Lộng triều

Quyển 8 - Chương 87


Bữa ăn với vợ chồng Vương Phủ Mỹ, Triệu Quốc Đống cũng thuận tiện mời Tương Uẩn Hoa và Trịnh Kiện. Hắn đến Quận Tây Giang càng lúc càng bận, một tháng cũng khó có một hai chuyến lên An Đô. Bạn bè càng ít quan hệ càng nhạt, chỉ có thường xuyên duy trì liên lạc thì mới duy trì tình cảm được.

Tương Uẩn Hoa mặc dù tuổi đã hơi cao nhưng lên Ban Tuyên giáo Tỉnh ủy lại thoải mái hơn. Y không còn vẻ nghiêm túc khi ở Ninh Lăng, nói chuyện cũng phong phú. Điểm này làm Triệu Quốc Đống phải suy nghĩ vị trí khác khiến cho con người ta phải thích ứng theo.

Trịnh Kiện vẫn như cũ, nói chuyện không nhiều nhưng rất có trọng lượng. Ngân hàng Công thương An Đô gần như bằng nửa Ngân hàng Công thương tỉnh, quyền của y không thua gì một vị phó giám đốc ngân hàng tỉnh.

Mấy người nói chuyện về xu thế kinh tế năm nay cũng không tránh khỏi nói chuyện về thay đổi nhân sự trên tỉnh.

Bí thư Thị ủy Miên Châu – Khang Nhân Lương cùng Bí thư Thị ủy Thành phố Kiến Dương – Tề Hoa nghe nói có thể cùng lên làm Phó chủ tịch tỉnh. Phó bí thư Tỉnh ủy Dương Thiên Minh nghe nói điều lên Bắc Kinh làm Bộ trưởng bộ Thủy lợi, Phó bí thư phụ trách Đảng đoàn nghe nói điều từ ngoài vào. Hơn nữa lời đồn nhiều nhất là về Trương Nghiễm Lan, có lẽ y sẽ thay Ninh Pháp làm chủ tịch tỉnh, còn có người nói Trương Nghiễm Lan có thể điều sang tỉnh khác làm chủ tịch tỉnh.

Triệu Quốc Đống cũng thuận miệng hỏi Kỳ Dư Hồng có động hay không, Vương Phủ Mỹ và Tương Uẩn Hoa đều nói tạm thời không rõ, có lẽ phải chờ hội nghị của Đại hội đại biểu nhân dân tỉnh diễn ra mới rõ. Nhưng mọi người cho rằng Kỳ Dư Hồng không dễ có thể đến hai thành phố kia. Nhất là Ninh Lăng bây giờ biểu hiện rất bình thường, không có điểm sáng đặc biệt.

Đồng thời mọi người còn đề cập đến Bí thư Hoài Khánh bị Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy điều tra ngay sau khi diễn ra Đại hội đảng, nguyên nhân là do một công trình cặn bã sụp xuống khiến bảy người chết, mười lăm người bị thương. Sau hai tháng điều tra, một loạt quan chức cấp phó giám đốc sở và cấp huyện bị dính vào. Số lượng quan chức và công ty dính vào là rất nhiều, vụ án này làm Ủy ban kỷ luật Tỉnh ủy rất tốn công sức. Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Liêu Vĩnh Đào gần như tự mình phá án, cố gắng tránh lan rộng.

Vụ án của Hoài Khánh thì Triệu Quốc Đống cũng nhớ một chút về nó. Lúc ấy nó khiến cả tỉnh An Nguyên chấn động. Bởi vì số nhân viên dính tới rất nhiều, mà phá án ở địa phương gặp nhiều khó khăn nên nhiều nhân viên dính vào bị điều tới nơi khác. Lúc ấy Công an huyện Giang Khẩu cũng giam giữ vài tên. Cuối cùng vụ án này khiến cho nguyên Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Trầm Thụ Hòa cũng dính vào. Chẳng qua kết quả xử lý cuối cùng là như thế nào thì Triệu Quốc Đống không nhớ rõ.

Trên đường về, Triệu Quốc Đống gọi điện cho Hùng Chính Lâm.

Hùng Chính Lâm đã chính thức điều lên làm Trưởng ban số 7 Ủy ban kỷ luật Trung ương. Trên thực tế năm trước Hùng Chính Lâm mặc dù kiêm chức Phó chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh An Nguyên nhưng đã chủ trì công việc Ban số 7 kia, nhất là khi sang một tỉnh phụ trách điều tra công ty sản xuất thuốc lá thì gần như không về tỉnh An Nguyên làm việc. Đến Đại hội đảng Hùng Chính Lâm được chọn làm Ủy viên Ủy ban kỷ luật Trung ương, y liền chính thức làm Trưởng ban số 7.

Ban số 7 của Ủy ban kỷ luật Trung ương phụ trách khu vực phía tây, tỉnh An Nguyên cũng có trong đó. Sau khi Hùng Chính Lâm lên Bắc Kinh thì rất ít khi gặp mặt. Triệu Quốc Đống mấy lần lên Bắc Kinh cũng không gặp y, không phải ở tỉnh Điền thì ở tỉnh Ninh, tóm lại chạy quanh mấy tỉnh phía tây.

Triệu Quốc Đống nghe Liễu Đạo Nguyên nói trên thực tế Hùng Chính Lâm có cơ hội cạnh tranh chức Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật tỉnh nào đó, nhất là y được lãnh đạo của Ủy ban kỷ luật Trung ương coi trọng. Nếu y thực sự muốn công tác ở tỉnh thì kiếm một chức Thường vụ tỉnh ủy kiêm Chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật là không khó. Nhưng cuối cùng Hùng Chính Lâm lại chọn Ủy ban kỷ luật Trung ương, không biết là ý của bản thân y hay là của lãnh đạo cao cấp.

Không nằm ngoài suy đoán của Triệu Quốc Đống, Hùng Chính Lâm không ở Bắc Kinh, lúc này y đang ở Kiềm Nam, giống như vừa gặp mặt Liễu Đạo Nguyên.

Triệu Quốc Đống hỏi qua về vụ án Hoài Khánh, Hùng Chính Lâm trong điện thoại nói cho Triệu Quốc Đống biết Ủy ban kỷ luật Trung ương không tham gia vào vụ này, do Ủy ban kỷ luật tỉnh An Nguyên phụ trách. Nhưng Triệu Quốc Đống đề cập tới sau lưng vụ án này có dính tới Trầm Thụ Hòa hay không, Triệu Quốc Đống có thể rõ ràng nhận ra đối phương im lặng vì rất tò mò.

Khi Hùng Chính Lâm hỏi Triệu Quốc Đống dựa vào cái gì mà nói vụ án Hoài Khánh có dính tới Trầm Thụ Hòa, Triệu Quốc Đống đành phải nói dối trong lúc ngẫu nhiên y thấy Trầm Thụ Hòa, Cổ Diệu Hoa và Trương Thiệu Văn đi với nhau đầy thân mật.

Hùng Chính Lâm đã nghiêm túc dặn Triệu Quốc Đống không được nhắc việc này với ai, sau đó vội vàng dập máy.

Triệu Quốc Đống thầm nghĩ có lẽ Hùng Chính Lâm sẽ sang An Đô ngay lập tức nhưng việc không liên quan gì tới hắn.

Khi Triệu Quốc Đống về đến biệt thự Thiển Loan thì đã thấy xe của Cù Vận Bạch ở đây. Triệu Quốc Đống cười cười một tiếng.

Cù Vận Bạch đã lâu không gặp Triệu Quốc Đống, khi gọi điện cô có thể cảm nhận được áp lực công việc của Triệu Quốc Đống rất nặng nề, còn hơn lúc ở Hoa Lâm nhiều. Chẳng qua cô lại thấy là rất bình thường. Triệu Quốc Đống còn trẻ đột nhiên lên chức, lãnh đạo còn cho anh kiêm hai chức ở hai nơi khó khăn nhất Ninh Lăng, muốn mở cục diện cũng mất vài tháng. Cô cũng đọc được tin trên nhật báo An Nguyên nói về Khu Khai Phát Ninh Lăng, Quận Tây Giang kết hợp thu hút đầu tư, có lẽ lần này hắn có thu hoạch.

Lần này Cù Vận Bạch về nhà thấy xe Desert Prince đã không ở gara nên cô đoán Triệu Quốc Đống đã về.

Triệu Quốc Đống bình thường ra ngoài có việc cũng hiếm khi về khuya, trừ khi hắn có việc. Mà những lúc đó hắn sẽ gọi điện về, lần này hắn không gọi về tức là hắn về với thời gian bình thường là 8, 9h tối.

Chén trà trên bàn đang tỏa khói nghi ngút. Triệu Quốc Đống mặc dù không thích uống rượu nhưng nhiều lúc không thể tránh. Cho nên Cù Vận Bạch thường pha trà xanh cho Triệu Quốc Đống.

Triệu Quốc Đống vừa vào nhà thấy có chén trà nóng trên bàn thì có chút xấu hổ. Hai người phụ nữ, chính xác mà nói ở An Đô có hai người phụ nữ không hối hận đi theo hắn, vậy còn hắn thì sao? Chiều sang bên kia quan hệ, tối lại đến nơi khác.

Cù Vận Bạch thấy Triệu Quốc Đống đang suy nghĩ gì đó nên quan tâm hỏi:
- Quốc Đống, sao thế?

- Không có gì, hôm nay em hơi mệt.
Triệu Quốc Đống vội vàng nói.

- Có phải bị bệnh không? Chị xem chút.
Cù Vận Bạch ít khi nghe thấy Triệu Quốc Đống nói mệt. Theo cô biết thì Triệu Quốc Đống luôn duy trì được sức khỏe tốt. Ngay cả cô cũng không biết sao Triệu Quốc Đống lại nhiều tinh lực đến vậy.

- Không sao, chỉ là tối qua ngủ muộn, sáng họp, chiều đi xe lâu như vậy nên em mệt chút thôi. Em tắm xong là hết.
Triệu Quốc Đống xua tay nói.

- Ừ, chị lấy nước cho em rồi đó, em mau đi tắm đi.
Cù Vận Bạch cầm cặp cho hắn rồi nói.

Triệu Quốc Đống ra khỏi phòng tắm thì Cù Vận Bạch đang dựa lưng vào ghế xem phim Nhân gian chính đạo trên Tv.

- Sao, chị thấy bộ phim này có phù hợp với thực tế không?
Triệu Quốc Đống ngồi xuống bên cạnh Cù Vận Bạch, Cù Vận Bạch cũng tự nhiên xích lại gần, dựa đầu vào vai hắn.

- Cũng được, mặc dù có vài chi tiết giả nhưng cũng hay, ít nhất còn thú vị hơn Thủy Hử. Chị xem Thủy Hử được một tập là hết hứng.
Cù Vận Bạch không quá thích xem phim, cô thường xem mấy tiết mục như thế giới động vật...

- Miêu tả cải cách thì đạo diễn cũng không dám tả quá, cũng phải phù hợp với xu hướng chung.
Triệu Quốc Đống ôm eo Cù Vận Bạch nói:
- Trung Quốc còn có khuyết điểm là không dám cho các tác phẩm điện ảnh nói thẳng vào thực tế.

- Em hình như ám chỉ gì phải không?
Cù Vận Bạch nhìn Triệu Quốc Đống hỏi:
- Em mới đi cùng Vương Phủ Mỹ?

- Vâng, Mỹ ca, còn có Trưởng ban Tương, cuối năm nay có lẽ là giai đoạn biến hoá mạnh nhất, nói vậy tức là nhiều người bận rộn.
Triệu Quốc Đống cười nói.
- Cục trưởng Văn của bên chị chẳng lẽ không muốn lên chức sao?

- Em nói Văn tỷ?
Cù Vận Bạch ngẩn ra hỏi:
- Hình như không có, chẳng qua trong thời gian này chị ấy cũng khá bận.

- Ha ha, em nghe nói chị ta hình như cạnh tranh chức Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân thành phố, hơn nữa nghe nói vị Trưởng ban thư ký kia của Ủy ban nhân dân thành phố có thể kiêm chức trợ lý Thị trưởng.
Triệu Quốc Đống cười nói.

- Thật sao?

- Điều này còn giả sao? Ai cũng muốn tiến lên mà, điều này có gì kinh ngạc chứ? Chẳng qua nghe nói đối thủ cạnh tranh của chị ta rất mạnh, hai vị đó chị và em đều quen. Ha ha, đúng là có duyên.

- Ai?
Cù Vận Bạch rất tò mò.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status