Lộng triều

Quyển 17 - Chương 133


Ngô Nguyên Tể đưa Triệu Quốc Đống về trước khu nhà Ban Tổ chức cán bộ tỉnh ủy rồi từ từ rời đi.

Triệu Quốc Đống khẽ thở dài một tiếng. Không thể không nói Ngô Nguyên Tể là nhân tài, mình chỉ cần thoáng chỉ điểm một chút là đối phương nghe được ý trong đó, là có thể suy nghĩ ra vài thứ. Mặc dù vẫn khá thô sơ nhưng nhanh như vậy đã có phản ứng và đưa ra suy nghĩ là điều không phải người bình thường có thể làm được.

Thành công của mỗi người đều không có sự ngẫu nhiên, Ngô Nguyên Tể là như vậy, Vương Liệt cũng thế.

Vương Liệt mới đến thị xã Ngọc Hà mấy tháng. Y chẳng những đứng vững ở Ngọc Hà, hơn nữa còn tạo ra thảo luận lớn về quy hoạch đô thị và phát triển kinh tế của Ngọc Hà. Vương Liệt xảo diệu lợi dụng tâm lý lo ấu của Ngọc Hà vì chỉ dựa vào ngành sản xuất thuốc lá để kích thích tâm lý mong thay đổi của dân chúng Ngọc Hà. Mà Vương Liệt vừa lúc muốn biến ngành công nghệ sinh học, quang điện thành hai điểm tăng trưởng mới cho Ngọc Hà, cùng với ngành sản xuất thuốc lá tạo thành ba cực thúc đẩy kinh tế Ngọc Hà. Việc này tạo ra tranh luận kịch liệt ở Thị ủy, ủy ban Ngọc Hà.

Vương Liệt cũng không đơn thuần chối bỏ vinh quang từ ngành sản xuất thuốc lá mang lại cho Ngọc Hà. Y thậm chí cũng thừa nhận trong rất nhiều năm tới ngành sản xuất thuốc lá vẫn chiếm vị trí chủ đạo. Nhưng y cũng chỉ ra nếu hoàn toàn dựa vào sản xuất thuốc lá sẽ có nhiều nhân tố không xác định và mạo hiểm. Mà lợi dụng tình hình tài chính tốt đẹ của Ngọc Hà để toàn lực phát triển sản nghiệp trụ cột mới là tất yếu và quan trọng. Mất cơ hội này thì bộ máy Ngọc Hà hiện nay sẽ là tội nhân.

Vương Liệt cuối cùng đã được thành viên bộ máy Thị ủy, ủy ban Ngọc Hà ủng hộ. Đúng là ở tình huống này nên Khu khai phát Ngọc Hà đã chính thức xây dựng khu công nghiệp quang điện và công nghệ sinh học, hơn nữa nhanh chóng có hiệu quả.

Các hạng mục lớn trước đó Vương Liệt đã đàm phán khi còn ở Côn Châu đều được kéo sang Ngọc Hà. Chỉ trong một tháng đã có chín công ty công nghệ sinh học trong lĩnh vực sản xuất thuốc, công trình, kỹ thuật sinh học đến đầu tư vào Khu khai phát Ngọc Hà, vốn đầu tư đạt 120 triệu, chỉ riêng từng đó đã vượt tổng vốn đầu tư vào Khu khai phát Ngọc Hà một năm qua.

Chính quyền thành phố Ngọc Hà cũng có hành động lớn nhất từ trước đến nay, lập ra một quỹ đầu tư mạo hiểm với số vốn 100 triệu để khuyến khích các công ty công nghệ sinh học đầu tư vào Khu khai phát Ngọc Hà phát triển, trọng điểm giúp đỡ ngành sản xuất thuốc, công trình sinh học, ngành bảo vệ môi trường… ủy ban Ngọc Hà thậm chí công khai tuyên bố quỹ này sẽ luôn duy trì ở mức 100 triệu coi như là đảm bảo cho các công ty công nghệ sinh học phát triển.

Cùng lúc đó ủy ban Ngọc Hà cũng tỏ vẻ sẽ đầu tư 80 triệu xây dựng trung tâm nghiên cứu, thực hành ở các trường đại học Điền Nam, đại học y Điền Nam, đại học nông nghiệp Điền Nam, đại học lâm nghiệp Điền Nam để đảm bảo người nhân lực và đội ngũ cán bộ nghiên cứu khoa học kỹ thuật cho ngành công nghệ sinh học Ngọc Hà. Mà tư tưởng và kế hoạch tuyển sinh này cũng được đăng trên tờ Nhật báo nhân dân.

Một loạt động tác này tạo không ít chấn động ở trong nước, một vài công ty nước ngoài của Mỹ, Đức, Nhật Bản và Ấn Độ đều đến tìm hiểu chính sách phát triển ngành công nghệ sinh học của Ngọc Hà. Một vài công ty cũng tỏ vẻ mình rất hứng thú với ngành công nghệ sinh học của Ngọc Hà.

Công ty Hyde với hạng mục “Thực vật biến đổi gen” là đối tượng thu hút đầu tư trọng điểm của Khu khai phát Ngọc Hà. Vương Liệt chủ động đưa ra lời mời với công ty này cùng với chế độ đãi ngộ tốt chưa từng có. Lúc này mới đêm công ty này từ Thâm Quyến hấp dẫn đến Khu khai phát Ngọc Hà.

Vì có thể để công ty này đến đầu tư vào Ngọc Hà, Vương Liệt đã phải đứng vững trước áp lực cực lớn.

Bây giờ một loạt quỹ đầu tư mạo hiểm bao gồm cả quốc tế Hán Đăng đều tiến tới Ngọc Hà, tìm kiếm hạng mục và công ty thích hợp để đầu tư.

Ngành công nghệ sinh học của Ngọc Hà đột nhiên nổi tiếng toàn quốc.

Điều này cũng mang lại áp lực cực lớn cho Côn Châu. Ngô Nguyên Tể vì thế bị không ít câu hỏi. Theo rất nhiều người thấy thì điểm sáng đó đáng lẽ là của Côn Châu. Mà bây giờ Ngọc Hà lại thay Côn Châu để đứng dưới vầng hào quang chói mắt đó. Côn Châu mãi vẫn chưa đưa ra quy hoạch cụ thể đây là sự khiêu chiến khá lớn đối với Ngô Nguyên Tể.

Cũng vì căn cứ nguyên nhân này nên hôm nay Ngô Nguyên Tể mới mời Triệu Quốc Đống đi nói chuyện. Ngô Nguyên Tể muốn thông qua Triệu Quốc Đống để giúp đỡ phối hợp với Đinh Hoa, qua đó tăng cường sự nhất trí về quan điểm của Thị ủy.

Nhưng Triệu Quốc Đống nghĩ nếu chỉ mình Đinh Hoa chấp nhận quan điểm của Ngô Nguyên Tể thì có ý nghĩa gì không? Triệu Quốc Đống cũng không tán thành ý tưởng của Ngô Nguyên Tể. Hắn mặc dù cũng hiểu tâm trạng cấp bách của Ngô Nguyên Tể bây giờ, cũng cơ bản tán thành vài quan điểm của Ngô Nguyên Tể. Nhưng Ngô Nguyên Tể bây giờ muốn chính là làm như thế nào lấy lý phục người, làm như thế nào thuyết phục Trì Trọng Văn và Đinh Hoa cam tâm tình nguyện tán thành quan điểm của y, giúp y áp dụng quan điểm của mình.

Điều này phải xem sức thuyết phục của Ngô Nguyên Tể.
….
- Quyền Quân, anh xem bài viết này xem, rất được. Câu hỏi khi công ty tư nhân đi ra ngoài. Tôi đã xem qua cảm thấy quan điểm của bài viết này khá sáng tạo. Bài viết này so sánh với các công ty của Nhật Bản, Hàn Quốc, nhất là phân tích khá cẩn thận cách làm của chính phủ Nhật Bản ủng hộ các công ty đi ra thế giới, cũng phân tích tình hình phát triển và đi ra của các công ty tư nhân nước ta, còn so sánh ưu thế của công ty nhà nước khi đi ra nước ngoài so với công ty tư nhân, sau đó đưa ra vài ý kiến. Tôi cảm thấy tác giả bài viết này rất sáng tạo.

Tiền Việt thoải mái ngồi trên ghế vỗ vỗ quyền tạp chí kinh tế, bài viết kia thậm chí y còn dùng bút đỏ gạch chân vài đoạn. Xem ra Tiền Việt rất có hứng thú với bài viết này.

Tằng Quyền Quân nhìn lướt qua quyển tạp chí, thực tế khi Tiền Việt nói đến tên bài viết này thì y cũng đã biết.

Mấy hôm trước Tằng Quyền Quân đã đọc qua bài này, là một vị bạn học gửi cho y xem.

Hai hôm trước y cũng trao đổi với Thống đốc Ngân hàng trung ương Chu Hiểu Xuyên về việc làm như thế nào đột phá chính sách cho các công ty tư nhân ra nước ngoài, lúc ấy Chu Hiểu Xuyên cũng nhắc đến bài viết này. Hai người đều tán thành quan điểm của tác giả đó chính là cần phải sửa đổi vài điều khoản vay vốn, nhất là cần sửa đổi các hạn chế khi cho công ty tư nhân vay vốn, khuyến khích công ty tư nhân ra nước ngoài. Quốc gia còn cần phải đưa ra chính sách pháp luật để ủng hộ mạnh mẽ.

- Phó thủ tướng, bài viết này tôi đã xem qua, tôi đã cùng thống đốc Hiểu Xuyên tiến hành thảo luận. Quan điểm của tác giả bài viết đúng là khá sắc bén, nhất là về việc đi ra của công ty tư nhân….
Tằng Quyền Quân còn không rõ ý đồ của Tiền Việt nên chỉ có thể nói như vậy.

Tiền Việt cười nói:
- Không chỉ là so sánh về ưu thế giữ công ty tư nhân và công ty nhà nước khi đi ra nước ngoài, càng quan trọng hơn chính là tác giả càng chú ý đến vấn đề quyền sở hữu giữa công ty nhà nước với công ty tư nhân mà có thể mang đến ẩn số, quan sát rất thấu đáo.

- Ừ, tôi cũng chú ý đến, tác giả có tầm nhìn khá rộng, cân nhắc vấn đề một cách sâu sắc, không giống một số học giả chỉ nhìn ở bề ngoài.

Tằng Quyền Quân gật đầu nói.

- Anh chú ý thân phận tác giả bài viết này không?
Tiền Việt gật đầu tỏ vẻ đồng ý cái nhìn của Tằng Quyền Quân.
- Trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy Điền Nam, điều này càng làm tôi hứng thú. Một trưởng ban tổ chức cán bộ tỉnh ủy lại có cái nhìn thâm thúy như vậy, không đơn giản.

Tằng Quyền Quân cười nói:
- Triệu Quốc Đống này thì tôi cũng biết. Hồi tháng năm tôi cùng Thủ tướng tham gia hội nghị hợp tác kinh tế tiểu vùng sông Mekong, Thủ tướng có ấn tượng rất sâu với cậu ta. Thủ tướng còn nhớ đến cậu ta mà ngài đã gặp trong trận lũ lịch sử năm 96?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status