Ma thiên ký

Chương 254: Cốt Hạt dị biến

Dịch giả: hungprods

Biên: Diệp Thiên Phong

Liễu Minh và Chưởng môn Man Quỷ Tông, Lâm Thải Vũ, … mấy vị Linh Sư cùng đi trên một chiếc cốt chu cực lớn, bay ở vị trí trung tâm của đoàn thuyền.

Dựa theo kế hoạch đã bàn bạc mấy ngày trước, lần này toàn bộ Man Quỷ Tông, ngoại trừ mỗi chi giữ lại một vị Linh sư tọa trấn sơn môn, tất cả các Linh Sư đều đi cùng Chưởng môn Man Quỷ Tông đến biên giới trợ giúp chư tông.

Mà chi Cửu Anh, bởi vì Liễu Minh là người duy nhất có thể điều khiển được bộ Vạn Cốt Nhân Ma kia, đương nhiên chỉ có thể để Khuê Như Tuyền ở lại.

Ngoài ra, lần này Man Quỷ Tông cũng xuất động mấy trăm đệ tử tinh nhuệ cùng ra chiến trận.

Hầu hết những đệ tử này đều có tu vi Linh Đồ trung kỳ, một vài trong số đó là Linh Đồ hậu kỳ, nếu mang những đệ tử có tu vi thấp hơn đi tham gia đại chiến với Hải tộc thì căn bản chỉ là đi chịu chết mà thôi.

Hơn nữa, lần này không riêng gì Man Quỷ Tông, mà bốn tông còn lại hầu như đều phái ra tất cả nhân thủ có thể sử dụng.

Dù sao cao tầng của chư tông đều hiểu rõ, kể cả là trong lúc bình thường chư tông của Đại Huyền Quốc có âm thầm nội đấu như thế nào đi chăng nữa, nhưng khi đối mặt với Hải tộc nhất quyết cần phải đồng tâm hiệp lực, nếu không chỉ cần sơ sẩy một chút, chư tông đều có thể bị Hải tộc dùng thực lực mạnh mẽ trực tiếp nghiền ép, toàn bộ Đại Huyền Quốc cũng sẽ dễ dàng rơi vào tay Hải tộc.

Không chỉ như thế, trong lần tụ họp cách đây không lâu, Chưởng môn Man Quỷ Tông còn thập phần thần bí tiết lộ một ít thông tin cho Liễu Minh cùng các vị Linh Sư khác, có vẻ như các quốc gia khác bên trong nội địa Vân Xuyên đại lục cũng không thể nào ngồi yên nhìn các quốc gia vùng duyên hải lần lượt rơi vào tay Hải tộc, vì vậy vào thời điểm chư tông Đại Huyền Quốc quyết chiến với Hải tộc sẽ phái nhân thủ đến trợ giúp bọn hắn một tay.

Tin vui này khiến cho Liễu Minh cùng các vị Linh Sư khác càng tăng thêm vài phần tin tưởng đối với cuộc chiến sắp tới.

Đương nhiên cũng có tin tức không tốt, đó chính là trong quá trình xâm chiếm của Hải tộc, lại có liên quân tông môn của hai nước bị Hải tộc đánh bại, phần lớn lãnh thổ của hai nước này đã bị đặt dưới sự thống trị của Hải tộc, hơn nữa theo tình hình này thì không lâu nữa toàn bộ lãnh thổ cũng sẽ bị nuốt trọn.

Nếu thực sự như vậy, hai cỗ đại quân của Hải tộc trước đó còn bị trì hoãn lúc này sẽ thẳng tiến đến Đại Huyền Quốc và một quốc gia vẫn đang đau khổ kiên trì chèo chống khác, khi đó chắc chắn lực lượng của đại quân Hải tộc mà chư tông Đại Huyền Quốc phải đối mặt sẽ tăng lên nhiều.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao cường giả Hóa Tinh Kỳ của chư tông gấp gáp phát lệnh chi viện với hậu phương, đồng thời cũng là nguyên nhân của việc nhanh chóng thúc đẩy trận chiến sinh tử với Hải tộc.

Bọn họ lên kế hoạch phải đánh tan đội quân của Hải tộc hiện tại trước khi viện quân của Hải tộc đến nơi, như vậy khi đối mặt với viện quân của Hải tộc mới có hy vọng thủ thắng.

Cứ như vậy, đám người Liễu Minh cưỡi phi chu một mạch bay thẳng đến biên giới.

Cả đám đệ tử bình thường đều ngồi xuống tĩnh tọa tu luyện, cố gắng tăng thêm một ít lực lượng cho bản thân trước khi bước vào chiến trường.

Liễu Minh thân là một vị Linh Sư, do vậy nên được phân một gian phòng riêng, đang bình tĩnh ngồi tĩnh tọa.

Thời gian từ từ trôi qua.

Hơn một tháng sau, đoàn thuyền đã bay ra khỏi phạm vi khống chế của Man Quỷ Tông, đi vào bên trong lãnh địa của Thiên Nguyệt Tông, tiếp tục một đường thẳng tiến.

Nhưng vào một ngày này, Liễu Minh đang ngồi tĩnh tọa trong phòng bỗng cảm thấy túi da bên hông nhúc nhích một hồi, từ trong đó thấp thoáng truyền ra tiếng ‘tê…ê…eeee…’ của Cốt Hạt.

Liễu Minh khẽ giật mình, vội vàng bấm niệm pháp quyết, dùng tinh thần lực câu thông với thần thức của Cốt Hạt trong túi.

Đồng thời trong lòng hắn cảm thấy hơi kỳ lạ, trước đó không lâu Cốt Hạt mới rơi vào trạng thái ngủ say, làm sao có thể tỉnh lại nhanh như vậy được.

Kết quả là chỉ sau chốc lát, sắc mặt hắn bỗng nhiên biến đổi, lập tức đứng dậy, bước nhanh ra khỏi phòng.

Một lát sau, hắn liền đi tới vị trí cuối cùng của cốt chu, thò tay móc ra một cái trận bàn, ngón tay điểm nhẹ vài cái vào hư không, sau đó lập tức nhảy ra khỏi thuyền, rơi nhanh xuống mặt đất phía dưới.

Hành động này khiến mấy tên đệ tử Man Quỷ Tông đang tu luyện gần đó hoảng sợ kêu lên, một người trong đó vội vàng chạy đi bẩm báo cho Chưởng môn Man Quỷ Tông.

Nhưng khi Chưởng môn Man Quỷ Tông nghe xong chuyện này, chĩ khẽ vẫy tay tỏ vẻ đã biết, cũng không có phân phó nào khác.

Đệ tử vào bẩm báo thấy vậy có chút không hiểu ra làm sao, chỉ có thể lui xuống.

Lúc này, Chưởng môn Man Quỷ Tông mới thò tay vào trong tay áo, lấy ra một cái trận bàn óng ánh, linh quang nhàn nhạt chớp lóe không thôi, trên đó rõ ràng hiện lên vài dòng tin tức ngắn ngủi do Liễu Minh truyền lại.

“Làm trò gì đây chứ, cái gì mà tao ngộ việc gấp, cần yên tĩnh nghỉ ngơi mấy ngày, sau đó không lâu sẽ đuổi tới.”

Sau khi Chưởng môn Man Quỷ Tông thì thào hai câu, trên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, nhưng thật sự hắn cũng không lo lắng gì cho Liễu Minh lắm.

Dù sao với tu vi Linh Sư của Liễu Minh, hơn nữa lại ở bên trong lãnh thổ Đại Huyền, cũng không cần lo lắng sẽ đụng phải cường giả của Hải tộc.

Về phần phỏng đoán Liễu Minh lâm trận bỏ chạy, Chưởng môn Man Quỷ Tông lại càng không nghĩ đến.

Trừ phi sau này Liễu Minh không định ở lại Vân Xuyên đại lục, bằng không đang lúc sắp đại chiến với dị tộc mà lâm trận bỏ chạy, cũng đủ khiến cho một tên tu luyện giả không thể nào tiếp tục có cuộc sống bình yên trong toàn bộ đại lục thuộc Nhân tộc rồi.

Lúc này, Liễu Minh đang lơ lửng phía trên một khu vực núi non trùng điệp, sau khi hắn quét mắt nhìn khắp nơi liền vỗ tay vào cái túi da bên hông.

“Phốc” một tiếng, một đoàn khí đen cuồn cuộn tuôn ra, Cốt Hạt thình lình xuất hiện trên mặt đất.

Sau khi quan sát qua Cốt Hạt một chút, trong lòng Liễu Minh không khỏi cảm thấy nao nao.

Chỉ thấy những khe nứt ở bên ngoài thân thể Cốt Hạt đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là một lớp lân phiến màu đỏ thẫm lóe lên vẻ sáng bóng của kim loại trên một vài đoạn xương, đồng thời hai bên đầu lâu của Cốt Hạt lại có thêm hai bọc nhỏ quái dị màu đen nhánh.

Trong lúc Liễu Minh còn đang kinh ngạc, chưa kịp có bất cứ phản ứng gì thì Cốt Hạt đã nhanh chóng bò tới gần, thỉnh thoảng dùng càng cọ cọ ống quần, lại càng chủ động truyền ra ý thức mang theo khát vọng mãnh liệt hơn so với trước đó vào trong thức hải của Liễu Minh.

Điều này khiến hắn không khỏi cười khổ trong lòng, chỉ có thể lần nữa lấy ra cái xác không của Xích Giao kia, sau đó hàn quang lóe lên, dùng đoản kiếm nạy ra hai mảnh lân phiến ném thẳng cho Cốt Hạt.

Thế nhưng một việc khiến hắn sửng sốt đã xảy ra.

Lần này Cốt Hạt đối với lân phiến ngay cả liếc cũng không thèm, thay vào đó hai mắt lại nhìn chằm chằm vào xác của Xích Giao, càng thêm lo lắng dùng hai cái càng trước liên tục cọ sát vào ống quần hắn.

Liễu Minh ngơ ngác, hết nhìn xác của Xích Giao lại nhìn xuống hành động kỳ quái của Cốt Hạt phía dưới, không khỏi trầm ngâm một hồi.

Một lát sau, hắn bỗng truyền Pháp lực trong cơ thể vào trong đoản kiếm.

Một tiếng ngâm trong trẻo vang lên, Thanh Nguyệt Kiếm lập tức tỏa ra ánh sáng chói mắt, đồng thời trên bề mặt xuất hiện mười mấy tầng văn trận, sau đó toàn bộ đều chìm vào trong thanh đoản kiếm.

Lúc này cổ tay Liễu Minh khẽ rung, đoản kiếm chém một phát vào cái xác Giao Long.

Chỉ có điều lúc này hắn không cắt lân phiến mà từ phần bụng của Xích Giao cắt ra một mảnh da nhỏ có chút mềm mại.

Khi hắn ném mảnh da Giao Long này về phía mặt đất, Cốt Hạt lập tức dùng hai càng kẹp lấy rồi bỏ thẳng vào trong miệng, thuần thục nuốt xuống, sau đó truyền ra tiếng kêu vui sướng.

Liễu Minh thấy vậy liền khẽ nhếch miệng, nhưng chỉ có thế tiếp tục điều khiến đoản kiếm trong tay, cắt xuống một mảng da lớn từ phần bụng xác của Xích Giao, sau đó ném toàn bộ xuống đất.

Sở dĩ hắn xuống tay ở phần bụng của xác Xích Giao là vì da ở vùng này là mềm và mỏng nhất, cũng là nơi có lực phòng ngự thấp nhất, ngược lại nếu hắn cắt ở lưng, vùng da này dày nhất, chỉ sợ cho dù hắn toàn lực thúc giục Thanh Nguyệt Kiếm cũng phải tốn không ít thời gian công sức mới được một miếng.

Cứ như vậy, sau khi Liễu Minh hầu như cắt sạch da vùng bụng của Xích Giao, Cốt Hạt cũng đã nuốt gọn toàn bộ, lúc này nó mới không truyền tới ý khát vọng nữa, chỉ thấy đột nhiên cái đuôi móc câu của nó vung lên, chui thẳng xuống mặt đất.

“Phốc” một tiếng, nó đã biến mất dưới lòng đất không thấy bóng dáng.

Khuôn mặt Liễu Minh hiện lên vẻ kinh ngạc, nhưng sau khi trầm tư một lát, tay hắn lập tức bấm niệm pháp quyết, thả ra Tinh Thần lực cường đại tràn vào trong lòng đất, tập trung vào hành tung của Cốt Hạt.

Bỗng nhiên, hắn nhướng mày, dưới chân chợt hiện lên một đám mấy màu xám, bay nhanh về một hướng khác.

Hơn trăm trượng dưới lòng đất, đầu Cốt Hạt kia cũng rõ ràng cũng đang nhanh chóng chạy về phía đó, dường như đang bị vật gì hấp dẫn.

Kết quả là chỉ sau một thoáng, cả hai đã phi độn được hơn mười dặm.

Cuối cùng nó dẫn Liễu Minh đến một nơi vắng vẻ ẩn mật, trong tình huống bình thường, hầu như sẽ không ai có thể tìm thấy mảnh đầm lầy này.

Cốt Hạt vừa tới đây liền đứng bất động một lát.

Liễu Minh nhìn bùn lầy phía dưới bốc lên khí tức thối nát, sau một thoáng hơi do dự liền lật tay lại lấy ra một tấm phù lục rồi vỗ mạnh lên người.

Một tiếng trầm đục vang lên, tấm Phù lục lập tức vỡ vụn ra, vô số phù văn màu vàng ẩn hiện trên người hắn, sau đó một màn sáng màu vàng xuất hiện trên thân thể.

Thân hình Liễu Minh cong lại, lập tức chui vào trong đầm lầy, từ từ chìm xuống phía dưới.

Sau đó không lâu, Liễu Minh đã tìm thấy Cốt Hạt trong một đám đá vụn tỏa ra khí đen dày đặc.

Lúc này nó đang ra sức mở rộng miệng hút khí đen ở xung quanh, hơn nữa mỗi lần hút vào một ít thì thân hình nó lại lớn thêm một chút.

“Âm khí, không những thế còn là Âm khí có độ tinh thuần khá cao! Lần này không giống như là biến dị bình thường, chẳng lẽ lại là …” Liễu Minh nhìn thân hình Cốt Hạt tăng trưởng gấp bội so với trước, rút cuộc thần sắc biến đổi như chợt nhớ ra điều gì đó.

Tiếp đó, để xác định xem tình huống của Cốt Hạt có đúng với suy nghĩ của mình hay không, hắn liền lật tay lấy ra một bình ngọc cao vài tấc, sau đó nhìn thật kỹ Cốt Hạt vẫn đang hút Âm khí rồi bất ngờ mở nắp, đồng thời vận chuyển Pháp lực thúc giục vào đáy bình, lập tức một sợi chỉ đen từ trong đó bay ra.

Cốt Hạt vốn đang mải mê hút vào Âm khí, nhưng lúc này động tác lập tức ngừng lại, kế đó liền xoay đầu, hai mắt nhìn chằm chằm vào sợi tơ màu đen trôi nổi bên ngoài bình nhỏ.

Liễu Minh lập tức thừa cơ hội này, một tay bấm niệm pháp quyết, lần nữa câu thông với thần thức của Cốt Hạt.

Kết quả là từ thần thức của Cốt Hạt truyền đến nói rằng nó cực kỳ ưa thích với vật bên trong bình nhỏ, nhưng cũng không hiểu vì sao lại xuất hiện cảm giác rất kiêng kỵ, cho nên biểu hiện mới do dự như vậy.

Tuy nhiên chỉ cần ý đầu tiên, Liễu Minh cũng đã có thể xác định suy nghĩ của mình là chính xác, lúc này trong lòng cảm thấy vui vẻ, năm ngón tay đang cầm bình nhỏ lập tức dùng lực, một cỗ man lực kinh người lập tức tràn ra.

“Phanh” một tiếng.

Bình ngọc lập tức bị bóp nát, từ trong đó bay ra hàng trăm sợi chỉ màu đen.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.6 /10 từ 5 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status