Lộng triều

Quyển 12 - Chương 87


Mười phút sau Hải Thanh Sơn gọi lại cho Triệu Quốc Đống, nói hạng mục ở Ninh Lăng vẫn không dính vào việc điều tra của Tập đoàn Quốc Điện, có thể căn cứ tình hình thực tế mà đẩy mạnh và tiến hành bình thường, cũng tỏ vẻ sẽ thông báo việc này cho Phó bộ trưởng Lưu Nham đang chủ trì công việc ở Tập đoàn Quốc Điện.

Tin này làm đám người Vưu Liên Hương rất vui mừng. Triệu Quốc Đống cũng giúp người đến cùng, hắn lập tức gọi cho Lưu Nham đang kiểm tra công việc ở Nội Mông Cổ, Lưu Nham cũng đồng ý việc công ty đầu tư Thủy điện Trung Quốc nhanh chóng khởi động hạng mục này.

Vưu Liên Hương cùng Lang Thế Quần đều thâm than chuyện khó giải quyết như vậy, ngay cả Giang Diệu Dương, Chung Dược Quân thử một chút thấy khó liền rút lui. Vậy mà vào tay Triệu Quốc Đống lại quá đơn giản, vài cuộc điện là xong xuôi.

Vưu Liên Hương không thể tưởng tượng được Triệu Quốc Đống làm như thế nào, nhưng cô biết nếu chỉ dựa vào quan hệ của mình Thái Chánh Dương thì Triệu Quốc Đống sẽ không làm được như vậy.

Từ sự e ngại của Đổng Minh Đường và Hình Nguyên đối với vị Chánh thanh tra Bộ năng lượng kia, Vưu Liên Hương có thể thấy được uy thế của Hải Thanh Sơn. Vậy mà Triệu Quốc Đống có thể dễ dàng nói chuyện với đối phương như vậy, không hề có cảm giác áp lực nào. Sau đó cũng nói chuyện thoải mái với Phó bộ trưởng Bộ năng lượng. Chuyện Vưu Liên Hương vốn nghĩ không có hy vọng không ngờ đã được giải quyết trong bữa ăn này.

…..

- Xem ra Cục trưởng Triệu và Hình Nguyên có quan hệ rất thân thiết.
Hình Nguyên đứng xa xa nhìn Triệu Quốc Đống, Vưu Liên Hương ngồi trong sảnh uống café và nói chuyện.

- Ừ Cục trưởng Triệu trước làm Bí thư huyện ủy một huyện ở Ninh Lăng, Vưu Liên Hương này đã là Thường vụ thị ủy, Trưởng ban thư ký Thị ủy Hoài Khánh, coi như là lãnh đạo của Cục trưởng Triệu. Nghe nói hai người quan hệ khá tốt. Tôi nghe Cục trưởng Triệu nói Vưu Liên Hương đã giúp y không ít.

Đổng Minh Đường nghĩ đến việc mình đến Ninh Lăng khảo sát vài năm trước mà phải thở dài một tiếng. Mấy năm biến hoá quá nhanh. Triệu Quốc Đống bay quá nhanh làm người ta há hốc mồm.

- Ồ.
Hình Nguyên suy nghĩ một chút. Vừa nãy Lưu Nham gọi cho y nói với y hạng mục ở Ninh Lăng cần sớm bố trí tài chính, nhân viên, tranh thủ đầu năm sau khởi công toàn diện. Đổng Minh Đường cũng nhận được điện của Lưu Nham. Qua đó có thể thấy Phó bộ trưởng Lưu Nham coi trọng Triệu Quốc Đống như thế nào.

- Lão Hình, chuyện này làm cho sớm. Cục trưởng Triệu là người trọng tình nghĩa. Y nhất định sẽ chú ý đến hạng mục này.

….

Lang Thế Quần cũng đang đứng một bên nhìn Vưu Liên Hương và Triệu Quốc Đống nói chuyện.

Triệu Quốc Đống đến Ninh Lăng làm việc thì y đang là Phó cục trưởng cục Nhân sự thị xã, sau đó điều xuống làm Chủ tịch huyện Vân Lĩnh bốn năm. Lúc ấy y rất hâm mộ thành tích đạt được của Triệu Quốc Đống ở Hoa Lâm.

Sau đó Triệu Quốc Đống điều tới làm Bí thư Quận ủy Tây Giang càng gây tiếng vang không nhỏ ở Ninh Lăng. Nạn lụt năm 1998, Triệu Quốc Đống bay lên tận đỉnh. Cũng nhờ trận lụt ấy Phó chủ tịch quận Ngụy Hiểu Lam cũng được Triệu Quốc Đống cực lực tiến cử làm Chủ tịch huyện thương HÓa.

Lúc ấy mọi người đều đoán Triệu Quốc Đống rất có thể thay Kim Vĩnh Kiện làm Phó thị trưởng thường trực. Nhưng ai ngờ Triệu Quốc Đống lại nhảy ra ngoài, đến Hoài Khánh làm Phó thị trưởng thường trực, nghe nói đối phương ở Hoài Khánh đạt được thành tích rất lớn. Công tác thu hút đầu tư luôn xếp nhóm đầu của tỉnh trong hai năm. Đến nay không ít cán bộ lãnh đạo Quận Tây Giang vẫn thấy vinh dự vì từng công tác cùng Triệu Quốc Đống.

Triệu Quốc Đống rời khỏi chức Thị trưởng Hoài Khánh đến Bộ năng lượng nhận chức tạo thành không ít dư luận. Nhiều người nói Triệu Quốc Đống bị đẩy đi, chẳng qua bây giờ Lang Thế Quần thấy không giống. Theo y thấy năng lực của Triệu Quốc Đống ở Bộ năng lượng là điều một Thị trưởng không thể so sánh.

Quan hệ mật thiết của Vưu Liên Hương và Triệu Quốc Đống là điều không bí mật gì, Lang Thế Quần sớm biết. Hoàng Lăng để Vưu Liên Hương chạy hạng mục này cũng vì nguyên nhân đó. Xem ra đã chọn đúng người rồi.



- Thật không ngờ Tiêu Phượng Minh thoáng cái thành Trưởng ban tổ chức cán bộ.
Triệu Quốc Đống thở dài nói.
- Chu Xuân Tú đến Đại hội đại biểu nhân dân thị xã là tất nhiên. Tôi thật ra thấy Hoàng Lăng bỏ qua cho y lâu như vậy đúng là hiếm có.

- Hừ, Tiêu Phượng Minh lên chức cũng đâu được như cậu?

Vưu Liên Hương sau khi làm Phó thị trưởng thường trực mới hiểu sự phiền phức trong công việc cụ thể ở bên chính quyền. Công việc bên Ban Tổ chức cán bộ là rất nhàn, nhưng công việc bên chính quyền là thử thách độ dai và tính nhẫn nại của chị. Mà trên tỉnh khảo sát chỉ tiêu lại thường vào đầu chị khiến chị ngủ không ngon.

- Này Vưu tỷ, công việc trên bộ cũng không dễ như chị nghĩ đâu. Phải nhìn tổng thể, áp lực không nhỏ. Nếu chị muốn làm công ăn lương thì không sao, nhưng nếu làm được việc nào đó ra hồn thì phải tốn nhiều công sức.
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói.

Vưu Liên Hương thấy Triệu Quốc Đống ra vẻ nhăn nhó liền cười hì hì nói:
- Quốc Đống, rèn luyện hai năm chắc sẽ về An Nguyên chứ? Bộ mặc dù tốt nhưng tôi thấy cậu không muốn phát triển ở bộ.

- Chị hiểu tôi Vưu tỷ.
Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng:
- Đúng thế, bộ mặc dù tốt nhưng tôi thấy không có cảm giác tự hào khi làm xong việc gì đó. Tôi thích cảm nhận thế giới thay đổi hàng ngày trong tay mình. Cảm giác này rất tuyệt vời nhưng ở bộ lại có thể làm được một chút chuyện mà tại tỉnh không thể làm.

Vưu Liên Hương nghe xong mà có chút thất thần.

Triệu Quốc Đống mặc dù đã rời khỏi Ninh Lăng, nhưng hắn đã thành công ngưng tụ một nhóm người ở đây. Đây chính là một nhóm người có năng lực, kích thích trí tiến thủ của mọi người.

Từ Ngụy Hiểu Lam đến Hoắc Vân Đạt, từ Lô Miễn Dương đến Mạc Vinh, còn có Tiếu Triêu Quý cùng Lạc Dục Thành, những người này bây giờ đều làm tốt ở cương vị mới. Ngay cả Tằng Lệnh Thuần cũng hay nói nếu không có một năm cải cách đầy dứt khoát của Triệu Quốc Đống ở Tây Giang, Tây Giang tuyệt đối không phát triển nhanh như bây giờ.

- Khu Hà Nam – Tây Giang phát triển rất nhanh, tổng GDP đã bằng nửa Tây Giang. Mà GDP Tây Giang lần trước vốn bị Huyện Hoa Lâm kéo gần lại thì bây giờ đã bỏ xa Huyện Hoa Lâm. Quốc Đống, cậu chọn Mạc Vinh là rất chính xác, nếu không phải y phụ trách việc giải phóng mặt bằng ở khu Hà nam thì tôi thấy nơi này sẽ phát triển chậm một hai năm.
Vưu Liên Hương bỏ cốc nước xuống và nói:
- Có đôi khi dùng tốt một người sẽ thúc đẩy kinh tế cả khu vực đó.

- Vậy còn Khu Khai Phát?
Triệu Quốc Đống cũng rất quan tâm sự phát triển của Khu Khai Phát Ninh Lăng.

- Lưu Như Hoài cùng Lô Miễn Dương phối hợp rất tốt. Tổng giá trị sản xuất công nghiệp và vốn đầu tư vào Khu Khai Phát hàng năm đều tạo kỷ lục mới. Tôi đoán chậm nhất là năm sau GDP của Khu Khai Phát sẽ bắt kịp Tây Giang. Nếu không phải khu Hà Nam – Tây Giang phát triển quá nhanh thì sang năm Khu Khai Phát sẽ bằng Tây Giang.

Nhắc đến sự phát triển của Khu Khai Phát Ninh Lăng, Vưu Liên Hương không nhịn được lộ ra vẻ tự hào.

- Đây là việc tốt. Tôi tới bộ vẫn chú ý đến Khu Khai Phát Ninh Lăng. Trụ sở sản xuất thiết bị ngành điện của Ninh Lăng đã thành một bộ khung, nhưng tôi cũng chú ý thấy các công ty vào Khu Khai Phát Ninh Lăng chỉ là các ngành truyền thống, áp dụng khoa học kỹ thuật chưa nhiều, thiếu năng lực sáng chế sản phẩm mới, sản phẩm theo hướng quần chúng hóa, hơn nữa sản nghiệp chỉ có một là tín hiệu rất nguy hiểm. Bây giờ kinh tế quốc gia đang phát triển tốt nhưng sau thì sao? Về việc đảm bảo sự phát triển liên tục của Khu Khai Phát, chị là Phó thị trưởng thường trực cần phải rất chú ý.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status