Lộng triều

Quyển 20 - Chương 72


Chủ tịch, công việc này theo tôi thấy chủ yếu là xem thái độ của tỉnh, mà thái độ của tỉnh có phải theo trung ương không?
Đỗ Lực hỏi một câu, ánh mắt nhìn thẳng vào Triệu Quốc Đống.

Rất thông minh, khứu giác nhạy bén. Đỗ Lực làm ở Ủy ban kỷ luật nhiều năm như vậy, bản lĩnh nhìn tình hình là quá cao.

Trên thực tế Đỗ Lực sau khi được bổ nhiệm làm giám đốc Sở tài nguyên môi trường thì cũng rất kinh ngạc, thậm chí còn có chút khẩn trương.

Mấy năm qua ngành bất động sản luôn xuất hiện vấn đề, dù là lãnh đạo cao cấp ngã ngựa hay là ngành bất động sản có vấn đề đều không tránh được có người của ngành đất đai, tài nguyên bị kéo vào.

Đỗ Lực mặc dù tự nhận mình giỏi khắc chế nhưng ngành bất động sản không chỉ liên quan tới mình nó, ngành chức năng này nhiều lúc không thể không phục tục đại cuộc, mà có những lúc chính quyền địa phương lại có mâu thuẫn với chính sách của quốc gia, đi con đường nào cũng là lựa chọn khó khăn. Hơi không chú ý là thành con dê thế tội ngay.

- Đỗ Lực, vấn đề này rất phức tạp, tôi đoán anh cũng có thể hiểu tình hình khan hiếm và giá trị của bất động sản. Trung ương vẫn buộc chặt bất động sản nhưng tôi cảm thấy địa phương lại chưa chú ý đến điểm này. Đương nhiên điều này có thể do quan hệ vì trung ương chưa hạ quyết tâm, nhưng một khi dây trói chặt hơn, tôi đoán sẽ khiến tỉnh, thành các nơi rất khó chịu.
Triệu Quốc Đống nói.
- Phát triển phải có tài nguyên đất đảm bảo, nhưng làm như thế nào lợi dụng hợp pháp tài nguyên đất, đảm bảo phát triển lại là nghệ thuật công việc.

Đỗ Lực không nói mà chỉ nghe Triệu Quốc Đống nói. Nói rất thực tế nhưng Đỗ Lực không vì câu này mà động tâm. Hắn muốn biết thái độ thật của Triệu Quốc Đống.

- Hiện tượng vi phạm ở hạng mục sân golf là rất phổ biến trong cả nước, trung ương có thấy không? Có, nhưng do mấy năm trước có tranh chấp về quan điểm nên mới có hiện tượng này xảy ra. Nhưng tôi cảm thấy trung ương nếu đưa ra chính sách này, như vậy cần cân nhắc đến độ công tín và sức chấp hành của chính quyền. Nếu như chính sách không cân nhắc chu đáo thì cần chỉnh sửa nhưng một khi chính sách đưa ra thì phải chứng thực.

Đỗ Lực bắt đầu bắt được vài quan điểm, ý nghĩ của Triệu Quốc Đống, nhưng hắn còn chưa xác định nên chỉ có thể lặng lẽ gật đầu.

- Được rồi, tôi không nói nhiều nữa. Đỗ Lực, hạng mục sân golf bởi vì liên quan tới quyền hạn xét duyệt của Ủy ban kế hoạch phát triển quốc gia nên tỉnh không có quyền lực này. Cá nhân tôi cho rằng Quốc vụ viện đưa ra chính sách tạm dừng cũng là không cẩn thận, không chu toàn. Khi cuộc sống nhân dân tăng lên thì sẽ có nhu cầu giải trí sang trọng cao cấp, mà sân golf lại dùng nhiều tài nguyên đất, ảnh hưởng đến hoàn cảnh tự nhiên xung quanh, cho nên làm như thế nào xử lý vấn đề hạng mục sân golf thì tôi vẫn cho rằng nên mở miệng nhưng đặt yêu cầu cao. Ví dụ như GDP và thu nhập bình quân của một nơi, thu nhập dân chúng đô thị … mấy chỉ tiêu này làm căn cứ, đương nhiên cũng cần kết hợp trình độ bão hòa của một đô thị, chỉ tiêu này cũng nên đặt cao, chỉ như vậy mới có thể khóa chặt.

Đỗ Lực nghe xong thấy khá hứng thú, vị chủ tịch Triệu này quả nhiên không giống người bình thường, chẳng những dám công khai phê bình chính sách của Quốc vụ viện, hơn nữa quan điểm hắn đưa ra khá độc đáo, mới mẻ, khác biệt lớn với quan điểm chủ lưu hiện nay.

- Lấy một ví dụ từ tài nguyên đất, tài nguyên nước và mật độ sử dụng đất ở thành phố An Đô nhiều nhất chỉ có thể có mấy sân golf mà thôi. Sau đó lại từ GDP, thu nhập bình quân và thu nhập của dân chúng đô thị thì chỉ có thể đảm bảo mấy nơi, sau khi xác định xong thì công khai đấu giá quyền xây dựng, sau đó còn cần phải diệt trừ các sân golf phi pháp. Nếu ai tự tiện vi phạm pháp luật thì phải nghiêm túc xử lý, truy cứu trách nhiệm người đó. Thực ra anh chỉ cần có thể hỏi vấn nghiêm túc, nghiêm khắc thì tất cả sẽ không vấn đề gì.

Đỗ Lực nở nụ cười:
- Chủ tịch, điểm này ai cũng nói được, nhưng chứng thực vào thực tế lại có nhiều lý do và nguyên nhân, gì mà vì phát triển kinh tế địa phương….

- Đây thực ra là vấn đề thói quen, bây giờ Đảng ủy, chính quyền các cấp chúng ta đều chế định chế độ vấn trách nhưng hệ thống không được kiện toàn, tôi đoán chế độ vấn trách ở nước ngoài chưa chắc đã phức tạp, lặt vặt như chúng ta.

Đỗ Lực khẽ gật đầu chuyển lại chính đề.
- Vậy chủ tịch lần xử lý này …

Triệu Quốc Đống chống hai tay lên bàn cân nhắc một chút:
- Đỗ Lực, anh cảm thấy tỉnh ta nếu như muốn xử lý các hạng mục vi phạm thì khó khăn đến mức nào? Tôi muốn anh cẩn thận nghiên cứu. Ý của tôi là nếu làm theo ý của trung ương được tốt thì chúng ta sẽ tiến hành toàn diện trong toàn tỉnh, nhưng nếu quá khó khăn, dính dáng quá rộng thì chúng ta có thể đồng ý không làm gì cả, đợi, xem thái độ của trung ương. Một câu, đã làm phải làm đến cùng, nếu không đừng làm.

Đỗ Lực hít sâu một hơi, suy nghĩ một chút nói:
- Chủ tịch, cái này có thể tiến hành ước định từng bước. Ngài cũng biết từ ngoài thì mấy hạng mục này đều là xây dựng phi pháp, theo lý thuyết cần phải xử lý trả lại bộ mặt vốn có, các nơi khi xét duyệt hạng mục đều đẩy sang nào là công viên, câu lạc bộ giải trí, nhưng chúng ta nếu như muốn xác định xem nếu xử lý các hạng mục này gây ảnh hưởng đến mức nào thì lại là việc khác, tôi sợ sẽ mang tới phản ứng dây chuyền.

- Tôi biết cho nên tôi muốn anh mau chóng ước định, hơn nữa tôi cũng phải nhắc anh, không nên nghĩ chỗ dựa, lai lịch của các công ty này kia phức tap như vậy, nếu là công ty thì phải tuân theo chính sách pháp luật, quy luật nền kinh tế thị trường, bọn họ nếu dám vi phạm thì phải chuẩn bị tư tưởng chấp nhận sự thật.
Triệu Quốc Đống lạnh lùng nói.

- Tôi hiểu chủ tịch, tôi còn muốn nhắc một vấn đề đó là ngoài hạng mục sân golf thì thị trường bất động sản của tỉnh ta tồn tại rất nhiều vấn đề, tôi sau khi đến sở đã cảm thấy rất rõ. lúc Chu Hoành Vĩ còn đương chức đã đè xuống nhiều thứ, bây giờ muốn thu thập là rất khó khăn. Tôi thật ra cảm thấy đây là cơ hội chỉnh đốn hạng mục sân golf, chẳng qua lượng công việc là rất lớn, hơn nữa cũng cần tỉnh ủy, ủy ban tỉnh kiên quyết ủng hộ.

- Đỗ Lực, anh yên tâm, tôi đã nói được làm được. Chúng ta kiên quyết đi làm, nếu không được thì chúng ta không nói, không làm, chờ thời cơ thích hợp, quyết không làm cái việc nói nhưng lại không làm được.
Triệu Quốc Đống khẽ vỗ tay vào bàn.
- Tôi hy vọng chính quyền các cấp đều có thể làm như vậy.

….

Phân viện Trung Nam – viện nghiên cứu vũ khí Trung Quốc cắt băng khánh thành tên, Triệu Quốc Đống sau khi đưa đám người Tiết Nghị đến lối ra sân bay Miên Châu rồi mới cùng mấy người Long Ứng Hoa, Bối Thiết Lâm, Chu Cánh Sinh lên xe rời đi.

Phân viện Trung Nam – viện nghiên cứu vũ khí Trung Quốc được thành lập dựa trên trụ cột phân viện Miên Châu cùng phân viện ở hai tỉnh lân cận, đây là hạng mục xây dựng khá quan trọng, có ý nghĩa trọng đại với Miên Châu, thậm chí Miên Châu. Cho nên Triệu Quốc Đống chẳng những tham gia nghi thức thành lập còn tự mình đưa đoàn người Tiết Nghị tới sân bay, có thể nói quy cách rất cao.

Hai phân viện kia được thành lập ở khu đồi núi, theo thời đại phát triển nên trung tâm nghiên cứu tại khu đồi núi đã không phù hợp nhu cầu, hơn nữa nhân viên kỹ thuật và nhân viên công tác đều khát vọng hoàn cảnh sống tốt hơn, vì vậy Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin sau khi thành lập đã chăm chú tiến hành khảo sát và quyết định có thay đổi.

Điều kiện tỉnh bạn đưa ra rất mê người nhưng Triệu Quốc Đống sau khi biết đến khả năng này liền lợi dụng quan hệ tốt đẹp giữa Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin trong hạng mục khoa học kỹ thuật Miên Châu cùng với phòng giao dịch tài sản An Đô để tích cực tranh thủ sát nhập hai phân viện kia vào phân viện Miên Châu. Cuối cùng Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin cùng Miên Châu, Miên Châu tiến hành giao tiếp, Miên Châu đồng ý cung cấp điều kiện ưu đãi nhất, Bộ Công nghiệp và Công nghệ thông tin đồng ý hợp nhất hai phân viện kia về Miên Châu.

Bộ máy Miên Châu trong đợt điều chỉnh nhân sự vừa rồi không có biến hoá gì, điều này làm rất nhiều người ngạc nhiên, ngay cả Bối Thiết Lâm cùng Chu Cánh Sinh cũng cảm thấy bất ngờ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status