Một thai hai bảo: Giám đốc hàng tỉ yêu vợ tận xương

Chương 1781: Khi Hạnh Phúc Đến (1)


Sáng sớm hôm sau, nhà tạo mẫu đã sớm mang lễ phục được chuẩn bị thỏa đáng cùng túi lớn túi nhỏ trang điểm đi vào phòng ngủ.

Sau khi rửa mặt xong, tiếp đó là hơn một giờ trang điểm.

Tiệc đính hôn, chia làm 2 phần, 1 phần là lễ đính hôn, phần còn lại là tiệc tối.

Bởi vậy, nhà tạo mẫu hôm may chuẩn bị cho cô 2 bộ lễ phục.

Hội trường đã được trang hoàng tươm tất.

Biển khơi xanh thẳm, hòa cùng một màu xanh biếc với bầu trời ngày mới, xa xa nhìn lại, biển trời như hòa làm một, vài đám mây hồng lơ lửng như ẩn như hiện, thoáng nhìn qua liền giống như cầu vồng rực rỡ xinh đẹp.

Chim hải âu lượn vòng sát mặt biển, một làn gió nhẹ lướt qua, trên bãi biển trắng tinh là cổng vòm được tạo ra bởi vô số những đóa hoa tường vi xinh đẹp.

Những đóa hoa tường vi này được hái xuống lúc nó nở rộ nhất, sau đó được buộc lại thành từng bó, khong ngừng vận chuyển suốt đêm đến đây, sáng sớm, người hầu liền cắm nó trên cổng vòm, trên những cánh hoa tươi mới vẫn còn đọng lại những giọt sương trong suốt.

Trước cổng vòm, hoa tươi được trải thành thảm, hồng, vàng, tím, muôn hồng nghìn tía, tranh nhau khoe sắc.

Trên hội trường sắp xếp hơn trăm chỗ ngồi, trong hội trường là 5 bàn tiệc đứng dài, phòng bếp đã bắt đầu làm đồ ngọt, để thỏa mãn nhu cầu khác nhau của các vị khách mà nguyên liệu nấu ăn đều là tươi nhất, mới nhất.

Tại cửa thành, chỗ cảng biển có một đội xe BMW xếp thành hàng dài, đương nhiên, cái gọi là đội xe BMW, cũng không phải chỉ xe BMW thường mà những chiếc xe này đều có rèm che, tòa thân một màu tuyết trắng như bạch mã trong truyện cổ tích, toàn bộ đều hoàn hảo đến không thể tin được!

Một ngày trước các khách mời đã đến, giờ phút này họ đã sớm tỉnh lại dùng bữa sáng sau đó ra biển hóng gió tận hưởng cảnh đẹp bình minh buổi sớm!

Có vài người lại tò mò muốn nhìn xem hội trường buổi lễ như thế nào, nhưng tất cả đều bị nhân viên an ninh lễ phép mời về.

Vân Thanh Miêu may mắn được nhìn qua bãi biển nơi diễn ra buổi lễ, trong lòng không khỏi ghen tỵ.

Vân Thi Thi này rốt cuộc phải may mắn thế nào mới bám víu được ông chồng quyền quý như thế?

Chỉ là lễ đính hôn thôi, còn chưa phải là hôn lễ chính thức đâu, vậy mà đã hoành tráng thế này rồi!

Thế mà còn lừa gạt bọn họ nói cái gì mà nhân viên công ty, lừa quỷ đi?!

Vừa nghĩ đến đây trong lòng liền thấy vặn vẹo, ông trời cũng thật bất công!

Sau khi Hữu Hữu cùng Tiểu Dịch Thần rời giường liền chạy đến phòng Vân Thi Thi, ngày hôm qua bọn họ ngủ thiếp đi trên máy bay, lúc xuống cũng là được người ta ôm xuống.

Bởi vậy bọn họ đã bỏ lỡ thời khắc Vân Thi Thi mặc lễ phục, không thể nhìn thấy mẹ mặc lễ phục xinh đẹp như thế nào, cho nên sáng sớm hai anh em đã tò mò hồi hộp chạy tới phòng mẹ.

Hai tiểu gia hỏa đẩy cửa ra.

Trong phòng công chúa, sáng sớm ánh mặt trời hắt qua song cửa sổ chiếu thẳng vào phòng, Vân Thi Thi đứng bên cửa sổ, giờ phút này cô đã sớm thay lễ phục, cả người giống như một đóa hồng rực rỡ khiến cho người ta chỉ cần nhìn một cái cũng có thể đui mù!

Tiểu Dịch Thần nhất thời mở to đôi mắt long lanh nhìn không hề chớp.

Hữu Hữu liếc mắt nhìn anh trai thấy tình trạng của anh trai không ổn lắm, nên có lòng tốt giơ tay khép cằm giúp cậu.

Tiểu Dịch Thần vẫn thơ thẩn không nói lên lời.

Cậu chưa bao giờ gặp qua người nào đẹp như mẹ, một thân lễ phục màu hồng, cả người tựa như một đóa hoa rực rỡ tươi sáng, xinh đẹp nhất trần đời.

Hữu Hữu vẫy vẫy tay trước mặt cậu: "Này?! Mộ Dịch Thần, anh choáng rồi hả?"

Người này, vậy mà nhìn đến ngây người!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.2 /10 từ 8 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status