Long tế

Chương 671





Chương 671: Phương thức tuyển chọn

Đối với việc này, Trần Phong không có phản ứng gì.

Bởi vì lúc này, bất cứ hồi đáp đều không có ý nghĩa, việc duy nhất anh cần làm, là trong quá trình thi đấu, đường đường chính chính thắng Sở Hà!

Trần Phong và Sở Hà cùng quay trở về vị trí của mình, sắc mặt Võ Chí Châu mới ôn hòa trở lại.

Ông ấy nhìn mọi người trong hội trường một lượt, rồi lên tiếng: “Chắc các vị cũng đã biết nguyên nhân tôi mời mọi người đến đây”.

“Võ trưởng lão, nguyên nhân chúng tôi đã biết hết rồi, là vì Đại hội võ thuật toàn cầu, mời Võ trưởng lão mau chóng nói ra phương thức tuyển chọn đi”. Không đợi Võ Chí Châu nói hết, Cơ Uẩn đã nóng vội ngắt lời.

“Uẩn!”

Võ Chí Châu không hề nổi giận vì chuyện này, còn Cơ Vô Thường thì lại bất mãn nhìn Cơ Uẩn, gần như là rất thất vọng về hành động của Cơ Uẩn.

“Đừng vội, tôi sẽ nói cho các vị biết phương thức tuyển chọn của Đại hội võ thuật ngay bây giờ đây”.

“Có điều, trước khi nói cho các vị biết phương thức tuyển chọn, tôi cần phải nói rõ một điều, Đại hội võ thuật toàn cầu lần này, Liên minh võ thuật quốc tế chỉ cho mỗi quốc gia một suất, cũng chính là nói, giới võ thuật Hoa Hạ chúng ta, chỉ có một võ sĩ có thể đại diện cho Hoa Hạ tham gia Đại hội”. Võ Chí Châu chậm rãi nói.

“Chỉ một người thôi sao?”

Nghe Võ Chĩ Châu nói thế, không ít người trong hội trường cau mày lại, theo lý mà nói, một nước mạnh về võ thuật như Hoa Hạ, đáng ra ít nhất cũng phải được 3 xuất, 1 suất là quá ít.

Hơn nữa, tranh giành vị trí này đều là những thiên kiêu tuyệt thế của giới võ thuật Hoa Hạ, sức mạnh của bọn họ không chênh nhau là mấy, cho nên dù cuối cùng có chọn ra được một người, thì cũng chưa chắc đã có thể đại diện cho trình độ võ thuật cao nhất của Hoa Hạ.

“Võ trưởng lão, tại sao năm nay Liên minh võ thuật chỉ cho Hoa Hạ có một suất thôi vậy?”. Cơ Vô Thường nhanh chóng nói ra nghi hoặc của bản thân, bởi vì Đại hội võ thuật toàn cầu những năm trước, Liên minh võ thuật quốc tế ít nhất cũng cho Hoa Hạ được 3 suất, nhưng đến Đại hội võ thuật toàn cầu năm nay, lại chỉ còn có 1.

“Bởi vì Đại hội võ thuật toàn cầu mấy năm gần đây, Hoa Hạ chúng ta biểu hiện quá kém”. Như biết trước Cơ Vô Thường sẽ hỏi thế, Võ Chí Châu bình tĩnh trả lời.

“Biểu hiện quá kém sao?”. Nghe Võ Chí Châu nói thế, Cơ Vô Thường bất giác ngẩn người ra.

“Đúng thế, biểu hiện quá kém”. Võ Chí Châu gật đầu lần nữa, nói: “Hoa Hạ chúng ta đã ba Đại hội võ thuật toàn cầu liên tiếp không vào nổi top 8, vì thế, Liên minh võ thuật quốc tế đã cắt giảm chỉ tiêu của chúng ta, từ vốn dĩ là 3 người, giờ xuống còn 1 người”.

Nghe Võ Chí Châu nói vậy, biểu cảm mọi người trong hội trường đều mất tự nhiên, những Đại hội võ thuật toàn cầu trước, đúng là biểu hiện của Hoa Hạ kém thật.

Giới võ thuật của Hoa Hạ biểu hiện kém, không những làm mất mặt đất nước Hoa Hạ, mà còn làm mất mặt cả Liên minh võ thuật và các thế lực võ học thần bí như bọn họ.

“Võ trưởng lão, nếu như chỉ được một suất, vậy năm người chúng tôi nhất định sẽ dốc toàn lực để giành được nó, mà trong quá trình dốc sức đó, nếu như có xảy ra chuyện gì không mong muốn, hay là bị thương, thì đến lúc tham gia Đại hội võ thuật toàn quốc, e là chúng tôi sẽ không thể phát huy được hết…”. Thiên Ưng không nhịn được nhìn Võ Chí Châu, lo lắng nói, năm thiên kiêu tuyệt thế ngang sức ngang tài tranh giành một suất tham dự Đại hội, dùng ngón chân nghĩ cũng biết, quá trình sẽ khốc liệt thế nào.

Dù sao năm người sức mạng cũng ngang ngửa nhau, không có ai đàn áp ai, quá trình tranh đấu, một khi dùng hết sức, nhất định sẽ không khống chế được nội kình, đến lúc đó, đừng nói là bị thương, có khi còn mất mạng chứ chẳng đùa.

Thiên Ưng nói xong, tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt nhìn về Võ Chí Châu, đây không chỉ là nỗi lo của Thiên Ưng, mà trong lòng những người khác ở hội trường cũng đều lo lắng vấn đề này.

“Các vị yên tâm, tôi biết các vị lo lắng điều gì, có điều, tình huống đó sẽ không xảy ra đâu”. Võ Chí Châu trầm giọng nói, tiếp đó, ông ta nói phương thức tuyển chọn của Đại hội võ thuật: “Lần tuyển chọn này, tôi sẽ để năm người ứng tuyển lần lượt giao đấu với tôi, đến lúc đó, tôi sẽ thông qua sức mạnh mà các cậu ấy thể hiện để đánh giá thực lực của từng người”.

“Như vậy cũng được sao?”

Nghe Võ Chí Châu nói thế, Tam Giới không nhịn được mà hô lên kinh ngạc, những người khác cũng nhìn nhau, có phần không hiểu.

“Dám hỏi Võ trưởng lão, tiêu chuẩn đánh giá do Võ trưởng lão đề ra, hay là cho tất cả những người trong hội trường cùng thống nhất?”

Sư phụ của Sở Hà là Vương Nhất Đao nghiêm mặt nói, lời nói của ông ta rất mập mờ, nhưng sự thật là đang rất lo lắng, liệu Võ Chí Châu trong quá trình đánh giá có mang tình cảm cá nhân vào không, dù sao ban nãy Sở Hà cũng đắc tội với Võ Chí Châu, nếu như lúc Võ Chí Châu và Sở Hà giao đấu, cố ý làm khó Sở Hà, hay là trực tiếp đánh giá Sở Hà không đạt thì sao.

Sau khi Vương Nhất Đao nói xong, Sở Vô Thường cũng nhìn sang Võ Chí Châu, nỗi lo này của Vương Nhất Đao ông ta cũng có, bởi vì ban nãy, Cơ Uẩn cũng mạo phạm Võ Chí Châu, nếu như Võ Chí Châu là người nhỏ mọn, thì ắt sẽ để bụng việc Cơ Uẩn mạo phạm ông ấy, lúc giao đấu với Cơ Uẩn sẽ làm khó anh ta.

Ngược lại Thiên Ưng với Trần Phong Võ Chí Châu đều có ấn tượng rất tốt, cho nên Võ Chí Châu rất có khả năng sẽ lỏng tay trong lúc giao đấu với hai người đó.

“Các ông lo lắng tôi sẽ cố ý tăng độ khó cho đệ tử của các ông sao?”

Đối diện với ánh mắt của Vương Nhất Đao và Cơ Vô Thường, sắc mặt của Võ Chí Châu không hề thay đổi, ngữ khí cũng rất bình tĩnh.

Hai người không nói gì, cũng không trả lời Võ Chí Châu, nhưng sự im lặng của bọn họ đã tình cờ thể hiện được suy nghĩ thật sự trong lòng bọn họ.

Ngay lập tức, Võ Chí Châu cười: “Các ông nghĩ nhiều quá rồi, cuộc tuyển chọn lần này tôi đại diện cho Liên minh võ thuật, là vì vinh quang của giới võ thuật Hoa Hạ, cho nên trong quá trình tuyển chọn, tôi tuyệt đối sẽ không để tình cảm riêng xen vào, để bảo đảm công bằng, lần tuyển chọn này, tôi sẽ không chủ động ra tay”.

“Không chủ động ra tay?”

Nghe Võ Chí Châu nói thế, tất cả mọi người trong hội trường đều ngây ra, không chủ động ra tay, thế thì làm sao mà tuyển chọn.

Ngay lập tức, Võ Chí Châu liền giải đáp các khúc mắc của bọn họ: “Tôi sẽ vẽ một vòng tròn bán kính ba mét từ chỗ tôi đứng, đến lúc đó, tôi sẽ đứng ở trong vòng tròn, ai làm sao ép được tôi phải ra tay phòng ngự, thì coi như đã được thông qua”.

“Ngoài ra, để đảm bảo tính công bằng, một lát nữa tiến hành tuyển chọn, các vị đều có thể ở lại trường đấu”. Lời của Võ Chí Châu rõ ràng là nói cho Vương Nhất Đao và Cơ Vô Thường nghe.

“Cách này cũng không tồi”.

Nghe Võ Chí Châu nói xong, sắc mặt hai người Vương Nhất Đao và Cơ Vô Thường cũng dần bình ổn trở lại, trước đó bọn họ còn lo Võ Chí Châu sẽ động chân động tay trong quá tình tuyển chọn, nhưng bây giờ bọn họ đã bớt lo lắng rồi.

Võ Chí Châu sẽ không chủ động ra tay, chỉ bị động phòng ngự.

Ngoài ra, cho dù là bị động phòng ngự, Võ Chí Châu cũng không có khả năng lỏng tay, bởi vì đến lúc đó, đã có những người cùng cảnh giới với Võ Chí Châu là bọn họ ở đó quan sát, nếu như Võ Chí Châu có một chút biểu hiện lỏng tay, bọn họ sẽ nhìn ra ngay.

Đến lúc đó, bọn họ nhất định sẽ lên tiếng.





Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.5 /10 từ 1355 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status