Lộng triều

Quyển 19 - Chương 37


Triệu Quốc Đống chỉ cười cười nhấp ngụm rượu Rum mà không nói gì.

Hắn nhìn xung quanh, câu lạc bộ Mỹ Châu vẫn như cũ, cuộc sống ở Bắc Kinh giống như có khoảng cách rất xa với hắn, mỗi lần đều cảm thấy mình muốn dung nhập vào hoàn cảnh này thì mình lại đi, mà lần này đi chỉ sợ còn lâu hơn so với lúc từ Bộ năng lượng về Ninh Lăng.

Triệu Quốc Đống không thích không khí trầm lắng ở câu lạc bộ Trường An, cũng không thích vẻ nho nhã giả tạo ở câu lạc bộ Trung Hoa, nhưng thật ra hắn thích phong cách đơn giản, rộng rãi và phóng khoáng ở đây. Mà câu lạc bộ này thi thoảng tổ chức một vài sự kiện cũng rất phù hợp hứng thú của hắn.

- Cậu đừng ra vẻ trước mặt tôi, tôi xem cậu có thể nhịn được bao lâu, không phải là muốn tỏ vẻ trước mặt tôi sao? Không phải hy vọng tôi hỏi xem cậu có kế hoạch mưu lược gì sao? Được, hôm nay tôi không nói nữa, làm Bồ tát mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, uống rượu.
Lôi Hướng Đông cười cười nhìn Triệu Quốc Đống, không thèm để ý tới hắn nữa mà tự cầm chén lên uống.

- Lôi ca, có cần như vậy không? Muốn đâm tôi thì cũng phải có lý do đầy đủ một chút chứ?
Triệu Quốc Đống lắc đầu cười nói:
- Tôi có biểu hiện gì giống như muốn xắn tay áo làm loạn sao? Sao, chỉ anh được lên chức còn tôi không thể về An Nguyên ư?

Lôi Hướng Đông làm giám đốc Ngân hàng phát triển quốc tế không lâu thì Quốc vụ viện bổ nhiệm hắn làm chủ tịch công ty đầu tư Trung Quốc, công ty tài chính trung ương cũng thành công ty con của tập đoàn đầu tư Trung Quốc.

Triệu Quốc Đống vốn có thể cũng thay mặt Ủy ban kế hoạch phát triển trở thành một người điều hành của tập đoàn đầu tư Trung Quốc này, nhưng thực tế do công việc của Triệu Quốc Đống có điều chỉnh nên tạm thời Phó Tuyền thay mặt Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia làm người điều hành tập đoàn.

- Vốn nghĩ cậu có thể tới tập đoàn tôi, chúng ta cũng có thể có nhiều đề tài nói chuyện, không ngờ cậu lại nhảy ra ngoài. Tôi không quen mấy với Phó Tuyền, đúng là đáng tiếc. Tôi thật ra cảm thấy cậu nếu có thể tiếp tục làm thêm hai năm ở qw thì càng thích hợp hơn. Đương nhiên có cơ hội phải nắm bắt, về An Nguyên lần này là phúc hay họa là do chính cậu nắm bắt, người ngoài nói không tính.
Qq trầm ngâm một chút.

- Tôi vốn nghĩ nếu anh tiếp tục làm ở Ngân hàng phát triển quốc tế thì các công ty An Nguyên đi ra nước ngoài có phải được nhờ một chút hay không, bây giờ thì không mong đợi gì rồi.
Triệu Quốc Đống cũng trêu chọc:
- Thực lực của tập đoàn đầu tư Trung Quốc rất hùng hậu, anh định làm như thế nào? Tôi có một đề nghị đó là nếu thấy tài chính đủ nhiều thì mua vàng, chỉ lãi không lỗ.

- Tập đoàn đầu tư Trung Quốc không phải Ngân hàng trung ương, không có nghĩa vụ này.
Lôi Hướng Đông thuận miệng nói nhưng lập tức cảnh giác hỏi:
- Cậu cảm thấy vàng sẽ tăng giá mạnh hay là Usd sẽ giảm giá?

- Xu thế tăng giá bây giờ còn không rõ sao? Chỉ riêng giá nhà thay đổi cũng đủ để kéo giá vàng tăng lên rồi. Về phần đồng Usd giảm giá trị thì cũng là một xu thế. Theo Usd giảm giá thì giá hàng hóa sẽ tăng lên, còn có thể tiếp tục thúc đẩy giá vàng tăng. Vì thế tôi mới nói mua vàng bây giờ chỉ lãi không lỗ.
Triệu Quốc Đống bình tĩnh nói.

- Cho nên cậu mới hết sức ủng hộ các công ty tài nguyên đi ra nước ngoài?
Lôi Hướng Đông gật đầu.
- Nhưng đi ra như ong vỡ tổ cũng có chút mạo hiểm.

- Không đi ra thì sau này phải trả giá lớn hơn nữa. Bây giờ có lẽ mất chút học phí nhưng ra xem sớm vẫn tốt hơn ra muộn mà.
Triệu Quốc Đống không muốn tranh luận ở vấn đề này. Lôi Hướng Đông vẫn có suy nghĩ như lúc làm ở Ngân hàng phát triển quốc tế, lo công ty Trung Quốc đi ra nước ngoài với quy mô quá lớn sẽ tạo áp lực rất lớn cho Ngân hàng phát triển quốc tế, lo rằng xuất hiện mạo hiểm.

Lôi Hướng Đông suy nghĩ một chút. Y làm chủ tịch tập đoàn đầu tư Trung Quốc cũng gặp áp lực rất lớn. Dự trữ ngoại hối của quốc gia không ngừng tăng lên, cũng mang lại áp lực lớn cho quốc gia. Trước mắt thoạt nhìn Trung Quốc chỉ có thể mua trái phiếu Mỹ, trái phiếu các quốc gia Châu Á không thể dựa vào. Mà quỹ tài chính khổng lồ như vậy không tìm được nơi thích hợp để dùng thì sớm muộn cũng có vấn đề.

Mua vàng theo lời Triệu Quốc Đống nói cũng là một biện pháp nhưng chỉ dành cho bộ phận rất nhỏ, nếu mua quá nhiều chỉ sợ sẽ khiến giá vang quốc tế tăng cao, điều này chỉ có thể tiến dần từng bước.

- Quốc Đống, cậu lần này về An Nguyên có ý định gì không?
Lôi Hướng Đông chuyển đề tài.

- Nói thật, bây giờ hai mắt một bên sáng một bên tối, tình hình không rõ, cũng chưa nói tới ý định gì. Chẳng qua có một điểm tôi cảm thấy hình thức phát triển và công việc trung tâm hiện có của An Nguyên cần phải điều chỉnh một cách thích hợp. Chẳng qua tôi đoán khó khăn là rất lớn, chưa chắc được nhiều người chấp nhận.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút.
- Nhưng có một số việc phải làm thì tôi sẽ cố hết sức.

- Cậu bi quan như vậy sao? Ít ra cậu cũng là phó bí thư tỉnh ủy, chủ tịch tỉnh, chẳng lẽ ngay cả chút quyền tự quyết cũng không có?
Lôi Hướng Đông có chút kinh ngạc, y cảm thấy Triệu Quốc Đống hình như quá lo lắng, đây là điều hiếm thấy. Triệu Quốc Đống chưa nhận chức mà đã nhụt chí sao? Chẳng lẽ Triệu Quốc Đống cũng ý thức chuyến đi về An Nguyên này sẽ rất khó khăn?

- Hắc hắc, quyền tự chủ đương nhiên là có nhưng phải xem ở việc gì. Có vài thứ anh sẽ gặp vô số người phản đối, bọn họ cũng đều cho rằng mình là chính xác, điều này cũng không sai. Chủ yếu là theo theo thời đại phát triển, nhận thức cũng cần thay đổi theo. Lấy ví dụ về bảo vệ môi trường và phát triển. Những năm 80, 90 thì bảo vệ môi trường chỉ là vỏ bọc, tất cả phải phục vụ phát triển kinh tế, phát triển mới là đạo lý cứng nhất. Nhưng bây giờ xem ra từ phát triển cần phải hiểu theo cách khác, đó là duy trì phát triển liên tục và khoa học.
Triệu Quốc Đống dừng một chút rồi nói tiếp:
- Nhưng ý nghĩ phát triển của Tằng Quyền Quân còn chưa hoàn oàn điều chỉnh, hoặc là nói quan điểm và lý luận đã bắt đầu có điều chỉnh nhưng áp dụng vào thực tế vẫn theo lối tư duy cũ, cho nên quan niệm khác nhau, sẽ có mâu thuẫn.

Lôi Hướng Đông gật đầu tán thành quan điểm của Triệu Quốc Đống. Quan điểm cần thay đổi theo thời đại phát triển, nó giống như dự trữ ngoại hối và mậu dịch vậy. Lúc đầu mọi người cũng cảm thấy có nhiều lợi ích nhưng theo kinh tế phát triển, dự trữ ngoại hối tăng mạnh, chênh lệch mậu dịch rất cao nên ảnh hưởng trái dần hiện ra. Tiêu dùng trong nước không tăng mấy, dự trữ ngoại hối gặp áp lực rất lớn, làm như thế nào giải quyết vấn đề này đã là khó khăn trước mắt mà trung ương cần giải quyết.

….

- Thấy hai người kia không?
Người đàn ông da trắng mũi cao mắt nam cầm điếu xì gà trong tay rồi lạnh nhạt nói.

- Ồ, thấy, sao vậy?
Người đối diện cũng da trắng nhưng trẻ hơn chút có chút kinh ngạc nhướng mày.

- Anh biết hai người bọn họ không?
Người đàn ông trung niên nói.

- Ồ, không nhận ra?
Đối phương có chút xấu hổ lắc đầu nói:
- Trong mắt tôi thì người da vàng đều giống nhau.

- Ha ha, đúng là như vậy, nói vậy bọn họ nhìn chúng ta cũng là như thế. Người đàn ông lớn tuổi hơn coi như một nhân vật có quyền thế bậc nhất giới kinh tế Trung Quốc, giám đốc Ngân hàng phát triển quốc tế Trung Quốc, nhưng bây giờ hắn đã sang làm chủ tịch tập đoàn đầu tư Trung Quốc. Tập đoàn đầu tư Trung Quốc, nghe nói chưa? Người Trung Quốc vừa mới thành lập tập đoàn do nhà nước khống chế cổ phần với thực lực tài chính hùng hậu, hy vọng thông qua đầu tư để thực hiện tăng giá trị tài sản.
Người đàn ông trung niên híp mắt như suy nghĩ gì đó.
- Người còn lại hình như là phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia Trung Quốc, nghe nói hắn sẽ nhanh chóng xuống địa phương, đây là người có năng lực hô phong hoán vũ trong chính phủ Trung Quốc.

- Là kẻ khuyến khích công ty Trung Quốc đầu tư ra nước ngoài, đồng thời cực lực phản đối tập đoàn nước ngoài tiến vào Trung Quốc?
Đối phương cũng có chút ấn tượng về Triệu Quốc Đống.
- Chủ nghĩa dân tộc của người này quá cao. Tôi nghe nói việc chỉnh hợp ngành thép Trung Quốc lần này tạo thành cơn gió lốc, ảnh hưởng đến cả quặng sắt, việc này cũng có quan hệ với hắn. Hắn kiên quyết phản đối tập đoàn nước ngoài tiến vào ngành thép Trung Quốc.

- Anh nói không sai, quyết định việc này chính là Bộ Thương mại Trung Quốc, chẳng qua anh nói đúng, tên này có sức ảnh hưởng rất lớn.
Người đàn ông trung niên hài lòng gduu.
- Qua lại với đám quan chức Trung Quốc vừa phải cứng nhưng cũng phải mềm. Bọn họ thích thể diện nhưng lại thích chiếm lợi, mặc kệ là quan chức hay tư nhân đều vậy.

- Tên kia cũng thế sao?
Đối phương hỏi tới.

- Ồ.
Người đàn ông trung niên á khẩu. Từ các tin tức thu được thì tên Triệu Quốc Đống kia rất khó đối phó, có tính bài ngoại trời sinh. Cũng may hắn đã rời khỏi Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia Trung Quốc. Người đàn ông trung niên nhún vai nói:
- Tên này có chút không giống nhưng cũng may hắn không thể tiếp tục gây phiền phức cho chúng ta nữa. Vì tin tức đáng mừng này tối nay chúng ta uống nhiều một chút.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status