Mao sơn tróc quỷ nhân

Chương 1330: Hà đồ


“Nhưng một gốc Huyết Bồ Đề này, rõ ràng đã hấp thu nguyên thần đại yêu bị trấn áp, tu vi thân cây lại chỉ đạt tới tiểu yêu bình thường... Các ngươi nói xem đây là vì sao?”

Một lần này không có ai chê lão dong dài nữa, đều lắc lắc đầu.

Đạo Phong nói: “Kim thiền thoát xác?”

Qua Qua vừa nghe bốn chữ này, lẩm bẩm: “Chuyện đâu liên quan tới ta.”

Quảng Tông thiên sư nói: “Không sai, ta lúc ấy biết rõ không đúng, lại không biết nguyên nhân, đành phải trở lại Ngũ Đài sơn, tìm chủ trì đương đại tìm hiểu, sau ta mới biết được, thì ra Cửu Diệp Bồ Đề này, bốn mươi năm kết quả một lần, chỉ có một quả, là Tu Di Bồ Đề Tử.

Ta nhất thời giật mình, thì ra yêu lực từ đại yêu hấp thụ, cùng bản thân bốn mươi năm tu vi, đều hội tụ ở trong quả này, nói cách khác, tất cả cái này, tạo hóa ra một trái Tu Di Bồ Đề Tử!”

Diệp Thiếu Dương nghe tới đây, hít sâu một hơi nói: “Bồ đề tử chính là Huyết Bồ Đề?”

“Quả và cây cùng tên, nhưng bình thường cái gọi là Huyết Bồ Đề, chính là Tu Di Bồ Đề Tử này.”

“Ồ, vậy sau đó thế nào?”

“Chuyện này là lỗi của ta, ta sau khi biết chân tướng, cả quãng đời còn lại đều để tìm Huyết Bồ Đề này, về sau thật sự để ta tìm được rồi, nhưng nó đã sớm không phải Huyết Bồ Đề bình thường, mà là một con huyết mộc yêu tu vi cực sâu.

Ta cùng nó đại chiến một trận, cũng đả thương nó, nhưng bởi vì cơ duyên xảo hợp, để nó trốn vào trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ này, không về nhân gian nữa.

Sau này ta chứng đạo Hỗn Nguyên, một mảng tàn niệm này cũng tiến vào trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, thề không thu phục nó, tuyệt không rời khỏi thế giới trong tranh. Ta ở trong này lưu luyến ngàn năm, cuối cùng đã tìm được nó, yêu vật này đã càng có thành tựu hơn, chiếm núi làm vương, càng thêm khó đối phó, cho nên ta trước đó mới muốn tìm ngươi hỗ trợ.”

Diệp Thiếu Dương nghe xong, cuối cùng hiểu ra, thì ra giữa lão cùng với mỗ mỗ này, có hơn một ngàn năm liên quan... Nhưng “ta” trong lời kể của lão hẳn là Trương Quả, hắn chỉ là kế thừa ký ức cùng thần thức của Trương Quả, Trương Quả thật sự sớm đã không biết chạy đi đâu rồi.

“Địa phương khác, còn có Huyết Bồ Đề không?” Diệp Thiếu Dương thử hỏi.

Quảng Tông thiên sư cười nói: “Ta đã biết ngươi muốn đánh chủ ý khác, không muốn đối phó mỗ mỗ này.”

Diệp Thiếu Dương cười khổ nói: “Không phải ta không muốn, gia hỏa này là nuốt tinh huyết nguyên thần đại yêu mà thành, mới đầu đã lợi hại như vậy, hiện tại càng tu luyện ngàn năm, sợ là sắp tu vi thông thiên, sao có thể đánh thắng được!”

Quảng Tông thiên sư nói: “Cái gọi là Huyết Bồ Đề, chính là quốc gia Cửu Diệp Bồ Đề dùng để trấn áp ác quỷ lệ yêu, ở sau khi thành yêu bị người ta hái xuống, cố định nguyên thần, có thể làm thuốc, có thần hiệu khải linh.

Cửu Diệp Bồ Đề vốn thưa thớt, dùng làm trấn ma càng ít. Tà vật nếu tu vi không đủ thâm hậu, tinh nguyên sẽ bị trực tiếp hấp thu, không thể kết thành bồ đề tử, cho nên Huyết Bồ Đề vốn là thứ cực kỳ hiếm, đương thời nhiều nhất cũng chỉ hai ba gốc.

Nhân gian ngàn năm sau, quá nửa đã tuyệt chủng, ngươi nếu muốn bỏ gần cầu xa, thì chậm rãi tìm đi, nhưng chuẩn bị trước ba bốn mươi năm thời gian. Chỗ ta vẫn là ít nhất.”

Diệp Thiếu Dương nhất thời lộ ra một nụ cười so với khóc còn khó coi hơn: “Ta không muốn bỏ gần cầu xa, mấu chốt là đối thủ quá mạnh, đánh không lại.”

Quảng Tông thiên sư vừa nghe, bản thân cũng thở dài nói: “Vốn là có thể đánh được, chuyện này còn oán ngươi, ta ở đây bày mưu nghĩ kế, vốn sắp chuẩn bị thỏa đáng, kết quả ngươi thả Cửu Vĩ Thiên Hồ vào, hình thành đồng minh với ả, lần này không có cách nào đánh nữa, biện pháp duy nhất chính là: lần lượt đánh tan.”

Diệp Thiếu Dương ngẩn người nói: “Làm sao để lần lượt đánh tan?”

“Thu Cửu Vĩ Thiên Hồ trước, thu Huyết Bồ Đề sau!”

Diệp Thiếu Dương ngây ngốc nhìn hắn: “Nói thu là thu à, ngươi quyết được?”

Quảng Tông thiên sư nói: “Hãy nghe ta nói, tất cả hoàng hồ miêu (chồn cáo mèo) yêu, tu nội đan, mỗi tháng đêm trăng tròn, đều sẽ phun ra nuốt vào nội đan, gia tăng tu vi. Cửu Vĩ Thiên Hồ tu vi che trời, thời gian một thổ một nạp, so với yêu vật bình thường đều dài hơn, ước chừng nửa canh giờ.

Trong lúc đó, là thời điểm yêu lực của ả yếu nhất. Ngày kia chính là đêm trăng tròn, chúng ta muốn bắt ả, đó là cơ hội tốt nhất.”

Diệp Thiếu Dương tự nhiên biết nguyên lý thổ nạp, nghĩ nghĩ nói: “Cửu Vĩ Thiên Hồ thổ nạp, lẽ ra sẽ có hồ tử hồ tôn ở một bên hộ pháp, ả ở nơi này không có hồ tử hồ tôn, mỗ mỗ còn có yêu quái lớn nhỏ trên ngọn núi kia, cũng nhất định sẽ hộ pháp cho ả, chúng ta căn bản không có cơ hội để thừa dịp.”

Quảng Tông thiên sư nói: “Bọn chúng nhiều người, đừng quên chúng ta cũng không thiếu người. Đến lúc đó Đạo Phong đối phó mỗ mỗ, không cầu thủ thắng, chỉ cầu chống đỡ một chốc, người còn lại ứng phó đám yêu quái lớn nhỏ, đợi ta làm phép tước tu vi Cửu Vĩ Thiên Hồ, đại sự có thể thành công.

Chờ Cửu Vĩ Thiên Hồ bị bắt, mỗ mỗ một cây làm chẳng nên non, chúng ta cùng nhau lên, không lo thu phục không được nó.”

“Biện pháp này hay.” Diệp Thiếu Dương giơ ngón tay cái, khen tặng: “Tiền bối, đến lúc đó phải trông vào ngươi rồi, ta tin tưởng ngươi nhất định có biện pháp thu phục cửu vĩ!”

“Trông vào ta làm gì, ngươi là chủ lực!” Quảng Tông thiên sư trợn hai mắt lên nói.

“Ta... Ngươi không phải nói ngươi muốn tước tu vi cửu vĩ sao?”

Quảng Tông thiên sư tay vuốt chòm râu, cười gian lên, “Cửu Vĩ Hồ kia cho dù ở trong thổ nạp, cũng sẽ không mặc cho người ta xâm lược. Ta đã nghĩ đến một diệu kế, đến lúc đó do ngươi đi bám trụ ả, ta đến làm phép, chỉ cần ngươi có thể bám được ả, ta tất nhiên có thể đem ả thu phục.”

Sát, đã biết sẽ là như thế này! Diệp Thiếu Dương nhìn Quảng Tông thiên sư, bất đắc dĩ nói: “Không ngờ vẫn là ta xung phong, ta xung phong, ngươi đoạn hậu?”

“Ngươi cũng có thể lý giải như vậy. Nhưng không có nguy hiểm như ngươi nghĩ.”

Quảng Tông thiên sư từ trong tay áo lấy ra một tấm ngọc phù, dùng chòm râu chấm nước miếng của mình, vẽ vài nét bút trên lá bùa nói: “Từng thấy bùa này không?”

Diệp Thiếu Dương đón lấy, nhìn một hồi, lắc đầu.

“Đây là Mộng Yểm Phù, là lão phu thông qua Nhập Mộng Phù diễn biến mà có, lão phu ít nhất cũng có ngàn năm pháp lực, bùa này dán ở trên thân bất luận người cùng tà vật nào, đều có thể khiến nó lập tức đi vào giấc mộng.”

Diệp Thiếu Dương giật mình nói: “Ngươi là nói, dùng bùa này đi dán cửu vĩ, để ả đi vào giấc mộng?”

“Nói đúng một nửa, bùa này là dùng cho bản thân.” Quảng Tông thiên sư giải thích: “Bùa này tổng cộng có hai đạo, tử mẫu song sinh, ngươi đây là mẫu phù, ta lát nữa lại vẽ tử phù cho ngươi, ngươi sau khi dán sát ả, tự mình đốt mẫu phù, nuốt vào, sau đó niệm chú, là có thể tiến vào cảnh mộng ảo, đến lúc đó chịu tử phù tác dụng, Cửu Vĩ Hồ cũng sẽ rơi vào.

Nói cách khác, hai người các ngươi sẽ rơi vào trong cùng giấc mộng, cảnh trong mơ là dựa theo ý chí của ngươi sinh thành, điều ngươi phải làm, chính là trăm phương nghìn kế ngăn cản ả tỉnh lại, để ta ở bên ngoài làm phép, cắt giảm pháp lực của ả, nghe hiểu chưa?”

Diệp Thiếu Dương phục hồi tinh thần, gật gật đầu, “Nghe không tệ, nhưng ở trong mộng ta đánh không lại ả thì làm sao?”

“Sao có thể, cảnh trong mơ này chính là chân không, ngươi cùng Cửu Vĩ Hồ đều không có pháp lực, ngươi chỉ cần cuốn lấy ả là được rồi!”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.1 /10 từ 7 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status