Ngạo thế cửu trọng thiên

Chương 2387: Quý Hồi Thiên Bên hông

Nơi đó là nơi người bình thường hay giắt vỏ kiếm.

Mặc dù tất cả mọi người đều nhìn không thấy bởi vì kiếm của Cửu Kiếp Kiếm Chủ cho tới bây giờ không cần đeo ở trên người, nhưng ánh mắt của bọn họ như cũ vẫn nhìn vào vị trí kia thật lâu.

Muốn thấy cái gì. Hy vọng thấy cái gì.

Người đầu lĩnh hít một hơi thật sâu, ngẩng đầu nhìn Sở Dương, trầm giọng nói: "Ta là Quân Vị Lăng!"

Sở Dương chợt nói: "Ngưỡng mộ đã lâu, nói vậy... Vũ Tuyệt Thành tiền bối, đã thấy các ngươi?"

Quân Vị Lăng thần sắc có khó có thể che dấu được sự kích động còn có một phân nóng bỏng, nhẹ nhàng gật đầu thấp giọng hỏi nói: "một đám huynh đệ của ngươi đâu?"

Sở Dương vẻ mặt - nghiêm túc, trịnh trọng nói: "Bọn họ hiện tại cũng ở Cửu Trọng Thiên Khuyết! Mặc dù bọn họ không có bất diệt kim thân như chư vị tiền bối nhưng ngày đó cũng cùng chúng ta tiến lên đây!"

Nhìn ra được, Quân Vị Lăng ở cố gắng đè nén sầu não trong lòng, ánh mắt nhìn Sở Dương có chút hâm mộ; tựa hồ muốn nói điều gì nhưng thủy chung không nói ra được, cuối cùng chẳng qua là đôi môi mấp máy khô khốc nói: "Đa tạ!"

Sở Dương thận trọng nghe hai chữ này, tựa hồ cảm giác được tim của mình như giật nhói lên.

Cám ơn cái gì?

về chuyện Vũ Tuyệt Thành mà nói cám ơn ta? Hay là... về chân tướng năm đó mà nói cám ơn ta?

Sở Dương thận trọng nghe xong nói: "Không cần tạ ơn."

Quân Vị Lăng nuốt nước miếng một cái, trên mặt lộ ra thần sắc cơ hồ muốn khóc, nhưng ngay sau đó hít một hơi thật sâu, nói: "Có thể hay không..."

Huynh đệ tám người trong mắt đồng thời lộ ra thần sắc khát vọng mãnh liệt tới cực điểm, có ít người trong mắt trong nháy mắt đầy ngấn lệ chớp động.

Sở Dương trong nháy mắt hiểu rõ.

Bọn họ muốn tham bái Cửu Kiếp Kiếm!

Đó là thanh kiếm năm đó lão đại của bọn họ đã từng sử dụng qua.

Sở Dương đang muốn mở miệng nói chuyện thì lại đột nhiên thấy bên kia hơn năm mươi người đồng thời xoay người nhìn về phía bên mình, có một người lớn tiếng hỏi nói: "Ai là muội muội của đương đại Cửu Kiếp trí nang?"

Mạc Khinh Vũ vẻ mặt chấn động, chậm rãi đi ra nói: "Ta là người đó."

Người nọ ánh mắt lợi hại trong nháy mắt khóa chặt Mạc Khinh Vũ, nói: "Cửu Kiếp thứ năm?"

Mạc Khinh Vũ lắc đầu cung thanh nói: "Cũng không phải, Cửu Kiếp thứ hai, huynh đệ thứ ba!"

Người kia thân thể không khỏi chấn động, nói: "Cửu Kiếp thứ hai? Huynh đệ thứ ba?"

Mạc Khinh Vũ khẳng định gật đầu.

Mạc Khinh Vũ đưa ra đáp án này cơ hồ làm cho mọi người rung động.,

Từ trước Cửu Kiếp trí nang chính là xếp hạng thứ năm.

Vị trí thứ năm nhìn như không gần phía trước, nhưng trong Cửu Kiếp huynh đệ là vị trí trọng yếu nhất.

Nhưng Mạc Khinh Vũ lại nói, thế hệ Cửu Kiếp trí nang này lại xếp hạng thứ hai? Cửu Kiếp thứ hai?

Dĩ nhiên lại làm cho người ta rung động chính là câu tiếp theo: Huynh đệ thứ ba!

Người kia thân thể quơ quơ, nói: "Huynh đệ thứ ba? Người nào cầm đầu? Cửu Kiếp Kiếm Chủ là lão đại?"

Mạc Khinh Vũ tiếp tục gật đầu.

Sáu mươi ánh mắt đồng thời tập trung lên trên người Mạc Khinh Vũ.

Đương đại Cửu Kiếp trí nang muội muội.

Cửu Kiếp.

Cửu Kiếp Kiếm Chủ!

Những từ ngữ này đã quá lâu rồi bản thân cũng không nói qua, có lẽ là một vạn năm, có lẽ có hai vạn năm, có lẽ là lâu hơn. Không phải là không muốn mà là không dám. Không dám nói... Vừa nói, sẽ nhớ tới cuộc sống phóng ngựa giang hồ khoái ý kia...

Sở Dương trong lòng hơi chút yên tâm.

Chẳng qua là từ một vòng đơn giản nói chuyện với nhau này có thể nghe được ra, trong những người này vẫn có rất nhiều người không rõ chân tướng.

Đám người Quân Vị Lăng hẳn là đã từ trong miệng Vũ Tuyệt Thành biết được thân phận chân thật của mình và số mệnh của Cửu Kiếp Kiếm Chủ; những người khác thì còn chưa biết. Mà chuyện bi kịch xưa của lịch đại Cửu Kiếp Kiếm Chủ, bọn Quân Vị Lăng cũng còn chưa có công bố ra, đám người Hiên Viên Trường Không mới vừa biết đến hiện tại cũng chưa kịp nói ra.

Sở Dương đối với cái tình huống này có chút không giải thích được, đám người Quân Vị Lăng nếu đã biết được chân tướng rồi, sao không trả cho lão đại của mình một cái công đạo, đem chân tướng nói toạc ra. Nhưng tâm tư bậeh chuyển một chút thì cũng đã đem hết thảy tương thông, đám người Quân Vị Lăng không nói toạc ra chân tướng mới là hợp tình hợp lý.

Chuyện như vậy, bất kể đối với ai mà nói cũng là một chuyện cực kỳ nghiêm trọng.

Làm sao có thể tùy tiện nói ra?

Tổng yếu là phải chọn một thời cơ thích hợp.

Hiển nhiên, bọn họ thủy chung chưa có được cơ hội như vậy, cho đến khi đám người Sở Dương đi tới!

Sở Dương trong lòng không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Cái loại tràng diện này may là chưa có xuất hiện, nếu không, đồng thời đối mặt với năm sáu chục đại nam nhân gào khóc, loại tư vị này thật không dễ chịu.

Đám huynh đệ của Hiên Viên Trường Không cũng ân cần xúm lại ở bên cạnh ba người, cả đám đều đầy cõi lòng kinh ngạc, tại sao ba huynh đệ này hôm nay hình như là đã hung hăng khóc một trận vậy?

Hết thảy là có cái gì không đúng vậy?

Chẳng lẽ là có chuyện gì xảy ra sao?

Đang lúc này, đã nghe có người hỏi nói: "Ngươi là này em gái Cửu Kiếp trí nang hiện nay, như vậy, ca ca ngươi hiện tại ở nơi đâu?"

Những người chưa rõ chân tướng nghe được cái vấn đề này, mọi người hô hấp cũng là hơi chút gấp gáp lên.

Mạc Khinh Vũ mỉm cười nói: "Ca ca của ta, hiện tại đương nhiên là ở Cửu Trọng Thiên Khuyết rồi, mới vừa rồi Sở Dương không phải là đã có nói sao, chúng ta là cùng phi thăng đi lên."

Người kia hỏi nói: "Vì sao không có tới đây?"

Những lời này rất đáng giá nghiên cứu.

Số mệnh của lịch đại Cửu Kiếp hay hoặc là nói là quy túc, cũng là đến Tử Tiêu Thiên quyết chiến Thiên Ma, nhưng Cửu Kiếp thế hệ này lại phá vỡ lệ cũ, không có tới chỗ nầy, rốt cuộc là có đặc thù tình huống hay là nói trước mắt hết thảy cũng chỉ là một âm mưu?!

Mạc Khinh Vũ ra vẻ không biết, bình tĩnh đáp lại nói: "Thật ra thì khi chúng ta mới vừa vặn phi thăng lên không bao lâu, ca ca của ta trước mắt còn đang ở thiên địa khác xây dựng thế lực của chính mình, vì ngày sau diệt sạch Ma hoạn mà chuẩn bị!"

Không ít người trong mắt có suy nghĩ sâu xa, người nọ lại hỏi nói: "Trừ đại ca ngươi ra thì những người khác đâu? Cửu Kiếp huynh đệ, tất cả mọi người đều theo cách phi thăng bình thường lên ư?"

Mạc Khinh Vũ khẳng định gật đầu.

"... Cửu Kiếp Kiếm Chủ cũng ở trên này sao?" Người nọ theo sát không nghỉ nói.

"Dĩ nhiên! Ta mới vừa rồi không phải đã nói tất cả sao, mọi người hết thảy đều phi thăng đi tới Cửu Trọng Thiên Khuyết!" Mạc Khinh Vũ gật đầu nói nhưng cau mày lại, cố ý lộ ra một tia không kiên nhẫn.

Nhưng thông minh cũng đều nhìn thấy điều này.

Bốn năm mươi người trên mặt đồng thời lộ ra vẻ mê võng và hâm mộ

Thì ra thế hệ này... Tất cả mọi người không có tách ra... Cùng nhau lên, hoàn hoàn chỉnh chỉnh đi lên... Đây là chuyện làm cho người ta hâm mộ như thế nào! Nhưng, bọn họ tại sao có thể cùng tiến lên đây?

Tại sao Cửu Kiếp Kiếm Chủ không có sử dụng bọn họ đi Bổ Thiên?

Đây không thể nghi ngờ là một cái cự đại bí ẩn.

Hay hoặc là hết thảy trước mắt cũng là âm mưu của hữu tâm nhân.

"Ngươi nói là Cửu Kiếp Kiếm Chủ hiện nay cũng đã đi tới Cửu Trọng Thiên Khuyết rồi?" Người nọ hầu kết trên dưới bỗng nhúc nhích một cái. Cho đến thời điểm nói đến 4 chữ 'Cửu Kiếp Kiếm Chủ', thanh âm khô khốc dị thường.

" Đúng a.

Mạc Khinh Vũ như cũ gật đầu nói.

"Xin hỏi Cửu Kiếp Kiếm Chủ thế hệ này tên gọi là gì?" Người nọ trầm trọng hỏi.

Mạc Khinh Vũ thật nhanh nói: "điểm này thì ta tạm thời không có tiện nói cho ngươi biết."

Người nọ nghe vậy thì sửng sốt, nhưng ngay sau đó hiểu rõ gật đầu nói: "Nếu không có tiện, vậy coi như xong, chúng ta sẽ không ép ngươi."

Cửu Kiếp Kiếm Chủ, mấy chữ này hoặc là nói mấy người này từ trước đến giờ cũng là cấm kỵ tồn tại.

Thậm chí khi Mạc Khinh Vũ nói ra 'Không thể nói cho ngươi biết', trong đó có không ít người không rõ chân tướng trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm.

Nếu Mạc Khinh Vũ không chịu nói thực, dù khả năng có âm mưu là lớn nhưng mọi người ngược lại không có quá để ý.

Mọi người sợ nhất chính là phải trực diện đối mặt với quá khứ năm đó!

Hôm nay, tiểu nha đầu này không nói cũng không sao, trì hoãn một thời gian ngắn cũng được!

"Các ngươi muốn đi lạy tế Tử Tiêu Thiên Đế?" Người nọ đổi chuyển đổi một cái đề tài khác nói.

" Đúng a." Mạc Khinh Vũ nhìn hắn, nói: "Xin hỏi tiền bối là ai?"

Đây là lần đầu tiên Mạc Khinh Vũ sau khi bị động trả lời rất nhiều cái vấn đề, nay hỏi ngược lại 1 câu.

Nhưng cái vấn đề này lại làm cho kim y Đại Hán trước mặt trên mặt hiện ra một tia thống khổ.

Nhất là... Tại trước mặt nhiều người có thân phận giống nhau như vậy, tao ngộ giống nhau như vậy nói ra càng làm cho người ta khó chịu!

Ta là ai?

Kim y Đại Hán lộ vẻ sầu thảm cười một tiếng nói: "Ta tên là Quý Hồi Thiên, chính là... Chính là... Chính là người phụ trách nơi đây..."

Một câu nói xong, Quý Hồi Thiên lại cúi đầu.

Những lời này nói ra vô cùng không nắm chắc, so với vẻ hùng hổ dọa người vừa rồi khác biệt 1 trời 1 vực.

Hắn thiếu chút nữa nói ra khỏi miệng câu "một trong Cửu Kiếp huynh đệ năm đó" nhưng lại sinh sôi nuốt trở vào.

Ở bên cạnh hắn, người người cũng vẻ mặt ảm nhiên.

Tại trước mặt vị 'Cửu Kiếp trí nang muội muội' ai cũng có cảm giác tự ti. Xem người ta một chút kia, Cửu Kiếp huynh đệ ngay cả gia thuộc của Kiếm Chủ cũng mang lên được, mà chúng ta đây?

Trong chuyện này chênh lệch... Cũng quá lớn.

Quý Hồi Thiên thở dài một tiếng, rồi lại ngẩng mặt nhìn trời, trầm mặc một hồi lâu mới mở miệng hỏi nói: "Ngươi là Cửu Kiếp huynh đệ muội muội. Mọi người không coi là người ngoài... Hai vị này là bằng hữu của ngươi hả? Các ngươi vì sao phải đi lạy tế Tử Tiêu Thiên Đế?"

Mạc Khinh Vũ trầm mặc hạ xuống, nói: "Ta cố nhiên cũng có ý đi lạy tế Tử Tiêu Đế Quân nhưng chuyện này ta không phải là mấu chốt, bên cạnh ta vị tỷ tỷ này chính là con gái Tử Tiêu Thiên Đế!"

Mọi người nghe vậy cũng chỉnh tề chấn động!

Ngay cả ba huynh đệ Thành Bại Phi, Giang Thượng Hàn, tất cả đều là thân thể chấn động giương mắt nhìn ra!

Tử Tiêu Thiên Đế nữ nhi!

Đây là thân phận cao quý vĩ đại như thế nào!

Ở... tại Tử Tiêu Thiên này chiến đấu vài ngàn năm, trong mắt các thiết huyết các hán tử này, Tử Tiêu Thiên Đế chính là một tấm bia to vĩnh viễn không thể xóa nhòa, là anh hùng vĩ đại nhất trong thiên địa!

Thậm chí ngay cả người được Cửu Trọng Thiên Khuyết công nhận là Thiên Khuyết đệ nhất nhân Thánh Quân so ra cũng không bằng Tử Tiêu Thiên Đế ở trong lòng bọn họ.

Tử Tiêu Thiên Đế nữ nhi tự nhiên so sánh với huyết mạch của Thánh Quân cao quý hơn một ngàn lần! Gấp một vạn lần!

"Không được!"

Quý Hồi Thiên phản ứng đầu tiên chính là cự tuyệt nói: "việc này quá nguy hiểm! Quyết định không được!"

Bên cạnh, có người nói: "Ta ngược lại cảm thấy chuyện này nhất định phải làm! Vì Cửu Kiếp huynh đệ muội muội, cũng vì Tử Tiêu huyết mạch!"

Quý Hồi Thiên trợn mắt há hốc mồm quay đầu, không thể tin được nhìn người nói chuyện. Người này chính là Quân Vị Lăng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 7.6 /10 từ 22 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status