Lộng triều

Quyển 10 - Chương 52


Điện thoại cuối cùng đã vang lên, chiếc Motorola 328 không ngừng rung lên. Triệu Quốc Đống cầm lên thì thấy là Kiều Huy gọi tới.

- Huy ca, tôi ở An Đô, đúng, về nghỉ hai ngày, vài hôm nữa sẽ lên Bắc Kinh. Ồ, anh ở Thượng Hải?
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Chuyện tôi và anh nói thế nào rồi? Vương phủ hoa viên không được đâu, vị trí mặc dù tốt nhưng quá sang trọng, không thích hợp, người ta cũng không muốn. Ý của tôi là mua một căn ở Hương sơn, diện tích không cần quá lớn, tầm hơn trăm mét là đủ, giá cả thì cứ giảm mức thấp nhất đi, ai nói không trả tiền? Anh tặng người khác, người khác cũng không muốn.

- Được rồi, anh đừng ở đó mà bịa chuyện, anh coi Trưởng ban Qua là người như thế nào? Coi như là nể mặt người cùng quê giảm giá mà thôi. Con gái Trưởng ban Qua mới tốt nghiệp đại học, có thể sẽ ở lại Bắc Kinh. Nhà bọn họ cũng không quá dư dả, cứ dựa theo giảm giá lớn nhất mà làm, vị trí thì cứ để cô ấy chọn. Tôi nói một câu, nguyên tắc là ưu đãi lớn nhất, vượt qua nó thì chính là tặng thì Trưởng ban Qua cũng không nhận, còn làm mất mối quan hệ.

- Bên Thượng Hải thế nào? Ồ, mới mở cục diện ư? Vẫn đang trong giai đoạn mua đất. Huy ca, xem ra anh thu hoạch không nhỏ ở Bắc Kinh nhỉ. Sức ảnh hưởng của bác vẫn còn, anh vừa lúc có thể nhân cơ hội thị trường bất động sản đang đóng băng mà bắt vào tay, chờ khi nóng lên anh nhìn chằm chằm vào ngành này là lãi lớn.

- Đúng, chúng ta cũng không làm gì trái phép, cũng không lừa gạt, chỉ là vay lớn nhất trong phạm vi cho phép thôi mà. Bây giờ quốc gia không phải đang không ngừng kích thích nền kinh tế khôi phục sao? Thành tích của Thiên Phu mấy năm nay là rất rõ ràng, lại có bên xây dựng của Thiên Phu làm chỗ dựa cơ mà. Bồi ca năm nay cũng nhận được nhiều công trình, tùy tiện nói ra là có thể vay mà. Tập đoàn muốn phát triển lớn mạnh thì đương nhiên hệ thống ngân hàng phải hợp tác, đây là việc tốt. Chỉ cần phù hợp nguyên tắc ra còn cách làm cụ thể không phải quá đơn giản sao?

- Ừ, bây giờ là lúc lấy đất, đất ở Bắc Kinh có thể nói là tấc đất tấc vàng, chỉ cần anh có thể lấy được vào tay mà thôi. Bây giờ có lẽ anh không cảm thấy nhưng không chừng hai năm nữa anh sẽ phát hiện mấy khu đất của mình tăng giá vài lần. Đúng, cố gắng lấy được càng nhiều càng tốt. Về phần khai thác thì tôi nói rồi, các anh chia làm vài giai đoạn thì sẽ có không gian lớn hơn nữa. Còn cụ thể ra sao thì các anh là chuyên gia, không cần tôi dạy mà. Tôi chỉ nói anh bây giờ lấy đất, không quan tâm anh lấy ở đâu thì cũng không lỗ, mà là lãi lớn. Điểm này tôi đảm bảo.

- Được đó, Trường Xuyên không phải vẫn muốn hợp tác với Thiên Phu sao? Sao, mấy người bàn thế nào rồi? Nó muốn buôn bán bất động sản, xu thế phát triển bên Thượng Hải rất tốt, ý tưởng của nó không sai. Về phần nhà ở thì cũng thế, trong vòng 10 năm mảng bất động sản ở Bắc Kinh và Thượng Hải chỉ tăng không giảm, lãi không lỗ. Chủ yếu xem anh kiếm được bao nhiêu mà thôi.

- Ồ, cũng lấy vài mảnh đất bên Thượng Hải? Phổ Đông hay Phổ Tây? Huy ca, tôi mặc dù ủng hộ anh làm càng lúc càng lớn nhưng cũng phải cân nhắc đừng có làm mình không chống đỡ được đó. Tôi nói phải nắm bắt cơ hội nhưng tôi sợ anh không nuốt trôi hết, còn cả việc khai thác và quản lý có làm tốt không? Đó là điểm quan trọng nhất, đất thì cần tài chính ủng hộ, anh tự cân nhắc đi.

Cuộc điện này của Triệu Quốc Đống kéo dài hơn nửa tiếng, pin điện thoại gần như cạn hết.

Thiên Phu bây giờ đang toàn lực mở rộng ở Bắc Kinh và Thượng Hải, muốn bắt được đất ở cả hai nơi. Diện tích mặc dù không quá lớn nhưng có vị trí đẹp, giá tiền giải tỏa tuy không nhỏ nhưng đất đẹp thì vẫn làm người ta thèm khát. Bảo sao cả Tương Uẩn Hoa và Qua Tĩnh đều hỏi thăm về việc làm của Thiên Phu ở Bắc Kinh.

Vị trí ở Vương phủ hoa viên rất đẹp, lại là nhà nhiều tầng, số lượng không nhiều nhưng bố trí tinh xảo, nhà cũng khá hoàn thiện, điều kiện giao thông thuận lợi. Chẳng qua giá cả không hề rẻ. Tương Uẩn Hoa cũng đã nói Qua Tĩnh muốn mua cho con gái một căn nhà ở Bắc Kinh, cũng không phải muốn mua cho mình nên diện tích không cần lớn, chẳng qua lại coi trọng về giá. Cho nên Triệu Quốc Đống mới dặn Kiều Huy chuẩn bị một căn ở Hương Sơn có giá vừa phải hơn, cố gắng giảm giá đến mức lớn nhất cho Qua Tĩnh. Tương Uẩn Hoa cũng đã nhắc Triệu Quốc Đống đừng có giảm quá đáng nếu không Qua Tĩnh sẽ từ chối.

Triệu Quốc Đống cũng biết Qua Tĩnh coi như là người liêm khiết ở tỉnh An Nguyên, điều này có lẽ có quan hệ đến gia đình chị ta. Chồng chị ta là Phó trưởng ban hậu cần Quân khu Quảng Châu, hai người chỉ có một con gái.

Mua một căn nhà cho con gái ở Bắc Kinh là không đáng gì so với cấp bậc của chị ta. So sánh với việc cán bộ cấp huyện động tí là đưa con sang Mỹ, Anh, Úc du học thì chị ta mua nhà cho con gái ở trong nước là bình thường.

Nói chuyện điện thoại xong, Triệu Quốc Đống nhìn đồng hồ và không biết đi đâu. Còn tầm tiếng nữa là đến giờ ăn trưa, hắn chẳng lẽ cứ ngồi đây? Cổ Tiểu Âu đi du lịch, Cù Vận Bạch cũng không ở An Đô, hình như cùng đồng nghiệp ở cơ quan sang bên Tân Châu. Trình Nhược Lâm lại lên Bắc Kinh tập huấn.

Từ Xuân Nhạn dạo lại lại khá bận rộn. Hai chị em đang bàn mở rộng quy mô kinh doanh của câu lạc bộ thể hình, hy vọng thêm mảng làm tóc và vẽ móng đang bắt đầu thịnh hành vào câu lạc bộ, làm cho câu lạc bộ này từ từ biến thành nơi cung cấp tất cả dịch vụ cho phái đẹp.

Triệu Quốc Đống cũng rất ủng hộ suy nghĩ này của hai chị em Từ Xuân Nhạn, chẳng qua thời gian này hắn rất bận nên không chú ý được mấy, tất cả đều do hai chị em bọn họ tự tìm hiểu.

……

- Thị trưởng Triệu, đây là người của Tống Gia Bình tiên sinh – Chủ tịch kiêm tổng giám đốc Tập đoàn Gia Viên, vị này là La Tông Vũ tiên sinh – phó Tổng giám đốc Tập đoàn Gia Viên. Thưa hai vị, đây là Thường vụ thị ủy Hoài Khánh, Phó thị trưởng thường trực Triệu Quốc Đống.
Đoạn Kỳ Ngôn cẩn thận giới thiệu hai bên với nhau.

Sau khi Triệu Quốc Đống đưa kế hoạch cho Đoạn Kỳ Ngôn, Đoạn Kỳ Ngôn liền bắt tay vào làm việc ngay. Người trong cục đều có thể nhận ra tâm trạng của Cục trưởng tốt hơn trước nhiều.

Đoạn Kỳ Ngôn cũng biết tâm trạng mình tốt lên là do Triệu Quốc Đống coi trọng. Một kế hoạch khổng lồ như vậy theo Đoạn Kỳ Ngôn thấy là nằm mơ giữa ban ngày. Cả Thương Long Dục chiếm diện tích gần 800 mẫu, mà muốn khai thác Thương Long Dục thành công viên nghĩa trang sang trọng nhất của người Hoa trên toàn thế giới, đó là công trình lớn đến như thế nào?

Hơn nữa việc kinh doanh công viên nghĩa trang do bên mai tang lũng đoạn, mà ý của Thị xã cũng rõ ràng là tài chính của Hoài Khánh nhỏ khó có thể nào làm được đến mức như vậy, hy vọng có thể thông qua hình thức liên doanh mà hợp tác, nhất là hợp tác với các tập đoàn trong lĩnh vực này ở Hongkong. Nhưng thủ tục kinh doanh không phải Hoài Khánh, thậm chí là tỉnh An Nguyên có thể phê duyệt, mà cần có Bộ Dân chính phê duyệt. Mặc dù chính sách đã quy định rõ ràng nhưng Bộ hình như chưa làm việc này bao giờ nên mức độ khó khăn là không nhỏ.

Chẳng qua năng lực của Triệu Quốc Đống rất nhanh làm Đoạn Kỳ Ngôn mở rộng tầm mắt. Chỉ trong vòng hai ba tuần đã có hai tập đoàn trong lĩnh vực kinh doanh công viên nghĩa trang từ Hongkong đến, ngay cả Đoạn Kỳ Ngôn cũng không nghĩ ra sao người Hongkong lại biết bên Hoài Khánh lại có đất vàng về Âm trạch như vậy.

Hơn nữa nhìn bộ dạng bình tĩnh của Triệu Quốc Đống thì xem ra sớm biết người Hongkong sẽ tới nơi.

Thương Long Dục bây giờ không chỉ tạo thành tiếng vang ở Hoài Khánh, có không ít người ở trên tỉnh quan tâm. Chẳng qua nó tuyệt đối không đến mức truyền xa đến tận Hongkong, Đoạn Kỳ Ngôn không tin Hoài Khánh có vị trí quan trọng đến mức đồng bào Hongkong phải chú ý.

Triệu Quốc Đống cũng đoán ra được Đoạn Kỳ Ngôn đang sợ hãi và tò mò, chẳng qua lúc này hắn không dự định nói rõ với Đoạn Kỳ Ngôn. Có những lúc giữ sự thần bí trước mặt cấp dưới sẽ tăng hình ảnh của mình lên. Đối với nhân vật khôn khéo như Đoạn Kỳ Ngôn, Triệu Quốc Đống cảm thấy giữ cảm giác thần bí mới có lợi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status