Lộng triều

Quyển 20 - Chương 1


[HIDE]

Những ngón tay khẽ vuốt vuốt vùng bụng bóng loáng, cảm giác hơi ngứa ngáy, theo bản năng Lưu Nhược Đồng muốn vặn người một chút nhưng cô lại không muốn phá hỏng sự tĩnh lặng và tình cảm hiếm khi có được như này, nên cô chỉ dựa đầu vào vai còn tay thì ôm chặt lấy eo chồng, lặng lẽ cảm nhận sự ngọt ngào và lãng mạn giữa hai người.

- Không có thay đổi gì à?
Một lúc lâu sau Triệu Quốc Đống mới ngước lên cười hỏi.

- Mới chưa đầy hai tháng thì có thay đổi gì nhiều chứ?
Mặt Lưu Nhược Đồng như hoa đào, ánh mắt tràn đầy tình ý, khóe miệng hiện lên nụ cười vui sướng, khẽ gắt nhẹ.

Từ khi Triệu Quốc Đống kết hôn với Lưu Nhược Đồng đến giờ thì đây là thời điểm trông cô động lòng người nhất mà hắn được chứng kiến, nếu như không phải lo lắng vấn đề thân thể thì hắn thực sự muốn "ăn" cô, mặc dù là như vậy thì hắn vẫn thấy cảm xúc hưng phấn.

- Cũng không hoàn toàn là không có thay đổi, ví như chỗ này, thay đổi không nhỏ.
Tay Triệu Quốc Đống chợt đưa lên phía trên thăm dò rồi khẽ sờ sờ, bóp bóp bầu ngực đã to lên không ít.

Lưu Nhược Đồng cũng không nhịn được khẽ vỗ vỗ bàn tay hư hỏng của chồng, sẵng giọng:
- Điều này là thay đổi bình thường, em đã hỏi qua bác sĩ rồi, đây là quá trình chuẩn bị để sau này cho con bú.

Triệu Quốc Đống mỉm cười lắc đầu:
- Ừm, anh biết, Daisily, bây giờ e là em phải chú ý tới thân thể, không được để mệt mỏi, ngoài ra cũng phải chú ý tới ăn uống, dinh dưỡng. Anh thấy hay là mời một bảo mẫu đi.

- Không cần, bây giờ mới có hai tháng, nào có yếu ớt như vậy?
Lưu Nhược Đồng quả quyết cự tuyệt:
- Cơ thể em rất tốt, ăn uống, dinh dưỡng thì bản thân em cũng biết, không có việc gì thì em sẽ về bên chỗ bố mẹ, thực sự mà không được thì em sẽ ở bên đó.
Lưu Nhược Đồng khẽ cắn môi:
- Quốc Đống, anh không cần quá lo lắng về việc này, em biết chăm sóc bản thân mình như thế nào, hơn nữa tố chất cơ thể của em vốn cũng rất tốt, anh yên tâm, không có việc gì đâu.

Triệu Quốc Đống cười khổ, Lưu Nhược Đồng vẫn giữ tính cách độc lập như cũ, không muốn vì chuyện này mà ảnh hưởng tới cuộc sống vốn có của mình, nhưng loại chuyện này có thể không ảnh hưởng sao? Cho dù là Lưu Nhược Đồng có là dạng cân quắc anh hùng thì sự thay đổi về cơ thể cũng khó có thể nghịch chuyển, bụng sẽ dần dần to lên, rồi sẽ thường xuyên cảm thấy mệt mỏi và buồn ngủ, khẩu vị sẽ thay đổi, thậm chí ngay cả tính tình cũng vậy!

Một thân một mình sống ở Bắc Kinh, cho dù mình thường xuyên tới Bắc Kinh thì cũng chỉ ở lại hai, ba ngày, hơn nữa với tình thế hiện tại của mình thì e là mấy tháng muốn rời khỏi An Nguyên tới Bắc Kinh thường xuyên là không hiện thực.

Biện pháp tốt nhất là chờ Lưu Nhược Đồng có thể tạm thời gác công việc lại, đi theo mình đến An Đô, rồi mời một bảo mẫu, sau đó bố mẹ mình cũng có thể thường xuyên đến thăm nom, sẽ tiện hơn rất nhiều. Nhưng Triệu Quốc Đống cũng biết đây chỉ là trên lý thuyết, chứ với tính cách của Lưu Nhược Đồng thì tuyệt đối sẽ không nhận chịu an bài như vậy.

Thấy Triệu Quốc Đống im lặng không nói, trong lòng Lưu Nhược Đồng cũng bắt đầu cảm thấy một tư vị không nói lên lời, cô biết ý nghĩ của chồng mình, nhưng quả thực cô không thể tiếp nhận. Cô cảm giác bản thân mình đã thay đổi trên nhiều phương diện nhưng cô tuyệt không thể thay đổi sự độc lập của mình, đây là điểm mà cô muốn giữ vững.

- Quốc Đống, em biết sự lo lắng của anh, anh cứ yên tâm, bên chỗ bố mẹ em vốn cũng mời một bảo mẫu, cùng lắm thì em tăng thêm tiền lương rồi sẽ tới bên đó ở, khi nào anh về thì chúng ta lại quay về bên này, có được không?
Lưu Nhược Đồng lại dựa sát vào người chồng, nhẹ nhàng nói.

Triệu Quốc Đống liếc nhìn Lưu Nhược Đồng một cái rồi cười khổ:
- Tùy em thôi, em nhất định phải cẩn thận, trong khoảng thời gian này còn có thể lái xe nhưng thêm mấy tháng nữa thì không thích hợp lắm. Mặt khác cũng phải chú ý tính tình của mình, nghe nói phụ nữ mang thai thay đổi tính tình rất lớn, điều này cũng có hại cho bản thân của mình.

Lưu Nhược Đồng cười khì khì:
- Quốc Đống, không biết người ngoài mà liên tục nghe được mấy lời nhu nhược của anh thì sẽ thấy thế nào?

- Hừ, thấy thế nào chứ? Chủ tịch tỉnh cũng là người, đều có thất tình lục dục, đều có cuộc sống có tình cảm, chẳng lẽ anh chính là loại động vật máu lạnh hay sắt thép vô tri hay sao?
Triệu Quốc Đống trừng mắt nhìn Lưu Nhược Đồng một cái.

Lưu Nhược Đồng cười hiền hòa, nhìn chồng âu yếm rồi lại ôm chặt lấy chồng.

Lưu Nhược Đồng mang thai cũng làm cho Triệu Quốc Đống bận tậm hơn vài phần, nhưng tính cách của Lưu Nhược Đồng thì hắn cũng biết rất rõ, độc lập mà quật cường. Cô sẽ không vì mang bầu sinh con mà thay đổi bản thân mình, ít nhất về bản chất sẽ không, Triệu Quốc Đống cũng đành phải chịu.

Cuộc sống vẫn tiếp diễn, giống như hắn nghĩ, sau khi đại hội đảng lần thứ 17 kết thúc, hắn gia nhập ủy viên trung ương đảng, chính thức đi vào tầng lớp quyết sách. Ở tại ngôi vị này thì cái hắn muốn đối mặt không chỉ là một vài sự vụ đơn giản mà muốn được suy xét thêm nhiều nữa.

Qua Tĩnh đề xuất để Chung Dược Quân rời khỏi An Nguyên đã cảnh tỉnh Triệu Quốc Đống, đánh cờ thì không chỗ nào không có, xem ra vị trí thường vụ tỉnh ủy này thì Lăng Chính dược cũng mơ ước từ lâu, Viên Chí Kiên có thể được hắn yêu thích như vậy cũng là trong tình lý, chẳng qua lúc này thì Triệu Quốc Đống không có ý định nhượng bộ.

Chung Dược Quân nhập thường là điều nhất định và cũng là cần thiết, Triệu Quốc Đống có thể nhượng bộ về phương diện nào khác, cho dù là để Trương Hoành Vĩ tiếp tục đảm nhiệm trợ lý chủ tịch tỉnh, cho dù là những vận động của Hứa Kiều vì vậy mà xóa bỏ thì hắn cũng muốn giữ nguyên ý định cho Chung Dược Quân làm thường vụ tỉnh ủy.

Đây không đơn giản là thêm một phiếu trong hội nghị thường vụ, mà hắn muốn thông qua chuyện Chung Dược Quân gia nhập thường vụ tỉnh ủy để thể hiện được tính ưu việt về hình thức phát triển của Ninh Lăng mấy năm vừa qua, hắt cho các thành thị khác một bát nước lạnh, nhắc nhở bọn họ ưu thế lâu dài của việc phát triển hài hòa tổng hợp toàn diện.

Tại vấn đề này, dùng Chung Dược Quân kế tục mình làm bí thư thị ủy Ninh Lăng sau đó gia nhập thường vụ tỉnh ủy mới có thể chính thức khiến các thành thị khác trong tỉnh thấy rõ được. Triệu Quốc Đống cũng hi vọng có thể bắt đầu từng bước từ chuyện Chung Dược Quân nhập thường để làm cho việc bí thư thị ủy Ninh Lăng trở thành thường vụ tỉnh ủy là chuyện bình thường. Đây cũng là tư tâm của Triệu Quốc Đống, việc này có thể giao cho Ninh Lăng quyền quyết sách lớn hơn nữa, làm cho Ninh Lăng có quyền lựa chọn lớn hơn nữa trong quá trình phát triển sau này, không để bị một vài ý kiến ngôn luận không phù hợp với tình hình phát triển thực tế của Ninh Lăng ảnh hưởng một cách tùy tiện.

Cho nên hắn mới tỏ thái độ kiên định, quyết không thỏa hiệp với Qua Tĩnh, đồng thời hắn cũng biết sau khi trưởng ban tổ chức cán bộ trung ương mới được bổ nhiệm thì chỉ e là sẽ tiến hành trao đổi về vấn đề này với mình và Lăng Chính dược. Chuyện này đã vượt qua khỏi cuộc tranh giành thường vụ tỉnh ủy bình thường, hắn tin trung ương cũng thấy được điểm này, bên này được thì bên kia mất, không phải đơn giản dùng mấy con số 1, 2, 3 là có thể tính ra được.

Bước đi này không được để mất.

Chuông điện thoại vang lên, Triệu Quốc Đống nhìn thoáng qua số điện thoại thì trong lòng lại thấy khẩn trương không rõ nguyên cớ.

Là điện thoại của Hùng Chính Lâm.

Tại đại hội đảng lần thứ 17 thì Hùng Chính Lâm đã được tuyển làm phó bí thư ủy ban kỷ luật trung ương, mặc dù xếp phía cuối nhưng điều này cũng ý nghĩa rằng hắn đã chính thức thành cán bộ cấp bộ trưởng rồi.

Về cơ bản Hùng Chính Lâm không bao giờ chủ động gọi điện thoại cho mình, nhưng một khi đã gọi thì chắc chắn là có chuyện gì đó.

- Quốc Đống, cậu đang ở An Đô à?
Giọng Hùng Chính Lâm vẫn khàn khàn trầm đục như trước kia.

- Đúng vậy, anh muốn tới đây à?
Triệu Quốc Đống cố gắng giữ tâm tình, hỏi.

- Không, tạm thời tôi sẽ không tới đó, chẳng qua có thể có người bên trong ủy ban sẽ tới đó, tới An Đô các cậu.
Hùng Chính Lâm không hề nhiều lời:
- Tôi vừa mới điện thoại cho lão Lăng, hắn có thể sẽ thông báo tin tức với cậu ngay bây giờ.

Triệu Quốc Đống hít một hơi, Hùng Chính Lâm nói như vậy thì chắc chắn chính đàn An Nguyên có vấn đề rồi.

Hắn thì không hề lo về bản thân, hắn chỉ lo đại hội đảng lần thứ 17 vừa mới chấm dứt được một tháng, ủy ban kỷ luật trung ương lại chọn An Nguyên làm điểm đột phá, chẳng lẽ quả pháo đầu tiên sau lời thề đẩy mạnh chiến dịch chống hủ bại của tổng bí thư trên đại hội lại bắn về An Nguyên sao?

Chỉ là trong tình cảnh này, mặc dù Hùng Chính Lâm đã sớm thông báo một tiếng cho mình nhưng lại không hé mở rõ chuyện gì, rốt cuộc là kiểm tra hằng ngày hoặc là công tác chuyên biệt, hay là thiết lập hệ thống giám sát chỉ đạo chống hủ bại, mọi cái đều không rõ gì cả. Nhưng mà chuyện trịnh trọng đến mức thông báo cho mình và Lăng Chính dược thì chắc chắn là có chuyện.

- Hùng ca, vấn đề lớn không?
Thầm hít sâu một hơi, Triệu Quốc Đống nói có hơi xúc động. Hắn không muốn An Nguyên xuất hiện vấn đề vào thời điểm này, vô luận là chuyện dính dáng đến người nào, cho dù là người Lăng hệ thì hắn cũng không muốn. Vào thời điểm này mà xuất hiện vấn đề thì chắc chắn sẽ bị người nắm thóp, đây là vấn đề hình tượng toàn thể An Nguyên, không phải là vấn đề cá nhân hay một quần thể.

- Cậu không cần hỏi nhiều, cứ đợi lát nữa lão Lăng sẽ trao đổi ý kiến với cậu.
Hùng Chính Lâm nói xong ngừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Không làm chuyện trái với lương tâm, không sợ quỷ tới gõ cửa, thò tay vào tất sẽ bị tóm.

Triệu Quốc Đống nghe được tiếng tút tút bên đầu kia của điện thoại thì mới nhận ra đối phương đã cúp máy, trong lòng chợt thấy nguội lạnh.

Bây giờ hắn cũng không biết rốt cuộc là ai xảy ra vấn đề nhưng người của ủy ban kỷ luật trung ương đã bí mật đến An Nguyên rồi sau đó mới thông báo cho tỉnh ủy.

Phùng Cương chắc chắn là đã biết được từ sớm, nhưng tính độc lập của hệ thống ủy ban kỷ luật càng ngày càng mạnh, ở rất nhiều công tác nghiệp vụ đã dần chuyển biến sang báo cáo với thượng cấp trong ngành làm chủ, đảng ủy đồng cấp làm thứ. Điều này đã dẫn tới rất nhiều tranh luận trong đảng, đến nay cũng chưa có kết luận rõ ràng.

Nhưng có thể khẳng định, đối mặt với tình hình quan chức cấp cao trong tỉnh dính tới hủ bại thì trung ương tán thành ủy ban kỷ luật tăng cường hành động với ủy ban kỷ luật, đảng ủy địa phương và các ban ngành kiểm tra, kỷ luật. Mặc dù quy tắc này không công khai nhưng chắc chắn đã khiến tính độc lập và tính trọng yếu của vị trí bí thư ủy ban kỷ luật được tăng mạnh.

Tới lúc này rồi thì Triệu Quốc Đống cũng chỉ có thể thản nhiên đối mặt, trời muốn mưa, gái muốn lấy chồng, những điều này không ai đoán được.

[/HIDE]
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status