Lộng triều

Quyển 3 - Chương 45: Cuối năm


Trước tết là thời gian mà cơ quan nhà nước bận nhất, đủ các đợt kiểm tra, không ít cuộc hội nghị. Mà Triệu Quốc Đống kiêm hai chức còn bận hơn nữa.

Kiểm tra của Ủy ban vừa kết thúc thì Công an huyện lại dẫn đoàn tới. Dẫn đoàn là Phó Trưởng phòng Hà Phượng Tường trông như già hơn vài tuổi.

Triệu Quốc Đống không khỏi thầm than, ngoài việc tặng từng người của tổ kiểm tra một phần quà, Triệu Quốc Đống còn gửi thêm Hà Phượng Tường một phong bì, tiền không nhiều, chỉ hơn 1000 ngàn nhưng cũng làm cho Hà Phượng Tường hơi say phải than thở.

- Quốc Đống, cậu bây giờ càng lúc càng được, tết có lịch gì không, đến chỗ lão Loan ngồi chứ?
Hà Phượng Tường hít sâu một hơi rồi nói:
- Bí thư Loan bây giờ vẫn quan tâm tới cậu, lần trước về Giang Khẩu còn chuyên môn nhắc tới cậu.

- Ha ha, dù có lịch hay không thì chỉ cần sếp Hà gọi, tôi lập tức tới. Bây giờ Sếp Loan chắc lên thành phố phải không? Tôi chưa đến chỗ sếp Loan.

- Được, cứ như vậy đi, lúc ấy tôi sẽ gọi cho cậu.
Hà Phượng Tường gật đầu rồi lên xe.

Triệu Quốc Đống không khỏi động tâm. Quan hệ giữa Hà Phượng Tường và Chu Tinh Văn vẫn không cải thiện nhiều. Bây giờ Lưu Thắng An, Khâu Nguyên Phong và Mã Bằng đã đứng bên phía Chu Tinh Văn. Hơn nữa Đậu Trung Khải vì việc của Triệu Quốc Đống mà mâu thuẫn với Chu Tinh Văn. Có tin Vương Quý Nhân có thể được đề bạt làm Phó Trưởng phòng Công an huyện, việc này rất có thể. Vương Đức Hòa thất bại quá nhiều nên muốn có mặt mũi, lvvh có lẽ cũng chấp nhận.

Triệu Quốc Đống không tiếp xúc mấy với Vương Quý Nhân, không có mâu thuẫn gì. NHưng hai lần tranh chấp Triệu Quốc Đống đều thắng khiến quan hệ hai bên xấu đi. Mỗi lần gặp trong hội nghị thì chỉ nhìn mà không nói chuyện. Triệu Quốc Đống không nghĩ gì nhưng cũng không việc gì phải chủ động quan hệ.

Mưa gió trong quan trường rất khó nói. Hà Phượng Tường cũng từng là người của Chu Tinh Văn, nhưng lại do Loan Chinh Viễn đề bạt. Sau khi Chu Tinh Văn lên chức liền chèn ép người của Loan Chinh Viễn. Bây giờ Chu Tinh Văn đã đứng vững, Đậu Trung Khải lại muốn đứng riêng, xem ra trong Công an huyện không ít thị phi.

Triệu Quốc Đống hơi ngẩn ra một chút làm cho cả Uông Dũng Tuyền và Khúc Quân đều chú ý. Uông Dũng Tuyền nói:
- Sếp Triệu, kiểm tra đã xong, sếp Hà nói gì không?

- Ồ, Đồn công an khu Khai Phát chúng ta mới thành lập, lần này không được nằm trong phạm vi đánh giá chung, chẳng qua tôi đoán nếu mà xếp hạng cũng nằm trong top 3.
Triệu Quốc Đống đi về văn phòng rồi nói:
- Đi thôi, về văn phòng bàn xem cuối năm nên làm như thế nào.

- Sếp Triệu, Ban quản lý khu Khai Phát đúng là khác, tôi thấy văn phòng của sếp Chu còn chưa có điều hòa cơ.
Khúc Quân cười ha hả nói.

- Sao có thể so sánh được? kKhu Khai Phát tốt thế cơ mà, không xem ai kiêm chức Bí thư đảng ủy Ban quản lý sao?
Uông Dũng Tuyền cũng có chút hâm mộ. Văn phòng của Phó chủ nhiệm như Triệu Quốc Đống rất sang trọng.

- Ừ, khu Khai Phát năm nay cũng được, coi như mở được cục diện. Hiệu quả khu Khai Phát cũng tổ chức lễ tổng kết, các anh cũng đã tham gia, Chủ tịch Mao còn tự mình tham gia. Điều này nói rõ huyện rất chú trọng.
Triệu Quốc Đống mở ra bao Hồng Sơn đưa cho hai người một điếu.
- Tôi đã báo cáo với Chủ tịch Lương và Chủ nhiệm Cù về tình hình công tác của Đồn công an chúng ta. Chủ tịch Lương cùng Chủ nhiệm Cù đều đánh giá cao, muốn chúng ta suy nghĩ chế độ cho cảnh sát.

- Ồ?
Uông Dũng Tuyền và Khúc Quân mở to mắt, ai cũng biết đãi ngộ của khu Khai Phát rất tốt. Bây giờ chỉ còn vài hôm nữa là tết, hội nghị tổng kết đã xong mà chưa nghe thấy tin gì cả. Công an huyện phát chỉ được một hai ngàn, cả Phòng đều như nhau. Bây giờ chỉ hy vọng vào bên Ban quản lý khu Khai Phát mà thôi.

- Ha ha, Sếp Triệu, Chủ tịch Lương cùng Chủ nhiệm Cù có nói cấp bao nhiêu không?
Khúc Quân không giấu được cơn vui mừng mà hỏi.
- Ừ, Chủ tịch Lương không nói rõ nhưng sau đó tôi đã hỏi Chủ nhiệm Cù. Chủ nhiệm Cù dự định phát phần thưởng cho cảnh sát Đồn công an giống cán bộ Ban quản lý. Hai anh được hưởng theo cán bộ trung tầng, có lẽ là 3, 4 ngàn. Các anh em khác có thể được hơn 2 ngàn.
Triệu Quốc Đống cũng khá vui vẻ, bây giờ anh em trong đồn được nhiều tiền thưởng cũng tốt.

Uông Dũng Tuyền và Khúc Quân đều cười hì hì. 3, 4 ngàn tương đương nửa năm thu nhập ở Phòng, bảo sao mọi người đều tranh nhau vào khu Khai Phát.

- Sếp Triệu, vậy đồn ta liên hoan ở đâu?

- Khách sạn Đông Ninh đi. Tôi đã nói với giám đốc Lục bảo bọn họ bày sáu bàn, để anh em mang theo vợ con tới. Lúc ấy tôi cũng mời Chủ tịch Lương, sếp Chu, sếp Đậu, sếp Lưu và Chủ nhiệm Cù tới.
Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút rồi nói:
- Tiền thưởng của đội viên dự bị cũng nên suy nghĩ một chút. Lão Uông, Khúc Quân, hai người thấy bao nhiêu thì tốt.

- Ừ, bên Vĩnh Hòa năm trước là 500. Khúc Quân, bên chỗ các cậu trước đây cấp bao nhiêu?
Uông Dũng Tuyền nhìn Khúc Quân.

- Cái này tôi không rõ, đây vốn là do Tề Chính phát cho từng người, phát bao nhiêu cũng không tiện hỏi thăm. Nghe nói cảnh sát không được nhiều bằng đội viên dự bị.
Triệu Quốc Đống cũng biết tác phong một số Trưởng đồn, có người coi trọng đội viên dự bị hơn nhân viên chính thức, ngay cả tài chính đều giao cho đối với dự bị.

- Sếp Triệu, bây giờ tài chính của đồn cũng không nhiều, tiền mua xe đang vay, sợ là phải dùng tiết kiệm một chút.
Uông Dũng Tuyền suy nghĩ một chút rồi nói.

Sau vài tháng tiếp xúc, Triệu Quốc Đống coi như hiểu khá rõ về Uông Dũng Tuyền. Người này mặc dù thiếu quyết đoán nhưng lại biết cách làm công tác quần chúng. Phải nói đây là cộng tác thích hợp đối với hắn ở trong Đồn công an khu Khai Phát.

Triệu Quốc Đống cũng có ấn tượng tốt đối với Khúc Quân. Người này có năng lực phá án, trinh sát, hơn nữa lại còn có tính quyết đoán, tâm tư nhạy bén, là người giúp sức rất tốt. Hắn có thể buông công tác nghiệp vụ của Đồn công an chủ yếu là do có Khúc Quân.

- Lõa Uông, đây là năm đầu của Đồn công an chúng ta, phải thưởng anh em nhiều một chút. Đội viên dự bị cũng rất mệt, năm nay tuần tra đêm cũng nhiều, tôi thấy mỗi người 800 đi, như vậy cũng để anh em ăn nói được với vợ con.

- Về phần tiền mua xe thì có mấy công ty lớn tới đây xây dựng, đến lúc đó Đồn công an chúng ta nhanh một chút thì mấy chục ngàn cũng đơn giản.

Triệu Quốc Đống nói như vậy thì Uông Dũng Tuyền và Khúc Quân không phản đối gì. Đồn công an khu Khai Phát được một đợt cuối năm rất náo nhiệt. Mọi người nhận được tiền đều tươi cười, cả cảnh sát và đội viên dự bị phải đi trực đêm cũng thấy đỡ vất vả hơn nhiều.

Lễ tổng kết của Đồn công an rất náo nhiệt. Chu Tinh Văn mang theo Lưu Thắng An cùng Khâu Nguyên Phong tham gia. Mà Lương Kiến Hoằng và Cù Vận Bạch cũng nhận lời tham gia. Điều này làm Uông Dũng Tuyền và Khúc Quân thấy năng lực của Triệu Quốc Đống. Chưa có Đồn công an nào có thể mời ba lãnh đạo Phòng tới tham gia, hơn nữa còn có Phó chủ tịch huyện.

Khổng Nguyệt cuối cùng đã về, chẳng qua cô không nghe lời Triệu Quốc Đống đi máy bay mà ngồi tàu. Điều này làm Triệu Quốc Đống khá bực.

Nhà ga An Đô vẫn như mười năm trước, nghe nói Phân cục đường sắt An Đô dự định xây dựng thêm nhưng mãi chưa có động tĩnh. Có lẽ phải báo lên cục Đường sắt, thậm chí là Bộ Giao thông.

Triệu Quốc Đống dừng xe Santana ở bãi đỗ và đợi tàu từ Trùng Khánh về An Đô. Một cô gái một mình đi tàu về đúng là làm Triệu Quốc Đống lo lắng.

Trời đã tối nhưng nhà ga vẫn rất náo nhiệt. Các đồng chí cảnh sát được vũ trang đang đi tuần tra ở quảng trường nhà ga. Mặc dù gió rất lạnh nhưng vẫn có nhiều người đứng ở ngoài được, có lẽ là đợi xe để về.

Hàng năm cứ đến tết là giai đoạn mấy Đồn công an quanh nhà ga bận rộn nhất. Phân cục, thậm chí Cục công an thành phố đều phải điều động lực lượng tới đây, đảm bảo không có biến gì hết.

Triệu Quốc Đống trước khi tới đã gọi cho bạn học – Trình Giao làm việc ở Đồn công an phía Tây quảng trường. Trình Giao là người An Đô, lúc học ở trường cảnh sát thì có quan hệ khá tốt với Triệu Quốc Đống. Y tốt nghiệp được phân vào đây, nghe nói làm việc cũng tốt nên phụ trách một mảng.

Tiếng xe máy vang lên, Triệu Quốc Đống nhìn thì thấy là Trình Giao.

- Quốc Đống.
Trình Giao không xuống xe mà vẫy vẫy ra hiệu Triệu Quốc Đống lên xe.

Triệu Quốc Đống lên xe, Trình Giao rú ga chạy vào quảng trường.

Trình Giao dẫn Triệu Quốc Đống đi vào một con đường dành cho nhân viên.
- Quốc Đống, tôi không đưa ông tới đâu, tôi còn phải trực ban. Mấy hôm nay mệt muốn chết, người rất đông, mấy hôm nữa chúng ta liên lạc. Tôi cũng nói với đám người ở nhà ga, ông tới liền trực tiếp đi vào đây đỡ phải chen chúc.
Nhìn Trình Giao thở hổn hển đi trực, Triệu Quốc Đống thầm than tên này làm việc rất chăm chú.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status