Lương duyên tả ý

Chương 47: Tg3


Edit: Vịt

Giống như rút nút lọ, côn th*t từ tiểu huyệt lui ra tới, tiểu hoa cánh yếu ớt gục xuống, nhìn bộ dáng đáng thương của Dung Dặc, huynh đệ dưới háng Thẩm Nhất lại muốn ngo ngoe rục rịch.

"Thật là cái tiểu yêu tinh."

Thẩm Nhất vào phòng tắm xả nước, thử độ ấm vừa vặn liền quay trở lại, ôm Dung Dặc đã mềm như vũng bùn vào phòng tắm, nhẹ nhàng thả cô vào bồn tắm.

Nhìn Dung Dặc nhắm nghiền đôi mắt, Thẩm Nhất lâm vào trầm tư, tuổi tác của hắn bây giờ có thể sánh ngang với ba cô, cô tuổi còn nhỏ, hắn buông thõng hai tay. So với chính mình, Thẩm Nhất càng lo lắng Dung Dặc sẽ bị thiên hạ nói ra nói vào, hắn luyến tiếc cô.

Tiểu nhân nhi từ từ chuyển tỉnh, cô lười biếng duỗi eo, hai điểm phấn hồng ở trên mặt nước lúc ẩn lúc hiện, trên người tràn đầy dấu vết tím tím xanh xanh. Thẩm Nhất cũng không hiểu, ngày thường hắn luôn cố gắng che chở cô, nhưng lúc trên giường liền hung hăng muốn thao làm cô, xé nát cô, đại não tràn đầy áp lực thô bạo, khống chế không được, giống như khi hút thuốc vậy, càng hút càng nghiện.

Một lớn một nhỏ liền như vậy trần truồng ngồi ở bồn tắm, Dung Dặc lười biếng dựa vào lồng ngực cứng rắn của nam nhân, trong lòng không thoải mái khiến lời nói cũng tràn đầy không vui, suy đi nghĩ lại vẫn là truy hỏi, "Chú cũng là như thế này đối với những nữ nhân khác sao?"

"Nói bừa cái gì?" Thẩm Nhất thông cảm cô tính cách trẻ con lại là lần đầu trải qua chuyện này, mới có thể suy nghĩ lung tung như vậy.

Nhưng lời này vào tai Dung Dặc lại thành có hàm ý khác, cũng không biết có phải do bị lăn lộn không thoải mái hay không, mới một chút cô liền giận dỗi, một chút đều không đáng yêu, "Cháu đâu có nói bừa, chú cùng người khác nhẹ nhàng, cùng cháu liền mưa rền gió dữ, bằng không chú sẽ giống không thượng quá nữ nhân."

"...... Không thượng quá."

"Thật sự?!" Nghe vậy tâm trạng cô liền tốt hơn, vui vẻ ra mặt. "Thật vậy sao? Thật tốt a! Chú vì cháu thủ thân như ngọc, cháu một chút đều không mệt."

Còn vui vẻ líu lo mấy lời kì quái, " Tắm nha tắm nha tắm rửa tắm, bảo bảo côn th*t không thể thiếu ~".

Thẩm Nhất nhịn không được day day trán, đứa nhỏ này lên mặt tốc độ thực sự hơi nhanh, thật sự thiếu thu thập. Thừa dịp Dung Dặc không chú ý, bóp eo cô, nương theo dòng từ phía sau vào tiểu huyệt.

"Chú... Ân... Như thế nào như vậy a...... A ha... Sẽ túng dục quá độ... Ân đâu... Tinh tẫn nhân vong... A... Lão hỗn đản..." Không để ý tới cô nói năng lung tung, Thẩm Nhất cố sức tiến vào chỗ sâu trong hoa huy*t, ai ngờ dòng nước một chút cũng không có tác dụng bôi trơn, ngược lại một bước khó đi. Hắn đành phải bế Dung Dặc lên, làm đôi tay cô đỡ vách tường, nhếch lên mông nhỏ, lập tức cắm đi vào.

Trên người khắp nơi đều bị chăm sóc qua, Dung Dặc đáng thương khóc lóc "Ô..ô..." lấy lòng hắn cũng vô dụng, cô rũ đầu, thân mình bị đâm trước sau lắc lư. Nước trong bồn tắm theo vận động kịch liệt của hai người mà tràn ra bên ngoài, làm toàn bộ sàn nhà tắm đều ướt dầm dề.

Làm như không đã ghiền, Thẩm Nhất nâng một chân Dung Dặc lên cánh tay mình. Mặt bên thọc vào rút ra, đảo lộng nhiều góc độ khác nhau, thao đến Dung Dặc chỉ đang đứng bằng một chân cũng run rẩy không ngừng, "A... Ân...Không cần...Không đứng nổi nữa... Ha..."

"Vật nhỏ vô dụng." Nói xong Thẩm Nhất bế Dung Dặc lên, dùng tư thế xi tiểu đi vào từ phía sau, chân dài bước ra khỏi bồn tắm, vừa đi tới bồn rửa tay treo chiếc gương lớn vừa thọc vào rút ra không ngừng, "Hảo hảo nhìn ba ba là như thế nào thao ngươi."

Dưới giường cao lãnh quân tử, trên giường thô tục sắc quỷ, thật là muộn tao về đến nhà. Đến tận bây giờ, Dung Dặc cũng chưa dám gọi Thẩm Nhất một tiếng ba ba, chính là sợ bị thân phận trói buộc, không thể lớn mật tiến hành công lược. Hiện giờ Thẩm Nhất nói ra, cô không hề cảm thấy quái dị hay cấm kỵ, ngược lại có một loại khoái cảm loạn luân làm cô càng có cảm giác.

Thật sự ngượng ngùng xem trong gương hình ảnh dâm mĩ, cô bịt tai trộm chuông nhắm mắt lại, "Ba ba, đừng như vậy, hảo ngượng ngùng."

"Ngươi còn sẽ ngượng ngùng, để ba ba nhìn xem khuôn mặt nhỏ của ngươi." Thẩm Nhất hôm nay cực kỳ không đứng đắn, xoay đầu Dung Dặc qua, đối với cái miệng nhỏ các loại hôn mút, nước bọt theo khóe môi khe hở chảy xuống, khi tách ra còn tạo thành một sợi chỉ bạc.

Nhìn gương mặt Dung Dặc đỏ lên, đầu não dường như hôn mê ngốc ngốc bộ dáng, thật là vô cùng đáng yêu. côn th*t một lần nữa phát lực, đảo lộng tiểu huyệt.

Dung Dặc cái miệng nhỏ khẽ nhếch thất thần nhìn gương, trên hộ khẩu trơn bóng có một mảnh vệt đỏ, phía dưới côn th*t ra ra vào vào, hai túi con cháu thật lớn vẫn luôn chụp phủi trên hoa môi, bộ ngực lớn nhỏ vừa phải ở không trung dâm đãng cực độ, giống như kêu gọi ai tới mút vào.

"Ba ba... Ân đâu... Ba ba... Di a..." Cô hoàn toàn không biết lúc này vô ý thức rên rỉ chính là khẩn cầu càng nhiều yêu thương, vẫn là muốn mau chóng kết thúc trận này nhân thể nghỉ ngơi.

Người xưa có câu "Quân vương bất tảo triều", Thẩm Nhất trước kia luôn cuồng công việc hoàn toàn không tin, hiện tại là không thể không tin, hắn thật hận không thể chìm đắm bên trong mềm ấm thấm ướt mị thịt, lúc nào cũng hôn cái miệng nhỏ làm hắn thấy đáng yêu lại đáng giận, vuốt ve nhũ cầu mềm mại non mềm. Càng nghĩ, hạ thân thảo phạt tốc độ không ngừng tăng mau, gầm nhẹ một tiếng, vùi sâu vào hoa huy*t bắn ra bạch trọc.

Hắn không có làm bất cứ phương pháp phòng ngự nào, nghĩ nếu là Dung Dặc có bầu, liền sinh hạ, sau đó hắn liền có thể thuận nước đẩy thuyền cưới cô, tuy rằng thương tiếc cô tuổi còn nhỏ, nhưng hắn thực mong có một đứa con. Con đường này không dễ đi, bất quá vì cô, chịu khổ một chút thì đã sao.

Một lần nữa xả một bồn tắm đầy nước, rửa sạch thân mình, hứa hẹn buổi chiều mang cô ra cửa, tiểu gia hỏa mới ngoan ngoãn nằm trên giường ngủ trưa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status