Nam chính xuất sắc nhất

Chương 35: Xa lạ



Editor: demcodon

<Quý Ông Thời Thượng> ra hai tuần một kỳ, trang phục và trang sức trong tháng 8 đã lên bộ sưu tập mới mùa thu. Dựa theo lệ thường, tháng 9 sẽ có liên tục hai buổi triển lãm về bộ sưu tập mới này.

Lúc này đây, đám người Lục Dương tham gia chụp chủ đề là "Chủ nghĩa mới nhẹ", kỳ thật tính tạo từ. Khái niệm chủ yếu là khởi xướng một loại thái độ của tuổi trẻ. Đơn giản mà nói chính là làm cho đàn ông trưởng thành sẽ không rơi chậm lại tự thân thưởng thức trước sau, nếm thử tuổi trẻ và nguyên tố thời thượng.

Toàn bộ chủ đề chia làm ba tiêu đề nhỏ, chia ra ba khía cạnh từ kiểu dáng, màu sắc và trang sức kèm theo.

Các chàng trai Dream Star phải chụp chính là tiêu đề "màu sắc", mà nhiệm vụ của đám người Lục Dương còn lại là tiêu đề "kiểu dáng".

Lúc Lục Dương đang chờ đợi "cộng sự" đến thì biên tập viên Triệu Ba đơn giản rõ ràng giới thiệu tóm tắc tinh thần toàn bộ chủ đề cho Lục Dương, và hy vọng cậu có thể biểu đạt ra cảm giác.

"Màu kim loại, màu phấn rực rỡ là trọng điểm bọn họ chụp. Nhưng hai loại nguyên tố này thị giác xung đột quá lớn, đặt chung một chỗ dễ dàng làm mờ trọng điểm. Cho nên một tổ khác kỳ thật cũng chia ra chụp hai phần."

Triệu Ba trước tiên nói tình huống bên Dream Star, sau đó mới bắt đầu giải thích công việc trọng điểm bên này: "Nhãn hiệu tài trợ trong mùa hạ đẩy ra quần short bermuda một chuỗi thiết kế trong bộ sưu tập mới mùa thu được kéo dài. Nhưng chiều dài sẽ thêm đến dưới đầu gối. Mặt khác áo khoác có mũ, áo sơ mi và áo lông sẽ có hiệu quả kết hợp không tưởng được. Áo lông rộng thùng thình cũng là trang phục chuẩn bị cho mùa thu đông năm nay."

Vì để phù hợp với chủ đề mà biểu hiện ra một loại "tuổi trẻ có kinh nghiệm". Trang phục hôm nay của Lục Dương tương đối trưởng thành, nhìn qua không hề giống dáng vẻ học sinh trong <Truy đuổi>.

Triệu Ba rất vừa lòng chàng trai trước mắt mình. Gã cảm thấy trong xương Lục Dương lộ ra một luồng cảm giác của đàn ông trưởng thành. Loại trưởng thành này không phải ra vẻ lớn tuổi nhiều hiểu biết, không có nóng nảy hội chứng tuổi dậy thì. Cho nên có vẻ càng có khuynh hướng cảm xúc. Nhưng khí chất ở bên ngoài cố tình lại là nhan sắc tuổi trẻ. Cho nên nhìn qua rất có độ công nhận.

"Hôm nay cộng sự với cậu là Chu Y, được fan gọi là Chu vương tử." Triệu Ba cười nói: "Tôi đã thấy người thật một lần, quả thật rất có phong phạm quý tộc. Tôi rất chờ mong hôm nay các cậu hợp tác."

Lục Dương vốn đã bình phục tâm tình, nghe thấy Triệu Ba nhắc đến cộng sự hôm nay không khỏi lại nghĩ tới cái gì: hợp tác... Giang Kha... Trên thế giới này người cùng tên rất nhiều, sẽ không phải là Giang Kha cậu biết chứ?

Khoảng cách bây giờ cho đến xảy ra chuyện ngoài ý muốn lúc trước bất tri bất giác đã qua 8 tháng. Bởi vì vẫn luôn ở Thân Thành, từ bệnh viện đến nhà họ Lục, lại đến Đế Cảnh Quận. Lục Dương thậm chí không có biện pháp về nhà nhìn xem "mộ" của mình.

Sau này cậu lên trên mạng tra tin tức liên quan mới biết bộ phim kia mặc dù không có bởi vậy mà ngừng quay. Nhưng chung quy xảy ra sự cố, hậu kỳ tuyên truyền cũng không thuận lợi. Cuối cùng miễn cưỡng công chiếu tại địa phương, phản ứng bình thường. Rất nhiều trang wed video trực tuyến thậm chí đều không có tiến cử bộ phim truyền hình này.

Sau này Lục Dương có được cơ hội đóng phim quyết định buông tha đau khổ và mê mang xuất phát một lần nữa. Cho nên không có lại chú ý bộ phim kia và những diễn viên liên quan. Mãi cho tới hôm nay, đột nhiên lại nghe được tên từng biết trong lòng lại gợn sóng.

Từ nào đó nói lên ý nghĩa Lục Dương không chỉ bị Giang Kha cướp vai, còn bởi vì vậy mà bỏ mạng. Nhưng nếu như không có xảy ra chuyện ngoài ý muốn thì có vài người chỉ sợ đến cuối đời cũng không gặp được.

Loại mâu thuẫn mà nỗi lòng phức tạp này trong khoảng thời gian ngắn chiếm cứ tim Lục Dương. Thậm chí ngay cả hai vị nghệ sĩ trẻ tuổi của giải trí Trúc Tinh đi theo người đại diện của mỗi người vào hội trường cũng không có chú ý tới.

Đúng lúc này Lục Dương phát hiện mình nhận được một tin nhắn.

[Kết thúc cùng ăn cơm, sau đó đưa em về đoàn phim. Yên tâm làm việc, anh sẽ liên lạc với Tiểu Lưu.]

Lục Dương thật vất vả dành ra thời gian về thành phố, nhưng Tông Thiên gần đây có một hạng mục công trình lớn rất bận rộn, thân là tổng giám đốc đương nhiệm Tông Chính Hải đương nhiên có thể xác định có thể gặp mặt hay không.

Đối phương biết đại khái hành trình của cậu, có thể suy xét đến Lục Dương đã bắt đầu công việc. Cho nên không có trực tiếp gọi điện thoại mà là gửi tin nhắn, chờ lúc cậu nghỉ ngơi thì có thể nhìn thấy.

Lục Dương nhìn thấy nội dung tin nhắn trong lòng lại vô cùng thần kỳ bình tĩnh rất nhiều. Sinh mạng bắt đầu một lần nữa bản thân mình chính là kỳ tích. Nếu rõ ràng chiếm được cơ hội trân quý còn có thời gian ở đằng kia suy nghĩ vẩn vơ, quả thật chính là lãng phí sinh mạng!

Có lẽ cứ nghĩ mọi chuyện trong quá khứ như thế nào cũng đã thay đổi được gì, vĩnh viễn cũng chưa kết luận. Chỉ có sống tốt trong hiện tại mới là lựa chọn chính xác nhất!

Lục Dương nghĩ đến đây dứt khoát trả lời một chữ [Được!]

* * *

Giang kha và người đại diện đi vào studio rất dễ dàng thấy được Lục Dương. Đối phương hiển nhiên là loại người rơi xuống đám người tuyệt đối sẽ tìm thấy. Bởi vì thật sự quá mức chói mắt.

Kỳ thật đây không phải lần đầu tiên Giang Kha nghe đến tên "Lục Dương" này.

Lúc trước nam thần Đàm Cánh Xuyên hòa thuận vui vẻ với hoa đán Dương Tư trên Weibo, còn trước đó Ngô Bình làm đạo diễn quảng cáo công ích cho Bác Á. Trước nữa ở phim trường Hoành Trì.

Cho dù không có xem qua ảnh chụp và video, cũng không có nhìn thấy tận mắt như bây giờ. Nhưng Giang Kha cũng có thể xác định Lục Dương này tuyệt đối không phải "Lục Dương" hắn từng biết kia.

Bởi vì Lục Dương hắn từng biết chỉ là diễn viên quần chúng vô danh yên lặng ở Hoành Trì. Bạn cùng phòng bởi vì sự cố đạo cụ sụp xuống bất hạnh qua đời, mới đầu còn dọa Giang Kha mất hồn.

Bởi vì Lục Dương vốn có thể đóng vai người đầu đàn, không chỉ có cận cảnh, có lời thoại; càng quan trọng hơn là cậu căn bản không cần trực tiếp tham gia chiến đấu trên đường phố, dĩ nhiên là có thể tránh thoát chuyện ngoài ý muốn.

Từ nào đó nói lên ý nghĩa Giang Kha và nhà sản xuất Tề Dật dốc hết sức thúc đẩy đổi vai có liên quan đến cái chết của Lục Dương.

Nhưng dần dần, sau khi Giang Kha phục hồi lại tinh thần sinh ra may mắn nào đó không thể nói với người ngoài. Nếu hắn không có được vai của Lục Dương, như vậy người bị đè ở dưới tường đạo cụ sẽ không phải biến thành chính hắn chứ?

Loại suy nghĩ ích kỷ này một khi nảy sinh thì một phát không thể vãn hồi. Khi đó Giang Kha bắt đầu suy nghĩ mà sợ, từ đơn thuần áy náy với cái chết của Lục Dương cũng sinh ra cảm xúc khác.

Hơn nữa mọi chuyện xảy ra kế tiếp làm cho Giang Kha càng thêm không muốn nhắc tới Lục Dương. Thậm chí ngay cả suy nghĩ cũng không muốn suy nghĩ. Hắn chỉ xem Lục Dương là người xui xẻo, cuối cùng rơi vào kết cục kia đều là số mạng.

Ban đầu đã trở thành diễn viên độc lập, có được phòng làm việc của mình, cùng lúc Tề Dật là người đầu tư bộ phim kia. Bởi vì xảy ra án mạng tự nhiên bồi thường không ít tiền. Sau đó hắn không thể không chuyển đầu quân vào giải trí Trúc Tinh, một lần nữa tích lũy bản thân.

Mà Giang Kha dưới sự giới thiệu của cô thuận lợi trở thành nghệ sĩ ký hợp đồng với giải trí Trúc Tinh. Bởi vì giải trí Trúc Tinh vẫn luôn khai quật giá trị lớn nhất của nghệ sĩ làm chuẩn mực, hơn nữa bản thân điều kiện bên ngoài tốt. Giang Kha trong mấy tháng ngắn ngủi đã tham gia hai bộ phim đô thị thần tượng và một MV.

Mặc dù đều chỉ là vai phụ nhưng cũng tính chính thức ra mắt, ít nhất không cần tiếp tục ngâm mình ở Hoành Trì đau khổ chờ đợi cơ hội thành danh.

Cơ hội lần này là hắn thay một nam diễn viên trẻ tuổi khác trong công ty mới có được. Ban đầu chọn ra nam diễn viên kia gần đây tuôn ra tin tức lén lút công ty nói chuyện yêu đương, công ty chịu khổ che giấu. Giang Kha bên này có người đại diện của mình và Tề Dật ở sau lưng giúp hắn chu toàn. Cuối cùng công việc chụp hình tạp chí này rốt cuộc dừng ở trên người Giang Kha.

Bởi vì có được cơ hội không dễ dàng nên Giang Kha cho dù nghe đến tên người nào đó từng làm cho hắn liên tục tối mấy tuần gặp ác mộng vẫn cắn răng ký hợp đồng như cũ.

Đợi đến studio thấy được chân dung "Lục Dương" thì hắn hoàn toàn thở dài nhẹ nhõm, cũng sinh ra một ít cảm xúc phức tạp.

Lục Dương này bất quá là vận khí tốt, gương mặt đẹp, còn có Bác Á chống lưng. Nói không chừng căn bản không phải tự nhiên, chỉ là bỏ chút tiền chỉnh đến tự nhiên chút thôi. Nếu hắn gom nhiều một chút, lại làm thêm hai bộ phận thì khẳng định đẹp trai hơn tên này.

--- ---

Lúc Giang Kha lén lút nhìn quanh Lục Dương thì biên tập viên Triệu Ba cũng đang đánh giá Giang Kha. Nói thật, gã còn thất vọng hơn khi nhìn thấy ảnh chụp của hắn lúc trước.

Đẹp trai thì rất đẹp trai, nhưng Triệu Ba "duyệt vô số người" liếc mắt đã nhìn ra manh mối. Không có đụng dao kéo nhưng ít nhiều cũng có chỉnh sửa, nhưng tự nhiên hay không tự nhiên vẫn có dấu vết để lại.

Làm người trong giới thời trang, Triệu Ba cũng không chê bai chỉnh sửa. Thậm chí cảm thấy vì ăn ảnh áp dụng thủ đoạn thích hợp cũng được. Bằng không thì không cần hoá trang, không cần photoshop.

Nhưng nhìn thấy Lục Dương và Chu Y như "châu ngọc" ở phía trước, lại nhìn thấy loại nửa tây nửa ta này ít nhiều sẽ có cảm giác chênh lệch.

Triệu Ba đã bắt đầu lo lắng lúc chính thức chụp ảnh sẽ không xuất hiện hình ảnh trái ngược hay không. Mặc dù Trúc Tinh và Bác Á là công ty lớn như vậy giữ quan hệ bạn bè là rất quan trọng. Nhưng tạp chí hợp tác doanh nghiệp và độc giả (người đọc) mới là mấu chốt sinh tồn của bọn họ.

Nghĩ đến đây trong đầu Triệu Ba thoáng hiện lên một suy nghĩ. Vì thế lập tức triển khai gương mặt tươi cười nhiệt tình với người đại diện của Giang Kha. Dù sao đối phương đổi người trog phút chót đã là đuối lý. Bây giờ bọn họ điều chỉnh nho nhỏ một chút đối phương không lý do gì không đồng ý chứ?

Triệu Ba gọi người đại diện của Giang Kha đi, Vương Hữu Lan và người đại diện của Chu Y sợ có biến cố gì cũng muốn đi theo.

Ai biết Triệu Ba căn bản không dự định ngăn cản, vì thế bốn người "thân thiết" cùng nhau rời đi.

Sau khi người đại diện đi còn lại ba nghệ sĩ và mấy trợ lý nhìn nhau không nói gì, không khí nhất thời xấu hổ lên. Qua một hồi lâu Giang Kha mới chủ động chào hỏi: "Cậu chính là Lục Dương à, tôi tên là Giang Kha, đây là Chu Y chung công ty với tôi."

Lục Dương nhìn ánh mắt Giang Kha, muốn nhìn một chút xem đối phương khi nhắc đến cái tên cố nhân lúc ấy có biến hóa gì. Đáng tiếc, đối phương mang theo nụ cười xa cách trên mặt, không có gì ngoài nội dung dối trá. Giống như tên này đối với Giang Kha không có bất cứ ý nghĩa gì.

Lục Dương tự chế giễu dưới đáy lòng. Mặc dù từng làm bạn cùng phòng, nhưng cũng không cần trông cậy vào người khác nhớ người không quen cả đời. Nhưng tốt xấu gì cũng là một mạng người, đã vậy còn như gió không có dấu vết trong thời gian ngắn, cũng đủ lạnh nhạt.

Bởi vì có hồi ức không thoải mái nên Lục Dương cũng không dự định ép buộc bản thân ở chung "hòa bình" với Giang Kha. Vì thế đơn giản đáp lại một câu rồi đưa ánh mắt về phía một "cộng sự" khác.

Chỉ dùng hai mắt đánh giá Lục Dương đã không thể không cảm thán: trách không được đối phương bị fan gọi là "Vương tử".

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status