Người cầm quyền

Chương 472: Mục tiêu đích thực của Hàn Đông


Bản Cẩm Dật cẩn thận nói


- Bí thư Hề chuyện nhỏ này có chút liên quan tới Chủ tịch Hàn, là thư ký Tả Nhất Sơn của ông ta gọi điện thoại cho Phó cục trưởng Chu Chính của Cục công an, sau đó để Chu Chính phụ trách xử lý.

Hề Hiểu Kiến trước đây từ miệng của Ngô Cần biết được Hàn Đông chú ý tới việc này, hơn nữa Ngô Cần còn nói, tất cả việc này, chỉ sợ Hàn Đông vì đối phó với ông ta mà cố ý thiết cục, nếu không sao Hàn Đông cố ý không nghe điện thoại của ông.

- Bất luận có quan hệ với ai, tất cả đều phải nói sự thật.

Hề Hiểu Kiến nói

- Không được làm oan người tốt, cũng không được bỏ qua kẻ xấu, cậu để Cục công an điều tra xử lý việc này cho tốt đi. Để sự việc này qua đi, trách nhiệm phải xác định rõ, ngoài ra cũng có thể nói rõ với người thân của người đã chết, chuyện này, Khu ủy Cao Binh nhất định coi trọng cao độ, toàn lực làm tốt.

Hề Hiểu Kiến không biết Hàn Đông rốt cuộc muốn thông qua việc này làm gì, nhưng ông ta cũng không nghĩ Hàn Đông và Ngô Cần hai người này khá cương, cứ như vậy, Hàn Đông có khả năng đầu nhập vào phía bên Hạ Kim Cường, cho nên ông ta mới để Bản Cẩm Dật nghĩ cách, để anh ta nghĩ cách, trách nhiệm của Ngô Lương làm giảm đi chút, đồng thời nói chuyện cho tốt với người thân của người bị đánh chết, chỉ cần đối phương không truy cứu, chuyện này thì dễ làm rồi.

- Bí thư Hề an tâm, tôi nhất định làm tốt chỉ thị của ngài.

Bản Cẩm Dật nhận được chỉ thị của Hề Hiểu Kiện, trong lòng nghĩ mình sao lại ngu thế cơ chứ, chỉ cần người nhà của người chết không làm ầm lên, các phương diện khác, tất cả công việc đều có thể làm tốt. Về phần Hàn Đông muốn làm gì, đó là chuyện giữa những vị lãnh đạo Thành ủy, bản thân ông ta cán bộ cấp Cục không thể làm được.

Lập tức Bản Cẩm Dật gọi điện cho Cao Lập Hương, truyền đạt thêm lần nữa chỉ thị của Hề Hiểu Kiến, sau đó ông ta nói

- Ông là Cục trưởng, bây giờ bắt đầu toàn diện thu nhận chuyện này đi, Khu ủy lập tức mở cuộc họp hội nghị Thường ủy gấp, đến lúc đó tổ chức thành tổ công tác đến phụ trách chuyện này.

Ông ta hiểu rõ rồi, Hề Hiểu Kiến đã coi trọng chuyện này, vậy thì bản thân cũng vừa hay nhân cơ hội này làm chút trên hội nghị Thường vụ, nếu như có thể áp chế được chủ tịch khu, đó lại là chuyện tốt, đồng thời nếu như ông ta chuẩn bị làm ra tổ công tác chuyên môn đến phụ trách chuyện này, Chu Chính cũng không thể làm tay chân trong đó, cứ như vậy, việc dễ làm hơn nhiều rồi.

Lúc này, Bí thư Thành ủy Hề Hiểu Kiến ngồi trong văn phòng, ông ta cau mày, trong tay cầm điếu thuốc, trên không ngừng thở ra khói.

Hề Hiểu Kiến bây giờ vô cùng đau đầu, con trai của Ngô Cần làm ra chuyện mạng người, ngược lại không phải chuyện khó gì, nhưng bị Hàn Đông nhìn chằm chằm, lại còn nghe ý của Ngô cần, dường như muốn làm ầm một trận với Hàn Đông, chuyện này thì lại không đơn giản như vậy. Thật lòng mà nói, nếu như không cần thiết, Hề Hiểu Kiện cũng hy vọng Ngô Cần và Hàn Đông cùng nhau xử lý. Nếu chuyện này làm ầm lên, Hàn Đông chắc chắn mượn lực lượng của Hạ Kim Cường, kiểu này giữa bọn họ có khả năng đạt thành sự nhất trí, ngược lại ở cùng một chỗ, thực lực bên Hạ Kim Cường càng lớn mạnh, Bí thư Thành ủy như ông ta đối với lực khống chế ở trên hội nghị Thường vụ cũng yếu đi nhiều rồi, cái này là kết quả mà ông ta không muốn nhìn thấy nhất. Bởi vậy, bây giờ ý của ông ta là, nếu chuyện này giải quyết tốt, lại còn khiến mâu thuẫn giữa Hàn Đông và Ngô Cần không trở nên gay gắt. Hề Hiểu Kiện biết. Tuy lúc nãy đã đánh tiếng cho Khu ủy Cao Bình rồi, nhưng nếu như Hàn Đông vẫn nhìn chằm chằm vào, chuyện này cũng không thể giải quyết giống như tưởng tượng của mình như vậy được.

Nghĩ đi nghĩ lại, Hề Hiểu Kiến cảm thấy chuyện này muốn xử lý tốt, còn phải đánh tiếng cho Chu Chính mới được. Ông ta bất giác thở dài một tiếng, trong lòng nghĩ Bí thư Thành ủy này lại không dễ làm như vậy.

Cầm điện thoại, gọi thông số điện thoại của Hàn Đông, nhưng mà điện thoại rung lên một âm thanh lạnh băng

- Số điện thoại ngài gọi không ở trong khu phục vụ, số điện thoại ngài gọi không ở trong khu phục vụ.

Dập điện thoại, Hề Hiểu Kiện vô cùng buồn bực, lập tức gọi điện thoại cho Ủy ban nhân dân Thành phố, biết được Hàn Đông đi thăm các khu huyện ở dưới rồi, lập tức nghĩ ra chuyện của Ngô Cần chính là sau khi gặp Hàn Đông, mới trở nên phức tạp như vậy, trong lòng ông ta nghĩ đích thực buồn bực. Nhưng ông ta cũng chẳng có cách nào, bởi vì bây giờ thông tin là như vậy, điện thoại không phải nơi nào cũng gọi được, nhất thời không liên hệ được với Hàn Đông, cũng là chuyện bình thường thôi.

- Xem ra để chuyện của khu Cao Bằng làm tốt rồi tính sau, đợi Hàn Đông quay lại, chắc cũng dễ liên lạc, thật sự không được, cho hắn chút ưu đãi là được rồi.

Trong lòng Hề Hiểu Kiến thầm nghĩ, ông ta cũng chẳng có cách nào, muốn biết cuộc đấu tranh giữa ông ta và Hạ Kim Cường, đó là gay cấn, ông ta cũng không muốn Hàn Đông cứ như vậy đầu nhập vào phía Hạ Kim Cường.

Tiếp theo, Hề Hiểu Kiến gọi thông số của Ngô Cần, nói

- Lão Ngô àh, chuyện này có chút biến hóa. Người bị con trai ông đánh, bây giờ đã chết rồi.

Ông ta muốn trấn an Ngô Cần, trước tiên phải làm chuyện này nghiêm trọng lên một chút, như thế, ông ta mới thi thố ở phía sau được, lúc này Ngô Cần chắc chắn phải phục tùng.

Quả nhiên, Ngô Cần vừa nghe việc này bị làm thành thế này, cũng khẩn trương, nói

- Bí thư Hề, tiểu Lương chắc không phải là cố ý đâu, hơn nữa, lúc đó người động thủ không phải còn có người khác sao, sao có thể chắc chắn là tiểu Lương đánh được ạh.

Hề Hiểu Kiện nói

- Lão Ngô, tình hình bây giờ rất phức tạp. Tuy nhiên ông cũng đừng có quá lo lắng vậy, tôi vừa mới giao trách nhiệm cho khu Cao Bằng cẩn thận xử lý việc này, cẩn thận phân phó trách nhiệm, nếu như tiểu Lương không phải là hung thu chủ yếu, trách nhiệm của cháu cũng không to lắm.

Ngô Cần hiểu lời của Hề Hiểu Kiện, trong lòng có chút an tâm chút, lập tức nói.

- Bí thư Hề, hay là để Cục trưởng tiếp nhận vụ án này vậy, tôi lo có vài người bị người lợi dụng, không biết hoa chân múa tay gì trong đó.

Hề Hiểu Kiến trong lòng thầm cười, thầm nghĩ Ngô Cần nói như vậy là muốn bản thân động chút chân tay đây, cho dù là Cục trưởng Cục công an Hứa Kiến Thế vẫn nghe lời, có điều ông ta cũng không muốn nhúng tay quá nhiều, cho nên liền nói

- Tôi vừa mới đã gọi điện cho Khu ủy Cao Bằng rồi, lão Ngô ông kiên nhẫn chờ một chút, sự việc chắc sẽ được xử lý tốt thôi.

- Vậy được rồi.

Ngô Cần cũng không còn cách nào nữa .

Dập điện thoại, Ngô Cần trong văn phòng nói gì cũng đứng ngồi không yên, ông ta nghĩ một chút. Lập tức gọi điện cho văn phòng Cục trưởng Cục công an Hứa Kiến Thế, để ông ta cùng người của mình đi tới Cục công an khu Cao Bằng một chuyến.

Hứa Kiến Thế căn bản là muốn mượn chuyện này đến để Ngô Cần đánh nhau với Hàn Đông, tự nhiên cũng đồng ý để Ngô Cần qua đó, đến lúc đó châm ngòi một phát, sự việc chưa biết chừng càng phức tạp hơn.

Hai người sau khi nói chuyện xong, rất nhanh liền đến Cục công anh khu Cao Bằng rồi.

Lúc này, bên trong Cục công an khu Cao Bằng, Đảng ủy Công an Quận ủy thành lập tổ công tác đang tranh nghe Chu Chính báo cáo tình hình, Ngô Cần và Hứa Kiện Thế đến, làm cho hội nghị bị gián đoạn.

Chu Chính thấy điệu bộ này, liền hiểu Ngô Cần chắc chắn ngồi không yên rồi, đồng thời trong lòng có chút lo lắng, nếu như Ngô Cần thật quyết tâm muốn đưa vụ án của Ngô Lương giao cho Hứa Kiến thế xử lý, khi đến thì động chút chân tay, cái này là chút mùi vị đây.

Lúc này Bí thư Đảng ủy Công an Viên Hồng Tâm mời Ngô Cần nói chuyện, Ngô Cần liền lạnh lùng nói

- Tôi bây giờ không phải là thân phận của Chủ tịch hội đồng nhân dân đến xử lý, mà là dựa vào thân phận phụ huynh đến đây để gặp mặt mọi người, tôi hy vọng, mọi người theo lẽ xử công bằng việc này, không để oan khuất người tốt, đương nhiên cũng không thể bỏ qua kẻ xấu.

Sau đó, Hứa Kiến thế phát biểu suy nghĩ của mình, nói

- Chuyện này, tình hình khá là phức tạp, bởi vậy hy vọng Cục Cao Bằng có thể nghiêm túc xử lý, quả thật nếu không được, Cục công an có thể xem xét nhận án này.

Bí thư Đảng ủy công an khu Cao Bằng là Viên Hồng Tâm sớm đã nhận được chỉ thị của Bí thư quận ủy Bản Cẩm Dật, trong lòng đã có sự chuẩn bị, nói

- Mời Chủ tịch ngô, Cục trưởng Hứa an tâm, Khu ủy vô cùng coi trọng việc này, vừa mới thành lập tổ công tác, do tôi đảm nhiệm tổ trưởng, phụ trách toàn diện án này, nhất định sẽ chỉnh giới. Điều tra án này rõ ràng.

Ngô Cần gật đầu nói

- Vậy tôi liền mỏi mắt mong chờ vậy.

Chu Chính nghe Viên Hồng Tâm nói vậy, vẻ mặt hơi thay đổi, trong lòng nghĩ xem ra trong Khu đã quyết định bợ đít Ngô Cần rồi, nếu như để Viên Hồng Tâm tiếp nhận, đến lúc đó không biết kết quả điều tra sẽ biến thành thế nào rồi.

Hứa Kiến thế liếc nhìn Chu Chính, nói

- Vị này là Phó cục trưởng Chu Chính, đồng chí nói tiếp đi, tôi cũng muốn hiểu qua sự việc đã qua.

Ông ta cố ý điểm danh Chu Chính, là muốn nói cho Ngô Cần nghe, dù sao ông ta cũng đã nói rõ cho Ngô Cần rồi, Chu Chính này là người của Hàn Đông đó, dù sao cũng là nhận chỉ thị của Hàn Đông, Chu Chính mới có thể toàn lực đối phó Ngô Lương.

Quả nhiên, nghe Hứa Kiện Thế nói thế, Ngô Cần nhìn về phía Chu Chính. Ánh mắt lạnh lẽo như nước.

Chu Chính thầm nghĩ chuyện đã đến nước này rồi, vậy thì bản thân cũng không cần phải che lấp gì, dù sao cho dù bọn họ nhận vụ này, bản thân cũng không sợ, dù sao chứng cứ quan trọng nằm trong tay mình, lại còn trước kia cũng đã để lại chút tay chân rồi, ngược lại xem bọn họ sau khi nhận vụ này rồi sẽ xử lý thế nào.

Lập tức, Chu Chính nói tình hình điều tra một mạch, dựa vào cách nói của ông ta, thì cái chết của Cát Ngữ Thụy. Đầu sỏ chính là Ngô Lương.

Khi Chu Chính giải thích, vẻ mặt Ngô Cần không ngừng trầm xuống, vẻ mặt giống như kết một tầng sương lạnh, ông ta từ trong lời nói của Chú Chính, nghe ra tiểu tử này là muốn đem hết trách nhiệm của sự cố này hoàn toàn đổ lên đầu con trai mình, cứ thế này, Ngô Lương ít nhiều cũng phải ngồi tù hơn mười năm, sao mà được chứ.

Lúc này ông ta nhìn Chu Chính, trong mắt dường như phun lửa, tên tiểu tử này thật quá đáng ghét, chỉ biết nịnh bợ Hàn Đông, kiểu này là muốn đối phó với con trai mình sao.

Chu Chính sau khi giải thích xong, nói

- Các vị lãnh đạo, sự việc là như vậy, chứng cứ các phương diện, nhân chứng vật chứng, tất cả đều thành hiện thực.

Ông ta đương nhìn thấy Ngô Cần đứng bên cạnh như muốn ăn thịt người vậy, nhưng ông ta cũng không sợ hãi, dù sao mình làm việc gì, đều là có lý có chứng cứ, bất cứ ai có thể làm ông ta thế nào, hơn nữa sau lưng ông ta còn có Hàn Đông đại thần tôn kính đó ủng hộ nữa.

- Ừ, tiểu Chu vất vả rồi, chuyện này, cả Thành ủy, Khu ủy đều vô cùng coi trọng, bởi vậy tổ công tác nhất định thận trọng cư xử, cậu nói những tình hình này, chúng tôi nhất định sẽ xác minh, sau dó sẽ lại hình thành kết luận, sẽ căn cứ vào tình hình xác minh, đệ trình cơ quan có liên quan tham gia.

Sở dĩ ông ta nói cẩn thận như vậy, chủ yếu là muốn nói cho Ngô Cần đứng bên cạnh nghe, ông ta thấy Ngô Cần sắc mặt khó chịu, bởi vậy liền nói như vậy, cũng là để Ngô Cần có ý an tâm.

Quả nhiên Ngô Cần nghe rồi, vẻ mặt có chút thay đổi, có điều ông ta vẫn thể hiện thần sắc khó chịu về phía Chu Chính, đối với gã trẻ tuổi này, ông ta đã ghi nhớ trong lòng, ông ta cảm thấy tên này giống Hàn Đông vậy, đều là hung hăng muốn dọn dẹp đối tượng.

Chu Chính cũng biết trong Khu làm ra tổ công tác này, là vì muốn dễ cho việc nhận án này, ông ta cũng không chẳng kiên trì làm gì, để người ta đem tài liệu có liên quan chuyển giao. Vừa rồi khi ông ta báo cáo giải thích, cũng không nhắc đến việc video chỗ thu phí, bởi vậy khi chuyện giao cũng không có chuyển giao.

- Không đúng, trạm thu phí chỗ đó chắc chắn còn có video, Phó cục trưởng Chu, sao cậu không có giao video cho tổ công tác?

Hứa Kiến thế nghĩ đến điểm này, ông ta liền chằm chằm nhìn Chu Chính nói.

Bản thân Ngô Cần vốn dĩ đã thả lỏng nghe. Lập tức lại tức giận. Ông ta lập tức lườm Chu Chính, lập tức nói với Đảng ủy Công an Khu

- Xem ra tính kỷ luật công tác của hệ thống Chính trị pháp luật khu Cao Bằng cần phải chỉnh đốn một chút rồi.

Lạnh lùng nói một câu như thế, khiến Bí thư Đảng ủy công an Viên Hồng Tâm trong lòng đột nhiên nhảy dựng, ông ta nghiêm khắc nhìn Chu Chính nói

- Tiểu Chu, cậu làm gì vậy?

Chu Chính trong lòng có chút lo lắng, không ngờ Hứa Kiến Thế gã này lại nhớ tới việc video ở trạm thu phí, nếu như video bị đem đi, đến lúc đó bọn họ liền tìm cớ làm hỏng rồi vậy thì những chứng cứ khác cũng dễ đối phó rồi, Ngô Lương xử lý thế nào, có đường sống lớn lắm

Tuy nhiên, khi ông ta ngẩng đầu lền, nhìn thấy nhân viên công tác Trương Nghệ Hoa đứng bên cạnh liền hơi gật đầu với mình, trong lòng hơi động, xem ra tâm phúc này của mình chắc là có đề phòng, vậy thì dễ làm rồi.

Ông ta liền nói

- Video đó toàn bộ ở khoa kỹ thuật rồi, đều không chuyển đi.

Nhìn thấy nhân viên công tác đem video đến, Ngô Cần lập tức thở phào nhẹ nhõm, ông ta liền khuyến khích tổ công tác một chút. Rồi cùng Hứa Kiến Thế quay về.

Mà tổ công tác lập tức mang tư liệu có liên quan, bắt đầu tiến hành cái gọi là công tác thích hợp.

Chu Chính bị đoạt quyền, tạm thời không có việc gì phải làm, vài thân tín của Chu Chính, cũng bị khai trừ ra khỏi tổ công tác.

Tuy nhiên trong lòng Chu Chính vẫn luôn nghĩ tới vấn đề video đó. Ông ta nắm lấy cơ hội, nhìn thấy Trương Nghệ Hoa đi vào nhà vệ sinh, ông ta liền đi theo

Trương Nghệ Hoa xem ra là cố ý đi vào, ông ta biết Chu Chính lo lắng cái gì, Chu Chính đi vào, trong phòng vệ sinh cũng không có ai, ông ta liền cẩn thận nói với Chu Chính.

- Phòng đánh máy đã copy rồi.

Chu Chính vừa nghe, gật đầu, giơ tay vỗ Trương Nghệ Hoa, cũng không có nói gì. Nhưng vẻ mặt ông ta cười cười, đích thực thể hiện sâu trong nội tâm ông ta vô cùng vui vẻ.

Đầu máy quay của trạm thu phí là nối với máy tính bên trên, mà Trương Nghệ Hoa đã copy từ trong phòng đó qua máy của phòng đánh máy rồi, vậy coi như tổ công tác làm ra kiểu gì, đến lúc đó Chu chính cũng có đòn sát thủ trong tay.

Nhìn thấy Chu Chính mỉm cười mãn nguyện, Trương Nghệ Hoa cũng vui mừng, ông ta kỳ thật là cũng linh động, lúc đó sở dĩ copy một phần, cũng là để chuẩn bị cho họa này, ai biết thật có lúc còn dùng tới, việc này xử lý tiếp, Cục trưởng Chu chắc chắn sẽ trọng dụng mình, Chu Chính an tâm, tiếp theo chuẩn bị đứng bên cạnh coi xem sao.

Tuy nhiên, ông ta vẫn đem tiến triển mới nhất của việc này nói cho Hàn Đông một chút, đồng thời cũng nói cả việc video cho Hàn Đông.

Nghe lời của Chu Chính xong, Hàn Đông chỉ là thản nhiên biểu thị, để ông ta có tình hình gì thì thông báo kịp thời cho mình.

Dập điện thoại, Hàn Đông có chút thở dài, xem ra giữa mình và Ngô Cần, nhất định phải làm một trận rồi, Thường ủy Thành ủy Ngô Cần này, lại kiêm Chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố, phân lượng lời nói trong thành phố vô cùng nặng, chỉ là Hàn Đông cảm thấy ông ta nhậm chức này có chút kỳ quái, đã là Thường ủy, lại kiêm thêm cả Chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố, tình huống này lại rất ít thấy, xem ra có chút kết quả thỏa hiệp đây.

Lúc này, Hàn Đông vừa mới ăn cơm trưa xong, bây giờ nhóm người của hắn đang thăm viếng huyện Vũ An, hoàn cảnh nơi này thật không tồi, chỗ đập vào mắt, non xanh nước biếc, không khí cũng khá là trong lành. Hắn nghe Vương Dược Minh giới thiệu sơ qua về tình hình huyện Vũ An, đây là huyện lớn về nông nghiệp, thực lực kinh tế tổng thể không mạnh, lại còn phát triển mấy năm rõ ràng có ý thiếu khuyết. Vương Dược Minh trước đây có đảm nhiệm chức Phó chủ tịch thường trực ở huyện Vũ An, ông ta cũng hiểu biết khá rõ về tình hình ở đây, lại còn biết vấn đề cũng tương đối rõ ràng, ông ta đều nói khách quan một chút với Hàn Đông.

Hàn Đông từ bản thân mình nhìn thấy tình hình, lại thêm tình hình Vương Dược Minh có nói qua, cũng đại kháibiết được ông ta nói khá là khách quan.

- Chúng ta đi quan sát Huyện ủy đi.

Hàn Đông thản nhiên nói, nếu đã tới đây rồi, bản thân chắc cũng nên gặp mặt bộ máy trong huyện mới phải chứ.

Ủy ban nhân dân huyện Vũ An tương đối cổ lỗ cũ nát, nhân viên công tác đi đi lại lại bên trong, từ cách ăn mặc mà coi, cũng tương đối giản dị.

Bây giờ Hàn Đông đã ngồi trong chiếc Audi rồi, lái xe đi vào trong sân của Ủy ban nhân dân huyện, Bí thư Huyện ủy Phạm Linh Dịch và Chủ tịch huyện Vi Băng Hiên rất nhanh đã đến nghênh đón rồi, bọn họ vừa mới tới báo cáo tại cửa bảo vệ, biết được xe của lãnh đạo Ủy ban nhân dân thành phố tiến vào trong sân của Ủy ban nhân dân huyện. Hai người bọn họ liền kinh ngạc, sao mà lãnh đạo Ủy ban nhân dân thành phố không nói không rằng mà đến vậy.

Nhìn thấy Thường ủy Thành ủy, Phó chủ tịch thành phố Hàn Đông từ trên xe xuống, hai người còn ngạc nhiên hơn trước, trước kia việc Hàn Đông đối phó với Cục trưởng Cục xúc tiến đầu tư Phạm Huệ Đức, bọn họ cũng có nghe nói qua, lúc đó Hàn Đông cũng là đột nhiên đến nhà, kết quả là Phạm Huệ Đức quản lý rời rạc, sau đó trực tiếp hạ bệ Phạm Huệ Đức. Bây giờ Hàn Đông đột nhiệt xuất hiện ở đây, lẽ nào là chuẩn bị có động thái gì?

- Hoan nghênh Chủ tịch Hàn đến thị sát công tác huyện Vũ An.

Phạm Linh Dịch tiến lên trước cung kính nói, trước đó trên hội nghị đại cán bộ ông ta có gặp qua Hàn Đông, dáng mặt Hàn Đông được ông ta ghi nhớ kỹ trong lòng.

Phó trưởng ban thư ký Vương Dược Minh đứng một bên giới thiệu thân phân của Phạm Linh Dịch.

Hàn Đông đưa tay ra. Bắt tay với Phạm Linh Dịch, nói

- Tôi là thuận tiện mà xuống nhìn thôi.

Tiếp đó Chủ tịch huyện Vi Băng Hiên cũng là lần trước gặp mặt Hàn Đông rồi, lập tức đoàn người đi tới phòng họp Huyện ủy.

Hàn Đông sau khi ngồi xuống xong, nói

- Hôm nay tới huyện Vũ An. Chủ yếu là muốn tìm hiểu công tác về phương diện kinh tế, hy vọng các đồng chí nói một chút.

Thật lòng nghe Hàn Đông nói vậy, Chủ tịch huyện Vi Băng Hiên có chút lo lắng, thầm nghĩ tình hình phát triển kinh tế của huyện Vũ An một trong chín khu huyện của thành phố Tân Châu, là lạc hậu nhất. Hàn Đông nói như vậy, chẳng lẽ muốn nhân cơ hội này hạ người. Có điều mặc kệ Hàn Đông có chủ ý gì, ông ta chỉ có thể bắt đầu báo cáo. Đương nhiên, trong quá trình báo cáo, ông ta có đem chút số liệu thổi phồng đôi chút, dù sao ông ta phỏng đoán Hàn Đông cũng không thể biết tỉ mỉ như vậy.

Vẻ mặt Hàn Đông không thể hiện gì, chăm chú lắng nghe, lại còn cây bút trong tay lúc nào cũng ghi chép. Vi Băng Hiên cũng không nhìn rõ Hàn Đông ghi cái gì, trong lòng có chút lo lắng.

Đợi sau khi Vi Băng Hiên báo cáo xong, Hàn Đông cũng không nói gì, nhìn Bí thư Huyện ủy

- Đối với sự phát triển kinh tế của huyện Vũ An, Bí thư Phạm có bổ sung gì không ?

Phạm Linh Dịch nói

- Chủ tịch Hàn, Chủ tịch huyện Vi vừa mới thông báo cũng tương đối tỉ mỉ rồi, tôi chỉ bổ sung hai điểm đơn giản. Thứ nhất, Huyện ủy và ủy ban nhân dân đối mặt với điều kiện kinh tế lạc hậu, dựa vào nhiều phương pháp trực thuộc của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố….

Ông ta từ góc độ tương đối khách quan nói ra hai điểm, chủ yếu là bởi vì làm kinh tế là chức trách chủ yếu của Ủy ban nhân dân thành phố nhưng Hàn Đông đã hỏi đến rồi, ông ta thân làm Bí thư Huyện ủy cũng không thể cái gì cũng không nói, nhưng ông ta cũng không thể giống như Vi Băng Hiên nói tỉ mỉ tình hình các phương diện.

Hàn Đông gật đầu nói, đội nhiên nói

- Huyện Vũ An thu nhập tài chính một năm trước là bao nhiêu?

Phạm Lịnh Dịch hơi sửng sốt, vấn đề này lúc nãy Vi Băng Hiên không phải đã báo cáo rồi sao, Hàn Đông sao lại có thể hỏi lại chứ, có điều lúc nãy ông ta cũng có nghe qua, Vi Băng Hiên hôm nay cho số liệu kia, chỉ là có chút bốc phét, ông ta lo là Hàn Đông lại tiếp tục truy vấn, vậy thì bản thân không thể ghi nhớ rõ những số liệu mà Vi Băng Hiên nói lúc nãy, có khả năng lộ ra.

Thấy Phạm Linh Dịch không nói, Hàn Đông thản nhiên nói

- Sao vậy, ông là Bí thư Huyện ủy, đối với tình hình kinh tế trong huyện không phải rất hiểu rõ sao?

- Không phải.

Phạm Linh Dịch trong lòng hoảng sợ, Hàn Đông nói lời này tuy thoải mái, nhưng là lại là lực sát thương cực lớn, đường đường là Bí thư Huyện ủy, nếu như đối với tình hình kinh tế huyện Vũ An còn không hiểu rõ, vậy thì cũng không nói tiếp được, ông ta nói

- Năm ngoái thu nhập tài chính huyện ta tổng cộng là tám mươi bảy triệu bốn trăm ba mươi ngàn.

Hàn Đông gật đầu, lập tức lại hỏi tiếp hai hạng mục, Phạm Linh Dịch đều trả lời được, tiếp theo Hàn Đông lại hỏi

- Năm nay tổng kim ngạch thu hút đầu tư của huyện Vũ An tổng cộng hoàn thành bao nhiêu, tiền mặt thật sự bao nhiêu?

Trong lúc nhất thời vẻ mặt Phạm Linh Dịch lập tức thẩm thấu ra một lớp mồ hôi, Vi Băng Hiên ngồi bên cạnh trong lòng cũng cả kinh, cổ lập tức đỏ ửng lên. Vừa rồi khi báo cáo tình hình, ông ta không có thay đổi số liệu của năm ngoái, cho dù một vài chỗ là công khai, nhưng ông ta lại đem tình hình liên quan năm nay làm xử lý rồi, số liệu kỳ trên tình hình thực lại có chút thổi phồng, không ngờ Hàn Đông lại hỏi một lượt, lại hỏi tới số liệu cùng loại, cũng là nói Hàn Đông đã có chút nghi ngờ

- Cái này, là tôi hiểu biết tình hình thời gian trước, tình hình hoàn thành công tác thu hút đầu tư của huyện tôi không phải rõ lắm.

Phạm Linh Dịch nỗ lựa trả lời giống như số liệu mà Vi Băng Hiên trả lời Hàn Đông lúc nãy, có điều bản thân ông ta không nhớ rõ số liệu thật, nhưng bây giờ không nhớ tới Vi Băng Hiên lúc nãy nói rốt cuộc là nói bao nhiêu, rơi vào đường cùng, ông ta đành phải nói thật số liệu ra, đồng thời giải thích, là ông ta hiểu biết tình hình của mấy ngày trước.

Hàn Đông đã ghi lại số liệu của ông ta rồi, rồi so sánh một chút với số liệu mà lúc nãy Vi Băng Hiên báo cáo với Hàn Đông, giữa hai người có hai mươi phần trăm sai lệch, hắn nhìn hai người một lượt, lập tức thản nhiên nói

- Xem ra công tác thu hút đầu tư làm chưa được tốt lắm đây, không nói số liệu của hai người xuất nhập rất lớn, cả vấn đề là hai người nên thành thật một chút.

Hai người lập tức đỏ mặt. Hàn Đông cũng không có truy cứu thêm, lập tức nhấn mạnh thêm mấy câu, lập tức đứng lên nói

- Được rồi, tôi là thuận tiện đi qua thôi, hy vọng hai người các ông nói ra ý nghĩ, nghĩ ra nhiều cách ở các phương diện, tranh thủ nâng cao kinh tế ở huyện Vũ An

Phạm Linh Dịch và Vi Băng Hiên trong lòng thấp thỏm, tuy Hàn Đông không có truy cứu, nhưng bọn họ tin rằng Hàn Đông từ số liệu của hai người bọn họ báo cáo mà nhìn ra vấn đề rồi, bây giờ hắn không có truy cứu, nhưng không biết trong lòng có suy nghĩ gì. Bây giờ cách thời gian ăn cơm chiều không bao nhiêu, bọn họ đến dũng khí mời Hàn Đông ăn cơm chiều cũng không có.

Nhìn thấy xe của Hàn Đông rời khỏi, Phạm Linh Dịch thở dài một tiếng, nói với Vi Băng Hiên

- Lão Vi, xem ra công tác của cục xúc tiến đầu tư nhất định phải nắm chắc.

Cái gọi là trống vang không cần đập búa tạ, Vi Băng Hiên hiểu được ý tứ của Phạm Linh Dịch, ông ta gật đầu nói

- Bí thư Phạm, ngài an tâm, Ủy ban nhân huyện nhất định đốc thúc các hạng mục của cục xúc tiến đầu tư thành hiện thực.

Lúc nãy hai người nghe lời của Hàn Đông, lại nhân cơ hội nói số liệu báo cáo đệ trình có chút không kịp thời, số liệu của hai người có chút khác biệt, bọn họ về sau chút ý, nhưng Hàn Đông tin hay không, trong lòng bọn một chút chuẩn bị cũng không có

Ngồi trên xe, Hàn Đông nói với Vương Dược Minh

- Một số cán bộ trong chúng ta, không tập trung tư tưởng công việc đặt trong công việc, từ đầu đến giờ, làm chút thứ giả dối để lừa gạt lãnh đạo, cán bộ kiểu này, có thể làm tốt công tác, ngược lại làm cho người ta khá lo lắng.

Lúc trước Vương Dược Minh ở đó, cũng xem ra được vấn đề, bởi vậy gật đầu nói

- Chủ tịch Hàn, tình hình này, nói câu ngài đừng tức giận nha, kỳ thực không phải là cái lệ. Những cán bộ này, khi đối mặt với lãnh đạo, đều quen nói chuyện tốt không nói chuyện xấu rồi, lại còn cố gắng nói số liệu đẹp lên một chút.

Hàn Đông gật đầu nói

- Cái này tôi hiểu, có điều chút số liệu này cũng là thái quá.

Sở dĩ trước cũng không có ý truy cứu, Hàn Đông cũng là có suy xét, lại còn cho dù hắn cố ý truy cứu, đến lúc đó Vi Băng Hiên cùng lắm thì thừa nhận mình nhớ nhầm, mình còn có thể làm ông ta thành thế nào nữa chứ.

Nhưng đối với Vi Băng Hiên đó, trong lòng Hàn Đông lại lưu lại ấn tượng không tốt.

Tiếp theo, Hàn Đông lại cùng đoàn người Vương Dược Minh, tiếp tục đi khảo sát, trên thực tế nghe lãnh đạo của Ủy ban nhân dân huyện và Huyện ủy báo cáo công tác, thật không bằng tự mình đi ra đường, đi đến nông thôn một chút, rất nhiều tình hình thực tế vừa xem vừa hỏi cũng đủ hiểu rồi.

Khi Hàn Đông và Vương Dược Minh đi thăm viếng, tiểu tổ điều tra xử lý sự kiện liên quan tới trạm thu phí của Cục công an khu Cao Bằng, bây giờ đang rất bận rộn.

Dưới sự chủ trì của Bí thư Đảng ủy Công an Quận ủy là Viên Hồng Tâm, nhân viên tổ công tác đang tiến hành xác minh các tài liệu có liên quan, mấy nhân viên công tác đem máy chủ có giữ video đùa nghịch một lúc, qua một lúc, một nhân viên công tác đột nhiên thất kinh đứng dậy nói.

- Cái này hình như có virus, nhưng tài liệu video này hình như chỉ có bản copy, không có bản gốc, mở không được rồi.

- Thật không.

Bí thư Đảng ủy Công an Viên Hồng Tâm trong lòng vui mừng, tuy nhiên bề ngoài cũng không thể hiện ra. Hơn nữa còn bộ dạng giận dữ, nói

- Sao lại có thể như thế? Cậu coi, có thể phục hồi lại được không?

Nhân viên công tác kia bối rối nói

- Bí thư Viên, không được ạh, chỉ có bản copy, không có chỉ hướng bản gốc, thì không mở được.

Viên Hồng Tâm tức giận nói

- Sao có thể mất bản gốc chứ?

- Không biết, tôi cũng không có nhìn thấy, hình như có người thao tác lầm xóa bỏ bản gốc rồi, kết quả là lưu lại bản copy.

Nhân viên công tác đó là thân tín của Cao Lập Hương, trước đây nhận được lệnh của Cao Lập Hương, tự nhiên cũng phối hợp diễn trò.

- Hừ.

Viên Hồng Tâm giả vờ giận dữ, nói

- Điều tra cho tôi, thật mạnh vào, máy tính không phải là tất cả mọi người đều có thể dùng được, những người đều dùng qua máy tính này thì điều tra cho rõ cho tôi, xem xem rốt cuộc là ai đã xóa bản gốc rồi, đây là chứng cứ trực tiếp. Làm mất rồi sao được chứ.

Bây giờ là năm chín năm, những người có thể dùng máy tính thì cực kỳ ít, là nhân viên công tác của Cục công an, cũng chỉ có mấy người có thể dùng được, lại còn trên cơ bản ngoài những người cá biệt ra, đều thuộc dạng nửa vời. Trải qua điều tra, mọi người đều tập trung tới Trương Nghệ Hoa, bởi vì có người nhìn thấy trước đó không lâu có thao tác trên máy tính.

Trương Nghệ Hoa đã có chuẩn bị tâm lý, dù sao cũng là thân tín của Chu Chính, bây giờ lại copy một phần đến máy của phòng đánh máy cho nên ông ta không có lo lắng gì, đối mặt với chất vấn của Viên Hồng Tâm, ông ta giận dữ nói

- Bí thư Viên, tôi không có xóa dữ liệu bên trong.

- Hừ, không phải cậu thì ai, tôi hỏi cậu. Cậu xuất phát từ cái gì mà rắp tâm làm vậy, không ngờ còn hủy mất chứng cứ chủ yếu?

Viên Hồng Tâm giả vờ giả vịt hỏi.

Lập tức ông ta cũng không đợi Trương Nghệ Hoa trả lời, nói với Cao Lập Hương.

- Cục trưởng Cao, tôi thấy Cục công an cần phải chỉnh đốn cho tốt mới được, nhân viên công tác kiểu này phải nghiêm túc xử lý.

- Bí thư Viên an tâm, tôi nhất định sẽ chỉnh đốn cho tốt Cục công an.

Cao Lập Hương gật đầu nói.

Sau đó, Cao Lập Hương cưỡng chế Trương Nghệ Hoa tạm thời cách chức viết kiểm điểm.

Tuy nhiên, liên quan tới điều tra việc này, bởi vì tư liệu bị hủy rồi, lại có vài phần biến hóa.

Tổ công tác trải qua thảo luận một phen, quyết định tiến hành điều tra lấy chứng lần nữa đối với nhân viên công tác trạm thu phí. Chứng thực tính chân thực của bản ghi chép trước đây.

Tiếp theo, Cao Lập Hương thông báo cho đồn công án Tây Giao đem người của trạm thu phí qua đây, để bọn họ tiếp nhận điều tra.

Kết quả điều tra lần này, khiến mọi người rất là kinh ngạc, vốn dĩ trước đây bọn họ đều nói là Ngô Lương chủ động đánh người, lại còn người đánh hung nhất cũng là Ngô Lương, cũng là gã uy hiếp cảnh sát. Nhưng lần này, khi cảnh sát điều tra lại lần nữa, bọn họ tất cả đều sửa miệng, nói trách nhiệm chủ yếu đánh người là nói đến một gã thanh niên khác.

Trải qua điều tra nghiêm mật một phen của tổ công tác, kết luận cuối cùng Ngô Lương tuy cũng là một trong những đương sự. Nhưng trách nhiệm chủ yếu của việc đánh người lần này lại là ở người hầu của gã.

Làm Chu Chính khi nhìn thấy kết luận này. Không khỏi cười lạnh một tiếng, xem ra những người này quả nhiên là muốn đổi trắng thay đen rồi, nếu như Trương Nghệ Hoa không phải đã copy một phần tài liệu, chỉ sợ hành động lần này của bọn họ chắc chắn không thể thành công được. Chắc chắn Ngô Lương căn bản đó, bọn họ cũng có thể thông qua rất nhiều ưu đãi này để gáng tội thay, đến nhân viên công tác của trạm thu phí, bọn họ cũng đã làm xong rồi, những việc khác tự nhiên dễ làm rồi.

Tổ công tác sau khi đưa ra kết luận, tiếp theo án này giao cho viện Kiểm sát, để Viện kiểm sát giao cho bên công tố, dù sao người chết rồi, lại tìm ra được người chịu trách nhiệm, trình tự này tránh không được.

Tối hôm đó, Chu Chính gọi điện cho Hàn Đông, nói hết tình hình cho Hàn Đông một lượt

- Lãnh đạo. Kế tiếp thế nào

Hàn Đông cười lạnh một tiếng, nói

- Nếu đã thế này, những người này muốn đổi trắng thay đen, khiến đầu sỏ thật sự còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, cậu có thể tìm gia đình người đã mất tìm hiểu thêm chút tình hình có liên quan đi, tôi phỏng đoán những người thôn dân xung quan nhìn thấy gì đó. Có vài lãnh đạo, quả thật coi pháp luật như không ấy, vì giúp đỡ người nhà thoát tội, chuyện gì cũng có thể làm ra.

Chu Chính hiểu ý đồ thật sự của Hàn Đông.

- Lãnh đạo an tâm, tôi biết phải làm thế nào.

Tiếp theo, Chu Chính liền gọi điện cho tâm phúc của mình, dặn dò một phen, để bọn họ bí mật làm việc.

- Xem ra, lãnh đạo lần này là muốn câu con cá lớn đây.

Trong lòng Chu Chính thầm nghĩ, mình đi theo lãnh đạo này, thế lực sau lưng cực lớn, tuy nhiên bây giờ chỉ là Thường ủy Thành ủy, Phó chủ tịch thành phố, thoạt nhìn ở thành phố cũng chả là gì, nhưng Chu Chính tin rằng, qua không bao lâu, Hàn Đông nhất định sẽ có ngôn quyền khá mạnh trong Thành ủy.

Kỳ thật Hàn Đông ngay từ đầu cũng không có muốn đối phó với Ngô Cần, nhưng theo phát triển của sự việc, đặc biệt là người bị đánh bị thương trầm trọng sau khi chết, trong lòng Hàn Đông cũng tức giận, phương diện khác cảm thấy, sự việc này Ngô Cần chắc chắn không thể để con trai của mình đền tội được, vậy thì khẳng định ông ta có biện pháp, bởi vậy Hàn Đông cảm thấy đối với mình mà nói thì là cơ hội khá tốt, một mặt cho dù là chủ trì chính nghĩa, mặt khác cũng có thể đối phó Ngô Cần, cho dù Ngô Cần thân là Chủ tịch hội đồng nhân dân, còn chiếm một vị trí Thường ủy Thành ủy, phân lượng lời nói trong Thành ủy khá nặng, đã có cơ hội diệt ông ta, vậy thì không nên bỏ qua cơ hội này.

Đúng vậy, theo sau việc người bị đánh chết, mục tiêu chính của Hàn Đông, liền thay đổi, là để Ngô Lương chịu trách nhiệm trước pháp luật đồng thời, cũng muốn dọn Ngô Cần. Đương nhiên, có thể hạ bệ Ngô Cần, trên thực tế phải xem Ngô Cần biểu hiện thế nào, nếu như Ngô Cần không có nhúng tay, vậy thì Hàn Đông cũng tạm thời không có cách gì với ông ta, nhưng nếu Ngô Cần vì con trai mà không kiềm chế được, cơ hội của Hàn Đông thật đến rồi.

Cũng chính vào tối hôm đó, Ngô Cần nhìn thấy điện thoại của Bí thư Đảng ủy công an Viên Hồng Tâm của khu Cao Bằng, nghe Viên Hồng Tâm báo cáo, ông ta cuối cùng cũng yên tâm, nói

- Chuyện này vất vả cho ông rồi, tôi sẽ nhớ kỹ.

- Chủ tịch Ngô, là việc tôi nên làm.

Viên Hồng Tâm khiêm tốn nói, trong lòng ông ta vô cùng vui vẻ, lần này giúp Ngô Cần làm xong chuyện này, về sau chưa biết chừng có thể dựa vào Ngô Cần rồi.

Tuy rằng Ngô Lương phải chịu trách nhiệm đó, nhưng thông qua quan hệ với Ngô Cần, đến lúc xử lý rồi, có thể có nhiều lựa chọn, bồi thường chút tiền. Sau đó để tòa án phán Ngô Lương có thái độ thành khẩn nhận sai, có thể nhẹ dần, đồng thời gã cũng không phải là hung thủ chủ yếu, bởi vậy tổng hợp nhiều phương diện, nhiều nhất là hai năm án treo, cái này cũng giống như không phạt vậy. Kết quả như vậy, đối với Ngô Lương mà nói, đã đủ rồi.

Mà Ngô Cần tiếp theo lại phải gọi điện thoại, sắp xếp việc một phen.

Ngày hôm sau, Viện kiểm sát Khu Cao Bằng bắt đầu hành đồng, lần này ẩu đả trọng thương chết người đã đệ lên bên Công tố, đồng thời tòa án khu Cao Bằng bắt đầu mở phiên tòa, công an khu Cao Bằng đệ trình chứng cứ lên trên cơ sở, rất nhanh đã phán tội rồi, Ngô Lương làm tòng phạm, xét thấy thái độ tốt, đồng thời nguyện ý bồi thường một khoản kếch xù cho nhà người chết, bởi vậy tòa án phán quyết Ngô Lương án treo.

Đối với kết quả này, Ngô Lương là bằng lòng.

Nhưng mà, có người không bằng lòng, cha mẹ Cát Ngữ Thụy đã chết cũng bất mãn, bọn họ ở đó thể hiện tính hoài nghi chứng cứ trên tòa, đối với phán quyết của tòa cũng không phục, bọn họ thể hiện tại chỗ, bọn họ từ lúc đó ở trong một số lời của người trên tòa biết, đánh người thật sự chính là cái gã thanh niên trẻ tuổi tên Ngô Lương kia, lại còn nghe nói lại là con trai của Chủ tịch hội đồng nhân dân thành phố Ngô Cần, những người của trạm thu phí chắc chắn bị mua chuộc rồi, mới không nói thật.

Cha mẹ Cát Ngữ Thụy chỉ có một đứa con trai, bây giờ bị người đánh chết, bọn họ vốn dĩ vô cùng đau đớn, nhưng biết thế lực của nhà hung thủ đánh chết người, trong lòng bọn họ còn vô cùng đau đớn hơn, hơn nữa, những người tiết lộ tình hình cho bọn họ cũng biểu hiện, chỉ cần bọn họ làm ầm lên, đến lúc đó chắc chắn có người ra mặt cho bọn họ biết tay.

Đương nhiên, toà cũng không có khả năng vì bọn họ bất mãn mà phán đoán, dù sao bọn họ trong thời gian ngắn đưa ra chứng cứ gì, bọn họ khóc to làm ầm lên trên tòa án, thậm chí là thiếu chút nữa bị người của đồn công an giải đi, có điều nhìn thấy con trai của bọn họ vừa mới chết, tòa án cũng không so đo, chỉ là đưa bọn họ mang ra ngoài, Ngô Cần mới bắt đầu nghe thấy chuyện này, có chút tức giận. Sau đó biết được tình hình xử lý việc sau cùng, ông ta liền yên tâm, có điều gọi mấy cuộc cho khu Cao Bằng, chủ yếu là để những người có liên quan làm tốt các công tác các mặt, tránh cho sự việc lặp lại.

Theo Ngô Cần thấ, hai người già trung thực, cho dù nghe được chút ít tình hình thật sự, nhưng cũng không có chứng cứ xác thực, bọn họ sao lại có thể làm ra chuyện lớn gì chứ.

Nhưng mà, sự việc lại ngoài sự tưởng tưởng của Ngô Cần.

Cha mẹ của Cát Ngữ Thụy sau khi bị đuổi ra khỏi tòa án, hai người quay về nhà, đem nỗi đau oan khuất, nói với hàng xóm, bạn bè thân thích của bọn họ cũng xúc động, muốn lấy lại công đạo.

Sự việc tiếp theo, có chút ngoài dự kiến của Ngô Cần, hai người không quan trọng gì trong lòng ông ta, không ngờ một số người kết bè liền chạy đến Thành ủy kêu oan, bọn họ thậm chí còn giăng ra một hàng cờ trắng, trên đó viết “Nợ máu trả máu, con của quan không thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật được.”

Tuy nhiên lúc ấy Cục công an rất mau tới xua mấy người này đi, cảnh tượng này bị một nhà báo của tòa báo Thục Đô chộp được, anh ta chụp mấy bức ảnh, lại còn bị đuổi đi cũng với mấy người dân, liền viết một bài báo.

Lúc đó Ngô Cần lật tờ báo Thương mại của Thục Đô, nhìn thấy tin như vậy, lập tức ngẩn người ra.

Ông ta khiếp sợ liền đọc bài báo một lượt, mặt trở nên xanh mét, tuy báo đưa tin không có nhắc đến tên ông ta, nhưng lại nhắc đến tên Ngô Lương, nói ra là lãnh đạo nào đó của Hội đồng nhân dân thành phố Tân Châu, như vậy quan hệ rất rõ ràng, khiến người ta lập tức có thể liên tưởng đến ông ta.

- Đáng hận.

Ngô Cần giận tím mặt, giơ tay xem tờ báo vò nát.

- Hàn Đông, hay cho ngươi Hàn Đông, lại còn chơi xấu người.

Theo như ông ta, tất cả nếu như không có Hàn Đông ở sau thúc đẩy, vậy thì không có khả năng tiến triển thành như vậy.

Lúc này điện thoại trên bàn vang lên, mí mắt Ngô Cần nhảy liên hồi, trong lòng ông ta đột nhiên dâng lên dự cảm xấu.

Biến hóa của sự tình, hoàn toàn ngoài sự tưởng tượng của ông ta, hai người thành thật kia, sao có thể làm ra động tĩnh lớn như vậy, thậm chí còn để nhà báo của tờ báo Thương mại của Thục Đô đến để viết tin. Chuyện này. Ngô Cần lần đầu tiên cảm thấy, cả chuyện này, chắc chắn là do Hàn Đông ở sau lưng thúc đẩy, tất cả chuyện này, đều là do Hàn Đông sắp xếp, cho nên bây giờ ông ta vô cùng tức giận với Hàn Đông, nếu như Hàn Đông đứng trước mặt, ông ta nhất định sẽ liều mạng với Hàn Đông.

Mặc dù Ngô Cần tin, Công an khu Cao Bằng đã làm xong chuyện này, hai người trung thực kia cũng tìm không thấy chứng cứ chính xác. Nhưng là sự việc đã bị bại lộ, mà trong bài báo đó còn mơ hồ điểm danh ông ta, cái này là chủ yếu nhất.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status