Người cầm quyền

Chương 200: Thông báo tinh thần của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy


Triệu Nhạc thể hiện sự tán dương đối với công tác bồi dưỡng cán bộ trẻ tuổi của Thành ủy Vinh Châu, nói rằng đây chính là một quyết sách trọng đại của Trung ương, là hành động quan trọng để bồi dưỡng người nối nghiệp cho Đảng ta. Cho nên Tỉnh ủy vô cùng coi trọng việc này, hy vọng Thành ủy Vinh Châu có thể không ngừng cố gắng, tiếp tục làm tốt công tác này.


Đồng thời, Triệu Nhạc thể hiện, lần này ông dẫn đoàn đến Vinh Châu, là muốn lấy Vinh Châu làm điểm xuất phát, tổng kết và học tập kinh nghiệm của Thành ủy Vinh Châu, chuẩn bị mở rộng ra toàn tỉnh. Có thể nói lần này Vinh Châu đã đi đến hàng đầu của toàn tỉnh rồi.

Sau khi gặp mặt, Triệu Nhạc lại cùng tổ điều tra, tìm Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Vinh Châu thông báo gặp mặt.

Khi ăn cơm trưa, Đinh Vi Dân đích thân tiếp khách, lại tiến thêm một bước trong việc giao lưu với Triệu Nhạc.

Hai người này, đều tính là cán bộ trẻ trung có tài. Một người là vị trí quan trọng trong Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, có lẽ không bao lâu nữa cũng sẽ tiếp nhận vị trí Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy. Còn một người khác lại là quan lớn một phương, Bí thư của một Thành ủy. Đồng thời tuổi của hai người cũng không phải lớn lắm, cho nên tiền đồ phát triển cũng rất rộng rãi, cho nên hai người cũng coi như hai vì sao lớn. Lúc nói chuyện, đương nhiên rất tự nhiên mà thể hiện được điều mà mình cần, cũng coi như khá ăn nhịp với nhau.

Đương nhiên, từ trong miệng Triệu Nhạc, Đinh Vi Dân cũng biết một chút. Lần trước Lăng Tụ Giai nhằm vào Hàn Đông, Triệu Nhạc gọi cuộc điện thoại đó, quả thực là có dụng tâm khác. Còn bây giờ sở dĩ đến đây, cũng là thực hiện lời mà ông đã nói khi ấy. Dù sao việc này đối với Vinh Châu mà nói cũng là chuyện tốt.

Hai giờ ba mươi chiều, Triệu Nhạc có Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban Tổ chức cán bộ Thành ủy Chu Khải Kiệt đi cùng, đã đến thẳng huyện Phú Nghĩa.

Huyện ủy đã sớm nhận được tin tức, Bí thư Huyện ủy Hoàng Văn Vận dẫn theo một nhóm người đích thân đến huyện Phú Nghĩa đón nhóm người Triệu Nhạc.

Thấy đoàn xe Huyện ủy, Triệu Nhạc dừng xe, đi xuống cùng Chu Khải Kiệt. Dưới sự giới thiệu của Chu Khải Kiệt, cùng bắt tay với nhóm người Hoàng Văn Vận.

Trong lòng Hoàng Văn Vận hơi kích động. Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy cũng đã đến huyện Phú Nghĩa điều tra, chứng tỏ công tác của huyện Phú Nghĩa đã lọt vào tầm nhìn của Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy rồi. Xem ra việc đề bạt sử dụng Hàn Đông, quả thật là một quyết định không tồi.

Triệu Nhạc bắt tay Hoàng Văn Vận, lại hỏi:

- Bí thư Hoàng, đồng chí Hàn Đông của huyện các anh có đây không, tôi cũng muốn gặp vị cán bộ trẻ tuổi có tài này.

Hoàng Văn Vận sửng sốt, không ngờ Triệu Nhạc lại vội vàng hỏi đến Hàn Đông như vậy. Lần này đến đón đều là Ủy viên thường vụ Huyện ủy, hoàn toàn không thông báo cho Hàn Đông. Y nói:

- Phó trưởng ban Triệu, đồng chí Hàn Đông tuổi trẻ tài cao, phía huyện có cho hắn chịu thêm nhiều trọng trách. Hiện tại hắn là Trợ lý Chủ tịch huyện, Chủ nhiệm Ban quản lý Khu công nghiệp Thần Quang, thời gian này hơi bận. Nếu Phó trưởng ban Triệu muốn gặp hắn, tôi lập tức thông báo hắn đến Huyện ủy.

Triệu Nhạc nói:

- Như thế này đi, chúng ta cùng đến Ban quản lý, cũng thuận tiện xem công việc của đồng chí Hàn Đông.

Mọi người kinh ngạc, thái độ của Triệu Nhạc cũng thật sự làm người ta quá ngạc nhiên rồi. Thân là Phó trưởng ban thường trực ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy, đường đường là cán bộ cấp Giám đốc sở, cho dù ra vẻ coi trọng cán bộ trẻ tuổi, có thể đến được huyện Phú Nghĩa gặp Hàn Đông đã là không tồi rồi. Nhưng cũng không đến nỗi đích thân đến cửa gặp Hàn Đông chứ?

Ủy viên thường vụ Thành ủy, Trưởng ban tổ chức cán bộ Thành ủy Chu Khải Kiệt cũng ngạc nhiên vô cùng. Lần này Triệu Nhạc đến vốn dĩ có chút bất ngờ, không ngờ ông ta lại coi trọng Hàn Đông như vậy. Đích thân đến huyện Phú Nghĩa cũng không nói, lại đích thân đến Ban quản lý Khu công nghiệp Thần Quang gặp Hàn Đông, đây hoàn toàn không phải thái độ bình thường của một lãnh đạo Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy muốn gặp một cán bộ cấp phó cục trưởng bình thường.

Trong mắt Chu Khải Kiệt, thái độ Triệu Nhạc rất khác thường, dường như là rõ ràng chứng tỏ là chỗ dựa của Hàn Đông vậy.

Đồng thời, Chu Khải Kiệt lại nhớ đến lần trước Lăng Tụ Giai đối phó Hàn Đông, thái độ của Bí thư Thành ủy Đinh lại vô cùng kiên quyết, chống lại áp lực của Lăng Tụ Giai.

Còn lần này nhìn bộ dạng của Triệu Nhạc và Bí thư Đinh, dường như cũng rất có mưu đồ.

Rốt cuộc giữa những chuyện này là như thế nào?

Chu Khải Kiệt cân nhắc, thấy Triệu Nhạc lên xe, liền vội vàng lên xe theo.

Lúc này Hoàng Văn Vận vội vàng bảo Tề Bằng tìm một trạm điện thoại công cộng bên đường, thông báo cho Hàn Đông biết Phó Trưởng ban Tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Triệu muốn đến Khu công nghiệp Thần Quang, bảo hắn chuẩn bị cho tốt.

Hàn Đông nhận được điện thoại của Tề Bằng, mặt nở nụ cười. Triệu Nhạc cũng chỉ là thuận thể thôi, nhưng lại làm có vẻ quá long trọng rồi.

Nghĩ một lúc, Hàn Đông gọi điện thoại về văn phòng, nói với Tôn Hiểu Linh một tiếng, bảo cô lập tức thông báo xuống dưới, bảo các cán bộ trung tầng đến tập trung ở cổng, chuẩn bị nghênh đón lãnh đạo của Ban tổ chức cán bộ tỉnh.

Tôn Hiểu Linh nghe đến có lãnh đạo Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy sắp đến, liền kinh ngạc. Đồng thời cũng rất lo lắng, cô chưa từng gặp lãnh đạo nào lớn như vậy.

Lúc gọi điện thoại, giọng nói của Tôn Hiểu Linh bị kích động đến nỗi hơi run run.

Hơn mười phút sau, đoàn xe đến cổng Ban quản lý, những người đứng đón tiếng ở cổng đều nhiệt liệt vỗ tay.

- Vị này chính là đồng chí Hàn Đông.

Chu Khải Kiệt vừa xuống xe, rồi bước lên trước giới thiệu với Triệu Nhạc, sau đó nói với Hàn Đông:

- Đây chính là Phó trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy Triệu.

- Phó trưởng ban Triệu, hoan nghênh Phó trưởng ban Triệu đến Ban quản lý kiểm tra chỉ đạo công tác.

Hàn Đông mỉm cười nói, tiến lên đưa hai tay ra nắm lấy tay phải của Triệu Nhạc.

Triệu Nhạc nở nụ cười thân thiết,

- Đồng chí Hàn Đông là một trong những cán bộ trẻ cấp phó cục trong tỉnh chúng ta mà. Hôm nay chúng tôi đến nhìn thử, tìm hiểu tình hình một chút, đồng chí Hàn Đông không cần phải căng thẳng đâu.

Đoàn người tiến vào phòng họp, Hàn Đông trước tiên là giới thiệu đại khái một chút về những thành tích của mình đã làm được ở Ban quản lý. Sau đó lại báo cáo một chút về những việc mình đã thực hiện về quản lý trên các phương diện, ví dụ: Ngiêm khắc kiểm tra, các cán bộ đều có thăng chức có giáng chức, nhân viên có vào có ra; Tài vụ, công việc chính quyền đều được công khai, thực hiện giám sát nội bộ, công khai minh bạch.

Triệu Nhạc chăm chú nghe Hàn Đông báo cáo, không ngừng ghi chép lại trong một cuốn sổ nhỏ. Đồng thời trong lòng lại càng cảm thấy Hàn Đông quả thật không đơn giản. Những thành tích đó thì không cần phải nói nữa, chỉ nói đến việc hắn thực hiện giám sát nội bộ, công khai minh bạch hóa, đây quả thật là một biện pháp làm việc vô cùng hiệu quả. Đặc biệt đối với những người ngồi ở vị trí lãnh đạo, là một cách làm rất tốt để duy trì sự trong sạch. Đương nhiên, đối với những lãnh đạo muốn có được lợi lộc từ trong các công trình, thì đây không phải là chủ ý gì tốt đẹp.

Lần này sở dĩ ông đích thân đến Vinh Châu, một mặt là Triệu Nhạc muốn đích thân nói chuyện với Đinh Vi Dân, mặt khác là đến gặp mặt Hàn Đông một chút. Sự việc Lăng Tụ Giai lần trước, khiến Triệu Nhạc ý thức được một việc, đó chính là lão Hàn rất coi trọng Hàn Đông, có lẽ còn hơn cả tưởng tượng của ông ta. Cho nên lần này đến là để tiến thêm một bước trong việc xây dựng một cơ sở kiên cố cho Hàn Đông.

Đợi sau khi Hàn Đông báo cáo xong, Triệu Nhạc phát biểu với vẻ rất nhiệt tình, biểu thị sự tán dương cao độ đối với Hàn Đông. Sau đó nhấn mạnh, đối với những cán bộ trẻ tài cao, có suy nghĩ, có nhiệt tình như vậy, Ban tổ chức cán bộ cũng sẽ chú ý theo dõi, coi là cán bộ bồi dưỡng trọng điểm của toàn tỉnh.

Chu Khải Kiệt ngồi bên cạnh Triệu Nhạc, nghe đến đây, trong lòng lập tức tin tưởng, lần này Triệu Nhạc đến chính là vì Hàn Đông mà đến.

Lúc nhìn Hàn Đông một lần nữa, Chu Khải Kiệt liền cảm thấy, người thanh niên trên mặt mang nụ cười thản nhiên này, trong nụ cười ấy dường như mang theo một sự tự tin vững mạnh. Chẳng trách ngay cả mặt của một vài cán bộ lãnh đạo Thành ủy hắn cũng không nể. Ví dụ như nói việc vùng sản xuất số một của Viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang lần này mà nói, nghe nói có mấy vị lãnh đạo Thành ủy thật sự không hài lòng với hắn. Nhưng có một người như Triệu Nhạc làm chỗ dựa, lại thêm bản thân hắn lại làm việc ngay chính, hơn nữa còn có thủ đoạn. Cho nên cho dù lãnh đạo Thành ủy bất mãn, có lẽ cũng không thể làm gì hắn được.

Sau khi Triệu Nhạc nói xong, Chu Khải Kiệt mỉm cười nói:

- Ừ, Phó trưởng ban Triệu, sau này Ban tổ chức cán bộ Thành ủy Vinh Châu còn phải tiếp tục gia tăng việc bồi dưỡng cán bộ trẻ tuổi. Phải xây dựng một mồi trường và bầu không gian để các cán bộ trẻ tuổi có thể tài năng, không ngừng trưởng thành, đồng thời phải có cơ chế lâu dài.

Những cán bộ tham gia hội nghị, ngoài Hàn Đông ra, đều là Ủy viên thường vụ Huyện ủy. Cảm giác trong lòng của mỗi người thật sự không giống nhau.

Làm một Bí thư Huyện ủy, Hoàng Văn Vận là người vui mừng nhất. Sự việc này được cán bộ Ban tổ chức Tỉnh ủy biểu dương, chứng tỏ phương diện dùng người của mình cũng không tồi mà. Thậm chí, Hoàng Văn Vận cũng cảm nhận được, có một ngày, Hàn Đông còn đi vượt xa hơn cả y nữa. Dù sao bước đầu tiên của Hàn Đông cũng đã bước rất tốt, người lại còn trẻ tuổi như thế mà.

‘Người thanh niên này thật không đơn giản’. Vương Hòa Bình thầm nghĩ trong lòng, nhìn Hàn Đông đang ngồi điềm đạm, chắc chắn như núi ở đó, cảm thấy trên người người thanh niên trẻ tuổi này tràn đầy sự tự tin. Còn có sự bình thản của ý chí rộng lớn. Cho dù được Phó trưởng ban thường trực Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy tuyên dương, dường như cũng không hề làm hắn kích động.

Phương Trung mặt không chút thay đổi mà ngồi ở đó, thỉnh thoảng lại đưa tay vuốt cái đầu đã hói đến không còn sợi tóc nào. Trong lòng y đầy sự buồn bực, Hàn Đông này bây giờ mới chỉ là một Trợ lý Chủ tịch huyện đã không nghe lời rồi, sau này nếu còn tiến thêm một bước, thì quả thật không tưởng tượng nổi.

Lúc này, Hoàng Văn Vận đã bắt đầu phát biểu. Y đương nhiên bắt đầu thực hiện theo cơ sở thực tế, từ Hàn Đông đến cục Thống kê, đến thị trấn Triệu Hoa, lại đến Ban quản lý. Đây đều được tổng kết là một loại bồi dưỡng của Huyện ủy đối với cán bộ trẻ tuổi, để họ được ngồi ở nhiều vị trí hơn và được rèn luyện nhiều hơn. Như vậy cũng sẽ trưởng thành nhanh hơn một chút.

Sau khi hội nghị tọa đàm kết thúc, đoàn người Triệu Nhạc liền xuống lầu. Đến dưới sân tòa nhà, ông cẩn thận nhìn bảng công khai công tác chính quyền, lại xem xét bảng công khai kiểm tra và bảng công khai tài vụ, đồng thời có đánh giá rất cao với những việc này.

Sau đó, Triệu Nhạc lại bắt tay với từng người, rồi cùng Chu Khải Liệt rời khỏi Ban quản lý.

Tiễn đoàn người Triệu Nhạc rồi, Hoàng Văn Vận nói với Hàn Đông:

- Hàn Đông, cậu chuẩn bị một số thứ, thứ sáu chúng ta cùng đến Thành ủy báo cáo công tác.

Y phải nhân cơ hội Triệu Nhạc đến điều tra nghiên cứu này, tiến thêm một bước trong việc làm tốt mối quan hệ giữa y, Đinh Vi Dân và Hàn Đông. Y cảm thấy được, sự coi trọng của Đinh Vi Dân đối với Hàn Đông, thậm chí không ít hơn y. Cho nên y cảm thấy thông qua Hàn Đông, cũng có thể gia tăng thêm sự coi trọng của Đinh Vi Dân đối với y, sau này có thể sẽ giúp ích rất lớn đối với y.

Hàn Đông không biết Hoàng Văn Vận bảo hắn đi gặp Đinh Vi Dân rốt cuộc có công tác gì để báo cáo. Nhưng muốn đi thì cứ đi thôi, dù sao những công việc mình làm cũng chỉ có những việc này, lặp lại lần nữa cũng không sao.

Việc sửa đường ở khu Viên, Hàn Đông đã giao cho Lâm Phương Tri đi làm. Y được phân công quản lý phòng Quản lý. Mà trách nhiệm của phòng Quản lý chính là tiến hành phục vụ môi trường, doanh nghiệp ở khu Viên. Mặt khác, cũng có thể để Lâm Phương Tri và Cốc Cương rèn luyện thêm, để bọn họ có thể nhanh chóng trở thành những nhân tài có thể giúp đỡ hắn.

Tới giờ gần tan làm, Hàn Đông nhận được điện thoại của ông chủ Đồng của Tập đoàn Đồng Tâm, nói rằng bạn ông ta là ông chủ Trần chuẩn bị đến khu Viên thăm dò tình hình thêm lần nữa, hỏi Hàn Đông có thuận tiện hay không.

Hàn Đông cười nói:

- Đương nhiên thuận tiện rồi, chỉ là người đến khảo sát, lúc nào chúng tôi cũng sẵn sàng.

Ông chủ Trần này, có lẽ vì biết vùng sản xuất số một được xác định ở huyện Phú Nghĩa, cho nên biết cơ hội đã đến rồi, cho nên mới trông mong mà đến đầu tư. Những thương nhân này, người nào người nấy đều tính toán chi li. Trước đó, hắn cũng đã từng cùng ông chủ Trần đi khảo sát rồi. Hơn nữa, mới đi được có mấy ngày, khu Viên cũng chưa thể có gì thay đổi được, chẳng qua chỉ là vùng sản xuất số một được xác định rồi mà thôi.

Đương nhiên, thương nhân trục lợi, đây chính là một việc không có gì đáng trách. Hàn Đông cũng không nghĩ nhiều.

Ngày hôm sau, ngày mười lăm tháng bảy, ông chủ Đồng liền cùng ông chủ Trần đến khu Viên. Ông chủ Trần còn dẫn theo một vài nhân viên công tác, Hàn Đông vừa thấy, liền biết lần này ông ta nhất định là có thành ý mà đến. Có lẽ nói là đến khảo sát, cũng chỉ là một màn đi cho có lệ mà thôi.

Hàn Đông để Đặng Học Vinh tiếp đón những nhân viên công tác kia, còn bản thân hắn thì cùng ông chủ Đồng, ông chủ Trần vào phòng họp nói chuyện. Ông chủ Trần không ngừng ngớt miệng khen Hàn Đông có thể lấy được khu sản xuất số một, đồng thời biểu thị, lần này nhất định sẽ đầu tư ở huyện Phú Nghĩa.

Ông chủ Đồng mỉm cười nói:

- Lão Trần cứ khiêm tốn mãi, ông ấy còn có tiền hơn tôi, lần này chắc chắn phải đầu tư một khoản tiền lớn vào đây.

Ông chủ Trần khẽ mỉm cười:

- Cũng không nhiều đâu, tiền của tôi là kiếm về từng đồng từng đồng, không đủ tiêu nữa mà.

Hàn Đông cười cười, thật là những ông chủ càng có tiền, thì càng khiêm tốn, càng keo kiệt.

- Không biết ông chủ Trần định làm sản phẩm gì?

Ông chủ Trần suy nghĩ một lát rồi nói:

- A- xít sun-phu-ric, nhựa cây, những nguyên liệu mới và hiện đại. Những thứ này đều chuẩn bị làm. Trước đây tôi cũng hợp tác với Viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang, chủ yếu sản xuất những sản phẩm như trên. Chủ nhiệm Hàn, đợi khi thực hiện, cậu phải cho tôi mảnh đất gần vùng sản xuất số một nhé.

Hàn Đông không nhịn nổi mỉm cười. Con người này quả thật khôn khéo, chẳng trách khi vùng sản xuất số một vừa được xác định, ông ta liền đến đầu tư, thì ra ông ta đã sớm có hợp tác với Viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang. Chính sách cứ đi theo những người lớn mặt mà phát triển như thế này cũng thật không tồi. Đồng thời nếu ông ta đã có tiền lệ hợp tác với Viện nghiên cứu hóa chất Hạo Quang, như vậy đầu tư ở huyện Phú Nghĩa chính là nước chảy thành sông rồi. Trước khi tiến hành đầu tư, đều có những nghiên cứu và khảo sát có liên quan trước.

- Việc đó không thành vấn đề, ông chủ Trần cứ yên tâm. Đối với những người thành tâm đến đầu tư, chúng tôi nhất định sẽ tận lực để tạo những điều kiện thuận lợi nhất.

- Vậy tôi xin cảm ơn Chủ nhiệm Hàn trước.

Ông chủ Trần nói tiếp,

- Buổi tối tôi và lão Đồng mời cậu ăn cơm, cậu không được từ chối nhé.

Hàn Đông cười nói:

- Như vậy thì không phù hợp, chúng tôi có quy định. Ông cứ yên tâm đi, chỉ cần ông đến đầu tư, chúng tôi nhất định sẽ phục vụ tốt nhất. Chỉ cần các ông kinh doanh hợp pháp, chúng tôi sẽ toàn lực bảo vệ quyền lợi cho các ông.

Cho dù họ nói thế nào, Hàn Đông cũng không đồng ý cùng đi ăn cơm với họ. Bởi hắn cảm giác được, hai ông chủ này quả thực quá tính toán, mọi thứ đều tính toán. Bọn họ mời hắn đi ăn cơm, đối xử tốt với hắn, khách sáo với hắn, cũng là có mục đích nhất định. Mặc dù việc này cũng không thể nói là không tốt, nhưng Hàn Đông cảm thấy nếu đã như vậy, vậy thì tất cả mọi việc đều làm theo quy trình bình thường. Tôi cũng không đặc biệt gì đối với anh, những việc nên làm nhất định sẽ làm thật tốt, nhưng cũng không nói chuyện tình cảm riêng tư gì với anh.

Thấy thái độ kiên quyết của Hàn Đông, hai người cũng không kiên trì thêm nữa. Ông chủ Đồng cảm thán nói:

- Những cán bộ liêm khiết như Chủ nhiệm Hàn cũng thật hiếm thấy. Tôi làm kinh doanh cũng mấy chục năm rồi, đây là lần đầu tiên gặp một người tuổi trẻ tài cao như Chủ nhiệm Hàn, lại có khí chất cao, thật là khó có.

Hàn Đông cười cười, lúc này Đặng Học Vinh dẫn theo các nhân viên công tác của ông chủ Trần đến, nói:

- Chủ nhiệm Hàn, chúng tôi cũng nói xong rồi.

Hàn Đông có chút bất ngờ, nhanh như vậy đã bàn bạc xong rồi. Nhận lấy bản dự thảo dự kiến đầu tư mà Đặng Học Vinh đưa cho, thấy hạn ngạch đầu tư là bốn mươi triệu, liền cười nói:

- Ông chủ Trần quả nhiên là người thoải mái, vậy tôi xin chúc ông chủ Trần sớm có được tài sản lớn hơn.

Nhanh chóng ký tên lên bản thảo, gọi điện thoại bảo Cốc Cương lên, bảo y phụ trách việc giúp đỡ nhân viên công tác của ông chủ Trần đi hoàn thành những công việc chuẩn bị có liên quan. Cung cấp những phục vụ thuận lợi nhất cho họ, để khoản đầu tư của họ có thể nhanh chóng được thực hiện.

Sau đó Hàn Đông lại nói:

- Ông chủ Trần, phòng Quản lý của chúng tôi sẽ có người chuyên phụ trách phục vụ cho việc đầu tư của ông. Những thủ tục liên quan, cũng sẽ nhanh chóng hoàn thành cho các ông. Nếu có gì không hài lòng trong vấn đề phục vụ, ông có thể tìm đến tôi là được.

Thấy hắn nói vậy, ông chủ Trần cũng rất vui, nói:

- Vậy làm phiền Chủ nhiệm Hàn.

Tiễn mấy người ông chủ Trần đi, Hàn Đông cũng rất vui, xem ra tác dụng của khu sản xuất số một cũng thật không tồi. Chẳng phải sao, chỉ một chốc liền có được khoản đầu tư hơn ba mươi triệu, sau này có thể còn nhiều hơn nữa. Gọi điện thoại cho Diêu Trị Minh, Hàn Đông nói:

- Chủ nhiệm Diêu, ý tưởng đi ra ngoài lần trước anh nói đã xác định hay chưa, chuẩn bị làm như thế nào?

Diêu Trị Minh nói:

- Chủ nhiệm Hàn, tôi đang muốn báo cáo cho anh đây. Gần đây thành phố Thâm Quyến có hội nghị thu hút đầu tư lớn, tôi nghĩ có phải nên qua đó xem thử hay không?

Hàn Đông cười nói:

- Đương nhiên phải đi rồi. Nếu đã xác định chiến lược phải đi ra ngoài, thì thực hiện đi. Thế này đi, anh đích thân cùng Trưởng phòng Đặng đi một chuyến, ngoài ra dẫn theo hai nhân viên công tác, chuẩn bị nhiều tài liệu một chút, kiếm nhiều đầu tư về một chút. Tôi sẽ gọi điện thoại về văn phòng, dự chi một chút chi phí công tác cho các anh, sau khi về hãy kết toán.

Nói xong, Hàn Đông liền gọi điện thoại cho Tôn Hiểu Linh, nói chuyện này một lượt, bảo cô làm tốt.

Diêu Trị Minh không ngờ Hàn Đông lại thoải mái như vậy, đồng thời còn bảo y đi, trong lòng cũng vô cùng cảm động. Xem ra Chủ nhiệm Hàn thật sự là đến làm việc, đồng thời hắn còn được Ban tổ chức cán bộ Tỉnh ủy coi trọng, sau này nhất định sẽ được thăng chức. Y tại sao lại không hợp tắc với hắn thật tốt, sau này không chừng còn có lợi nữa.

- Chủ nhiệm Hàn thật sự nhanh gọn, dứt khoát, vậy mình phải nắm chặt mới được.

Sáng ngày mười sáu tháng bảy, Ban tổ chức cán bộ ban hành “Thông báo về việc đẩy mạnh công tác quản lý bồi dưỡng cán bộ hậu bị trẻ tuổi trong toàn tỉnh”. Yêu cầu các thành phố thị trấn phải coi trọng sự việc lớn liên quan đến sự phát triển lâu dài của Đảng này. Từ tư tưởng, cơ chế thực hiện thực tế, đối với cán bộ trẻ tuổi, Ban tổ chức cán bộ thành phố cấp I phải thành lập phương án bồi dưỡng chuyên môn, tăng cường việc bồi dưỡng theo sát.

Thông báo yêu cầu, đối với việc bồi dưỡng cán bộ trẻ tuổi, không chỉ biểu hiện ở bề mặt, còn phải thực sự áp dụng được vào thực tế. Phải dũng cảm gia tăng áp lực, tăng trọng trách cho cán bộ trẻ. Để cán bộ trẻ tuổi không ngừng trưởng thành trong công việc, phải để những cán bộ trẻ tuổi không ngừng được rèn luyện nhiều hơn trong công việc thực tế.

Nhìn thấy thông báo này, Trưởng ban Tổ chức cán bộ thành phố Vinh Châu Chu Khải Kiệt liền mỉm cười, lẩm bẩm:

- Xem ra đối với việc sử dụng đồng chí Hàn Đông, phải bước những bước lớn hơn mới được.

Nghĩ đến đây, Chu Khải Kiệt cầm lấy bản fax vừa nhận được đi đến phòng làm việc của Bí thư Thành ủy.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status