Thông tin truyện
Một thai hai bảo: Giám đốc hàng tỉ yêu vợ tận xương
Đánh giá: 7.2/10 từ 8 lượt.
“Xảy ra chuyện gì?”
Cung Kiệt nhìn thấy tình cảnh này sốt sắng vọt tới lan can, lo lắng nắm chặt tay vịn nhưng chỉ nghe “ầm, ầm” một tiếng, âm thanh truyền đến trước sau đó máy bay trực thăng trong khoảnh khắc chợt nổ tung!
Trong bầu trời đêm nổ tung như một loại pháo trên sân khấu!
Mặc dù cách rất xa nhưng cũng có thể cảm nhận được từng đợt sóng khí bởi vì nổ tung mà truyền đến!
Boong tàu cũng bị kéo theo mà chấn động, nổ tung ở trên mặt biển trào lên mãnh liệt, con tàu xóc nảy đôi chút.
Cung Kiệt kinh hồn bạt vía, hơi thở bỗng chốc im lặng không tiếng động.
Mộ Nhã Triết siết chặt nắm đấm, ánh mắt chăm chú đuổi theo những bóng người rơi xuống mặt biển, trái tim đột nhiên dừng lại!
Tựa như từ trong khoang máy bay phát nổ, toàn bộ thân máy bay rung chuyển, cánh quạt đi kèm nổ tung, lặp tức gãy đoạn suy tàn.
Trong nháy mắt giống như ngày tận thế vậy, toàn bộ thế giới đều u ám, dễ dàng rối ren, như trời rung núi chuyển.
Thế lửa khốc liệt, một đám mây lửa trong nháy mắt đem máy bay trực thăng nổ thành một đống hoang tàn, không ngừng có hài cốt đen ngòm rơi xuống biển.
Mắt Mộ Nhã triết lúc này đỏ như sắp nứt.
“Hữu Hữu!”
Cung Kiệt do kinh sợ mà cuống họng như bị chặn lại, không phát ra được âm thanh nào.
Không…
Không được!
…
Hữu Hữu bị người đàn ông ôm chặt vào ngực, bàn tay anh ta chặt chẽ bảo vệ sau gáy cậu, đem mặt cậu chôn vào ngực, thân thể to lớn như tạo thành một cái bao, đem cậu quấn ở trong lòng.
Cậu chỉ cảm thấy hai người là một đường pa-ra-bôn thẳng tắp, như một cây kim sắc bén cắt không khí, yên ổn hướng tới mặt biển.
Không ngừng có hài cốt bốc cháy bay xuống, còn có đoạn cánh quạt nện lên lưng người đàn ông, chỉ nghe thấy một tiếng nặng nề tựa như cậu nghe được thanh âm sống lưng tan vỡ, lập tức khẩn trương đến nhắm chặt mắt, rơi vào tuyệt vọng vô biên.
“Rầm” một tiếng.
Bốn người lục tục rơi vào trong biển, ngoại trừ phi công có mũ bảo vệ, một người trong đó vì không có bất kỳ động tác bảo vệ nào nên khi đầu va chạm với nước biển thì sọ não trực tiếp vỡ vụn, thân thể nhẹ nhàng rơi xuống vực sâu.
Cung Kiệt nhìn thấy tình cảnh này sốt sắng vọt tới lan can, lo lắng nắm chặt tay vịn nhưng chỉ nghe “ầm, ầm” một tiếng, âm thanh truyền đến trước sau đó máy bay trực thăng trong khoảnh khắc chợt nổ tung!
Trong bầu trời đêm nổ tung như một loại pháo trên sân khấu!
Mặc dù cách rất xa nhưng cũng có thể cảm nhận được từng đợt sóng khí bởi vì nổ tung mà truyền đến!
Boong tàu cũng bị kéo theo mà chấn động, nổ tung ở trên mặt biển trào lên mãnh liệt, con tàu xóc nảy đôi chút.
Cung Kiệt kinh hồn bạt vía, hơi thở bỗng chốc im lặng không tiếng động.
Mộ Nhã Triết siết chặt nắm đấm, ánh mắt chăm chú đuổi theo những bóng người rơi xuống mặt biển, trái tim đột nhiên dừng lại!
Tựa như từ trong khoang máy bay phát nổ, toàn bộ thân máy bay rung chuyển, cánh quạt đi kèm nổ tung, lặp tức gãy đoạn suy tàn.
Trong nháy mắt giống như ngày tận thế vậy, toàn bộ thế giới đều u ám, dễ dàng rối ren, như trời rung núi chuyển.
Thế lửa khốc liệt, một đám mây lửa trong nháy mắt đem máy bay trực thăng nổ thành một đống hoang tàn, không ngừng có hài cốt đen ngòm rơi xuống biển.
Mắt Mộ Nhã triết lúc này đỏ như sắp nứt.
“Hữu Hữu!”
Cung Kiệt do kinh sợ mà cuống họng như bị chặn lại, không phát ra được âm thanh nào.
Không…
Không được!
…
Hữu Hữu bị người đàn ông ôm chặt vào ngực, bàn tay anh ta chặt chẽ bảo vệ sau gáy cậu, đem mặt cậu chôn vào ngực, thân thể to lớn như tạo thành một cái bao, đem cậu quấn ở trong lòng.
Cậu chỉ cảm thấy hai người là một đường pa-ra-bôn thẳng tắp, như một cây kim sắc bén cắt không khí, yên ổn hướng tới mặt biển.
Không ngừng có hài cốt bốc cháy bay xuống, còn có đoạn cánh quạt nện lên lưng người đàn ông, chỉ nghe thấy một tiếng nặng nề tựa như cậu nghe được thanh âm sống lưng tan vỡ, lập tức khẩn trương đến nhắm chặt mắt, rơi vào tuyệt vọng vô biên.
“Rầm” một tiếng.
Bốn người lục tục rơi vào trong biển, ngoại trừ phi công có mũ bảo vệ, một người trong đó vì không có bất kỳ động tác bảo vệ nào nên khi đầu va chạm với nước biển thì sọ não trực tiếp vỡ vụn, thân thể nhẹ nhàng rơi xuống vực sâu.
Danh sách chương
- Chương 1: Thân phận bị hoán đổi
- Chương 2: Trở thành người mang thai hộ
- Chương 3: Bóng đêm vô nghĩa
- Chương 4: Không thể phục vụ cho người này
- Chương 5: Anh ta… vậy mà Lại hôn cô
- Chương 6: Khuất nhục cùng bối rối
- Chương 7: Mang thai
- Chương 8: Thân thế của Vân Thi Thi
- Chương 9: Sinh non
- Chương 10: Hữu Hữu
- Chương 11: Hữu Hữu là bảo bối của mẹ
- Chương 12: Anh Em Ruột Lạc Nhau
- Chương 13: Vẫn luôn lạnh nhạt như thế
- Chương 14: Vợ chưa cưới hữu danh vô thực*
- Chương 15: Cuối cùng, cũng không phải con ruột
- Chương 16: Cưng chiều hiếm có
- Chương 17: Hữu Hữu hiểu chuyện
- Chương 18: Đứa con hoang?
- Chương 19: Người tốt bị bắt nạt
- Chương 20: Hữu Hữu là Thiên thần nhỏ ấm áp
- Chương 21: Thần giao cách cảm
- Chương 22: Dịch Thần có em trai
- Chương 23: Bị tìm đến bực mình
- Chương 24: Bị đuổi việc
- Chương 25: Lại gặp mặt
- Chương 26: Gương mặt xa lạ mà quen thuộc
- Chương 27: Lại là cô…a lạ mà quen thuộc
- Chương 28: Tạm biệt bánh bao của Hữu Hữu
- Chương 29: Thân thế của Vân Thi Thi
- Chương 30: Bí mật của Mộ Uyển Nhu
- Chương 31: Bí mật chôn giấu nhiều năm
- Chương 32: Cướp đoạt thân phận tiểu thư
- Chương 33: Đổi chỗ vận mệnh
- Chương 34: Nắm bí mật trong tay
- Chương 35: Đón gió tẩy trần*
- Chương 36: Công ty Hoàn Vũ
- Chương 37: Tuyển chọn nhân vật nữ chính
- Chương 38: Vân Na mơ thành minh tinh
- Chương 39: Nhận lời làm trợ lý nghệ sĩ
- Chương 40: Tuyển chọn giữa biển người
- Chương 41: Cô là “Duẫn Hạ Thuần”
- Chương 42: Không cho khách vào nhà
- Chương 43: Âm mưu
- Chương 44: Ngột ngạt
- Chương 45: Vào nhầm hang sói
- Chương 46: Dự cảm xấu
- Chương 47: Người phụ nữ quyến rũ
- Chương 48: Thuốc Thúc Tình
- Chương 49: Giống như gặp lúc đó
- Chương 50: Cổ khô nóng