Lộng triều

Quyển 11 - Chương 18


Từ chuyến bay của Trương Dật Kinh tới An Đô đã có thể thấy được An Nguyên coi trọng chuyến khảo sát này của Quốc tế Hoa Tâm đến như thế nào.

Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh Chung Vạn Thái ra sân bay tự mình đón. Thường vụ tỉnh ủy, Phó chủ tịch tỉnh Nhâm Vi Phong ở cửa Ủy ban nhân dân tỉnh tiếp đón.

Không nói công ty có rõ hàm nghĩa việc được coi trọng này hay không, nhưng phải biết bất cứ ngành sản xuất nào cũng biết tác dụng lớn khi chính quyền địa phương coi trọng.

Trương Dật Kinh, Dư Hoa Niên cùng với Vương Dương được mời tới An Nguyên khảo sát, điều này có nghĩa Quốc tế Hoa Tâm không bài xích An Nguyên. Dù trong lòng bọn họ quyết định chọn Thượng Hải nhưng bề ngoài cũng thể hiện muốn tới. Dù sao theo thời gian sau này thì An Nguyên là tỉnh lớn nhất ở khu vực trung tây Trung Quốc cũng là một mục tiêu không thể bỏ qua.

Hôm thứ hai sau khi Triệu Quốc Đống về Hoài Khánh liền nhận được thông báo của tỉnh. Đám người Trương Dật Kinh sang hôm sau sẽ đến khảo sát Khu Khai Phát Hoài Khánh, cũng chính là Khu công nghệ cao điện tử thông tin do Hoài Khánh quy hoạch.

Cả Khu Khai Phát Hoài Khánh đã được chỉnh trang lại, nội thành Hoài Khánh cũng được quét dọn trang trí đẹp mắt. Xe chạy trên đường cũng được yêu cầu rửa sạch, cảnh sát giao thông sớm đứng gác tại các nút quan trọng. Tất cả để mong nhà đầu tư có ấn tượng tốt.

Triệu Quốc Đống và Lý Trường Giang sớm đứng chờ ở ranh giới giữa An Đô và Hoài Khánh. Chiếc xe Buik duy nhất của Cục Công an được đưa ra làm xe mở đường.

Tiếng còi xe cảnh sát phía xa xa vang lên. Một xe Audi mở đường, phía sau là hai xe Toyota Coaster.

Triệu Quốc Đống đi tới trước cửa xe Coaster đầu tiên, cửa tự động từ từ mở ra, Triệu Quốc Đống liếc mắt là thấy Nhâm Vi Phong đang nói chuyện vui vẻ với một người đàn ông trung niên.

- Lại đây Quốc Đống, tôi giới thiệu với cậu một chút, đây là Trương Dật Kinh tiên sinh, Trương tiên sinh đây là Phó thị trưởng thường trực Hoài Khánh – Triệu Quốc Đống.

Trương Dật Kinh hơi nhướng mày và lộ ra vẻ ngạc nhiên. Y đã nghe đến tên Triệu Quốc Đống từ bạn Hongkong của mình. Nhưng khi nhìn thấy Triệu Quốc Đống y đúng là rất kinh ngạc khi đại lục có cán bộ trẻ như vậy, hơn nữa còn được ông bạn mình khen không dứt thì tất nhiên là không kém.

Nói chuyện vài câu, Nhâm Vi Phong lại giới thiệu mấy người khác trong xe với Triệu Quốc Đống.

Triệu Quốc Đống được bảo lên xe. Đây vốn là chỗ của một vị Phó trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh, nhưng thấy Triệu Quốc Đống lên xe và nói chuyện vui vẻ với Chủ tịch Nhâm nên biết ý nhường ra.

Trương Dật Kinh đang thầm quan sát Triệu Quốc Đống.

Trên thực tế y rất xa lạ với Hoài Khánh. Lúc ấy Hoài Khánh thông qua bên Hongkong để liên lạc với y, y thậm chí không thể không tìm kiếm tên Thị xã xa lạ này ở trên bản đồ. An Đô chính là thành phố được Trung Quốc xây dựng thành thành phố lớn nhất nội địa, nhưng so sánh với Thượng Hải hoặc là Thiên Tân thì kém hơn.

Khu vực trung tây rất lạc hậu, đây là điều mà người bên ngoài nhận định từ trước đến giờ. Thị trường và tài chính mặc dù quan trọng nhưng Trương Dật Kinh cảm thấy quan trọng hơn cả là hoàn cảnh để gây dựng sự nghiệp. Nơi có thái độ phục vụ và hiệu suất tốt, phải thỏa mãn tài nguyên nhân lực thì nó càng quan trọng với một công ty vừa bắt đầu gây dựng sự nghiệp. Mà Thượng Hải chính là nơi thích hợp nhất trong mắt y.

Triệu Quốc Đống cũng đang suy nghĩ về Trương Dật Kinh. Theo hắn thấy đối phương chính là một anh hùng đầy bi kịch, bỏ tập đoàn mình gây dựng, sau đó bắt đầu lại từ đâu, mười năm rèn luyện như một vòng tròn nhưng không thể phủ nhận Trương Dật Kinh sẽ mang tới cơ hội và thúc đẩy ngành sản xuất hệ thống mạch điện của quốc gia. Bởi vì Quốc tế Hoa Tâm tiến vào mới khiến quốc tế không còn phong tỏa được khoa học kỹ thuật của Trung Quốc trong lĩnh vực này, không thể không tham gia trò chơi này.

Xe rất nhanh đến trụ sở Ủy ban Thị xã Hoài Khánh. Buổi sáng Thị ủy, Ủy ban tiến hành báo cáo, trưa nghỉ ngơi, chiều đoàn khảo sát đến xem sản nghiệp trụ cột và phương tiện trụ cột của Hoài Khánh, sau đó trọng điểm khảo sát tình hình Khu Khai Phát Hoài Khánh và về An Đô.

Tài liệu báo cáo rất cẩn thận. Trần Anh Lộc thay mặt Thị ủy, Ủy ban tự mình báo cáo. Y đã dành hai ngày để nghiên cứu bản báo cáo này, còn phải nhớ kỹ nhiều chi tiết.

Trong khi báo cáo, Trần Anh Lộc nói rất tốt, không thấy có gì là không ổn. Triệu Quốc Đống cảm thấy Hoài Khánh đã cố gắng thể hiện thành ý đến mức cao nhất, ngoài điều kiện mà Tỉnh ủy, Ủy ban nhân dân tỉnh yêu cầu tạm thời chưa đưa ra vì sẽ do tỉnh bàn với đối phương, các điểm khác đã thể hiện đến mức cao nhất.

…..

Ra khỏi phòng nghỉ của Trương Dật Kinh, Triệu Quốc Đống thở dài một tiếng.

Trương Dật Kinh này là người rất thẳng thắn nên Triệu Quốc Đống lần này tới gặp cũng không đi vòng vo mà trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

Triệu Quốc Đống cũng không trực tiếp nói Hoài Khánh sẽ có chính sách ưu đãi như thế nào, mà hắn rất biết cách giới thiệu hoàn cảnh của cả Hoài Khánh, từ chất lượng không khí, tài nguyên nước phong phú, đến khí hậu ôn hòa, cùng quy hoạch xây dựng Khu công nghệ cao điện tử thông tin của Thị ủy, Ủy ban Hoài Khánh, Triệu Quốc Đống nói rất tốt và làm Trương Dật Kinh có ấn tượng tốt.

Nhất là khi nói về xu thế và phương hướng phát triển của ngành sản xuất hệ thống mạch điện, Triệu Quốc Đống càng đưa ra quan điểm và những tồn tại trong sự phát triển sau này của Quốc tế Hoa Tâm khiến Trương Dật Kinh phải giật mình.

Trương Dật Kinh thậm chí nghi ngờ đối phương không phải Phó thị trưởng ở đây mà là chuyên gia trong làm việc này nhiều năm rồi, hiểu rất rõ ưu khuyết điểm của Quốc tế Hoa Tâm. Đồng thời cũng phân tích rất rõ ràng những vấn đề có thể xuất hiện của Quốc tế Hoa Tâm, có những vấn đề ngay cả Trương Dật Kinh cũng không nghĩ tới.

Trương Dật Kinh dành cả buổi trưa nói chuyện với Triệu Quốc Đống về xu thế phát triển của Quốc tế Hoa Tâm, thậm chí cả ngành sản xuất hệ thống mạch điện Trung Quốc. Triệu Quốc Đống cũng không giấu diếm, nói hết những gì mình có thể nói ra. Kể cả hiện trạng và tương lai phát triển của Quốc tế Hoa Tâm, đặc biệt còn đưa ra những cạm bẫy trong kỹ thuật, nghiên cứu và độc quyền.

Trương Dật Kinh nói chuyện rất vui vẻ với Triệu Quốc Đống. Triệu Quốc Đống không có quá nhiều kiến thức chuyên môn về ngành hệ thống mạch điện, nhưng hắn giỏi ở chỗ có thể đoán được xu thế phát triển của lĩnh vực này, điều này làm Trương Dật Kinh rất hứng thú. Triệu Quốc Đống cũng nhân cơ hội nói ra vài quan điểm của mình. Ví dụ như Học viện Công nghiệp An Nguyên sẽ tham gia vào tổ nghiên cứu của Quốc tế Hoa Tâm, xúc tiến kỹ thuật tiến thêm nữa, chính quyền cũng cung cấp những khoản tiền ưu đãi giúp Quốc tế Hoa Tâm nghiên cứu kỹ thuật mới. Suy nghĩ này làm Trương Dật Kinh rất hài lòng.

Đương nhiên Trương Dật Kinh cũng nói rõ phương tiện trụ cột của ngành sản xuất điện tử thông tin của Hoài Khánh quá kém, thiếu hoàn cảnh làm người ta có thể yên tâm phát triển. Nhất là Quốc tế Hoa Tâm còn cần một loạt ngành nghề cùng hoàn thiện, ở điểm này Hoài Khánh chênh lệch quá lớn, đây là nhược điểm chết người của Hoài Khánh. Triệu Quốc Đống cũng thừa nhận điều này và nói Thị ủy, Ủy ban Hoài Khánh cũng nhìn ra, công tác thu hút đầu tư ngành điện tử thông tin đang được đẩy mạnh, sẽ cung cấp điều kiện hấp dẫn nhất cho các công ty trong ngành tiến vào, đảm bảo trong thời gian ngắn nhất thấy hiệu quả.

Hai tiếng thoáng cái qua đi, Trương Dật Kinh vốn chỉ cảm thấy gặp cho phải phép, nhưng vừa ngồi xuống y lại hận gặp quá muộn. Đến khi Triệu Quốc Đống chủ động nói rời đi vì còn việc buổi chiều, Trương Dật Kinh mới thôi.

Cuộc khảo sát buổi chiều chủ yếu là cho phải phép. Đám người Quốc tế Hoa Tâm rất hài lòng với hoàn cảnh tự nhiên của Hoài Khánh, điều này làm bọn họ thấy Hoài Khánh khác với thành phố sản xuất công nghiệp khác. Mà phương tiện trụ cột cùng điều kiện giao thông của Khu Khai Phát cũng làm bọn họ chú tâm. Đương nhiên Hoài Khánh cũng có những khuyết điểm rất rõ ràng.

Đến khi Quốc tế Hoa Tâm về An Đô, người của Hoài Khánh mới thở dài một tiếng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status