ vực có rất nhiều đại thế lực truyền thừa cổ xưa. Nội tình vài đại thế lực không yếu hơn Mộng gia, thậm chí có gia tộc mạnh hơn Mộng gia. Bọn họ bị kỳ cảnh 'vạn thú hành hương' kinh động.

Một lão nhân râu bạc ra khỏi động thiên, chỉ bước ra một bước đã đạp hư không, mắt sáng như sao băng:

- Bán Yêu Minh dám đấu với Mộng gia, ha ha ha, việc lạ hàng năm có, hôm nay lại thêm một.

Cách con đường này không xa, trên đỉnh lâu đaià lơ lửng giữa không trung. Thái Vi mặc áo trăng, ôm cổ tranh, tóc dài bay trong gió. Thái Vi nhìn Phong Phi Vân tay cầm trường thương, mặt không vui không buồn, không có bất cứ dao động gì.

Trên bầu trời hướng khác, công tử áo tím đứng trên áng mây, một tay chắp Sau lưng, một tay phẩy quạt, đứng thẳng, vạt áo rũ xuống. Đôi mắt sáng nhìn cảnh tượng linh thú hành hương bên dưới, khóe môi cong lên.

Công tử áo tím nói:

- Lúc trước đã xem thường hắn, đây đúng là bán yêu.

Một mưu sĩ đứng Sau lưng công tử áo tím góp lời:

- Hắn là bán yêu, vừa rồi Thiên Cơ doanh truyền tin, nam nhân tên Phong Phi Vân là sơ đại bán yêu, mới nhận kiểm tra.

Ngón tay công tử áo tím nhẹ đung đưa cây quạt, nheo mắt nói:

- Sơ đại bán yêu, ha ha ha, hơi thú vị. Phải rồi, ngươi mới nói tên hắn là gì?

- Phong Phi Vân.

Mưu sĩ cầm quyển sách nhỏ ghi rậm rạp tư liệu liên quan đến Phong Phi Vân.

Mưu sĩ nói:

- Tiểu tử này tư chất rất cao, công tử có muốn chiêu lãm hắn không?

Công tử áo tím cười bí hiểm, khinh thường nói:

- Sơ đại bán yêu có thể đến Vũ Hóa cảnh không?

Mưu sĩ nói:

- Cái này . . . Không thể.

Công tử áo tím kiêu ngạo nói:

- Vậy chiêu lãm có ích gì?

Tuy công tử áo tím có chút hứng thú với Phong Phi Vân nhưng đó chỉ là hứng thú. Ở trong mắt công tử áo tím, bán yêu hay sơ đại bán yêu đều như nhau, tư chất cao đến mấy cũng không thể đột phá 31n, thuộc loại người không có tiềm lực và tương lai.

Một người không có tiềm lực dù cho phong hoa tuyệt đại đến mấy đã định trước không đi xa.

Bán yêu hoàn toàn đối lập với Mộng gia, nhưng nội tình của Mộng gia quá mạnh. Có viện quân gia tộc chạy đến, lấy linh khí bát phẩm ra. Không thể thấy hình dạng linh khí, từng tây mây đen bao bọc, ánh sáng và sức nóng cắn nuốt thiên địa.

Mây đen bay trên bầu trời, có tia điện đan xen trong đó, có bóng dáng thượng cổ mãnh thú xoay quanh bên trên linh khí.

Ầm!

Linh khí bát phẩm giáng xuống ánh sáng sát phạt, cột sáng chói mắt đánh trúng một trưởng lão Bán Yêu Minh, cơ thể chớp mắt vỡ tan, xương trắng thành bột phấn.

Đây là lực lượng không thể chống lại, chỉ một luồng sáng đã giết một trưởng lão Bán Yêu Minh.

Khí thế linh khí bát phẩm càng mạnh mẽ hơn, như một ngọn núi từ trên trời giáng xuống. Bán yêu nào tu vi không đến Thiên Mệnh đệ thất trọng đều bị đè nằm sấp dưới đất. Bán yêu tu vi Thiên Mệnh đệ thất, bát trọng cũng không nhúc nhích được.

Đây là uy lực của linh khí bát phẩm, khiến ngàn vạn linh thú trong Vực thành Quỷ vực thụt lùi, bị lực lượng mạnh mẽ áp chế.

Răng rắc! Răng rắc!

Nhiều bán yêu cơ thể nứt toác, xương và thịt tách ra, máu phun đầy đất, tiếng gào thét dậy khắp trời, xác chết lớp lớp. Trong thiên địa vang khúc bi ca.

Bi ca của kẻ yếu.

Mộc trưởng lão, Thanh trưởng lão, Hạc trưởng lão của Bán Yêu Minh tu vi siêu cao, ba người hợp sức lấy một cổ khí ra, đó là linh khí thất phẩm, Bán Yêu Minh tích lũy tài phú nhiều năm mời một vị đại luyện khí sư tế luyện ra.

Hình dạng cổ khí rất giống khối vảy, nhưng bên trên có nhiều chữ nhỏ. Chữ chứa một loại đạo tắc, cùng lúc kích hoạt bay thẳng lên cao, định phá linh khí bát phẩm của Mộng gia.

Trong không trung vang lên giọng già nua lạnh lùng nói:

- Hèn gì Bán Yêu Minh biến ngông cuồng dám đối đầu với Mộng gia ta, hóa ra có linh khí thất phẩm.

- Ha ha ha ha ha ha! Chắc là đám bán yêu cực khổ tích góp mấy ngàn năm mới mời được đại luyện khí sư tế luyện linh khí thất phẩm, thật là đám nghèo mạt rệp tội nghiệp.

- Để ta thu linh khí thất phẩm này, cho thành quả bán yêu nô vất vả mấy ngàn năm thành tài phú của Mộng gia ta!

Một lão tổ Mộng gia đứng trên ngọc đài, một tầng phù lục Vũ Hóa bao bọc bàn tay duỗi hướng hư không. Bàn tay khổng lồ hiện ra trên đầu ba trưởng lão Bán Yêu Minh.

- Là lão tổ Mộng gia Vũ Hóa, trong tay nắm phù lục Vũ Hóa, định thu Hỗn Địa Lân!

- Hỗn Địa Lân là khí trấn minh của Bán Yêu Minh chúng ta, tuyệt đối không thể bị hắn lấy đi!

Ba trưởng lão Bán Yêu Minh cùng phun ngụm máu khiến Hỗn Địa Lân càng chói mắt hơn, sắp chém phá Vũ Hóa phù lục.

- Còn kiến mà muốn phản? Buồn cười quá.

Vũ Hóa phù lục tỏa thần quang rực rỡ, bóng người hiện ra.

Đây là bóng dáng hiền giả Mộng gia, Vũ Hóa phù lục do hiền giả tế luyện nên có một hơi thở đọng lại.

Ầm!

Bóng người phất tay, ba trưởng lão Bán Yêu Minh cùng bị đánh bay ra ngoài, như ba miếng lá cây rớt dưới đất, người đẫm máu.

Linh khí thất phẩm của Bán Yêu Minh bị lão tổ Mộng gia lấy mất.

Mộc trưởng lão hộc máu, trợn to muốn nứt khóe mắt, gào thét:

- Không!!!

Lão tổ Mộng gia cầm Hỗn Địa Lân, cố ý cười to bảo:

- Ha ha ha ha ha ha! Linh khí thất phẩm này từ nay là chiến binh của Mộng gia ta, uy lực không tệ, tiếc rằng yếu hơn Vũ Hóa phù lục một bậc!

Các trưởng lão Bán Yêu Minh tức hộc máu.

Phong Phi Vân cùng lúc chiến đấu với ba tộc lão Mộng gia, người đẫm mồ hôi và máu, như bò ra từ ao máu loãng. Người Phong Phi Vân đầy vết thương, máu chảy ròng ròng. Phong Phi Vân giết đến đỏ mắt, tóc dài rũ xuống bay trong gió.

Phập!

Cây gậy của Mộng Thấp Bà đánh Sau lưng Phong Phi Vân, lực lượng nặng nề như núi cao đập vào lưng hắn. Tuy sức mạnh bị áo da phượng vảy rồng chặn lại, cơ thể Phong Phi Vân không thủng nhưng vẫn bị thương nặng, nội tạng bị đánh nát.

Phong Phi Vân vụt xoay người đâm ra một thương, rạch vết máu trên cổ Mộng Thấp Bà, suýt xuyên thủng cổ.

Mộng Thấp Bà giật mình biến thành luồng gió âm bay ngược về. Mộng Thấp Bà sờ cổ mình, ngón tay dính máu.

- Tiểu tử, ngươi chết chắc rồi!

Mộng Thấp Bà tu luyện hơn bốn ngàn năm, có địa vị rất cao trong Mộng gia. Đã ngàn năm qua Mộng Thấp Bà không bị thương, ai ngờ hôm nay bị bán yêu trẻ đâm chảy máu khiến nàng càng tức giận. Mộng Thấp Bà ngưng tụ thủ ấn to lớn nhưe ngũ chỉ sơn vỗ xuống Phong Phi Vân.

Chỉ là một chưởng ấn nhưng sẩn chứa thiên công thần thông của Mộng gia, bộc phát lực công kích gấp bốn mươi sáu lần.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 4 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status