Linh la giới

Chương 220


Nhìn trên mặt Lưu Khải lộ vẻ thống khổ, thậm chí ngay cả cơ mặt đều co dật dữ dội. Hạ Ngôn thầm than trong lòng.

- Ta đã nhờ Viện trưởng mua giúp một loại đan dược. Chỉ cần thành công lấy được đan dược này, Tử Hân liền không có nguy hiểm. Lưu Khải, đệ đừng lo lắng.

Hạ Ngôn điều chỉnh tâm tình một chút, ngưng giọng nói với Lưu Khải.

Trên mặt hắn, cũng lộ ra một nụ cười nhẹ nhàng.

Lưu Khải nghe Hạ Ngôn nói vậy, sắc mặt mới dần khôi phục bình thường, ánh mắt lóe

lên.

- Hạ Ngôn ca, đệ biết rồi. Lưu Khải nói.

Viện trưởng Liễu Vân của Học Viện Tử Diệp, ở trong lòng học viên bình thường, đó gần như là Thần. Hiện tại ngay cả Viện trưởng đều ra tay giúp đỡ, tự nhiên hẳn là không thành vấn đề.

Khẽ gật đầu, Lưu Khải lại nhìn về phía Tử Hân.

- Được rồi. Hiện tại ta đưa Tử Hân về để cho Tiểu Thanh chăm sóc cho nàng thật tốt. Hạ Ngôn nói xong liền ôm Hạ Tử Hân tiếp tục đi về phía trước.

- Vâng.

Lưu Khải khó khăn lên tiếng, nhích người tránh đường.

"Rốt cục là ai làm Tử Hân bị thương?"'Lưu Khải phẫn nộ trong lòng suy nghĩ, hai mắt đỏ

lên.

"Hừ! Khẳng định là mấy tên hỗn đản Trương gia kia, bằng không chẳng còn ai khác. " Lưu Khải có thể nghĩ đến đầu tiên, chính là mấy người Trương gia. Mấy người này, từ trước đến nay vẫn bất hòa với bọn họ.

- Hạ Ngôn ca, đây là.

Tiểu Thanh thấy Hạ Ngôn đột nhiên đi vào, trong lòng còn ôm một người trở về liền bước lên hỏi.

Thổ Cẩu cũng từ trong góc tường nhảy ra, nghiêng đầu nhìn vào Hạ Ngôn, trong mắt lóe lên ánh sáng màu xanh biếc. Nó đuổi theo hộ vệ kia của Trương gia, trở lại chỗ cũ liền không thấy bóng dáng Hạ Ngôn. Nó linh tính hết sức cao, biết có thể Hạ Ngôn đã trở về, liền trở về thành Tử Diệp.

Tuy nhiên khi nó về nhà lại không thấy Hạ Ngôn, Tiểu Thanh biết Hạ Ngôn cùng Thổ Cẩu ra ngoài, lúc này mỗi mình Thổ cẩu trở về, không khỏi có chút lo lắng.

Chẳng qua Thổ cẩu tuy trí tuệ cực cao nhưng lại không biết nói, cũng không thể nói mọi chuyện cho Tiểu Thanh. Cũng may, bọn họ còn không lo lắng bao lâu. Hạ Ngôn cũng trở về. Chỉ là trong lòng còn ôm một người.

- Là Tử Hân. Hạ Ngôn nói thẳng.

-Hả?

Tiểu Thanh thét một tiếng kinh hãi. Lúc này Tiểu Thanh cũng biết người Hạ Ngôn ôm trong lòng đã bị thương, đang bị hôn

mê.

- Là Tử Hân tiểu thư sao. Tử Hân tiểu thư bị làm sao vậy? Tiểu Thanh lo lắng hỏi.

HạNgôn lắc đầu:

- Ta trước tiên đưa nàng vào trong phòng muội. Hiện tại nàng hôn mê bất tỉnh, phiền toái muội chăm sóc nàng vài ngày!

Nói xong, Hạ Ngôn liền đi vào trong gian phòng của Tiểu Thanh.

Tiểu Thanh cũng theo sát phía sau đi vào trong phòng.

Hạ Ngôn khẽ thở nhẹ ra, đặt Tử Hân lên giường mềm. Tiểu Thanh nhìn vẻ mặt Hạ Ngôn nghiêm túc, cũng không dám mở miệng hỏi, chỉ là lấy khăn lông cùng nước ấm đến để lau qua cho Tử Hân.

- Tiểu Thanh! Mấy ngày nay liền vất vả muội rồi. Hạ Ngôn bất đắc dĩ nói.

Tiểu Thanh vội vàng nói:

- Hạ Ngôn ca. Tử Hân tiểu thư rốt cục đã xảy ra chuyện gì? Huynh vừa rồi ra ngoài, là bởi vì Tử Hân tiểu thư sao?

Tiểu Thanh rốt cục vẫn không kìm nổi lên tiếng hỏi.

Khóe miệng Hạ Ngôn khẽ co giật cười cười nói:

- Ừ! Tử Hân bị người bắt cóc, ta đi cứu nàng! Tuy nhiên là vẫn để những người đó làm bị thương nàng. Qua vài ngày, sẽ tốt hơn.

"Cũng không biết Thổ cẩu có đánh chết được tên hộ vệ kia không?" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng.

Quay người nhìn, Thổ cẩu ngồi ngoài sân, đang nhìn vào trong phòng. Hạ Ngôn xoay người, chậm rãi đi ra ngoài.

- Thổ Cẩu.

Hạ Ngôn nhìn vào Thổ cẩu:

- Hộ vệ Trương gia chạy trốn, ngươi có đuổi kịp không? Thổ Cẩu vội vàng gật đầu.

Thấy Thổ cẩu gật đầu, trong lòng Hạ Ngôn hơi thả lòng. Chỉ cần hộ vệ kia không trốn thoát, Trương gia trong thời gian ngắn không thể tra ra mình là người giết chết Trương Phong.

Hơn nữa, cho dù là người Trương gia điều tra, nghi ngờ mình thì bọn họ cũng không có chứng cớ trực tiếp. Hơn nữa, còn có sư phụ ở đây, bọn họ khẳng định không dám có hành động gì.

Ý nghĩ Hạ Ngôn xoay chuyển, chợt híp mắt lại.

"Tuy nhiên, ta hiện tại vẫn nên cẩn thận. Một khi Trương gia thật sự hoài nghi, vậy cho dù bọn họ không dám trắng trợn đi tìm mình, nhưng mà ngấm ngầm thì sao? Cuối cùng, vẫn là phải dựa vào thực lực của ta. Sư phụ có thể bảo vệ ta nhất thời. mà không thể bảo vệ ta cả

đời. Thực lực bản thân, mới là quan trọng nhất"
. Hạ Ngôn đi vài bước trong sân, rồi đột nhiên ngừng lại.

"Với thực lực hiện tại của ta, tuy rằng chỉ là Đại Linh Sư sơ kỳ, nhưng cho dù là Đại Linh Sư sơ kỳ, cũng có thể liều mạng một trận. Chờ thực lực bản thân đạt tới Đại Linh Sư trung kỳ, như vậy dưới Linh Tông đối với ta hẳn là không có uy hiếp nhiều. Tuy nhiên, muốn đạt tới Đại Linh Sư trung kỳ, cũng không dễ dàng như vậy. " Hạ Ngôn nghĩ lại một lượt những việc trải qua trong quá trình tu luyện gần đây. Đoạn thời gian này, thực lực của hắn tăng lên quá nhanh, chủ yếu vẫn là bởi vì trải qua vài lần sinh tử, hơn nữa thêm vào tích lũy từ trước.

Nói trắng ra, đó chính là vận khí Hạ Ngôn có vẻ tốt, cho nên mới có thể tu luyện nhanh như vậy. Mới mấy tháng thời gian ngắn ngủi, liền từ một Hậu Thiên đỉnh trở thành Đại Linh Sư sơ kỳ. Người bình thường, quả thật không dám tưởng tượng chuyện này là sự thật.

Nhưng thực lực gia tăng, cũng không thể vẫn dựa vào vận khí.

"Tăng lên độ cứng cỏi tinh thần, cũng là rất cấp bách!" Hạ Ngôn gật gật đầu, nhìn sang phòng đối diện. Hiện tại Hạ Ngôn đã thành công luyện chế ra sáu loại đan dược, đối với luyện chế đan dược tuy rằng không nói hiểu rõ, nhưng đã có một hiểu biết nhất định.

"Cũng không biết khi nào Thánh Hoàng gia gia mới cho phép ta luyện chế đan dược tăng độ cứng cỏi tinh thần đây?" Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe, nghĩ đến lão nhân Thánh Hoàng, ánh mắt lại ảm đạm.

Lúc này vì giữ mạng cho Tử Hân, lão nhân Thánh Hoàng lại hao phí không ít linh hồn lực. Hạ Ngôn cũng không thể không lo lắng. Thánh Hoàng gia gia chỉ là linh hồn thể, linh hồn lực bị hao phí quá nhiều chẳng khác nào nhàn loại bình thường bị mất nhiều tinh huyết.

Hơn nữa, nhân loại mất tinh huyết, còn có thể thông qua an tâm tu dưỡng để khôi phục. Nhưng linh hồn lực của lão nhàn Thánh Hoàng lại không thể khôi phục.

Hạ Ngôn không tự chủ được nhìn Nhẫn Linh La trên tay, trong lúc nhất thời các loại ý niệm đan xen cùng một chỗ trong đầu.

Đột nhiên, thân hình Hạ Ngôn chấn động, vứt bỏ các loại ý nghĩ hỗn tạp trong đầu.

- Thổ Cẩu. Lần này may mà có ngươi. Nếu để tên hộ vệ kia trốn thoát, vậy thì phiền toái rất lớn.

Hạ Ngôn nói với Thổ cẩu.

- Ngao. ô!

Thổ Cẩu há to miệng, răng nanh nhe ra, lộ ra nụ cười đắc ý.

"Hiện tại ta cấp bách nhất chính là tu luyện tăng thực lực, những chuyện khác không nên nghĩ nhiều. " Nắm chặt tay, Hạ Ngôn bước nhanh ra ngoài cửa.

Tầng thứ ba Kinh Các Học Viện Tử Diệp, Hạ Ngôn còn chưa đi lên. Những bí điển Thiên cấp ở trên đó, Hạ Ngôn chưa xem quyển nào. Nếu Linh La kiếm dung hợp bí điển Thiên cấp, uy lực tự nhiên sẽ lại được tăng lên.

Ánh mắt Thổ cẩu dõi theo Hạ Ngôn đột nhiên rời đi, lại nghiêng đầu. Nó cũng không đi cùng Hạ Ngôn, bởi vì Hạ Ngôn không kêu nó đi cùng.

Bước chân nhanh hơn, ra khỏi cửa Hạ Ngôn liền rất nhanh đi về hướng Học Viện Tử Diệp.


Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 9 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status