Ngạo thế cửu trọng thiên

Chương 1639: Tinh Linh chi thành (3)

Sinh Mệnh chi tuyền từ dưới mặt đất không ngừng phun ra, Sở Dương từ chối thì bất kính, cũng không trút ra tuyền thủy nữa, ngược lại còn thu lấy toàn bộ tuyền thủy từ dưới lòng đất phun lên.

Nhưng lúc đầu hắn còn đang kỳ quái: Sinh Mệnh chi tuyền này là thứ tốt không phải giả, nhưng ta cũng có mà. hơn nữa còn là Sinh Mệnh chi tuyền vĩnh viễn không bao giờ cạn kiệt. Vì sao Sinh Mệnh chi tuyền lại muốn đền đáp ta? Có ý nghĩa sao?

Nhưng khi Sinh Mệnh chi tuyền trả ơn tiến vào Cửu Kiếp không gian, Sở Dương lập tức cảm nhận được bất đồng.

Một cỗ cảm kích chi ý nồng đậm từ trong tuyền thủy tràn ra, tiến thẳng vào trong kinh mạch toàn thân Sở Dương, còn có vô số ý niệm cảm tạ tinh thuần tràn vào não hải Sở Dương.

Tiến vào đan điền của hắn, tràn vào thức hải của hắn, tràn ngập thần hồn lực của hắn.

Ý niệm chi lực!

Hơn nữa còn là lực lượng cảm tạ của cả một tộc đàn. Một cỗ khí vận khổng lồ tới cực điểm!

Nói về khí vận, tuy chỉ là một thứ hư vô mờ mịt, nhưng lại tồn tại thật sự, vĩnh viễn không suy giảm.

Tuy tinh linh tộc chỉ còn lại một người, nhưng vẫn là một tộc đàn. Huống chi, Tinh Linh chi thành ở dưới lòng đất mười vạn năm, có biết bao nhiêu đại năng Tinh Linh tộc trước khi chết vẫn hi vọng Tinh Linh chi thành có thể lại thấy ánh mặt trời.

Chỉ cần có thể cứu vớt tinh linh nhất tộc ta, có thể khiến Tinh Linh chi tuyền lại một lần phun trào, có thể khiến Sinh Mệnh thụ lại một lần khôi phục sinh cơ, có thể khiến thiên tinh nguyệt hoa lại chiếu rọi....

Vậy đó chính là đại ân vĩnh viễn của tinh linh nhất tộc ta!

Ân này, cao hơn trời, sâu hơn đất!

Tất cả cường giả một tộc đàn mười vạn năm cùng cảm tạ, một phần niệm lực, một phần nguyện lực, một phần khí vận... chỉ như vậy thôi, cũng đủ khiến Sở Dương từ giờ trở đi, ngự trị cổ kim, khinh thường thiên hạ rồi!

Thậm chí, cho dù là ở Cửu Trọng Thiên Khuyết, có thể so sánh khí vận chi lực với Sở Dương, cũng ít ỏi không có mấy.

Theo Sinh Mệnh chi tuyền không ngừng rót vào, ý niệm cảm tạ cũng càng lúc càng nhiều. Cũng không biết bao lâu trôi qua, trên trán Sở Dương lại dần dần hiện ra một ấn ký, chớp động quang mang.

Nó có hình dạng trăng tròn, tỏa ra quang mang tứ phía.

Úy công tử nhìn chằm chằm ấn ký trên trán Sở Dương, cuối cùng trợn mắt líu lưỡi, vẻ mặt chấn kinh vô hạn, cuối cùng thất thanh kêu lên sợ hãi: "Thật là Tinh Linh hoàng ấn!"

Thanh âm đó, giống như đột nhiên nhìn thấy quỷ thần hiện lên giữa ban ngày, thậm chí còn có phần kinh ngạc hơn.

"Hả? Tinh Linh hoàng ấn? Tinh Linh hoàng ấn là cái gì?" Sở Dương ngạc nhiên hỏi.

Úy công tử khoát khoát tay: "Chờ ngươi tiếp nhận xong rồi nói. Còn rất nhiều thời gian."

Trong thanh âm, lại lộ ra cảm khái nồng đậm.

Lại qua một hồi lâu, Sinh Mệnh chi tuyền của Tinh linh tộc rốt cuộc không phun trào nữa. Ấn ký trên trán Sở Dương cũng hoàn toàn thành hình, chớp động quang mang thánh khiết trên trán Sở Dương một cái rồi lập tức biến mất.

Trán Sở Dương đã khôi phục lại vẻ trơn bóng bình thường, không nhìn thấy gì bất thường, tựa như cái 'Tinh Linh hoàng ấn ' kia chưa từng xuất hiện.

"Tinh Linh hoàng ấn chính là tượng trưng cho địa vị trong tinh linh nhất tộc. Mỗi một đời Tinh linh tộc, tối đa cũng chỉ có thể xuất hiện hai Tinh Linh hoàng ấn mà thôi." Úy công tử hâm mộ nói: "Một cái trong đó, chính là hoàng giả tinh linh tộc đương đại. mà cái còn lại, là để tặng cho đại ân nhân có đại ân thiên cao địa hậu với tinh linh tộc. Có Tinh Linh hoàng ấn trên người, ngươi có thể hiệu triệu bất cứ một vị cao thủ nào có huyết thống tinh linh trong thiên hạ! Hơn nữa, tinh linh tuyệt đối không thể vi phạm yêu cầu của ngươi, vô luận là yêu cầu gì."

"Tinh Linh hoàng ấn hiện, lệnh xuất nhược pháp tùy. (Lệnh ra là lập tức thực hiện). Phiên thiên phúc địa cũng không hối hận." Úy công tử hít một hơi lạnh: "Nói cách khác, chỉ cần ngươi lộ ra Tinh Linh hoàng ấn trong thời khác thích hợp, cho dù vì giúp ngươi là toàn bộ Tinh Linh tộc vạn kiếp bất phục, Tinh Linh tộc cũng muôn chết không từ, không bao giờ hối hận!"

"Thì ra là thế." Sở Dương suy nghĩ một chút, nói: "Bất quá, trong thiên hạ cũng chỉ có mình ngươi là tinh linh... cái này cũng không có nhiều ý nghĩa."

Úy công tử trợn trắng mắt, nói: "Nếu chỉ luận tinh linh hoàng tộc huyết mạch tinh thuần, quả thật chỉ có một mình ta mà thôi. về phần Cửu Trọng Thiên Khuyết có hay không thì ta không biết. Bất quá, cho dù không có, cao thủ có được huyết thống tinh linh tuyệt đối không chỉ có mình ta đâu. Cửu Trọng Thiên có lẽ khó gặp, nhưng Cửu Trọng Thiên Khuyết thì có nhiều vô cùng.... Chỉ cần ngươi lộ ra Tinh Linh hoàng ấn, cho dù những người đó vốn là địch là thù với ngươi, nhưng Tinh Linh hoàng ấn vừa hiện, lực lượng huyết mạch trời sinh sẽ khiến bọn họ phải nghe theo lệnh ngươi! Đây mới chỗ đáng sợ chân chính của Tinh Linh hoàng ấn, nó chính là lĩnh vực cưỡng ép cường đại nhất!"

Sở Dương lập tức lắp bắp kinh hãi, tiếp đó vui vẻ: "Nói như vậy, vẫn là thứ khó lường rồi?"

"Đương nhiên là khó lường rồi!" Úy công tử trợn trắng mắt: "Ta thật sự rất ghen tỵ, hâm mộ ngươi. Còn có chút hận ngươi..."

"Ách...." Sở Dương đảo tròng mắt, nói như vậy, thứ này có vẻ còn có không ít tác dụng, hơn nữa còn rất bá đạo... Cũng đúng, ai biết trên Cửu Trọng Thiên Khuyết sẽ có bao nhiêu cao thủ tuyệt đỉnh sở hữu huyết mạch tinh linh chứ? Thậm chí là cao thủ tuyệt đỉnh mang huyết mạch tinh linh thuần khiết?

Nếu như vậy... sau này lên đó.... chẳng phải là có thể....

Nghĩ đi nghĩ lại, Sở kiếm chủ lại gãi gãi cằm, nở một nụ cười thập phần dâm tiện: "Hắc hắc hắc... Úy huynh, ta nghe nói Tinh linh nhất tộc các ngươi đều phi thường thuần khiết, làm sao lại có huyết thống tinh linh xuất hiện trên người nhân loại chứ? À à, liệu có phải là cái đó ko? Chắc là đúng rồi? Hắc hắc hắc..."

Úy công tử giận tím mặt: "Nín! Đừng có nhả rắm thối ủ kỹ mười tám năm của ngươi ra! Ngươi là đồ lưu manh vô sỉ hạ lưu tư tưởng thối tha! Tinh linh tộc chúng ta là chủng tộc thuần khiết nhất thế gian, làm sao lại có loại tà môn ma đạo kia chứ? Ngươi nghĩ ta là chủng tộc hoang dâm vô sỉ như tên Ngạo Tà Vân kia sao? Phang đâu phập đấy, già trẻ không tha, hạ lưu bỉ ổi?"

Sở Dương cười đến nội thương.

May mà hắn không nói mấy câu này ngay trước mặt Ngạo Tà Vân, nếu như hắn ở đâu, chỉ sợ lúc này đã đánh nhau to rồi. Đây chính là bôi nhọ trắng trợn, cho dù là sự thật thì cũng không thể ăn ngay nói thật như vậy chứ...

"Nếu không phải, nếu là chủng tộc thuần khiết nhất, vậy vì sao lại có... hắc hắc hắc...." Nụ cười của Sở Dương lại càng thêm quái dị, dâm tiện. Nhìn điệu cười của hắn, thật chỉ muốn táng thẳng vào mồm hắn. Ít nhất, Úy công tử hiên giờ cũng rất muốn tống một quyền vào mặt hắn!

"Ngươi thì biết cái gì, rất lâu trước kia, Tinh linh nhất tộc từng có một thời gian ngắn không hạn chế thông hôn dị tộc. Nhưng phàm là tinh linh thông hôn dị tộc, từ đó về sau phải rời xa Tinh Linh chi thành, hơn nữa còn không cho phép ở cùng với tinh linh thuần chủng nữa. Khoảng thời gian đó, có vô số tinh linh vì cái gọi là tình yêu mà rời khỏi tộc đàn. Về sau, Tinh Linh vương phát hiện dân cư tộc đàn bỏ đi thật sự quá nhiều, lúc này mới hạ mệnh lệnh cấm thông hôn với dị tộc. Nhưng cho dù là như thế, cũng đã có rất nhiều tộc nhân lưu lạc bên ngoài rồi."

"Hậu đại những người này, trong cơ thể đương nhiên sẽ dung hợp thiên phú siêu cường của tinh linh và nhân tộc. Rất nhiều người còn trở thành cường giả trong cường giả, tốc độ tu luyện cực nhanh! Cho nên.. Có rất nhiều người phá toái hư không mà đi, rời khỏi thế giới này..."

Úy công tử nói: "Đương nhiên, tình huống này chỉ diễn ra ở Cửu Trọng Thiên đại lục chúng ta. Về phần các đại lục khác, nhất là trên Cửu Trọng Thiên Khuyết, có hay không... thì ta cũng không biết."

Sở Dương cười hì hì, nói: "Không sao cả. Quản gì nó có tác dụng hay không. Dù sao nói cho cùng thứ này cũng không có hại gì, ta đành phải cố gắng tiếp nhận vậy. Dù sao không chủ động bức ra, ngoại nhân cũng không biết được, không có ảnh hưởng gì. ha ha, không có ảnh hưởng gì."

Úy công tử hoàn toàn chán nản, trừng mắt, có cảm giác muốn hộc máu, nói: "Ngươi có thể đê tiện hơn nữa sao?"

Sở Dương nghiêm trang nói: "Nam nhân làm sao có thể nói mình không thể. Đương nhiên có thể. Thế nào, ngươi muốn xem à? Ta có thể thành toàn tâm nguyện của ngươi. Thật sự muốn xem không?"

Úy công tử bại lui, giơ hai tay đầu hàng: "Phục rồi! Ngươi đúng đê tiện vô địch thiên hạ. Hôm nay ta xem như được lĩnh giáo!"

Sở Dương cười ha ha, nói: "Phục là được rồi. Đúng rồi, bây giờ cần bao nhiêu thời gian nữa mới xuống được Tinh Linh chi thành? Đây là chính sự nha!"

Úy công tử nhìn tuyền nhãn lớn bằng chén trà nhỏ, trầm tư nói: "Sinh Mệnh chi tuyền hiện giờ đã hình thành. Hiện tại đã bắt đầu ôn dưỡng Sinh Mệnh cổ thụ bên cạnh Sinh Mệnh chi tuyền. Ước chừng khoảng ba ngày thời gian là có thể hoàn thành rồi. Ừm, tầm tầm đó..."

Nói ba ngày, kỳ thật Úy công tử cũng không nắm chắc quá lớn. Hắn đưa ra kết luận này, kỳ thật cũng chỉ là căn cứ vào ký ức truyền thừa mà nói thôi. Dù sao còn chưa tận mắt nhìn thấy bao giờ. Nói xong ít nhiều cũng có chút lưỡng lự, nói: "Đợi đến khi Sinh Mệnh cổ thụ khôi phục sinh cơ, là có thể cùng Sinh Mệnh chi tuyền hợp lực dẫn động thiên tinh nguyệt hoa chiếu rọi, hình thành một vòng tuần hoàn. Cứ như vậy, là có thể sinh sôi không ngừng..."

"Chỉ cần tới lúc đó, chúng ta nhất định có thể đi xuống."

Sở Dương nhíu mày: "Đến lúc đó, phỏng chừng mất bao nhiêu thời gian?"

Úy công tử nhíu mày suy nghĩ, không dám xác định nói: "Cái này ta cũng không rõ lắm. Bất quá, muộn nhất là nửa tháng thời gian. Dù sao Sinh Mệnh chi tuyền chính là khâu quan trọng nhất, chỉ cần Sinh Mệnh chi tuyền hình thành, chẳng gì đã có căn cơ vững vàng nhất. Cho nên cũng không mất bao nhiêu thời gian, tin tưởng mười lăm ngày là cực hạn rồi."

Sở Dương thở phào nhẹ nhõm một hơi, nói: "Vậy thì tốt rồi. Mười lăm ngày cũng không phải quá dài. Nếu ngươi há miệng ra nói mười lăm năm gì gì đó, ta lập tức thắt cổ luôn cho rồi. Quá chà đạp người đi...."

Úy công tử thở dốc một hơi, trợn trắng mắt, thật sự không biết nên nói con hàng này thế nào nữa, đành phải ngậm miệng không nói.

Nếu tiếp tục nói chuyện với hắn, thật sợ rằng, nguyện vọng Tinh Linh chi thành còn chưa kịp hoàn thành, đã bị hắn chọc cho tức chết rồi...

Hiện tại đã rảnh rỗi không có việc gì, đương nhiên phải báo cho các huynh đệ.

Nhất là Mạc Khinh Vũ, nha đầu kia hiện giờ quá quan tâm tới mình, chớ có gấp tới khóc nha....

Thừa dịp rảnh tay, Sở Dương truyền âm ra ngoài, nói cho đám người Mạc Thiên Cơ tình huống bên trong: "Ta ở bên trong, hết thảy đều bình thường. Muốn khôi phục Tinh Linh chi thành, đại khái cần mười hai ngày thời gian nữa. Các ngươi kiên nhẫn chờ ở bên ngoài, Có việc gì thì cứ tự quyết định là được."

Sau đó lại bồi thêm một cau: "Mấy đại nam nhân các ngươi đương nhiên không sợ đói. Bất quá chớ để Khinh Vũ đói bụng đấy. Nếu để nha đầu kia gầy đi một chút thôi, sau khi ta ra ngoài, nhất định sẽ khiến các ngươi béo thêm vài vòng..."
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.6 /10 từ 22 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status