Luyện kim cuồng triều

Chương 541: Hành động một mình (2)


Nếu đổi thành người khác thì có lẽ sẽ không bồi Diệp Lãng không hình tượng ngồi xuống như vậy, cho dù lúc này không có ai cũng sẽ không làm như vậy.

Bất quá Athena lại không giống, cho dù lúc này có người khác thì nàng cũng sẽ ngồi xuống như vậy, nàng cũng không cảm thấy không có hình tượng bởi nàng là Hồ tộc, là Thú nhân tộc!

Thú nhân tộc cũng không nhiều quy cũ như nhân tộc, bọn họ càng thích gần với tự nhiên hơn, dưới tình hình chung đều ngồi trên chiếu cả, tình huống này khi Diệp Lãng ở Hố tộc bộ lạc cũng thường xuyên nhìn thấy rồi, mà hắn cũng thường xuyên ngồi dưới đất nói chuyện với Hổ Nữ.

"Thiếu gia, ngươi thành công sao?"

Kỳ thật Athena cũng muốn hỏi những lời này nhưng vẫn không muốn hỏi bởi nàng phát hiện lúc này, tựa hồ có được một bầu không khí yên lặng hiếm có, dùng cách nói khác là vô âm thắng hữu âm!

Cuối cùng, Athena không mở miệng, nàng không muốn đánh vỡ phần yên lặng này, điều này làm cho thể xác và tinh thần của nàng đều cảm thấy thoải mái yên lặng!

Athena không ra tiếng, Diệp Lãng cũng vậy, tất nhiên không phải hắn đang hưởng thụ sự yên lặng này, hắn chỉ thuần túy là ngần người, đợi Lãnh Huyết Thất đến.

Thời gian trôi qua từ từ, dần dần trôi qua trong bóng đêm tĩnh lặng, mãi đến hai nữ hài tử khác lặng yên xuất hiện.

Khi Lãnh Huyết Ngũ hai người đến, phát hiện Diệp Lãng và Athena đã ở đấy sẵn rồi, hình thành một hình ảnh rất kỳ lạ, lúc đó Athena đùa nghịch cái đuôi xinh xắn của mình, ngồi yên lặng bên cạnh Diệp Lãng.

Một cái là một thiếu nữ Hồ tộc có điểm yêu mị, mà một cái là một thiếu niên, bức tranh này nếu đưa lên địa cầu thì tuyệt đối sẽ là một cảnh Liêu Trai, yêu mị hồ ly tinh và mơ hồ thư sinh...

Bất quá không thể phủ nhận bức họa này còn có một loại đẹp khác thường, sẽ làm người ta bị lạc trong giây lát.

"Tiểu ngu ngốc, sao rồi?"

Rất nhanh Lãnh Huyết Thất liền trực tiếp hỏi, trên đường nàng đã biết một ít về tình huống Diệp Lãng chạy ra hoàng cung nên có điều sốt ruột hỏi.

"Tốt lắm, mọi người đều đến đông dù rồi, chúng ta bắt đầu thương lượng chuyện tiệp

theo đi!"
Diệp Lãng ngồi dậy, nhìn tam nữ có điểm nghiêm túc nói.

Có điều sự nghiêm túc của Diệp Lãng tựa hồ có người cũng không thèm để ý đến, trực tiếp mở miệng nói chuyện, kéo vấn đề lại.

"Thương lượng cái gì? Ngươi cứ nói cho chúng ta biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đã, vì sao ngươi lại bị Triệu Nhã Nhu phát hiện, sao lại chạy ra khỏi hoàng cung." Bây giờ Lãnh Huyết Thất chỉ muốn biết khi Diệp Lãng đến hoàng cung, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

"Kỳ thật rất đơn giản, Athena ngươi nói đúng vậy, Triệu Nhã Nhu đã sớm phát hiện ra thân phân của ta, ngay từ đầu đã phát hiện rồi!" Diệp Lãng không sao cả nói, giải thích này cũng là điều tất yếu.

"Quả nhiên là vậy! Ta đã cảm thấy có điểm kỳ quái mà, có điều ta vẫn cảm thấy có điểm quái, vẫn không thể nghĩ ra được vì sao lại thể. nếu nàng đã sớm phát hiện ra ngươi thì hẳn đã sớm động thủ với ngươi rồi, vì sao phải chờ đến bây giờ?" Athena khẽ nhíu mày.

"Kỳ thật rất đơn gián, trước đó nàng không có tuyệt đối nắm chắc bắt lấy được ta, cho nên rõ ràng coi như không biết ta!" Diệp Lãng trả lời, đáp án này kỳ thật là Triệu Nhã Nhu nói, mà hắn cũng cảm thấy chính xác nhất.

"Hẳn là như vậy! Đã đi vào hoàng cung tức là đã tiến vào địa bàn của nàng, nàng muốn bắt ai thì dù cho là Thiên cấp cao thủ cũng khó chạy thoát, thiểu gia, sao ngươi trốn ra được?" Athena nhìn về phía Diệp Lãng, cảm thấy việc hắn trốn được ra ngoài là một chuyện rất không bình thường.

"Đồ tiểu hồ ly tinh vô lương tâm nhà ngươi, có phải ngươi ước gì ta bị nàng bắt lấy, bị nàng giam lỏng, tra tấn cả đời không?" Diệp Lãng tức giận nói, phản ứng của Athena làm hắn cảm thấy thật buồn bực.

"Không phải a, sao ta nỡ để thiếu gia ngươi bị nắm, bị tra tấn. Cho dù ta bỏ được thì tiểu hổ nữ cũng luyến tiếc a, đến lúc đó, nếu nàng biết ngươi bị bắt đi từ trong tay ta thì không tìm ta liều mạng mới là lạ!" Athena lập tức nói, hơn nữa trong ngôn ngữ có chút ám muội, nhưng nàng vẫn biếu hiện như thường.

Bởi nàng cảm thấy cái loại ám muội này cũng chỉ là giữa Diệp Lãng và tiểu Hổ Nữ, có liên quan gì đến nàng đâu, về phần luyến tiếc của nàng thì loại tình cảm này giống như thích bản thân Diệp Lãng vậy, đương nhiên, cái loại thích này không phải thích giữa quan hệ nam nữ.

"Ta biết, cho nên ta mới chạy ra đến đây, ta sẽ không để Hổ Nữ luyến tiếc." Diệp Lãng cười nói.

"..."

,"Ngưoi nói cho ta biết, ở trong hoàng cung xảy ra chuyện gì?" Athena lại hỏi nàng muốn biết càng nhiều để có thể càng dễ giúp Diệp Lãng giải quyết vẫn đề hơn.

"Cái này... ta đi vào hoàng cung, tìm Triệu Nhã Nhu ăn cơm trưa một chút..." Diệp Lãng bắt đầu tự thuật, bất quá vừa nói đến đây đã bị Lãnh Huyết Thất đánh gảy.

"Cái gì? Ngươi ăn cơm trưa cùng nàng?"

"Ừ! Nàng chuẩn bị cơm trưa cho ta nên ta cũng ăn một chút." Diệp Lãng gật gật đầu đáp.

"Trước kia ta nói với ngươi thế nào, đã bảo ngươi đừng ăn bậy những thứ Triệu Nhã Nhu đưa cho ngươi, nếu bị hạ độc thì sao giờ?" Athena lên tiếng, oán trách Diệp Lãng sao không nghe lời.

"Ta biết mà, có điều ta là bách độc bất xâm a, hơn nữa, vì an toàn của Lý Nguyệt, trước đó ta cũng để Triệu Nhã Nhu tự mình ăn trước một chút, không có vấn đề." Diệp Lãng giải thích nói.

"..." Đầu óc tam nữ hiện ra tình cảnh lúc đó, các nàng có thể tưởng tượng được cái loại tiểu Nữ Hoàng cao cao tại thượng như Triệu Nhã Nhu lại bị Diệp Lãng coi như người thủ ăn, tình huống kia nhất định rất khôi hài.

Mà nếu các nàng biết Diệp Lãng trực tiệp nói rõ chuyện này thì biểu tình nhất định sẽ phong phú hơn một chút!

"Sau đó ta liền ước hội cùng Lý Nguyệt ở Ngự Hoa Viên một chút, ta dùng một câu chuyện tình đẹp làm cho nàng cảm động, rốt cục đã đáp ứng đưa Thiên Cơ Giáp cho ta, có điều cuối cùng lại bị Triệu Nhã Nhu phá hủy. Sau đó ta liền tham gia yến hội của Triệu Nhã Nhu, kết quả, sau khi chấm dứt nàng liền trở mặt với ta, ta bỏ chạy!" Diệp Lãng tiệp tục nói, hắn đơn giản nói qua tất cả mọi chuyện một lần.

Đúng vậy, quả thật rất đơn giản, không có chỉ tiết nào cả!

"... Tốt lắm, đại khái ta cũng đã biết rồi, nhưng sao ngươi trốn ra được, nàng phái bao nhiêu ngươi bắt ngươi?" Athena cũng không hỏi nhiều những thứ khác, bây giờ không phải là lúc.

Tuy lời của Diệp Lãng đơn giản nhưng cũng để lộ ra một tin tức là tình cảnh hiện tại của mọi người cũng không phải tốt lắm, rất có thể sẽ bị Triệu Nhã Nhu tìm được, không cho phép nhiều chuyện.

Nếu mỗi chuyện đều nói thì trăm phần trăm Diệp Lãng sẽ bị phát hiện, bây giờ là nhiều lời một hồi sẽ có thân một ít tỷ lệ bị phát hiện!

"Triệu Nhã Nhu quả thật rất biến thái, cơ hồ đã tính toán hết tất cả đường lui của ta, bất quá may mà, thực lực của ta cao cường, trốn ra khỏi vòng vây thắt chặt của họ, lúc đó..." Diệp Lãng tự khen mình vài câu xong bắt đầu tỉ mỉ nói tình huống lúc đó!

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 6.5 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status