Mãng hoang kỷ

Chương 134: Thượng sứ phủ An Thiền Hầu


Thượng sứ phủ An Thiền Hầu?

Nhóm người Kỷ Ninh, Kỷ Cửu Hỏa, Kỷ Nhất Xuyên đều hơi khó hiểu. Nhưng khi nhìn thấy hai lá cờ trên chiến thuyền kia thì mọi người lập tức hiểu ra. Nhóm người ở đằng kia chính là An Thiền Hầu Bắc Sơn tộc, là thế lực có quyền thế và địa vị lớn nhất quận An Thiền. Nhưng rõ ràng là bên này bẩm báo với vương triều Đại Hạ để có thể chuyển nhượng mỏ quặng nguyên thạch cho vương triều Đại Hạ nên cũng chỉ có chờ mong sứ giả vương triều Đại Hạ tới.

Làm sao mà sứ giả phủ An Thiền Hầu cũng tới đây?

"Đi, đi lên xem sao." Kỷ Cửu Hỏa nói thấp giọng.

"Được."

Từng người đáp.

Tuy rằng việc thượng sứ của phủ An Thiền Hầu đến rất khó hiểu, nhưng 'Đổng tướng quân' đại diện cho quân đội của vương triều Đại Hạ đóng tại Yên Sơn Thành lại đang nịnh nọt bên cạnh vị kia thì dĩ nhiên Kỷ tộc cũng không dám đắc tội.

"Đi." Một con thuyền lá xuất hiện. Kỷ Ninh cùng mọi người trèo lên thuyền, bay lên không.

Trên con thuyền chiến giữa trời cao, từng tên giáp sĩ đều có khí thế mạnh mẽ, hiển nhiên đều đã tu luyện thành công Tử Phủ tu sĩ. Điều này làm cho nhóm người Kỷ Ninh cảm thấy căng thẳng. Không hổ là 'An Thiền Hầu Bắc Sơn tộc' một trong tám trăm chư hầu được vương triều Đại Hạ phân đất phong hầu sau khi thống nhất thiên hạ. Một chư hầu tồn tại tới trăm triệu năm, cử bừa một đôi giáp sĩ cũng đều là Tử Phủ tu sĩ hết.

"Kỷ Cửu Hỏa, các ngươi lên đây đi." Đổng tướng quân hừ lạnh nói. "Công tử đang chờ ở bên trong. Các ngươi nhanh nhanh đi vào đi."

"Cảm tạ Đổng tướng quân."

Kỷ Cửu Hỏa cười lại, đồng thời cũng dắt cả đám người Kỷ Ninh đi vào trong.

Nhóm người Kỷ tộc được các giáp sĩ dẫn đường đi trên boong thuyền.

"Thật đáng sợ." Kỷ Ninh chỉ mới liếc mắt qua là đã phát hiện được phù văn phức tạp trên chiến thuyền cùng một luồng uy lực mạnh mẽ ẩn giấu trong đó. "Thứ này không phải là pháp bảo mà là cơ quan khôi lỗi!"

Có ba tầng trên boong chiến thuyền.

Đi dọc theo cầu thang, nhóm người Kỷ Ninh leo tới đại sảnh tầng thứ hai. Đại sảnh ở bên trong rộng lớn vô cùng. Có một thanh niên mặc hoa phục màu đen(hoa phục, hán phục: trang phục truyền thống của người Trung Quốc) đang đứng khoanh tay nhìn vùng mây mù vô tận ngoài cửa sổ. Ở bên cạnh hắn có hai cô hầu gái đi theo cùng một lão già đang nơm nớp lo sợ đứng ở góc.

"Động Phiếm Dư!" Kỷ Ninh nhìn thấy thì hơi kinh ngạc. Người này chính là một trong những Tử Phủ tu sĩ thuộc Tuyết Long Sơn chi nhánh Yên Sơn. Cho dù bản thân chưa từng nhìn qua hắn nhưng cũng đã nhìn qua tranh vẽ thu thập tình báo từ trước.

"Hứa Ly chân nhân đâu?" Động Phiếm Dư nhìn nhóm người Kỷ tộc tiến vào thì không khỏi kinh ngạc hỏi. "Đám Tử Đạo sư huynh đâu?"

Nhóm người Kỷ tộc cũng không hiểu ý hắn định nói là gì.

"Bái kiến thượng sứ." Nhóm người Kỷ Cửu Hỏa cúi người sát đất.

Kỷ Ninh đứng ở phía sau cũng khom người bái kiến.

Thanh niên mặc hoa phục màu đen vốn đang khoanh tay đứng trước cửa cũng xoay người lại. Khuôn mặt của hắn trắng nõn, trên mặt có chút gì đó vui vẻ nên nhìn vào có cảm giác rất gần. Hắn đưa mắt nhìn quanh rồi nói: "Đứng dậy đi."

Lúc này nhóm người Kỷ tộc mới đứng thẳng dậy.

"Hả?" Thanh niên mặc hoa phục màu đen nhíu mày nói. "Chỉ có mấy người các ngươi thôi sao? Lúc trước Đổng tướng quân từng nói đám Tuyết Long Sơn đang đánh nhau với Kỷ tộc ở Ngưu Giác Sơn sao?"

Đổng tướng quân đứng ở bên nói: "Bẩm công tử, đúng là có một vài người tu tiên của Tuyết Long Sơn tới Ngưu Giác Sơn đánh nhau với Kỷ tộc. Động Phiếm Dư thì khỏi nói. Nhưng đến cả Hứa Ly, một Vạn Tượng chân nhân cũng đã tới. Kỷ Cửu Hỏa! Ta hỏi ngươi, đám người Tuyết Long Sơn đâu? Thượng sứ của phủ An Thiền Hầu đã tới, tại sao bọn chúng còn chưa ra đây?"

"Bẩm thượng sứ." Kỷ Cửu Hỏa liền nói. "Đám người Tuyết Long Sơn muốn giết Kỷ tộc ta. Kỷ tộc ta chỉ còn biết dùng hết sức đấu lại. Cuối cùng đã giết đám người xâm phạm của Tuyết Long Sơn chết hết rồi."

"Không thể nào!" Động Phiếm Dư đứng ở bên quát. "Hứa Ly chân nhân chính là Vạn Tượng chân nhân. Kỷ tộc các ngươi chỉ có mấy Tử Phủ tu sĩ, làm sao có thể giết nổi Hứa Ly chân nhân? Ta thấy rằng, có khi các ngươi lại dùng đại trận ngăn cách âm thanh bên ngoài. Các ngươi biết công tử đã đến nhưng đám Hứa Ly chân nhân vẫn ở trong đại trận nên không biết công tử đã tới."

Thanh niên mặc hoa phục màu đen vẫn đứng đó không nói gì chỉ nhìn qua.

Kỷ Cửu Hỏa nói: "Đúng là Hứa Ly chân nhân đã chết."

"Kỷ Ninh." Kỷ Cửu Hỏa quay đầu nói. "Lấy pháp bảo con dấu của Hứa Ly chân nhân ra cho tên Động Phiếm Dư này nhìn một cái."

Kỷ Ninh vừa lật tay, trên bàn tay đã xuất hiện con dấu 'Trấn Địa Ấn'. Chỉ nhìn qua cũng đã thấy được uy thế không tầm thường của nó rồi.

Động Phiếm Dư kinh ngạc nói. "Ta, ta chưa từng thấy Hứa Ly chân nhân dùng pháp bảo con dấu. Có điều ta đã từng được cưỡi pháp bảo phi hành của ông ta."

"Chắc cũng là pháp bảo địa giai." Thanh niên mặc hoa phục màu đen đột nhiên mở miệng.

Kỷ Ninh lại lật tay lên, trong lòng bàn tay xuất hiện một con thuyền buồm. Tuy vật này chỉ nhỏ trong lòng bàn tay, nhưng Động Phiếm Dư vừa nhìn thấy thì mặt tái mét đi: "Không thể nào!"

Đổng tướng quân đứng bên cạnh cũng rụt con ngươi lại nhưng lập tức cười nói: "Xem ra Kỷ tộc này cũng có thủ đoạn không tầm thường đây. Theo lời Động Phiếm Dư bẩm báo lúc trước. Gần hai mươi tên Tử Phủ tu sĩ gồm Động Tử Khải và Đồng Ngọc đi vào đều đã chết ở Ngưu Giác Sơn. Không ngờ lần thứ hai đám Hứa Ly chân nhân tiến vào cũng đều chết."

"Bộp! Bộp! Bộp!" Thanh niên mặc hoa phục màu đen bỗng vỗ tay.

"Ta là Bắc Sơn Bách Vi." Thanh niên mặc hoa phục màu đen cười nói. "Việc ta tới đây chắc các vị Kỷ tộc cũng đã đoán được. Mục đích của ta chính là mỏ quặng nguyên thạch trong lãnh địa Kỷ tộc các ngươi. Ta muốn Kỷ tộc các ngươi chuyển nhượng cho phủ An Thiền Hầu. Phủ An Thiền Hầu chúng ta cũng sẽ chia ba phần cho các ngươi!"

Kỷ Cửu Hỏa kinh ngạc nói: "Nhưng chúng ta đa bẩm báo với vương triều Đại Hạ rồi..."

"Không phải lo." Thanh niên mặc hoa phục màu đen lắc đầu. "Phủ An Thiền Hầu ta tới trước một bước. Một khi đã kí kết được khế ước thì dù sứ giả vương triều Đại Hạ kia có tới cũng vô dụng. Tất cả đều sẽ được phủ An Thiền Hầu chúng ta giải quyết hết."

Nhóm người Kỷ tộc thở phào một hơi.

Việc chuyển cho phủ An Thiền Hầu hay vương triều Đại Hạ đối với Kỷ tộc cũng chẳng khác nhau mấy.

Trong ranh giới của quận An Thiền...An Thiền Hầu có địa vị tương đương với vương triều Đại Hạ. Bởi vì đây là đất phong của An Thiều Hầu nên nếu An Thiền Hầu muốn xen vào việc gì thì vương triều Đại Hạ cũng không thể tùy tiện lấn vào được.

"Các ngươi có bằng lòng không?" Bắc Sơn Bách Vi nói.

"Nguyện ý, nguyện ý chứ." Kỷ Cửu Hỏa liền nói. Đám người Kỷ Ninh cũng không phản đối.

"Tốt." Bắc Sơn Bách Vi gật đầu mỉm cười. "Bây giờ ta sẽ cử người ra kiểm tra một chút xem phẩm chất mỏ quặng nguyên thạch thế nào. Còn nữa, các ngươi lui ra hết chỉ để lại mình tên Kỷ Ninh này thôi."

Kỷ Ninh ở lại?

Nhóm người Kỷ tộc hơi kinh ngạc. Động Phiếm Dư cùng Đổng Tướng Quân đứng bên cạnh cũng khom người nói: "Dạ." rồi ngoan ngoãn ra ngoài. Nhóm người Kỷ tộc tuy có còn hơi chần chừ nhưng vẫn phải lui ra theo lệnh.

...

"Kỷ Cửu Hỏa, chúc mừng ngươi." Trên boong tàu rộng lớn, Đổng tướng quân chắp tay nói.

"Vận may, đều là vận may cả." Kỷ Cửu Hỏa liền cười nói, đồng thời mang vẻ mặt hơi kinh ngạc nói. " Tại sao Kỷ tộc ta không bẩm báo lên phủ An Thiền Hầu mà phủ An Thiền Hầu lại có thể phái sứ giả tới nhanh như vậy?"

"Ta làm sao biết được." Đổng tướng quân lắc đầu. "Nếu ta phái người đi bẩm báo thì sợ rằng đến giờ cũng chưa tới An Thiền Thành đâu."

Kỷ Cửu Hỏa gật đầu nhẹ.

Nhóm người Kỷ tộc đều đang để sự chú ý vào Kỷ Ninh trong căn phong trước mặt. Động Phiếm Dư vẫn đang nghiến răng nghiến lợi đứng bên. Đến cả Hứa Ly chân nhân cũng chết thì hắn thật sự không cam tâm.

...

Trong phòng chỉ còn lại Bắc Sơn Bách Vi, Kỷ Ninh và hai cô hầu gái.

"Không biết công tử giữ Kỷ Ninh lại là có chuyện gì?" Kỷ Ninh cung kính nói.

"Không cần giữ lễ tiết." Bắc Sơn Bách Vi ngồi xuống, tay chỉ vào chiếc ghế màu đen bên cạnh nói. "Ngươi ngồi xuống đây. Còn nữa. Tên của ta là Bắc Sơn Bách Vi. Ngươi cứ gọi ta là Bách Vi là được rồi. Ta cũng không có chức tước gì cả đâu."

"Cảm tạ công tử Bách Vi." Kỷ Ninh ngồi xuống bên cạnh.

Bắc Sơn Bách Vi ngồi đó nhìn Kỷ Ninh: "Khi ngươi mười một tuổi đã giết chết được 'Bột Tử Thiện', tên tội phạm quan trọng bị Ứng Long Vệ truy nã. Mà năm nay ngươi mới mười sáu tuổi. Nếu ta đoán không lầm thì lần này Kỷ tộc có thể lật ngược thế cờ làm Tuyết Long Sơn ăn quả đắng, chủ yếu là vì Kỷ Ninh ngươi."

Kỷ Ninh hơi kinh ngạc.

Vị công tử Bắc Sơn Bách Vi này biết rất nhiều về mình. Đến cả việc mình giết Bột Tử Thiện cũng biết.

"Không phải lo sợ. Ta sẽ không điều tra ngươi đến cùng đâu." Bắc Sơn Bách Vi cười nói. "Thật sự mà nói. Đây là lần đầu tiên ta đi làm việc theo lệnh của cha. Dĩ nhiên lần đầu tiên làm việc phải có chút cẩn thận. Tuy chuyện này nhìn qua có vẻ đơn giản nhưng ta vẫn điều tra cẩn thận Kỷ tộc ngươi."

Kỷ Ninh thầm hãi.

An Thiền Bắc Sơn tộc. Chính là bộ tộc tồn tại ngang thời gian với hoàng tộc vương triều Đại Hạ. Đệ tử của bộ tộc này cũng khác thường. Đến làm sứ giả gặp một bộ tộc nhỏ mà cũng điều tra tình báo cẩn thận. Qua đó có thể thấy được sự kín kẽ trong cách hoạt động.

"Mười một tuổi đã giết Bột Tử Thiện. Mười sáu tuổi đã giết đám người Đồng Ngọc, Hứa Ly." Bắc Sơn Bách Vi cảm khái. "Cho dù có trận pháp phụ trợ, nhưng có chiến tích như vậy cũng làm ta phải bội phục ngươi."

"Chỉ là liều mạng thêm chút may mắn thôi." Kỷ Ninh lắc đầu thổn thức. "Thiếu chút nữa thì cả Kỷ tộc ta đã chết ở Ngưu Giác Sơn hết rồi."

Nhớ tới sự biến đổi bất ngờ trong trận đại chiến luân phiên trên Ngưu Giác Sơn, Kỷ Ninh cũng thầm hãi.

"Ngươi vừa có may mắn, vừa có thực lực." Bắc Sơn Bách Vi nói. "Thiên tài giống như ngươi mà ở Yên Sơn nho nhỏ này thì đúng là không thể phát huy được. Thiên tư của ngươi như thế...mà không có vụ sư phụ sư tôn nào chỉ điểm thì sợ cũng khó mà thành công được. Ví dụ như không có pháp môn tu luyện hàng đầu thì việc tới Vạn Tượng chân nhân cũng là việc khó khăn."

Kỷ Ninh gật đầu: "Ta cũng muốn du lịch bên ngoài, thậm chí là tính tới việc bái sư. Có điều phải chờ thêm vài ngày nữa."

Bắc Sơn Bách Vi gật đầu, tay vừa lật lên, một khối lệnh bài xuất hiện: "Nếu như ngươi tới An Thiền Thành thì có thể tìm ta."

Kỷ Ninh ngẩn ra.

Lệnh bài?

Việc tiếp đãi thế nào thì đúng là chuyện của họ. Nhưng có điều Bắc Sơn Bách Vi có xuất thân cao quý, làm việc lại cẩn thận. Vậy mà lại có thể khiêm nhường với một Tử Phủ tu sĩ có xuất thân từ một bộ tộc bình thường như mình. Thật sự nên kết giao với nhưng người như vậy.

"Cảm tạ công tử Bách Vi." Kỷ Ninh hơi do dự tiếp nhận lệnh bài kia. Một mặt lệnh bài có khắc hai chữ 'Bắc Sơn', mặt kia có khắc 'Hắc Hổ. Thứ này làm Kỷ Ninh không khỏi lầm bẩm: "Bắc Sơn Hắc Hổ?"

"Đó là tên phụ thân ta." Bắc Sơn Bách Vi cười nói.

Kỷ Ninh liền nói ngay: "Đến khi ta tới An Thiền Thành, nhất định sẽ đi bái kiến công tử Bách Vi."

"Thủ hạ của ta cần chút thời gian để thăm dò phẩm chất mỏ quặng nguyên thạch. Chúng ta nghe vài khúc hát trong lúc chờ đợi vậy." Bắc Sơn Bách Vi vỗ tay khẽ. Lập tức từ cửa bên đại sảnh, một đám thị nữ, người đàn người sáo tấu lên khúc nhạc vui vẻ.

Còn có hai cô hầu gái mang mỹ thực tới.

Sau khi nói chuyện phiếm với Bắc Sơn Bách Vi, Kỷ Ninh đã thêm không ít hảo cảm với người này.

Bỗng nhiên...

"Ứng Long Vệ phá án. Từng người Kỷ tộc ra đây cho ta thẩm vấn. Xin hỏi chủ nhân của chiến thuyền này là ai." Một âm thanh lạnh lùng truyền vào, vang vọng khắp chiến thuyền, đến cả Kỷ Ninh, Bắc Sơn Bách Vi ở trong phòng cũng nghe thấy. Kỷ Ninh quay đầu nhìn ra cửa sổ. Chỉ thấy có một tên thiếu niên áo đỏ đang đứng trên đám mây đỏ, lạnh lùng nhìn về hướng này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status