Nghe nói tôi rất nghèo

Chương 37: “Chậc chậc chậc, chị hiểu rồi, em đây là Vừa thèm nhỏ dãi nhan sắc đối phương, lại vừa thích nhân ca�


Đến buổi trưa, đề tài #Úc_Thanh_Dư_Niên_nửa_đêm_ra_ngoài đã leo lên top 5 bảng hot search, chiều gió phía dưới đề tài gần như ngả về một bên, ồn ào kêu gào bất bình cho Vưu Ưu, còn #Thương_Vưu_Ưu lại leo lên vị trí thứ mười.

Thi Nhu tức giận nói, “Fans Vưu Ưu rất ghê gớm, thuộc về loại fans trung thành chiến đấu, tôi nhớ lúc đầu năm có một nghệ sĩ nam đụng đồ với Vưu Ưu, cả hai đều mặc đồ kiểu mới của mùa xuân, căn bản cũng chẳng phải chuyện gì lớn, kết quả bị fans Vưu Ưu đánh hội đồng lâu dài, cuối cùng ép stylist của đối phương nói xin lỗi thì mới bỏ qua.”

Dư Niên đang suy nghĩ lời kịch bản phim, nghe Thi Nhu nói xong liền kinh ngạc, “Còn có chuyện đó nữa hả?”

“Đương nhiên là có! Hơn nữa bởi vì bọn họ đánh thắng, trải nghiệm cảm giác được người ta dập đầu nói xin lỗi quá sảng khoái nên về sau chẳng ngán bất cứ bố con thằng nào!” Thi Nhu liếc áo phông trắng Dư Niên đang mặc, cười nói, “Nhưng mà Niên Niên này, cho dù có mở rộng ra toàn bộ giới giải trí thì em cũng chẳng gặp phải tình huống bị đụng đồ đâu!”

Dư Niên kéo cổ áo, khen áo phông của mình, “Mặc thực sự rất thoải mái!”

Vẻ mặt Thi Nhu “ok, cậu đúng”, gật đầu, “Ok ok, em vui là được! Dù sao em mặc vào thì người khác cũng sẽ cảm thấy bộ này nếu không phải mười ngàn thì ít nhất cũng phải một ngàn.”

Cũng không lâu sau, Thi Nhu vẫn liên tục theo dõi tình huống mới nhất liền ngẩng đầu, trong giọng nói mang theo sự hưng phấn, “Niên Niên, xem này xem này!”

Dư Niên bỏ quyển kịch bản thường lật xem đến mức nhàu nhĩ xuống, nhìn sang, phát hiện là một bài do một đại V viết, tựa đề vô cùng thẳng thắn, viết là ” Góc phổ cập kiến thức: Top ba người đại diện kim bài trong nước”.

Sau khi đọc bài, Dư Niên bất ngờ thấy Mạnh Viễn cũng có tên trong đó, đứng hạng đầu với một người nữa tên là Phương Lệ.

Trong bài viết chi tiết những nghệ sĩ từ trước tới nay từng được Mạnh Viễn mang, mỗi một cái tên đều là người nổi tiếng. Cuối cùng chốt lại một câu, hiện tại Mạnh Viễn chỉ mang mỗi một nghệ sĩ, đó chính là Dư Niên.

“—— Trâu bò quá! Mạnh ca Lệ tỷ, không ngờ hai người bao gần nửa đại lão giới giải trí!”

“—— tài nguyên trong tay, nâng đỏ gà nhà. Nâng đỏ gà nhà, tài nguyên trong tay cũng nhiều hơn! Hiệu quả của người quản lý thật lớn! Hy vọng sau khi con trai tui kết thúc hợp đồng với Đông gia thì có thể tìm một người quản lý tốt!”

“—— bây giờ tui mới biết người quản lý của Dư Niên là Mạnh Viễn! Nếu như vậy thì loại show như “Thiên Lại”, nhất định Mạnh quản lý có thể dễ dàng nhét người vào đúng không?”

Thi Nhu vừa xem vừa cười không ngừng, chỉ bình luận, “Mạnh ca tìm những thủy quân này bình luận cũng quá gượng gạo đi? Đúng là thổi lúng túng thật, ha ha ha!” Cô lại lướt xuống một bình luận, “Tuy nhiên rất nhiều người cũng nói, có một người quản lý như Mạnh ca thì mắc gì em phải dựa vào Úc Thanh để đi lên.”

Dư Niên cũng bị mấy bình luận thổi lúng túng chọc cười, ” Ừ, thật ra thì mọi người đa số đều có phán đoán của bản thân, sẽ căn cứ vào tin tức có được và suy luận, quyết định mình nên tin vào cái gì. Còn căn cứ vào tin tức hiện tại mà bổ não ra rất nhiều thứ.”

Ngay sau đó, bài xếp hạng quản lý được các tài khoản doanh tiêu chuyển tiếp, thấy thời cơ đã tới, weibo cá nhân của Mạnh Viễn chuyển tiếp thẳng weibo của một đại V giễu cợt Dư Niên bán thân để đi lên, kèm theo dòng chữ, “Tôi cũng muốn có tên!!”

Cũng không lâu sau, dưới weibo toàn những tiếng ha ha ha.

“—— Bỗng dưng thương Mạnh ca quá, ha ha ha, được được được, bản tiên nữ đã nhớ tên anh! Đời này sẽ không quên.”

“—— Trong đầu Mạnh ca nghĩ rằng, vì sao nghệ sĩ mà lão tử khổ sở phọt cứt mới bưng đỏ được lại biến thành đi lên nhờ ôm đùi kim chủ rồi? Lão tử không phục! Lão tử cũng muốn có tên!”

“—— Bị sự cute này của Mạnh ca đánh bại rồi! Dốc toàn lực ủng hộ Mạnh ca ra mắt vị trí C!”

(C 位: là từ lóng trên mạng, bắt nguồn từ game Dota, mang trọng trách gánh team:v, biết sương sương vậy thui nha chứ mình hông chơi Dota)

“—— thương mấy người nghe gì tin đó quá, có được một người quản lý giỏi như vậy, chỉ cần Dư Niên không phải là loại người tâm địa bất minh thì 100% đánh đâu thắng đó, cực kỳ nổi tiếng. Còn cần phải xài quy tắc ngầm bán thân?”

Mạnh Viễn gửi vào trong group tạm thời một bức screenshot, cố ý khoanh đỏ cụm từ “vị trí C”, “Ha ha ha bắt đầu từ hôm nay, nhất định Phương Lệ sẽ hận tôi muốn chết, bây giờ tôi nổi tiếng hơn cô ấy rồi!”

Không quá hai giây sau, Úc Thanh gửi lại một biểu tình “trợn mắt”, mạnh mẽ áp chế sự khoe khoang của Mạnh Viễn.

Phong ba bão táp trên mạng không ảnh hưởng tới tiến trình của đoàn phim, lúc ăn trưa, Dư Niên cẩn thận nghe Từ Hướng Lan nói về cảnh tiếp theo.

“Cậu là quý công tử hầu môn áo gấm bát ngọc tới từ Đông đô, cho tới bây giờ đều là gối đầu bằng vàng nằm giường bằng ngọc, được vô số người vây quanh. Lần này cậu ngàn dặm xa xôi đi tới cửa ải biên cương, mục đích là báo tin cho nữ tướng quân, nói cho cô ấy biết rằng cô ấy không thể trở về Đông đô, trở về sẽ bị ban chết. Nhưng bởi vì gia tộc của cậu nên cô ấy không tin cậu.”

Dư Niên cầm quạt giấy, gõ vào lòng bàn tay của mình theo tiết tấu, “Tôi phải khiến cô ấy tin tôi, nếu không một chuyến tôi uống gió ăn cát chạy tới sẽ hoàn toàn uổng phí. Hơn nữa cô ấy thật sự muốn trở về Đông đô, nếu như cô ấy không về được thì lòng quân sẽ dao động, mà nếu như vậy thì đất nước sẽ lâm nguy.”

Thấy Dư Niên đã hơi nhập vai, Từ Hướng Lan cười ha hả vỗ vai cậu, “Lúc nữa cậu sẽ diễn được thôi, trạng thái hai ngày gần đây của cậu cũng rất tốt.” Ông lại hỏi, “Cậu thật sự không muốn đóng phim sao? Mặt cậu mà đi đóng phim truyền hình sẽ rất uổng phí, chẳng bằng đóng phim điện ảnh. Mặc dù cậu không xuất thân từ đào tạo chính quy nhưng cậu rất giỏi đấy, chỉ cần gọt giũa thêm hai năm, tất thành kim cương.”

Dư Niên thoát khỏi vai diễn, lắc đầu nói, “Cảm ơn Từ đạo, tuy nhiên so với diễn viên thì tôi càng thích làm ca sĩ hơn, sáng tác nhạc hay ca hát, đều là đam mê của tôi.”

Từ Hướng Lan cảm khái, “Ừ, cả đời này nếu có thể biến đam mê của mình thành công việc gắn bó trọn đời, toàn tâm toàn ý theo đuổi nó thì đó là chuyện tốt đẹp nhất.”

Ông lại vỗ vai Dư Niên, “Vậy thì cố gắng lên, chờ sau này có cơ hội rồi thì tôi sẽ tìm cậu hát ca khúc chủ đề phim điện ảnh của tôi!”

Ánh mắt Dư Niên ngập tràn ý cười, “Từ đạo này, ngài có thể nói lại những lời vừa nãy được không? Để tôi lấy điện thoại ra ghi âm lại!”

Từ Hướng Lan cười vang, nói “Cái cậu này!” nhưng cũng lấy ra một cây bút từ trong túi, cầm tờ giấy ghi lại đưa cho Dư Niên.

Dư Niên gấp tờ giấy chỉnh tề, bỏ vào trong túi, cười híp mắt, “Bây giờ tôi an tâm rồi!” Cậu cảm kích nói, “Cảm ơn Từ đạo đã sẵn lòng nói chuyện với tôi.”

Từ Hướng Lan khoát tay, “Cũng không chỉ vì cậu, tôi cũng đã nhìn mấy người trên mạng nói thành cái dạng gì rồi, mà tôi thì không phải bùn đất mặc người nhào nặn, thật sự có tên đầu đất cho rằng Úc Thanh muốn đưa cậu vào đoàn phim, muốn để cậu hát ca khúc tuyên truyền thì tôi sẽ không nói lời nào lập tức đồng ý luôn? Tầm bậy! Nếu như Úc Thanh là kim chủ thì tôi còn có thể cân nhắc một chút!”

Câu trước còn hiên ngang lẫm liệt, câu sau đột nhiên quay ngoắt 180 độ, Dư Niên không nhịn được vịn bàn cười to.

Tới lúc hoàng hôn, weibo cá nhân của Từ Hướng Lan đăng lên một đoạn phim chỉ có hai mươi mấy giây, không vòng vo ghi thẳng, “Tôi không bị điếc cũng chẳng bị mù, khả năng nghe nhìn của tôi vẫn còn tốt lắm.”

“—— a a a cảm ơn Từ đạo đã lên tiếng vì Niên Niên! Hu hu hu! Nhất định Niên Niên sẽ dốc toàn lực hát ca khúc tuyên truyền cực kỳ xuất sắc!”

“——Người đâu, truyền thái y!!! Ta sắp chết rồi!! Quý công tử đẹp tựa thiên tiên là ai vậy?! Cái câu “Đông đô, Cố Huyền Ninh” kia hay quá đi! Chỉ trong hai mươi giây tui đã tua lại một trăm lần!”

“—— đó là Niên Niên phải không? Phải không phải không? Đúng rồi! Chính là Niên Niên! Thổi bạo! Với cả hồi trước tui không hiểu tại sao Niên Niên lại chạy đến nơi Úc Thanh quay phim để gặp cô ấy, bây giờ tui mới biết, thì ra Niên Niên còn đóng phim của Từ đạo! OMG! Đây là tài nguyên cấp bậc nào vậy?”

“—— quỳ quỳ, cái nhan sắc này khí chất này, đây đích thực là một quý công tử phong lưu nho nhã, anh tuấn tiêu sái* nếu tui là đạo diễn thì tui cũng chọn cậu ấy!”

(* này là mình chém, nguyên văn là 白衣轻裘, 打马过京华. Nếu ai biết thì nói mình nha, cảm ơn)

Lúc ban đầu là Mạnh Viễn bỏ tiền tìm người share tăng nhiệt độ, tuy nhiên còn chưa tới tám giờ tối, đoạn phim này đã bùng nổ, chiếm trọn trang đầu nhanh chóng leo lên bảng hot search.

Nhìn ba cái hastag #Đông_đô_Cố_Huyền_Ninh, #Quý_công_tử_Dư_Nien #Từ_đạo_lên_tiếng_vì_Dư_Niên ngay ngắn xếp trên top10 bảng hot search, ngay cả Mạnh Viễn cũng tặc lưỡi hít hà nói, “Quả nhiên thời đại này nhiều nhan cẩu* thật! Niên Niên, cậu nói nếu là chúng ta đi đóng kịch con đường phát triển, có thể hay không đỏ thật nhanh?”

(*颜狗: là loại người chỉ chú ý đến vẻ ngoài của người khác, bị quyến rũ bởi vẻ ngoài xuất chúng)

Dư Niên tỉnh táo, “Mạnh ca, thứ nhất, tôi không xuất thân từ đào tạo chính quy, lúc quay phim mặc dù bỏ ra rất nhiều công sức nhưng vẫn chỉ có thể miễn cưỡng đáp ứng tiêu chuẩn của Từ đạo. Thứ hai, nhân vật Cố Huyền Ninh này rất xuất sắc, mà tôi thì phù hợp với khí chất và tướng mạo của nhân vật này hơn người khác rất nhiều. Nhưng tôi tin rằng một diễn viên giỏi phải biết diễn một nhân vật giống như chính là nhân vật đó, chứ không phải vì giống như nhân vật đó nên mới diễn nhân vật đó, vậy nên tôi cho rằng tôi không hợp với diễn xuất.”

“Vâng vâng vâng, nhà người ta là quản lý luôn mồm nhắc nghệ sĩ đừng quá tham lam, còn chúng ta thì ngược lại, nghệ sĩ nhắc quản lý đừng tham lam!” Mạnh Viễn cười nói, “Chúng ta làm âm nhạc thật tốt phát hành album mở concert, không thể làm tra nam ba lòng hai ý được!”

Dư Niên cũng cười lên, “Đúng vậy, sức người có hạn, chỉ có thể tập trung làm tốt một chuyện. Hơn nữa sau này tôi cũng muốn trở thành người dựa vào thực lực mà nói chuyện.”

“Được, chúng ta không đề cập tới cái này nữa.” Mạnh Viễn lại nói, “Cậu cứ yên tâm quay phim đi, bên kia có tôi rồi.”

” Được, có Mạnh ca ở đó, dĩ nhiên tôi yên tâm.”

Hơn mười giờ tối, Dư Niên mặc áo lông, ngồi trên ghế xếp nhỏ nhìn Từ Hướng Lan chỉ đạo quay phim. Nhiệt độ ngày và đêm trên sa mạc chênh lệch rất cao, Thi Nhu còn cẩn thận làm một cái túi chườm nhiệt cho Dư Niên ôm, tuy nhiên không lâu sau liền bị Úc Thanh được tạm nghỉ giữa giờ cướp lấy.

Úc Thanh vứt thanh đao lớn được dùng làm đồ diễn xuống đất “Keng” một cái, cướp luôn túi chườm nhiệt Dư Niên đang ôm, cằm hất sang bên cạnh, “Mỗi ngày đều cầm thanh đao to như vậy, cơ bắp chị vất vả lắm mới giảm được giờ lại tăng lên rồi, lúc trở về nhất định huấn luyện viên hình thể sẽ thở ngắn than dài mất!”

Dư Niên đút tay vào trong túi, “Nhưng chị diễn cực kỳ tốt, rất đáng giá!”

“Dĩ nhiên là vậy rồi! Nếu không đáng giá, chị còn tình nguyện chịu khổ ở nơi này với bọn họ? Còn không bằng nhận show nhận đại ngôn nhanh chóng kiếm tiền!” Úc Thanh đi tới bên cạnh Dư Niên, ngồi xuống hỏi cậu, “Tình huống thế nào?”

Dư Niên bị hỏi nhưng —— bản thân cậu cũng không có chú ý, quay lại nhìn Thi Nhu.

Thi Nhu vẫn hơi sợ Úc Thanh, vội vàng nói, “Càng ngày càng có nhiều người cảm thấy Niên Niên dựa vào Úc tỷ nên mới được hạng nhất và ca khúc tuyên truyền, thậm chí còn cảm thấy lời giải thích của đoàn phim có vấn đề, khó mà suy xét được. Hơn nữa hồi trước chuyện Niên Niên vào đoàn phim này không phải là không có thông báo chính thức sao, nên sau khi Từ đạo đăng video, nhiệt độ tăng vọt.”

Úc Thanh tự hào, “Cũng không nhìn xem đó là em trai của ai!”

Dư Niên cố gắng nhịn cười.

Thi Nhu gật đầu liên tục, “Đúng vậy!”

Úc Thanh lại nghiêng đầu dạy bảo Dư Niên, “Lần này chúng ta sẽ nắm lấy cơ hội, giúp em kéo nhiệt độ lên một chút, đúng lúc mấy ngày nay em cũng không có tin tức gì.

Chờ đến lúc mấy con Mực Khô kia phát hiện mình làm nửa ngày trời nhưng ngược lại còn giúp em tăng fans thì nhất định sẽ tức hộc máu! Trước lúc đó, chị sẽ cố gắng chịu đựng, chờ thời cơ tới chị sẽ xuất hiện. Còn lý do tại sao lúc trước không làm sáng tỏ mọi chuyện là do tín hiệu đoàn phim quá kém!”

Dư Niên đồng ý, “Lý do này rất tốt!”

Mười một giờ, một tài khoản doanh tiêu đăng chín bức ảnh, là ảnh screenshot nội bộ của fans Vưu Ưu, cung cấp rất nhiều số liệu cho mọi người.

Trong đó cho thấy cặn kẽ tỉ mỉ rõ ràng là fans đứng đầu bàn bạc, mượn chuyện Dư Niên bị chụp ảnh ra ngoài đêm khuya với Úc Thanh, nhất định phải khẳng định chuyện Dư Niên dựa vào quan hệ cướp đi tư cách hát ca khúc tuyên truyền, giết chết cái dáng vẻ kiêu ngạo ấy của cậu, tốt nhất là bắt cậu xin lỗi, dù sao cậu cũng chỉ là người mới nên sẽ sợ không thể đi tiếp, như vậy mấy fans mới có thể lấy lại mặt mũi.

Sau đó còn có cách công kích Dư Niên, cách hắt nước bẩn, cách tẩy não fans, từng bước từng bước vô cùng cặn kẽ.

“—— người đi đường bày tỏ sự sợ hãi! Xem xong chỉ thấy lạnh sống lưng! Trước tiên không bàn chuyện dựa dẫm quan hệ này là thực hay giả, những người này chỉ vì thứ gọi là thể diện mà tàn nhẫn ép người ta xin lỗi, tàn nhẫn hắt nước bẩn bịa đặt xấu xa, bọn họ thật sự cho mình là thượng đế à?”

“—— Ọe! Lão tử mở mang kiến thức rồi! So sánh với mấy con quỷ đội lốt người kia, Dư Niên đúng là thiên thần!”

“—— tài khoản doanh tiêu mau ra đây nói chuyện! Tôi chính là Mực Khô, screenshot đều là giả! Hơn nữa, Dư Niên và Úc Thanh đi ra ngoài lúc nửa đêm bị chụp lén thì có khả năng là giả hả? Cô nam quả nữ còn có khả năng nửa đêm ra ngoài tập thoại với nhau?”

“—— Dư Niên là người mới nên sợ không thể đi tiếp vậy là gì vại? Bản Niên Cao hôm nay không đánh mấy người kêu cha gọi mẹ thì tui đổi thành họ mấy người!”

Mặc dù đang là nửa đêm nhưng trên weibo vẫn vô cùng náo nhiệt, quần chúng nhanh chóng biết tới drama siêu to này, cả màn hình tràn ngập các từ khóa “Dư Niên” “Fans” “Điện ảnh” “Cướp tài nguyên”.

Từ Hướng Lan đang nói chuyện với nhân viên đoàn phim nên Úc Thanh được nghỉ ngơi hai phút. Cô lạnh run người gặm củ khoai lang đỏ, mở weibo của mình ra, gõ chữ liên tục. Còn rất rảnh rỗi hỏi, “Này, nếu như người nào đó của em nhìn thấy tin tức của chúng ta ùn ùn kéo tới thì có buồn hay giận gì không? Rồi sau này sẽ không để ý đến em nữa chẳng hạn.”

Dư Niên sửa lại, ” Chị, thật sự không có người nào đó mà!”

Tay Úc Thanh ngừng lại, cười hùa theo, “Biết rồi biết rồi, không có thì không có.” Cô nhích lại gần, máu sân si nổi lên, “Niên Niên, nói cho chị biết một chút được không? Nếu không tối nay chị sẽ hiếu kỳ đến mức thức trắng đêm mất! Chị nhất định không nói cho ai biết đâu!”

Dư Niên rũ mắt, một lúc lâu sau mới nhẹ giọng nói, “Hình như em hơi có cảm tình.” Nói xong, lập tức quay đầu sang chỗ khác.

Cảm tình? Úc Thanh tỉnh táo, “Hình như hơi có cảm tình là sao? Nói rõ đi!”

Dư Niên suy nghĩ cẩn thận, lựa lời nói, “Ngoại hình của anh ấy... rất đẹp, mặc dù bề ngoài lạnh lùng, nhưng thật ra tính cách rất... đáng yêu. Với lại mấy năm nay anh ấy sống không tốt, rất khó khăn, nhưng anh ấy từng bước từng bước cố gắng đi lên, em cực kỳ phục anh ấy.”

“Chậc chậc chậc, chị hiểu rồi, em đây là vừa thèm nhỏ dãi nhan sắc đối phương, lại vừa thích nhân cách của đối phương!”

Dư Niên bị chọc cười, thả lỏng bàn tay đang nắm thành quyền, che miệng cười, ” Đúng vậy, cũng không khác mấy.”

Úc Thanh lại hỏi, “Ngay cả em cũng thích khuôn mặt của người ấy, vậy rốt cuộc người ấy đẹp đến mức nào vậy?”

Nhớ lại lần đầu tiên gặp nhau trong thang máy, Dư Niên thành thật, “Ừm, lần đầu tiên em nhìn thấy anh ấy, em đã cực kì kinh ngạc.”

“Đẹp đến mức đó hả?” Úc Thanh ngạc nhiên, càng lúc càng hứng thú, “Vậy cô ấy cao bao nhiêu?”

(cô ấy 她 và anh ấy 他 đồng âm với nhau, cả hai từ đều là tā, nên mới xảy ra chuyện Niên Niên với Úc Thanh ông nói gà bà nói vịt:)))

Dư Niên nhớ lại số liệu nhìn thấy trên baike, “1m86.”

“...” Úc Thanh ngần ngại, “Cao hơn em luôn hả?”

Rồi cô nghĩ lại, “1m86, cao như vậy thì làm người mẫu được đó! Thôi kệ, có tình cảm là được! Cao không có vấn đề gì hết!”

Nhưng, “Cô ấy có cường tráng không?”

“Không có, rất gầy, hình như gần đây lại gầy xuống thì phải.”

“Vậy vẫn còn tốt lắm!”

Nhưng mà Dư Niên chỉ cao 1m79, tính ra em ấy lùn hơn người ta 7cm đó! Úc Thanh lại lo lắng —— mặc dù em dâu tương lai này không cường tráng nhưng lại cao như vậy, lỡ đâu sau này hai đứa nó về một nhà thì có phải em dâu chỉ cần một tay đã ép được Niên Niên lên tường rồi cưỡng hôn không?

Hình ảnh đẹp quá, không dám nghĩ!

Cùng lúc đó, cuối cùng bài đăng weibo Úc Thanh nghĩ cả nửa ngày cũng lên mạng.

“Úc Thanh: Trong mắt mấy người tôi là người không có phẩm vị đến mức đó hả? Nếu Dư Niên thật sự là người tôi coi trọng, cho dù em ấy hát như vịt kêu nhảy như robot thì đi cửa sau được thôi! Tiền bạc chỉ là phù du! Em ấy thích gì cứ việc chọn! Một chân trong show đang hot? Vai phụ nhỏ bé Cố Huyền Ninh này? Xin lỗi, có cho chị đây cũng không cần! Mấy đứa hiểu hôn?”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status