Mao sơn tróc quỷ nhân

Chương 1289: Mỹ nữ từ từ hãy đi


Tạ Vũ Tình nói: “Cho nên cậu không sợ chết?”

Diệp Thiếu Dương ho khan hai tiếng: “Nói tới nói lui, tôi vẫn sợ chết.”

Tạ Vũ Tình cắn cắn môi nói:

“Bằng không cậu đừng vào nhà xưởng, cậu đã tính ra có tông sư phải chết, vừa lúc cậu lại muốn đi nhà xưởng... Nhỡ đâu có liên quan với chuyện này, cậu vẫn là không nên đi.”

“Sợ cái gì, lại nói sợ cũng vô dụng.” Diệp Thiếu Dương cười hề hề:

“Tôi phỏng đoán cách sao đổi ngôi còn có khoảng một tháng, tôi chung quy không thể ở trong nhà xưởng kia tra một tháng chứ, cho nên điềm hung này, đối ứng hẳn là không phải tôi...”

Trong giây lát nghĩ đến cái gì, cả người run lên.

Huyền Không Quan Long Hoa hội, không phải vừa lúc ở một tháng sau sao?

Hơn nữa đây là một sự kiện lớn nhất của giới pháp thuật trước mắt, đại bộ phận tông sư đều sẽ chạy về, chẳng lẽ... Có tông sư sẽ chết ở trên Long Hoa hội?

Tiến tới phỏng đoán, Diệp Thiếu Dương có chút khẩn trương hẳn lên: Long Hoa hội lần này, quá nửa là Vô Cực thiên sư bố trí, vì bắt Đạo Phong.

Đạo Phong đã không phải người sống, tự nhiên không chịu tinh tú quản thúc, điềm hung sao đổi ngôi, chẳng lẽ là ứng ở trên người Vô Cực thiên sư?

Đạo Phong sẽ giết chết Vô Cực thiên sư?

Tuy mình không quen biết Vô Cực thiên sư, cũng không có gì qua lại với lão, nhưng Diệp Thiếu Dương rõ ràng, lấy địa vị Vô Cực thiên sư ở giới pháp thuật, nhỡ đâu thực bị Đạo Phong giết chết, toàn bộ giới pháp thuật nhân gian tất nhiên sẽ tức giận tới cực điểm, cho dù chết không phải Vô Cực thiên sư, mà là tông sư khác, hậu quả cũng không sai biệt lắm.

Diệp Thiếu Dương tuyệt đối không muốn nhìn thấy loại chuyện này xảy ra.

Cùng nhau trở lại nội thành với Tạ Vũ Tình, thương lượng một phen hạng mục công việc chú ý mình vào nhà xưởng Khang Đa làm nằm vùng, hai người tách ra, Diệp Thiếu Dương sau khi về nhà, lập tức tìm di động, gọi số Thanh Vân Tử, kết quả tắt máy.

Diệp Thiếu Dương không nhớ được, đành phải gửi tin nhắn qua, công bố có sự tình trọng đại muốn báo cáo.

Thời điểm gần đêm khuya, sư phụ rốt cuộc gọi điện thoại tới, Diệp Thiếu Dương lập tức đem phát hiện của mình nói một lần.

Thanh Vân Tử nghe xong, trầm mặc một hồi nói: “Điềm hung Quỷ Kim Dương, ta đã sớm phát hiện, cho nên ta mới sẽ đến Huyền Không Quan.”

“Sư phụ ý tứ là...”

“Ta muốn ngăn cản loại chuyện này xảy ra.” Thanh Vân Tử thở dài nói: “Tuy có chút phiền phức, nhưng tất cả đều ở trong lòng bàn tay ta.”

Diệp Thiếu Dương nghe xong lời này, trái tim một mực bị treo lên cuối cùng buông xuống, nghĩ nghĩ, lại có chút không xác định, nghi ngờ nói:

“Sư phụ, tinh tượng đã hiện điềm hung, còn có thể nhương bổ không?”

“Điềm hung mới xuất hiện, vi sư có nhương tinh bí thuật, lại thêm mấy lão đầu kia cũng không muốn nhìn thấy có tông sư binh giải, mọi người cùng nhau làm phép, còn có thể nhương bổ.”

Thanh Vân Tử nói tiếp,

“Ta biết ngươi muốn đến hỗ trợ, nhưng không cho ngươi đến, vi sư tính đến ngươi gần đây tai tinh lâm môn, nghĩ hẳn cũng có chuyện phiền toái sắp xảy ra. Ngươi xử lý cho tốt, ta bên này không cần vướng bận.”

Diệp Thiếu Dương không tình nguyện lên tiếng, có mấy lão già kia cùng nhau ra tay, vậy quá nửa sẽ không có chuyện gì.

“Vi sư cũng sắp đến Huyền Không Quan, nơi đó không có tín hiệu, sẽ không liên hệ nữa, sau khi sự tình kết thúc, ta sẽ tới trong nhà ngươi, nói cho ngươi một số chuyện.”

“Đến chỗ con dưỡng lão sao, muốn con tìm cho sư phụ người bạn già hay không?” Diệp Thiếu Dương vừa nghe nói lão muốn tới, cao hứng phấn chấn.

“Nói bậy!”

Thanh Vân Tử mắng một tiếng, ngừng một chút nói: “Vi sư không cần bạn già, phải trẻ tuổi!”

Nói xong cười phá lên, cúp điện thoại.

“Già mà không đứng đắn!” Diệp Thiếu Dương cười mắng một tiếng.

“Lão đại, nhương tinh có thể tránh tử kiếp? Cái này không phải nghịch thiên sao?” Qua Qua tò mò hỏi, lúc trước Diệp Thiếu Dương gọi điện thoại kể về tình huống, nó ở bên cạnh cũng nghe đại khái.

“Nếu là tử kiếp, mà không phải hết dương thọ, loại này là có thể nhương bổ, tựa như Tiểu Ngư, nhưng nhương tinh chỉ có thể xua tan tử khí, quan trọng nhất vẫn là chuyện do con người, ví dụ Vô Cực thiên sư tử kiếp phạm ở trong tay Đạo Phong, vậy phải nghĩ biện pháp ngăn cản Đạo Phong giết hắn.

Cái này ta cũng yên tâm, Đạo Phong thật ra vẫn nghe lời sư phụ, có sư phụ, lại thêm mấy tông sư chu toàn, hẳn là không có việc gì.”

“Ồ, nhưng mà lão đại, ngươi nghĩ tới chưa, có lẽ điềm hung không phải ứng ở trên người Vô Cực thiên sư thì sao?”

Diệp Thiếu Dương nghĩ nghĩ nói: “Chỉ có hai nhân tuyển, một là Vô Cực thiên sư, một là Côn Luân Sơn chưởng môn Ngọc Cơ Tử, Ngọc Cơ Tử bị Đạo Phong diệt môn, khổ đại cừu thâm, khẳng định muốn liều mạng với Đạo Phong, mấy người còn lại, hẳn là một số tông sư cho dù đối phó liều mạng, cũng nhất định là hợp lực bày trận, sẽ không một mình liều mạng với hắn, không có khả năng chết.”

Qua Qua nghe xong phân tích, gật gật đầu.

“Lão đại, người... thật sự không đi?”

“Đến lúc đó nói sau, dù sao còn có một tháng thời gian, ta đem vụ án thần quái trước mắt thu phục trước rồi nói sau.”

Nhớ tới các manh mối năm bè bảy mảng kia, nghĩ đến mình sắp đi trong nhà xưởng thần bí kia làm một công nhân, Diệp Thiếu Dương cũng có chút đau đầu.

Lúc này, phụ cận nhà xưởng thần bí kia, đêm khuya trên đường nhỏ, hai nam tử khoác vai, lảo đảo đi ở trên đường đi nhà xưởng.

Hai người một cao một thấp, làn da ngăm đen, mặc quần áo lao động thống nhất trong nhà xưởng.

“Ngô ca, giờ này, giờ này quá muộn rồi, trở về thích hợp sao, đi vào được không?” Người cao hỏi.

“Không có vấn đề, lão Thôi trông cửa là đồng hương với ta, nói một tiếng với hắn, không có việc gì đâu...”

Người thấp còn chưa dứt lời, đã lao tới ven đường bắt đầu nôn.

Gã cao vỗ bờ vai hắn, ở một bên chiếu cố, ánh mắt đảo qua, chỉ thấy một cô nương từ ven đường đi qua, mắt say lờ đờ nhập nhèm liếc qua, thấy cô nương này dáng người cao gầy, tóc dài qua vai, trên thân mặc áo thun bó sát người, eo nhỏ trắng trẻo lộ ở bên ngoài, hạ thân là quần bò ngắn bó căng, dáng người tốt không bắt bẻ được gì.

Gã cao nháy mắt trào máu mũi, ngây ra tại chỗ, mượn rượu huýt sáo to một tiếng, em gái kia lại không quay đầu, hơi đẩy nhanh bước chân lên.

“Chuyện gì vậy?”

Gã cao nôn xong, uể oải hỏi một tiếng.

“Ngô ca Ngô ca, mỹ nữ nha!”

Gã cao kích động chỉ vào bóng lưng em gái nói.

Gã thấp tập trung nhìn vào, nước miếng nhất thời chảy xuống, cũng không để ý tới mình vừa nôn, còn suy yếu, lau dịch dạ dày trào ra bên miệng, nói với người cao:

“Phía trước chỉ có xưởng của chúng ta, khẳng định là cô nương xưởng chúng ta, đi, đưa em gái đi chút.”

“Đúng đúng, đưa em ấy đi chút.”

Hai người nâng nhau, bước nhanh đi qua.

“Em gái đừng sợ, bọn anh cũng là người Khang Đa, buổi tối nhiều người xấu, bọn anh đưa em trở về!”

Gã cao hô.

Em gái cũng không quay đầu lại, nhưng cũng không bị dọa bỏ chạy, chỉ là đi đường của mình.

Hai người nhìn cái eo nhỏ mông cong đong đưa của em gái, hơi men quấy phá, t*ng trùng lên não, bốn con mắt hầu như phát ra ánh sáng xanh.

“Ngô ca, anh nói em gái này, có thể là đi ra làm thêm hay không, ha ha...”

“Nói bậy, dáng người này, khuôn mặt khẳng định cũng không tệ, sao có thể ra ngoài làm thêm.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status