Mạt thế chi cô thành

Chương 6: Có cửa sẽ có nhà


“Anh Hạo, trên xe không có đồ của chúng ta, chắc chắn đã bị lấy đi”

“Tản ra tìm kiếm, phong tỏa ngã tư phía trước, con đĩ đó này chắc chưa chạy xa được.”

Zombie trên cao tốc khi nghe thấy âm thanh của đám người Lâm Hạo đã bắt đầu lao vào, nhưng với hơn 20 con zombie cũng không có khả năng gây ra thương tổn gì đến đội người này.

Nhóm người này rõ ràng thường xuyên chiến đấu với zombie, rất có kỹ xảo, chỉ chưa đến vài phút đã nhanh chóng dọn dẹp sạch.

Để lại mấy người thu thập tinh thể trong đầu zombie, những người còn lại đều phân tán ra tìm kiếm Tiểu Long cùng chị của hắn.

Bọn người Lâm Hạo phát hiện nơi chiếc xe Jeep ngừng lại là bên trái, tuy nhiên lại không ai nhìn thấy sợi dây thừng được cột vào vành đai bên phải của đường cao tốc.

Tiểu Long và chị gái của hắn đã đi vào thành Du Dương từ lối này.

Nhưng lúc này tình hình của của hai người cũng không tốt. Mặc dù lúc ở thành phố Kim an họ đã nghe nói qua thành phố này đã không còn người sống sót, là thiên đường của zombie, nhưng mà bọn họ cũng không ngờ vừa vào thành Du Dương đã gặp phải zombie.

Kinh hoàng hơn là bọn họ đụng phải một con zombie cấp 2, cấp 1 thường chỉ dựa vào âm thanh để xác định vị trí của con người, nhưng cấp 2 sẽ khác, khứu giác của zombie cấp 2 vô cùng linh mẫn.

Trong một phạm vi nhất định, zombie cấp 2 có thể sử dụng khứu giác để tìm thấy thức ăn, tất nhiên thức ăn ở đây chính là con người.

Hơn nữa, tốc độ của zombie cấp 2 nhanh gấp đôi so với cấp một và sức tấn công của chúng cũng tăng theo cấp số nhân. Trên cánh tay cũng hình thành móng vuốt sắc bén.

Zombie cấp 2 đã xuất hiện một chút ý thức, và những con zombie bình thường sẽ hành động xung quanh những con zombie tiến hóa này.

Cách hai người Tiểu Long không xa là một con zombie cấp 2 hơn nữa họ đã bị con zombie này phát hiện ra.

“Chị, chúng ta chạy mau. Zombie xung quanh rất nhiều, nếu chúng ta nổ súng sẽ đưa tới càng nhiều zombie.”

Cô gái chịu đựng đau đớn nơi cánh tay, theo Tiểu Long chạy về hướng nội thành, bọn họ không thể nào quay ngược lại, một khi đụng phải Lâm Hạo bọn họ chỉ còn con đường chết.

Việc đánh lạc hướng ở đường cao tốc cũng không ngăn cản được nhóm người Lâm Hạo trong bao lâu.

Bọn họ muốn đến được Diêu Thủy nhất định phải đi qua Du Dương. Càng chạy vào thành phố, bọn họ càng kinh hãi, số lượng zombie không phải là những gì mà bọn họ có thể tưởng tượng được. Cho dù đang là ban ngày vẫn có rất nhiều zombie.

Con zombie cấp 2 sau lưng giống như đang chơi đùa với thú cưng, thay vì dùng tốc độ của mình bắt kịp chị em Tiểu Long, nó lại chỉ mang theo một đám đàn em theo sau hai người bọn họ.

Bên trong thành phố, Kiều Vũ Thần chậm rãi bò xuống mái nhà, hai con zombie mắc kẹt trong đám xác hắn cũng không tốn bao nhiêu sức lực đã có thể giải quyết.

Tất cả những việc còn lại chính là thu thập những tinh thể trong đầu những con zombie này.

Sau một phen bận rộn, bên ngoài trời đã sáng.

Tay dính đầy máu, Kiều Vũ Thần nhìn đống tinh hạch trước mặt, cười có chút ngốc, ở đây ước chừng có 73 viên tinh hạch, nói cách khác Kiều Vũ Thần đã sử dụng số đạn còn lại bắn trúng 71 cái đầu của zombie.

Thu hồi tinh hạch, Kiều Vũ Thần đi xuống cầu thang, đi vào nhà của mình, chính xác, là nhà của Kiều Vũ Thần.

Đẩy cửa ra, trong nhà cũng không có gì thay đổi, chỉ là phủ đầy bụi bặm.

Nhìn bức ảnh gia đình trên bàn, Kiều Vũ Thần cảm thấy thật khó chịu. Nhe nhàng vuốt ve bức ảnh.

“Chị, chị còn sống không?” Nhìn cô gái thanh lệ trên tấm ảnh, dáng vẻ tươi cười hết sức ngọt ngào. Đây là người nhà của hắn.

Từ không gian lấy ra một bình nước lớn, đổ vào trong bồn tắm, cần phải tắm rửa thật sạch, sau khi tắm xong và leo ra khỏi bồn tắm nước trong bồn đã hóa đen, Kiều Vũ Thần cảm giác đã rất lâu không có được thoải mái như vậy.

Tắm rửa xong cảm giác như được sống lại. Thay một bộ áo quần thoải mái. Kiều Vũ Thần nhìn tấm gương cười hì hì.

“ Ai cha, anh đây vẫn rất đẹp trai.” Lại nói, Kiều Vũ Thần thật sự rất đẹp trai, khuôn mặt gầy, làn da tốt, tận thế đã hai năm, làn da tốt như Kiều Vũ Thần cũng không có nhiều.

Cất đi ảnh gia đình cùng một chút đồ dùng quan trọng, Kiều Vũ Thần đi xuống cầu thang, hắn còn có chuyện cần làm.

Ban thưởng của hệ thống hắn muốn sử dụng.

Trong tòa nhà đã không còn dấu vết của zombie. Trời vừa sáng cũng không biết đám zombie đã chạy đi đâu rồi.

Kiều Vũ Thần lấy tinh hạch của 5 con zombie, ý thức khẽ động, một đống tinh hạch trong không gian cũng không còn, đồng thời lại có nhiều thêm hai chai thuốc nước, một chai là thuốc lực lượng, một chai là thuốc thể lực, thêm phần thưởng giết boss đầu tiên, Kiều Vũ Thần đã có ba chai thuốc thể lực.

Một thứ khác là một cái cửa, đặt trong không gian cũng không quá lớn, thế nhưng khi Kiều Vũ Thần dò xét cánh cửa, hệ thống đã đưa ra nhắc nhở.

Cánh cửa kim loại: có thể sử dụng ở bất cứ đâu, cửa có thể tự lắp đặt vào tường. Cửa kim loại dày 50 cm. Có khả năng chống đỡ được tấn công của các zombie dưới cấp 5.

“Chết cmnr, zombie cấp 5, đó là khái niệm gì chứ, những con zombie mà mình giết vừa rồi, có lẽ chỉ là zombie cấp 1 mà thôi.”

Trong suy nghĩ của Kiều Vũ Thần không có khái niệm gì về zombie cấp 5. Phải biết rằng, thứ mà hắn phải đối mặt và có thể chịu được đều là những zombie yếu nhất.

Nhìn cổng rào bằng lưới sắt ngay cửa của tiểu khu, Kiều Vũ Thần quyết định đem cánh cửa này thay đổi. Tòa nhà này sẽ là căn cứ đầu tiên của Kiều Vũ Thần.

Tiểu khu Tinh Mộng cũng có không nhiều nhà, cộng lại cũng chỉ hơn 10 căn, cửa ra vào cũng chỉ có một cái, còn lại chỉ bao quanh bằng tường đá.

Tăng thêm một cánh cửa kim loại, dọn dẹp tiểu khu một chút, một căn cứ như vậy là tạm ổn.

Cổng sắt của tiểu khu vốn đã cũ nát, Kiều Vũ Thần cũng không cần tháo dỡ, chuyển động ý thức, cánh cửa kim loại trực tiếp áp vào tường, thay thế cổng sắt, cửa kim loại cao 5 mét, phía trên hình bầu dục, còn có thêm chông gai sắc nhọn. Cánh cửa sau khi áp vào tường lập tức tạo thành một bộ phận kim loại bao trùm lên vách.

Trên cánh cửa có hai cái nú lớn, một cái nút xanh là mở, nút đỏ là đóng. Trên cửa có kèm mắt mèo, có thể từ bên trong nhìn thấy được người bên người.

Kiều Vũ Thần thử ấn vào nút xanh, cánh cửa cũng không phát ra tiếng động quá lớn, cửa chậm rãi mở ra, sờ độ dày của cánh cửa, trong lòng Kiều Vũ Thần rất là thỏa mãn.

Kiều Vũ Thần lần nữa đóng cửa lại, bây giờ là lúc thanh lý đám zombie trong tiểu khu.

Trong 10 căn nhà thuộc tiểu khu không biết có bao nhiêu zombie, Kiều Vũ Thần chỉ có thể sắp xếp thời gian dọn dẹp từng căn nhà một.

Trung tâm thành Du Dương

Hai chị em Tiểu Long đi trên đường, theo sau họ là mấy trăm con zombie, khiến cho họ cạn lời là zombie vẫn cứ theo sau nhưng lại không công kích họ.

Trung tâm thành Du Dương có một con sông. Con sông này chảy qua hai hướng đông tây, khiến thành phố Du Dương bị chia thành khu đông và khu tây. Nhiều cây cầu có thể nhìn thấy trên sông đã bị phá hủy, còn lại chỉ là đổ nát, và chúng dường như có thể bị phá vỡ bất cứ lúc nào.

Khi Tiểu Long nhìn thấy dòng sông này, trong lòng hắn liền dấy lên hi vọng.

Nếu bọn hắn có thể xuống sông thì sẽ vứt bỏ được đám zombie. Đáng tiếc, dường như đám zombie phía sau không cho bọn hắn cơ hội này.

Con zombie cấp 2 phía sau đột nhiên gáo rú lên, bất ngờ gia tốc tới gần hai chị em Tiểu Long. Mấy trăm tên zombie phía sau cũng nhanh chóng phóng về hướng bọn họ.

Với động thái này, các zombie trong thành cũng bắt đầu di chuyển.

Hắn vốn cho rằng sẽ phải chét, nhưng từ xa vang lại âm thanh đã phá vỡ cục diện này.

“Đát, đát, đát”

Tiếng súng từ phía sau vang lên, bên trong còn kèm theo tiếng lựu đạn bạo tác.

Đám zombie đang phóng tới chị em Tiểu Long dừng một chút, con zombie cấp hai quay đầu nhìn về phía sau, xa xa là ánh lửa do cây cỏ bị cháy khô khi lựu đạn bạo tạc.

Ngay lúc đám zombie dừng lại, hai người dùng tốc độ cao nhất chạy về hướng bờ sông.

Từ phía xa, Lâm Hạo đang mắng to: “Ai cho phép bọn mày nổ súng?”

Một tên thủ hạ yếu ớt nói: “Đại ca, không phải anh mới vừa nói giết chết bọn hắn sao?”

Điếu xì gà trong miệng Lâm Hạo thiếu chút nữa rớt xuống đất: “Lão tử là muốn để cho đám zombie giết chết hai tên chó kia, bọn mày đều là đầu heo hết sao!!!”

Nhìn đám zombie đang quay lại, Lâm Hạo vội vàng chạy về phía sau, vừa chạy vừa gào: “Tranh thủ thời gian, trước tiên lui về, zombie quá nhiều.”

Trò khôi hài ngoài ý muốn do đám Lâm Hạo gây ra đã cứu hai chị em Tiểu Long một mạng.

Tiểu khu Tinh Mộng

Kiều Vũ Thần cầm trong tay một chai thuốc nước, đúng là chai thuốc lực lượng mà hệ thống ban thưởng. Hệ thống cho một nhắc nhở.

Thuốc lực lượng: sau khi sử dụng gia tăng gấp đôi sức lực, sử dùng càng nhiều, hệu quả càng giảm. (Chú thích: võ giả có thể sử dụng)

“Hệ thống, võ giả là cái gì nữa? Ta không thể dùng loại thuốc này sao?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status