Lộng triều

Quyển 16 - Chương 87


Tâm tình của Tần Hạo Nhiên vốn đang rất tốt vì biểu hiện và khẩu khí kiên nghị của Chung Dược Quân trên TV thì lại rơi xuống mức thấp nhất.

Tại một buổi lễ trao thưởng mà Vương Tiểu Nha lại đưa ra một vấn đề như vậy thì có hàm nghĩa sâu xa nào hay không?

Mỗi một động tác của CCTV đều bao hàm ý nghĩa không tầm thường, nếu như nói đây chỉ là do sơ xuất thì lãnh đạo, đạo diễn chương trình này không đủ tư cách.

Xu thế giá nhà đất tăng cao trong toàn quốc đã dẫn tới tranh luận khá lớn, tiếng nói chủ lưu vẫn như trước khi cho rằng đây là kết quả tất yếu khi tiến trình thành thị hóa được đẩy nhanh và nhà ở được thương mại hóa, cho rằng chính phủ có thể gia tăng việc cung ứng đất đai và chính sách tín dụng để tiến thêm một bước trong việc kiềm chế hiện tượng quá nóng của thị trường bất động sản, không có gì đáng kinh ngạc.

Nhưng cũng có những ý kiến từ nhiều cấp độ khác nhau, cho rằng chính phủ liệt ngành bất động sản vào một trong những sản nghiệp trụ cột không phải là kế sách hay, cần phải điều chỉnh quyết đoán, thông tin điện tử kỹ thuật cao, công nghệ sinh học, nguồn năng lượng mới, vật liệu mới, bảo vệ môi trường, công nghiệp sản xuất tiên tiến, công nghiệp văn hóa mới là những sản nghiệp trụ cột chân chính của nền kinh tế quốc dân.

Sự hưng thịnh của ngành bất động sản đã dẫn tới không ít tranh luận, nhất là giá cả tăng vọt đã mang đến những hiệu ứng xã hội có ảnh hưởng ngày càng rõ rệt đối với giới thu nhập thấp. Nhưng theo Tần Hạo Nhiên thấy thì điều này vốn cũng rất bình thường, sự chênh lệch về thu nhập tất nhiên phải thể hiện ở các phương diện khác nhau, nhà ở chẳng qua cũng chỉ là một phương diện làm người khác chú ý hơn một chút mà thôi. Mấu chốt vẫn nằm ở chỗ làm như thế nào để khiến thu nhập của quần chúng phổ thông được tăng lên, nâng cao mức độ cuộc sống của dân chúng phổ thông.

Hiện giờ cán bộ lãnh đạo mưu cầu lợi ích cho giới thu nhập thấp trên thực tế là mang hơi hướng "chính khách mua chuộc dân tâm". Giới thu nhập thấp là một quần thể rất lớn, hơn nữa bọn họ thường ở thế yếu, những yêu cầu, phản ánh của bọn họ thường rất dễ khiến giới truyền thông và thượng tầng chú ý tới. Nếu như có thêm một người nào đó có tầm ảnh hưởng nhảy ra hô ứng thì chắc chắn người dẫn đầu có thể sẽ sản sinh ra hiệu ứng ngôi sao.

Tần Hạo Nhiên cho rằng Triệu Quốc Đống chính là đại biểu cho loại người này, hắn thực hiện việc nhà xã hội với quy mô lớn ở Ninh Lăng kỳ thực chính là một thủ đoạn, có tác dụng chèn ép rất lớn đối với sự phát triển thị trường bất động sản ở Ninh Lăng. Tào Ninh và người phụ trách ủy ban xây dựng tỉnh cũng đã từng đề cập qua về chuyện này với mình, cho rằng Ninh Lăng làm như vậy chẳng khác nào đẩy chính quyền tỉnh An Nguyên đến tình cảnh xấu hổ. Chính quyền tỉnh không lên tiếng gì về việc nhà xã hội, mà Ninh Lăng thì lại gióng trống khua chiêng làm kiểu mẫu, điều này chẳng khác nào tát vào mặt về phương diện công tác của chính quyền tỉnh.

Sự ngang tàng độc đoán của Triệu Quốc Đống thì Tần Hạo Nhiên sớm đã biết, ở Ninh Lăng thì Chung Dược Quân cũng chẳng thể nào có tác dụng điều khiển hay kiềm chế được, điều này thì Tần Hạo Nhiên cũng thấy rõ, nhưng hắn tuyệt không ngờ Chung Dược Quân lại phát biểu một cách kiên quyết về vấn đề này trong một buổi lễ trao thưởng nhân vật kinh tế của đài CCTV, bày tỏ thái độ ở trong tình cảnh này chẳng khác nào một loại công bố công khai.

Điều này chứng tỏ rằng Chung Dược Quân đã hoàn toàn gia nhập vào hoài bão của Triệu Quốc Đống rồi, hay nói khác là đã bị Triệu Quốc Đống hòa tan hoàn toàn rồi. Nếu như nói lúc trước Tần Hạo Nhiên chỉ là có chút bất mãn về sự yếu ớt và tránh né của Chung Dược Quân thì bây giờ Tần Hạo Nhiên xem như đã hoàn toàn thấy rõ sự "lột xác" và "phản bội" của Chung Dược Quân rồi.

Sao Chung Dược Quân lại đi đến bước này? Vì sao mình lại không phát hiện được điểm này? Liệu có phải là bọn Ứng Đông Lưu và Dương Kính Quang vỗ tay và cổ vũ hay không?

Trong lúc nhất thời Tần Hạo Nhiên cảm giác đầu óc mình cứ loạn cả lên, là do mình thực sự không nhìn rõ Chung Dược Quân hay không sự thay đổi về môi trường chính trị đã khiến quan điểm tư tưởng của Chung Dược Quân xuất hiện sai lệch, hay đơn giản là do mình đã đánh giá sai tình thế?

Còn có một khả năng, đó chính là những biểu hiện thực tế và tư tưởng của Triệu Quốc Đống đã chinh phục được Chung Dược Quân, mặc dù khả năng này rất nhỏ nhưng nếu như kết hợp với một vài nhân tố khác thì cũng chưa chắc.

****************

Ứng Đông Lưu chỉ cảm thấy mình thần thanh khí sảng, không thể nghi ngờ gì nữa, hôm nay là ngày mà tâm tình mình khoái trá nhất trong tháng 12.

Thị trưởng thị xã Ninh Lăng được lên chương trình bình chọn nhân vật kinh tế của đài CCTV, đối với một địa phương mà nói thì đây chắc chắn là một sự tán dương lớn lao. Không giống như Giám đốc Cục Kiểm toán Quốc gia Lý Kim Hoa và Thống đốc Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc Chu Tiểu Xuyên được tán dương thành một hình tượng tổng thể của ca ngợi và tán thành, còn biểu hiện của Chung Dược Quân thì lại là được trọng dụng, đương nhiên điều này không thể tách rời với người đứng đằng sau lưng.

Ninh Lăng mang đến cho người ta thực sự nhiều rung động và bất ngờ, mà Triệu Quốc Đống chính là người sáng tạo ra kỳ tích Ninh Lăng, còn mình thì sao? Ứng Đông Lưu thầm nghĩ rồi thấy có hơi kiêu ngạo, mình cũng được tính là một Bá Nhạc đó, thiên lý mã thì vẫn thường xuyên có nhưng Bá Nhạc thì lại hiếm có, chỉ có điều con thiên lý câu này thực sự hơi nổi bật một chút, thậm chí còn có tác dụng kích thích cả một bầy ngựa tốt nữa.
Tiếng chuông điện thoại vang lên, không cần nhìn Ứng Đông Lưu cũng đoán ra là ai gọi tới.
- Kính Quang.

- Bí thư Ứng, ngài cũng xem TV rồi chứ? Rất cảm xúc đúng không?
Thanh âm của Dương Kính Quang trong điện thoại khá xúc động.
- Ừ, biểu hiện của Chung Dược Quân rất bắt mắt, tôi cảm thấy sự phát triển của An Nguyên chúng ta đã được thể hiện rất chân thực, cũng tỏ rõ được khí phách của cán bộ lãnh đạo An Nguyên chúng ta. Tôi đoán hẳn sẽ có rất nhiều người sẽ phải nghiền ngẫm nhiều lần lời câu nói sau cùng của hắn, hắc hắc, biết đâu đó lại còn tạo nên một hồi phong ba nữa ấy chứ.
Thanh âm của Dương Kính Quang rất rõ ràng:
- Tôi hơi lo lắng vì có khả năng sẽ có áp lực mang tính công kích truyền tới đó.

- Vốn ta gửi lòng nơi trăng tỏ
Nhưng sao trăng lại chiếu rạch nào
(Nd: Ý nói đối phương không hiểu được tâm ý của mình.
Giữa kẻ thù hoặc không thân thiết lắm thì nghĩa hơi giống "rượu mời không uống lại uống rượu phạt".
Người quen/người yêu thì nghĩa giống "hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình".)
Kính Quang, chuyển những lời này cho Triệu Quốc Đống và Chung Dược Quân, những gì mà bọn họ làm ở Ninh Lăng thì tỉnh ủy đã thấy, không có gì phải xấu hổ cả, lại càng không phải che dấu. Tôi rất tán thành một quan điểm của Triệu Quốc Đống, lấy được cảm tình của dân là một hình thức thể hiện thực tế nhất của người chấp chính.

Thoáng trầm ngâm một chút rồi Ứng Đông Lưu từ từ nói:
- Chỉ cần là có lợi cho sự phát triển, có lợi cho dân sinh, nếu Ninh Lăng muốn thăm dò thì tỉnh ủy đều kiên quyết đứng sau lưng bọn họ, phải nói rõ điều này với bọn họ.
- Vâng, tôi rõ rồi, về phía tỉnh thì liệu có cần phải thống nhất tư tưởng một chút hay không?
Dương Kính Quang do dự một chút rồi mới nói.

Bên đầu kia của điện thoại không có tiếng động gì nhưng Dương Kính Quang biết đối phương vẫn đang ở đó nên chỉ lẳng lặng chờ
- Cứ để xem tiếp đã, tôi nghĩ Chung Dược Quân bày tỏ thái độ trong trường hợp này cũng chứng tỏ ý tứ của tỉnh ủy An Nguyên chúng ta rồi.
Giọng nói trầm ổn của Ứng Đông Lưu truyền qua.
- Ha ha, nếu như cái tên tiểu tử Triệu Quốc Đống mà đứng ở trên sân khấu này thì có lẽ còn có thể tỏ rõ ý tứ của chúng ta hơn.
Dương Kính Quang cười cười.

- Không, Kính Quang, Triệu Quốc Đống từ chối việc này là chuyện tốt, hắn không cần thiết phải làm.
Ứng Đông Lưu suy tư rồi nói:
- Bên trên không phải không nhìn thấy điểm này, chúng ta cần cân nhắc xem bước tiếp theo nên làm gì bây giờ, chứ không phải chỉ nói không thôi.
- Vậy có cần phải nói qua với chủ tịch Hạo Nhiên và phó chủ tịch Vi Phong hay không?
Dương Kính Quang khẽ giật mình nói.
- Có lẽ để tới lúc khác hẵng nói, sang năm mới đi.
Ứng Đông Lưu ngừng lại một chút:
- Vậy thì sang năm mới.

************

Thái Chính Dương tắt TV rồi ngồi trên ghế salon lặng lẽ suy tư.

Lần bầu chọn nhân vật kinh tế của đài CCTV này đã mang đến danh tiếng vô tận cho Ninh Lăng, là đúng hay sai, khen ngợi và nghi vấn chỉ sợ sẽ ùn ùn kéo đến, cũng không biết cái tên tiểu tử Triệu Quốc Đống này có trụ được không?

Từ khi trung ương quyết định rút chính sách nhà ở phúc lợi, mặc dù cũng có nói việc xây dựng nhà giá rẻ nhưng trên thực tế thì bất kể là cấp tỉnh hay thành phố thì đều áp dụng chính sách thu hồi toàn bộ nhà thương mại, đến khi tài chính đất đai dần dần thành hình thì chính quyền địa phương tựa hồ lại càng không hứng thú hay cân nhắc tới vấn đề nhà xã hội.

Mặc dù bây giờ cũng xuất hiện một vài ý kiến, cũng nhận được sự đồng tình của một vài trí thức có tầm nhìn sâu rộng, trung ương cũng bắt đầu chú ý, nhưng thực tế lại tạm thời chưa có hành động cụ thể nào cả, hay nói cách khác thì là biểu hiện không rõ ràng.

Vị thị trưởng Ninh Lăng này có can đảm nói như vậy trên buổi lễ trao thưởng của đài CCTV không biết có phải là thụ ý của Triệu Quốc Đống hay là chủ ý của hắn như thế? Nếu chỉ đơn thuần là thụ ý của Triệu Quốc Đống thì hình như khó có thể làm cho một thị trưởng bày tỏ quan điểm rõ ràng như vậy, trong việc này chắc chắn là còn có chuyện khác, nhưng bất kể như thế nào thì cuối cùng cái tên tiểu tử Quốc Đống này cũng trưởng thành rồi.

Mặc dù trước đó Triệu Quốc Đống đã chính thức trở thành thường vụ tỉnh ủy tỉnh An Nguyên nhưng từ sâu trong tâm khảm Thái Chính Dương vẫn chưa thấy an tâm lắm về Triệu Quốc Đống. Mãi cho đến đêm nay thấy Chung Dược Quân bày tỏ thái độ trên buổi lễ trao thưởng nhân vật kinh tế của đài CCTV thì Thái Chính Dương mới thấy Triệu Quốc Đống đã thực sự thành thục rồi, hắn có thể thông qua các phương thức khác nhau để thể hiện tiếng nói của mình trên các sân khấu đặc biệt.

Thái Chính Dương không dám chắc chắn động tác của Triệu Quốc Đống ở Ninh Lăng có nhận được sự ủng hộ toàn lực của tỉnh ủy An Nguyên hay không nhưng hắn rất hoài nghi.

Tựa như chính lời Triệu Quốc Đống nói, đây chỉ là một sự thăm dò, thử nghiệm do hắn chủ trương thực hiện, hắn không hi vọng chỉ vì giá nhà đất bản địa liên tục tăng vọt mà khiến cho sức cạnh tranh ở Ninh Lăng bị suy yếu. Đồng thời hắn cũng không hi vọng tình trạng phát triển kinh tế xã hội ổn định lại bị ảnh hưởng vì những bất mãn của dân chúng đối với giá nhà đất, cho nên hắn cương quyết khống chế hoặc gây ảnh hưởng để phát động nhà xã hội với quy mô lớn ở Ninh Lăng.

Có lẽ tỉnh ủy An Nguyên rất thích ý kiến thử nghiệm như vậy, dù sao vị trí đặc thù của Ninh Lăng cũng khiến cho nó có đủ thực lực và sự tự tin để kháng cự sự tấn công từ bên ngoài, mà Triệu Quốc Đống thì lại đang vui vẻ làm như vậy cho nên cả hai bên ăn nhịp với nhau.

Trong ấn tượng của Thái Chính Dương thì quan điểm của Ứng Đông Lưu có xu hướng thận trọng, vậy mà Triệu Quốc Đống và Ứng Đông Lưu lại vẫn luôn duy trì được mối quan hệ tốt đẹp như vậy. Đến giờ Ninh Lăng chủ động đảm nhận thử nghiệm đầy mạo hiểm cũng chứng tỏ quan hệ giữa hai người đã tiến sang một giai đoạn mới.

Thái Chính Dương khẽ thở dài một hơi, là vàng thì dù có ở chỗ nào cũng tỏa sáng, mình lại khuyết thiếu loại thuộc hạ cùng chung chí hướng, dám can đảm thử nghiệm và cống hiến, không thể không nói đây chính là tiếc nuối của mình.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status