Nam Việt đế vương

Chương 294


Lúc này ba người Trần Phong, Nguyễn Lâm, Nguyễn Đức Hải đều đã tiếp đất, kéo theo đó là sự cuồng nhiệt của hàng vạn đệ tử Thanh Long Giang tông. Từng người từng người vây chặt bọn hắn như nêm cối, trong mắt kính sợ có, tông sùng có, ngưỡng mộ có, bội phục có, mà ghen ghét cũng có. Tuy nhiên họ cảm xúc thế nào cũng không quan trọng, bởi lúc này mọi người đều đã hô to tên ba người bọn hắn, tựa như là thần tượng.

"Nguyễn Đức Hải, Nguyễn Đức Hải!"

"Trần Phong! Trần Phong!"

"Nguyễn Lâm! Nguyễn Lâm!"

......

Trần Phong đưa tay ra hiệu cho mấy người xung quanh yên lặng, rồi cười:

"Cảm ơn mọi người."

"Không, là mọi người phải cảm ơn anh."

Nguyễn Đạt tiến về phía trước, khuôn mặt tuy có hơi tái nhợt nhưng hai mắt cực kì có thần. Cậu ta đã đột phá giới hạn của bản, thân, con đường tương lai rộng mở hơn rất rất nhiều, bởi vậy trong lòng cực kì cảm kích Trần Phong.

"Cũng đúng." Hắn nhún vai, lại nói:" Tuy nhiên sự cố gắng nỗ lực của mỗi người là không thể không nói đến."

Hắn vỗ vai Nguyễn Đạt, giơ ngón tay cái ra:

"Sau này, Thanh Hà Hội để cho em đấy."

Thiếu niên còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra thì một cột sáng đã bao phủ Trần Phong, theo đó là thanh âm hùng vĩ truyền tới:

"Trần Phong, Tông Chủ muốn gặp ngươi."

"Đã rõ."

Hắn vỗ vỗ vai thiếu niên mấy cái nữa, sau đó dần dần biến mất. Nguyễn Đạt nhìn theo hắn, hai bàn tay càng thêm siết chặt.

Trên không trung, trong Tế Linh điện.

Gần năm mươi thiếu nam thiếu nữ đứng giữa đại điện, xung quanh là từng vị Linh Giả tiền bôi đang nhìn chăm chú bọn hắn. Mà ở nơi cao nhất, có mười thân ảnh cường đại ngồi trên bảo tọa, khí tức khủng bố của bọn hắn xoắn vặn cả không gian, để nơi đây phút chốc cách li với thế giới bên ngoài. Ở trung tâm là Thanh Long Tông Chủ. Người ta rất dễ nhận ra người này, bởi vì khí chất đặc biệt của hắn. Nhìn mặt hắn thì trông có vẻ không có gì quá uy mãnh, không có gì quá mức khủng bố, nhưng khi nhìn vào đôi mắt kia mới thấy đây là một con người không tầm thường.

Hắn nhìn đến đâu, tựa như thái sơn đè xuống, đừng nói là những thiếu niên như bọn hắn, dù là Linh Giả bậc thấp cũng bị ánh nhìn này làm cho lo sợ.

"Trần Phong, Nguyễn Lâm, Nguyễn Đức Hải, ba ngươi tiến lên trước."

"Các ngươi đi đến bước thứ bảy trăm, nhận được Bí thuật Linh Căn của Thanh Long Giang tông ta, tức các ngươi đã là người của tông ta. Bổn tông thân là một trong mười thế lực lớn nhất Nam Việt Quốc, đảm bảo cho các ngươi tài nguyên tu luyện đầy đủ, đương nhiên là có điều kiện kèm theo."

"Các ngươi, có nguyện gia nhập Thanh Long Giang tông, trở thành một thành phần của Tông, cùng sinh cùng tử với Tông Môn?"

"Ta nguyện ý."

"Ta nguyện ý."

"Ta nguyện ý."

Ba người bọn hắn đồng thời lên tiếng, thấy vậy thì Tông Chủ bèn gật đầu, nói:

"Tốt."

Nói rồi ông ta vươn tay ra, theo đó ba cái thẻ bài màu vàng kim hiện ra, lơ lửng giữa không trung. Mà theo đó bọn hắn cảm nhận được thân thể mình rục rịch, tựa như muốn hút về phía đó.

"Đây là Hồn Bài, các ngươi chỉ cần trích một tia Tinh Thần lực, Cương Khí, Linh Lực, Khí Huyết cho vào đó là được. Điều đó thể hiện sự trung thành của các ngươi, đồng thời cũng là sự bảo vệ. Các ngươi dù ở đâu đi nữa thì Tông Môn cũng có thể tìm đến, các ngươi gặp nguy hiểm thì Tông ta có thể bảo vệ."

Cả ba chỉ cúi đầu một cái, sau đó tự cắt một đầu ngón tay, máu tươi cuốn theo Linh Lực, Tinh thần lực bay lên không trung, dung nhập vào ba cái lệnh bài. Chúng lập tức sáng lên một cái, theo đó tên họ từng người hiện ra, kèm theo cả tu vi, tuổi tác, vị trí,...tất tần tật đều thấy rõ. Một lúc sau thì chúng chậm rãi biến mất, dung nhập vào tòa Tế Linh điện này.

"Bây giờ là đến ban thưởng." Thanh Long Tông Chủ lại vươn tay trảo một trảo, theo đó ba cụm sáng xuất hiện, chậm rãi biến thành một con Thanh Long. Con Thanh Long này đặc biệt ở chỗ thân thể nó tựa như là một dòng sông, dưới lớp da có thể thấy từng dòng chảy năng lượng cuồn cuộn, hóa thành đủ loại dị tượng.

"Đây là Phụ Linh Nguyên Hồn. Đó là tinh hoa ở trọng địa của Thanh Long Giang tông ta, trải qua hàng trăm năm mới thai nghén ra được. Về công dụng, chắc các ngươi cũng có biết."

Nói đến đây thì ánh mắt của Nguyễn Đức Hải cùng Nguyễn Lâm đều lộ ra vẻ rừng rực, sự khát vọng lộ rõ trên khuôn mặt. Mà Trần Phong thì gãi gãi đầu, giơ một tay lên:

"Thưa Tông Chủ, đệ tử....không biết."

"Không biết?" Thanh Long Tông Chủ liếc nhìn hắn, lại cảm thấy vết thương bên hông tái phát, lại nhớ đến cô con gái nhỏ của mình thì càng khó chịu, tuy nhiên ông ta vẫn nhịn xuống, chậm rãi nói:

"Phụ Linh Nguyên Hồn, tên như công năng, nó có thể phụ trợ cho Linh Hồn, để Linh Hồn các ngươi trong giai đoạn Linh Hồn thai vững mạnh hơn, đồng thời ở tương lai, sẽ giúp các ngươi luyện ra một Thuật pháp cường đại. Ngoài ra còn có một số công dụng khác, ngươi có thể tự tìm hiểu."

Ông ta búng ngón tay, lập tức Phụ Linh Thiên Hồn nhảy xuống, rơi vào mi tâm của bọn hắn. Tuy nhiên khi đụng phải Trần Phong thì lập tức bị bật ra.

"Chuyện gì xảy ra?"

Thanh Long Tông Chủ nhíu mày. Hắn vốn định cưỡng ép đưa Phụ Linh Nguyên Hồn cho mấy người bọn hắn, vậy mà gặp Trần Phong liền bị chặn lại.

"Đa tạ Tông Chủ." Trần Phong lập tức đem Phụ Linh Nguyên Hồn thu vào nhẫn không gian, lại nở nụ cười hề hề.

Hắn không thể cho Thanh Long Tông Chủ đưa Phụ Linh Nguyên Hồn vào Tinh Thần Hải, bởi vì nơi đây đang xảy ra một chút vấn đề. Nếu để ông ta phát hiện thì có lẽ sẽ không hay cho lắm.

"Được rồi." Ông ta thở dài, vốn đang định thăm dò Tinh Thần Hải của Trần Phong, nhưng xem ra phải dùng vũ lực rồi.

"Linh Nhãn, mở!" Hai mắt Thanh Long Tông chủ chậm rãi biến đổi, hóa thành Long nhãn, đang định nhìn xuyên qua Tinh Thần Hải của hắn thì không khỏi kêu lên một tiếng.

Hắn không ngờ lại không thể nhìn xuyên vào được!

"Này Trần Phong, tên kia vừa định nhìn vào Tinh Thần Hải của ngươi!" Khoai cau mày, truyền âm cho hắn.

"Chịu thôi, ông ta là Tôn Giả, nếu muốn thì ta cũng không làm gì được."

Một tia ý thức của Trần Phong tiến vào bên trong Tinh thần hải, không khỏi thở dài.

Giờ đây Tinh Thần hải hắn bị chia ra hai phần, nửa trên vẫn như cũ, còn nửa dưới lại là một tòa Ma Ngục, bên trong từng đầu ma quái đang chẫm rãi du đãng, ánh mắt hướng lên nửa thế giới trên mà lộ ra vẻ thèm khát. Trần Phong gọi hai phần này là Nhân Gian cùng Ma Ngục. Mỗi khi Trần Phong sản sinh ra những ý nghĩ xấu, hóa thành tâm ma thì chúng lập tức sẽ rơi vào trong Ma Ngục, sau đó bị trấn áp mãi mãi.

Ma Ngục Cấm Điển của tên điên kia cực kì quảng đại, trong đó có đầy đủ từ việc tu luyện Linh Lực, cách vận chuyển trong Khí mạch, rèn luyện thân thể, rèn luyện Tinh Thần hải,...cho đến cả phương pháp tu hành đạo tâm tâm tính.

Lúc Trần Phong tu thành Ma Ngục Cấm Điển thì hắn cũng nhận ra đầu óc bản thân sáng sủa rất nhiều, những ý niệm dơ bẩn đều được thu vào Ma Ngục, sau đó sẽ tiếp nhận lấy Linh Hỏa, Linh Thủy gột rửa, cuối cùng hóa thành năng lượng tinh thuần nhất trả lại cho hắn.

Giờ đây ba cái Linh Hồn thai đã định hình, và nhờ tu luyện Ma Ngục Cấm Điển nên thêm phần khác biệt. Chúng càng trong suốt như mỹ ngọc, ba cái Linh Hồn bên trong cũng hiện rõ hình dạng, chuẩn bị có thể phá trứng mà ra. Lúc đó Trần Phong sẽ chính thức có Linh hồn, trở thành Linh Giả, mà Tinh Thần Hải cũng hóa thành Linh Hải, Linh lực tăng vọt, lúc đó chiến lực của hắn chỉ sợ khó người có thể sánh được

"Đến đi."

Ý thức của hắn vận dụng Tinh Thần lực, theo đó Phụ Linh Nguyên Hồn bay vào một cái Linh Hồn thai. Cái Linh Hồn thai này lập tức sáng lên, theo đó ảo ảnh một con rồng chín đầu hiện ra, hấp thu lấy Phụ Linh Nguyên Hồn. Sau đó thì một cái đầu chậm rãi biến đổi, hóa thành màu xanh lục, tựa như một đầu Thanh Long vậy.

"Cửu Long Đế Vương Công, chắc chắn không phải là Linh công công pháp của Việt Vương! Tên này không biết chôm chỉa nó từ nơi nào, nhưng thật sự đáng nể đấy."

Khoai ngồi lên viên Linh Hồn thai này, gõ gõ mấy cái lên vỏ trứng. Lập tức chín tiếng rồng ngâm truyền đến, âm thanh cao thấp trầm bổng lan khắp không gian này.

"Ngày sau ngươi có thể lĩnh ngộ chín loại Long Linh, lúc đó thì Linh Hồn thai này sẽ đại thành. Hắc hắc, chiến lực chỉ sợ so với mấy tên Long tộc của Đế tộc Đông Hải còn muốn mạnh hơn!"

Trần Phong cũng không đáp, nhưng trong lòng cực kì chờ mong điều này. Hắn vốn tu thành Chuyển Linh Thất chuyển, đã không đủ điều kiện hấp thu Phụ Linh Nguyên Hồn. Thứ vật chất này chỉ có thể hấp thụ khi là Chuyển Linh Ngũ Chuyển, bởi lúc này Linh Hồn thai chưa hoàn toàn thành hình, còn như hắn thì Linh Hồn thai đã gần như cô đọng ra hình thái của Linh Hồn. Tuy nhiên, hắn lại có công pháp nghịch thiên khiến cho bản thân có thể chia làm ba cái chủ thể, bởi vậy lại có thể hấp thụ được nó.

Lúc này, ba người bọn hắn đã được đưa đến sâu bên trong tòa Tế Linh điện này. Nơi đây tản ra từng trận khí tức kì ảo, Linh khí hóa thành sương mù che kín lối đi. Chỉ cần hít một hơi thôi cũng cảm giác được Linh Hồn tràn đầy lực lượng, tựa như muốn phá xác mà ra.

Càng đi vào sâu thì Linh khí càng dày đặc, kèm theo đó những tia năng lượng kì lạ xuất hiện, dung nhập vào cơ thể bọn hắn.

"Đây là Linh Khí thật sự, bên trong ẩn chứa Linh, có thể hỗ trợ chúng ta tu thành Linh Hồn. Không phải là loại Linh Khí bán thành phẩm mà ta thường hấp thụ kia."

Trần Phong há miệng hút mạnh, lập tức Linh khí hóa thành năng lượng Tinh thuần nhất dung nhập vào cơ thể, vào Linh Hồn thai, đồng thời vô số cảm ngộ hiện lên, để cho Linh Hồn hắn càng thêm cô đọng, càng thêm thật hơn.

Thanh Long Tông chủ nhìn bọn hắn một lượt rồi mới nói:

"Nhớ cách đây mấy năm ta dẫn một người vào đây, nghĩ có lẽ phải vài ba chục năm nữa mới có thể có một người nữa, ai ngờ chỉ mấy năm liền có ba người. Thật sự khiến người ta ngạc nhiên."

"Các ngươi cứ ở lại đây tu luyện, năm ngày sau ta sẽ trở lại đón các ngươi. Mong lúc đó tất cả đều đột phá."

Ba người bọn hắn cúi đầu đồng ý, mà vị Tông Chủ này cũng chậm rãi biến mất, rời khỏi đây.

Hết chương 294
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 10 /10 từ 2 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status