Lộng triều

Quyển 13 - Chương 62


- Chức trách của ngành chính pháp thì tôi nghĩ mọi người đều rõ, tôi sẽ không nói nhiều. Tôi muốn nahans mạnh một điểm đó chính là từng khu vực, từng giai đoạn có công việc trung tâm khác nhau. Mà đối với Ninh Lăng chúng ta bây giờ chủ yếu tập trung chính vào phát triển kinh tế, đề cao cuộc sống nhân dân, điểm này sẽ không thay đổi. Mà đối với hệ thống chính pháp thì công việc trung tâm của các đồng chí đó chính là đảm bảo sự ổn định cho phát triển kinh tế.

- Tôi cảm thấy công tác chính pháp thời gian gần đây đã khởi sắc, nhất là cơ quan công an triển khai mấy lần hành động đạt kết quả tốt. Bí thư Lam Quang và Cục trưởng Nguyên Sinh khi báo cáo với tôi những điểm khó khăn trong tình hình an ninh trật tự của Ninh Lăng, tôi cảm thấy Đảng ủy Cục Công an đã tốn nhiều công sức trong việc này….

- Trong một lần ngẫu nhiên đi tới một đồn công an, tôi cảm thấy đội ngũ đơn vị này mặc dù có chút khuyết điểm nhưng vẫn kiên quyết chấp hành quy định của ngành. Tôi hy vọng Đảng ủy Cục Công an phải kiên trì tác phong này, tiếp tục thực thi phong cách này. Tòa án, Viện kiểm sát thị xã cũng nên học tập Cục Công an ở điểm này.

….

Hội nghị công tác chính pháp toàn thị xã tiến hành với tất cả cán bộ từ cấp Phó Trưởng phòng tiến trở lên đều tham gia.

Đoàn người đứng trước hội trường cho đến khi xe Audi biển 96 rời đi, Lam Quang lúc này mới nở nụ cười nói với Mã Nguyên Sinh:
- Lão Mã, làm rất tốt. Bí thư Triệu hiếm khi khen ngợi công tác một đơn vị như vậy.

- Bí thư Lam, đây là do sự lãnh đạo anh minh của ngài nên chúng tôi mới đạt được thành tích này.
Mã Nguyên Sinh cười ha hả nói.

Hôm nay Bí thư Thị ủy nhận định công việc của Cục công an làm Mã Nguyên Sinh rất đắc ý. Y biết ngoài việc Cục công an triển khai mấy hành động, Bí thư Triệu cũng rất hài lòng việc xử lý ở cảng Ninh Lăng.

- Được rồi, anh đừng quá khiêm tốn. Gần đây thành tích của Cục công an là rất rõ ràng. Bí thư Triệu là người trong mắt không có hạt cát, anh làm tốt thì đưa ra yêu cầu gì cũng được, làm kém thì anh chuẩn bị ăn mắng đi.
Lam Quang dạo gần đây có quan hệ tốt với Mã Nguyên Sinh.
- Được rồi, hôm nay anh phải mời khách đó, mọi người đừng tiết kiệm cho anh ta.



Tâm trạng Triệu Quốc Đống thời gian này cũng khá vui vẻ.

Sau khi chuyện ở cảng Ninh Lăng xử lý xong, Tào Ninh cũng gọi tới nói Ninh Lăng xử lý tốt. Vị Phó chủ tịch tỉnh này mặc dù khá khách khí nhưng Triệu Quốc Đống có thể cảm nhận sự xa cách của đối phương.

Đám người Bối Thiết Lâm cũng gọi tới cảm ơn làm Triệu Quốc Đống có chút đỏ mặt.

Không ai ngờ chuyện nhỏ lại thành như vậy.

Rất cuộc là ai giúp ai cũng khó nói.

Theo lý thuyết hắn nên ở lại ăn cơm với Cục công an, nhưng chiều nay hắn có cuộc gặp rất quan trọng nên không thể vội vàng chạy lên An Đô.

Tỉnh ủy đã chính thức phê duyệt Mao Bình làm Bí thư đảng ủy Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân thị xã. Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân thị xã cũng đã đề cử Mao Bình làm Phó chủ tịch, chỉ chờ đến cuộc tuyển cử cuối năm của Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân thông qua là xong. Vậy chức Trưởng ban Tuyên giáo của Mao Bình cũng sắp mất, cần nhanh chóng xác định người.

Hơn nữa còn vấn đề Lưu Như Hoài chính thức làm Bí thư Quận ủy Tây Giang và vào Thường vụ thị ủy. Hiện nay Triệu Quốc Đống cần Ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy nhanh chóng xác định hai thường vụ cho mình.

Bí thư Thị ủy Ứng Đông Lưu muốn nghe báo cáo công việc của Ninh Lăng trong thời gian này. Trưởng ban thư ký Đan Kiến Phương gọi cho hắn, hai người cũng nói chuyện vài câu. Dương Kính Quang nói rõ Bí thư Ứng muốn nghe báo cáo công việc gần đây của Ninh Lăng. Dương Kính Quang trọng điểm bảo Bí thư Ứng muốn xem suy nghĩ phát triển kinh tế của Ninh Lăng.

Vì chuyện này khiến Triệu Quốc Đống không thể không tạm thời đẩy việc tiếp đón đoàn khách đầu tư từ khu vực Trường tam giác sang cho Chung Dược Quân phụ trách.

Vân Duệ cũng chuẩn bị cho hắn tài liệu khá chi tiết nhưng Triệu Quốc Đống không quá hài lòng.

Bản báo cáo này mang sang đọc ở Đại hội đại biểu nhân dân hoặc Hội nghị Hiệp thương Chính trị Nhân dân thì còn được, đưa ra trước mặt Bí thư tỉnh ủy thì có vẻ hơi kém một chút. Triệu Quốc Đống đương nhiên sẽ không đọc theo bản báo cáo này, nhưng có bản tài liệu này ít nhất cũng tiện cho hắn tự nhiên phát huy trong cuộc nói chuyện.

Triệu Quốc Đống ngồi trên xe không ngừng suy nghĩ cảm thấy tất cả đã nằm trong đầu mình, hắn mới yên tâm.

Đây coi như tổng kết nhỏ sau ba tháng nhận chức của mình. Xem ra Bí thư Ứng vẫn không quá yên tâm khi đưa mình tới Ninh Lăng, xem mình có thể khống chế tình hình và tạo sự phát triển cho Ninh Lăng hay không?

Xe Audi chạy về phái tây Tây Giang vào quốc lộ 915 với tốc độ tầm 70km, điều này làm Triệu Quốc Đống có chút sốt ruột. Trưởng ban thư ký Dương hẹn hắn năm giờ, bây giờ là 11h30, theo bình thường ít nhất phải 4h30 mới tới, nhưng điều kiện là xe không tắc.

Xe khách trọng tải lớn chạy một hàng dài qua Vĩnh Lương, trong đó có không ít xe vận chuyển thuộc công ty vận tải cảng Ninh Lăng và ga Ninh Lăng, chủ yếu tiến hành vận chuyển hàng từ cảng và ga Ninh Lăng đến các nơi.

Việc vận chuyển ở Ninh Lăng cũng nhanh chóng phát triển khi đường sắt Tây Liễu và cảng Ninh Lăng xây dựng xong. Trước đây các công ty vận chuyển ở Ninh Lăng đều có quy mô nhỏ, có ít công ty tư nhân. Ngoài công ty công cộng ra thì không còn công ty tập thể nào khác.

Nhưng sau khi cảng và ga Ninh Lăng xây dựng xong, cảng Ninh Lăng nhanh chóng thành lập công ty vận chuyển cảng Ninh Lăng do nhà nước chiếm cổ phần chính, phụ trách chính việc vận chuyển hàng hóa ra vào cảng. Mà việc vận chuyển ở ga Ninh Lăng do mấy công ty tư nhân chiếm cứ hơn nửa, công ty vận tải đường sắt là lớn nhất.

- Lão Bành, đoạn đường này vẫn hay tắc như vậy sao?
Triệu Quốc Đống thuận miệng nói.

- Không phải, ít nhất khi ngài rời khỏi Ninh Lăng không là như vậy, sau này khi Đường sắt Tây Liễu thông xe nên tình hình thay đổi, lưu lượng xe tăng lên không ít nhưng chủ yếu vẫn là chờ khi cảng Ninh Lăng xây dựng xong. Lúc này lượng xe tăng đột bến, nhất là xe từ Tương Tây và Vĩnh Lương, ngoài ra cũng có vài huyện ở Thông Thành chạy tới. Chủ yếu là hai huyện Cừ Thủy, Quảng Trì chạy tới Ninh Lăng chúng ta vì đường bên họ quá xấu.
Bành Trường Quý nói.

- Ừ, đường từ hai huyện đó tới Thông Thành rất xấu sao?
Triệu Quốc Đống nói.

- Cũng không đến mức như vậy, cũng là quốc lộ cấp hai nhưng chủ yếu khoảng cách không gần, hơn nữa đều là đường núi. Nhưng từ hai huyện đến Phong Đình chỉ hơn 40km, từ Phong Đình đến Ninh Lăng cũng chưa đầy 40km, hầu hết là đường bằng phẳng, cũng là quốc lộ cấp hai nên bọn họ chọn.

- Nguyên nhân chủ yếu là do đường từ hai huyện bọn họ đến Thông Thành được xây dựng bằng hình thức vay vốn nên lập trạm thu phí với giá cao. Lái xe đường dài đều than oán, từng nhiều lần vây lấy trạm thu phí, Thời báo đô thị Hoa Trung cũng đã nói qua về việc này. Cho nên nhiều chủ hàng và lái xe chọn chạy sang Ninh Lăng, nhất là hàng lên đường sắt hoặc thuyền đều chọn bên này.

Bành Trường Quý nói làm Triệu Quốc Đống phải suy nghĩ. Chính quyền địa phương vay vốn làm đường là vì phát triển kinh tế nhưng nếu như trạm thu phí thành gánh nặng lại là thứ bó buộc kinh tế phát triển.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status