Mẹ 17 tuổi, con trai thiên tài, cha phúc hắc

Chương 127: Giang Nam style cũng có thể hồng, đại chúng thật không có phẩm vị


Editor: thanh huyền

"Đàn ông vô dụng?" Đường Bạch Dạ nhìn trời, thì thào tự nói, "Đàn ông không biết nấu ăn là đàn ông không dùng được sao?”

"Hừ, phụ nữ thì cho là như vậy ." Hạ bảo bối ưu nhã phấn nộn cười, muốn nhiều chân thành thì có nhiều chân thành.

Đường Bạch Dạ một bộ binh đến tướng chắn, dáng vẻ nước đến chân mới nhảy, bình tĩnh hỏi, "Đây là mẹ cháu nói?"

"Đấy là đương nhiên!"

Đường Bạch Dạ càng bình tĩnh , một bộ dạng thực sự biểu tình, "Mẹ cháu nói quá, phụ nữ thành phố S coi chú là tình nhân đại chũng chỉ do bây giờ phẩm vị đại chúng xảy ra vấn đề.”

"Cho nên, đại bộ phận phụ nữ đều cảm thấy đàn ông không biết nấulà đàn ông vô dụng, đó cũng là phẩm vị đại chúng thật tình xảy ra vấn đề."

"Bảo bối, Giang Nam style cũng có thể hồng, nói rõ phẩm vị toàn bộ thế giới cũng bắt đầu xảy ra vấn đề."

Hạ bảo bối nhìn Đường Bạch Dạ chững chạc đàng hoàng, phong độ chính nhân quân tử nhẹ nhàng, vậy mà đã quên đi lật trứng trong chảo.

o(╯□╰)o.

Cha, cha mở miệng thật tình không phải trâu bức bình thường.

Bé rất mong một ngày nào đó cha chạm mặt Lục Trăn, không thể buông tha, xem miệng người nào có thể chiến thắng.

"Chú cũng biết phụ nữ thành phố S coi chú là tình nhân đại chúng là phẩm vị xảy ra vấn đề sao?” Hạ bảo bối 囧 囧 nhìn nhìn, đã cái gì cũng không muốn nói .

Vẻ mặt Đường Bạch Dạ biểu tình thật ngốc, "Bảo bối, phẩm vị đại chúng kém như vậy, chú tại sao muốn bọn họ coi là tình nhân đại chúng.”

"Chú Đường Bạch Dạ cùng Hạ Thần Hi một người bạch mã vương tử là đủ rồi."

"Những người khác, không phải cô ấy đều phải chết.”

Hạ bảo bối dựng lên ngón cái, "Chú cuối cùng cũng nói một câu được lòng cháu.”

Cha con hai người mỗi người một câu, bữa sáng làm xong.

Hạ Thần Hi hình như là đoán chắc thời gian ra, lúc bữa sáng thơm ngào ngạt ra, vẻ mặt Hạ Thần Hi chán chường ngồi ở trên bàn cơm, không biểu tình gì, ăn.

Đường Bạch Dạ vô cùng khinh bỉ cô.

Hạ Thần Hi nói, "Ăn của tôi, ngủ nhà tôi, dùng đồ của tôi, không có tư cách khinh bỉ tôi.”

Đường Bạch Dạ, "..."

Hạ bảo bối, "..."

Đường Bạch Dạ rất thích Hạ Thần Hi tham gia bầu không khí, anh vốn cho là anh sẽ bài xích Hạ bảo bối, ai biết, một điểm bài xích cũng không có, tương phản ,anh cảm thấy Hạ bảo bối rất đáng yêu.

Càng nhìn càng thích.

Nhưng mà, có quá nhiều chuyện, anh không thể tiếp tục ở lại nhà Hạ Thần Hi.

Ăn sáng xong, Đường Bạch Dạ cáo từ.

Án chêt người ở công trường Hằng Kim, anh muốn tự mình đi điều tra, tự mình đi xử lý.

Chuyện tối qua ở đồn cảnh sát, dự đoáng đã đến tai Đường lão, điện thoại anh hết pin, bằng không, nhất định sẽ bị gọi về.

Anh thực sự rất bận, quá nhiều chuyện đau đầu chờ xử lý, một đống chuyện náo loạn.

Hạ Thần Hi tiẽn Đường Bạch Dạ đến dưới lầu, "ChuyệnHằng Kim, xử lý như thế nào?"

"Lâm Nhiên tối hôm qua hẳn là đả thông không ít quan hệ, mặc dù để Triệu Phong nhận tội không dễ dàng, chúng tôi muốn thử một lần.” Đường Bạch Dạ nói, vô luận như thế nào, anh sẽ không để cho Hạ Thần Hi gặp chuyện không may.

"Tôi biết." Hạ Thần Hi không đề nghị cái gì, chỉ có thể chờ chuyện này lắng xuống..

Đường Bạch Dạ đi rồi, Hạ Thần Hi về đến nhà.

Hạ bảo bối đã thu thập xong phòng bếp cùng bàn ăn, chính ở phòng khách nghe điện thoại, trong tay cầm một quyển sách nghiên cứu máy vi tính khoa học. Hạ Thần Hi không có chuyện gì làm, thay quần áo, mang Tiểu Bảo cùng Tiểu Bối đi tản bộ.

Hạ bảo bối buông sach, theo Hạ Thần Hi cùng đi ra ngoài đi dạo.

Dắt chó đi dạo cũng là huấn luyện chó.

Vườn hoa trong tiểu khu, sớm đã có rất nhiều người, trước Hạ Thần Hi để Hạ bảo bối dắt chó đi dạo, chính cô vòng quanh tiểu khu chạy vài vòng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 27 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status