Lộng triều

Quyển 9 - Chương 58


Nhâm Vi Phong rất quen với hạng mục này. Tuần trước y được Thị ủy Ninh Lăng mời tới tham gia lễ khởi công.

- Tiểu Triệu, Chủ tịch Đông Lưu yêu cầu tiến hành báo cáo về việc cải cách nhà máy của Tây Giang, không ngờ tổ công tác lại đánh giá cao việc cải cách Tây Giang. Tôi vẫn lo Tây Giang làm lớn như vậy thì có thể bị loạn hay không? 12 nhà máy liên tục cải cách, các cậu làm lớn đó.

Nhâm Vi Phong và Triệu Quốc Đống đã gặp mặt vài lần. Từ lần trước bắt đầu gặp Hoa Lâm ở cầu Quế Khê, chỉ là hai người chỉ tiếp xúc về công việc mà thôi.

Đợt tết Triệu Quốc Đống cũng đã lên tỉnh thành và chào y, mang biếu đặc sản Ninh Lăng, rượu Bích Ngọc Nhũ của Hoa Lâm, trà Vân Lĩnh.

Chỗ Nhâm Vi Phong thì Triệu Quốc Đống tự mình tới. Chỉ là Nhâm Vi Phong không ở nhà, chỉ có người thân ở nhà, Triệu Quốc Đống cũng đưa tâm ý tới, nói tới coi như làm xong một việc.

- Phó chủ tịch Nhâm, các nhà máy Tây Giang chúng tôi đều là nhà máy quy mô nhỏ, số lượng mặc dù nhiều nhưng không đáng kể mấy. Có thể nói ngoài hai nhà máy lớn thì mấy cái còn lại không đáng là nhà máy, không thay đổi không được. Thông qua công tác chuẩn bị cẩn thận của chúng tôi, nhân viên các nhà máy cũng ý thức được cứ kéo dài thì tình hình cơ quan càng lúc càng kém.
Triệu Quốc Đống một bên đi một bên quan sát động tĩnh đám người Ứng Đông Lưu.

- Tiền thu được từ việc cải cách Nhà máy Ngũ Kim và Nhà máy Tiêu Kiện cùng với ba nhà máy thương mại thì quận gần như dùng toàn bộ để thành lập quỹ dành cho hệ thống bảo đảm an sinh xã hội cho công nhân mất việc và chuyển nghề cho bọn họ. Đầu tư giai đoạn đầu là năm triệu để giải quyết di chứng khi cải cách.

Nhâm Vi Phong đúng là có chút ngạc nhiên khi một quận của Ninh Lăng dám đầu tư lớn như vậy để giải quyết vấn đề cuộc sống cho công nhân mất việc sau khi cải cách. Làm Phó chủ tịch tỉnh phụ trách mảng công nghiệp, có thể nói sau khi phụ trách mảng này y chưa có ngày nào thoải mái. Vấn đề cải cách công ty nhà nước làm y luôn đau đầu, mỗi ngày nhìn các khoản nợ của các công ty nhà nước trong toàn tỉnh, y thấy có hòn đá tảng đặt trong lòng mình.

Cải cách công ty nhà nước là xu thế bắt buộc, Trung ương và Quốc vụ viện đã đưa ra kế hoạch cải cách công ty nhà nước trong ba năm, làm cho công ty nhà nước thoát nghèo, đây như vòng kim cô trên đầu y.

Tình hình cải cách là rất phức tạp, làm cho người phụ trách công việc này đều sợ hãi. Tránh cho tài sản quốc gia tổn thất, phương thức cải cách các công ty, đường ra cho các ngành sản xuất, tính đường lui cho số công nhân mất việc, tất cả đều phải được thực hiện.

Nhâm Vi Phong cảm thấy mình từ phụ trách mảng nông nghiệp sang công nghiệp thì không được yên hôm nào. Nhất là Bí thư tỉnh ủy Ninh Pháp càng yêu cầu tỉnh An Nguyên phải cải cách công ty nhà nước thật nhanh, muốn đi trước cả nước. Yêu cầu sản xuất công nghiệp của tỉnh An Nguyên đứng đầu khu vực Trung tây, đó là trọng trách lớn đặt trên vai Nhâm Vi Phong.

Tiến từng bước một cách ổn định, tích cực cổ vũ và thúc đẩy kinh tế phi nhà nước phát triển. Đây là yêu cầu và nguyên tắc của Chủ tịch Ứng Đông Lưu khi mới nhận chức đưa ra cho Nhâm Vi Phong. Mấy câu kia làm Nhâm Vi Phong phải suy nghĩ, trong đó còn cả việc làm cho Nhâm Vi Phong khi có mỗi động tác đều phải cân bằng ý kiến của Bí thư tỉnh ủy và chủ tịch tỉnh.

- Tiểu Triệu, tài chính của Tây Giang đúng là sung túc, lần đầu đã đầu tư nhiều như vậy, hiếm có.
Nhâm Vi Phong cười cười mà nói.

- Phó chủ tịch, không phải Tây Giang chúng tôi có nguồn tài chính phong phú, mà khoản tiền này chính quyền thu được từ cải cách. Nếu chúng tôi dùng tiền này vào việc khác, như vậy sẽ mang ảnh hưởng xấu ảnh hưởng tới ổn định của Quận Tây Giang và Ninh Lăng. Cho nên chúng tôi không thể không làm như vậy.

Triệu Quốc Đống cảm thấy Nhâm Vi Phong có vẻ muốn nghe nên thuận tiện nói ra quan điểm của mình.
- ổn định xã hội là phải đảm bảo kinh tế một địa phương phát triển, nhất là đối với thành thị tập trung nhiều công ty nhà nước, trách nhiệm này càng nặng nề hơn. Giải quyết vấn đề lịch sử sẽ giúp chính trị, xã hội của Tây Giang được ổn định. Tôi thấy trách nhiệm của chính quyền địa phương chính là làm cho các công ty, nhà máy thoát cửa ải khó khăn.

- Quận ủy, Ủy ban Tây Giang chúng tôi cũng có tranh luận ở vấn đề này, nhưng cuối cùng cũng thống nhất tư tưởng, quyết tâm đầu tư khoản tài chính này vào quỹ hệ thống bảo đảm an sinh xã hội và tập huấn cho công nhân mất việc.

Nhâm Vi Phong suy nghĩ một chút rồi nói:
- Tiểu Triệu, nếu như lãnh đạo các quận, huyện khác đều thấy được xa như cậu thì tôi nghĩ công tác của chúng ta dễ triển khai hơn nhiều. Bây giờ rất nhiều huyện nội thành đang chờ, tôi không rõ bọn họ chờ gì? Nếu như nói gánh nặng lịch sử là quá lớn, bọn họ làm từng bước một thì tôi có thể hiểu. Nhưng bọn họ ngồi im một chỗ quan sát thì tôi không hiểu. Phương hướng cải cách đã xác định, càng kéo dài càng khó khăn, chính quyền phải nỗ lực nhiều hơn nữa. Tại sao bọn họ không làm sớm?

- Phó chủ tịch, mỗi nơi đều có khó xử của mình. Tây Giang chúng tôi có ưu thế là quy mô các nhà máy nhỏ, số lượng nhân viên không nhiều. Các công ty, nhà máy có quy mô lớn thì Thị xã đã nhận quản lý, hơn nữa còn có hai nhà máy có hiệu quả kinh doanh tốt, sau khi cải cách chính quyền cũng thu được một khoản tài chính. Ngoài ra ba nhà máy thương mại cũng có vị trí tốt, điều này cũng thu được một khoản tài chính. Đây cũng là nguyên nhân khiến tôi có thể hăng hái đẩy ra toàn diện. Còn nếu không để chính quyền bỏ ra toàn bộ tiền giải quyết vấn đề thì tài chính không thể chống đỡ.
Triệu Quốc Đống cười nói.

- Ừ, Tiểu Triệu, cậu nói rất thực tế, bảo sao Chủ tịch Đông Lưu lại hài lòng với thí điểm cải cách ở Tây Giang. Tôi cũng không ngờ Tây Giang lại thí điểm thành công như vậy. Mặc dù có điều kiện khách quan nhưng tôi tin ít nhất cải cách ở mấy nơi nơi Miên Châu, Kiến Dương, Lam Sơn cũng không khó khăn hơn đây mà.

- Cũng không chắc, Phó chủ tịch, đây chỉ là thí điểm ở Tây Giang, chính thức đến lượt Thị xã cải cách các công ty thì tôi đoán khó khăn không nhỏ. Nhất là ba công ty lớn của Ninh Lăng gần như phá sản, nhân viên đến mấy ngàn người. Muốn giải quyết vấn đề cuộc sống cho công nhân mất việc thì khó khăn là rất lớn.

Triệu Quốc Đống rất sợ Nhâm Vi Phong có ấn tượng ở Tây Giang khiến cho khi Thị xã Ninh Lăng cải cách gặp khó khăn thì sẽ bị chỉ trích. Hoàng Lăng và Thư Chí Cao biết nguyên nhân là do hắn thì sẽ có cái nhìn đối với hắn.

Nhâm Vi Phong nhìn Triệu Quốc Đống đầy ẩn ý, đầu óc tên này đúng là nhanh, cũng không bởi vì mình khen vài câu đã quên mất tất cả. Tên Triệu Quốc Đống này đúng là phân tích một cách khách quan, bảo sao ngay cả Chủ tịch Đông Lưu cũng cho rằng kinh nghiệm thí điểm cải cách của Tây Giang là đáng tham khảo.

Thấy các vị đại biểu đằng trước dừng lại, Nhâm Vi Phong cũng biết đã đến lúc nghe giới thiệu.

- Công ty trách nhiệm hữu hạn thiết bị hút bụi Neo là tập đoàn nổi tiếng thế giới trong ngành sản xuất thiết bị bảo vệ môi trường, bây giờ bọn họ có chi nhánh kinh doanh ở Thượng Hải, Quảng Châu; ở Quảng Đông cũng có một Công ty liên doanh. Bây giờ các vị lãnh đạo đang thấy đây là nhà máy của công ty được xây dựng ở tỉnh An Nguyên. Quy mô đầu tư của hạng mục là 8 triệu Usd, chiếm diện tích 150 mẫu đất, dự tính tháng 10 năm nay sẽ hoàn thành xây dựng, trước tháng hai sẽ lắp thiết bị, tháng ba năm sau sẽ tiến hành sản xuất. Sau khi nhà máy xây dựng xong sẽ đạt lợi ích hơn 200 triệu, nộp thuế trên 40 triệu.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status