Người cầm quyền

Chương 492: Phòng bị


Hạ Kim Cường vô cùng đắc ý, không kiềm chế nổi hét lên, dường như giờ phút này ông cảm nhận sâu sắc việc Hề Hiểu Kiến đang bị dẫm nát dưới chân, trong tay cầm chiếc roi sắt, ra sức quật, không chút để tâm đến sự cầu xin đau khổ của Hề Hiểu Kiến.


Kể từ khi rời Sở giao thông đến nhậm chức Chủ tịch thành phố Tân Châu đến nay, Hạ Kim Cường đều khổ sở dưới áp lực của Hề Hiểu Kiến. Mặc dù ông đã cố gắng rất nhiều, nhưng cũng chỉ miễn cưỡng duy trì được cục diện. Điều này khiến ông rất chán nản.

Và bây giờ, sau khi rút bài học xương máu lôi kéo được Hàn Đông, tình hình đã có sự thay đổi rất lớn.

Đầu tiên chính là Hàn Đông ra tay mạnh mẽ, lật đổ Ngô Cần, đồng thời ủng hộ Hoàng Văn Vận vào chức vụ Ủy viên thường vụ Thành Ủy.

Cùng lúc đó cũng lặng lẽ nhận được sự hỗ trợ của chính ủy quân sự Hàn Quốc Bình, về sau đó làm cục diện của thành ủy thay đổi rất lớn. Mà hiện nay, chỉ vì sự việc bức ảnh lại ở trước mặt Hề Hiểu Kiến, khiến ông ta không thể không tự chặt tay, chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật Lưu Khang Lương như con tốt thí mạng. Từ sự việc lần này có thể thấy, vị trí của Lưu Khang Lương chỉ sợ là không ngồi nổi, vậy thì sắp tới sẽ có một vị trí trống trong thường Ủy, nếu như có thể để người của mình ngồi vào vị trí đó, vậy thì sau này trong hội nghị thường vụ, Hề Hiểu Kiến căn bản sẽ không có năng lực phản kháng nữa.

- Phó chủ nhiệm ủy ban kỷ luật đương nhiệm Lôi Hạo Phong, tư cách đã đủ rồi, nếu có thể đưa anh ta lên, vậy sau này vị trí của ta sẽ ổn định hơn nhiều.

Hạ Kim Cường trong lòng tự cân nhắc.

- Có điều xem ra quan hệ giữa Hàn Đông và chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Tỉnh Uông rất thân thiết, nếu như muốn Lôi Hạo Phong lên, Hàn Đông nếu có thể đề cập với chủ nhiệm Uông, thì vị trí đó cơ bản đã ổn định. Nếu đã kéo được dây bên ủy ban kỷ luật Tỉnh, bên Tỉnh ủy chắc sẽ coi trọng ý kiến của chủ nhiệm ủy ban kỷ luật Tỉnh.

Với tay Hàn Đông này, Hạ Kim cường đã quyết định rồi, sau này sẽ toàn tâm lôi kéo, lúc Hàn Đông có bất kể yêu cầu gì cũng cố gắng hết sức đáp ứng.

- Anh chàng này đơn giản giống như một con nhím, chỉ cần ai đó chạm vào, gai toàn thân sẽ dựng lên, ai chạm vào người dó chịu đau, nhưng may mắn thay mình đã kịp thời thay đổi chiến lược.

Hạ Kim Cường khuôn mặt cười ngượng suy nghĩ

- Còn may là bây giờ Hàn Đông cuối cùng hoàn toàn trở mặt với đám người Hề Hiểu Kiến, Ngụy Du Vĩ, nếu muốn hòa hợp thì hoàn toàn không có nhiều khả năng. Hơn nữa hắn mà hợp tác với mình thì mọi việc đều được xử lý rất tốt.

Nghĩ đến đây, Hạ Kim Cường liền gọi điện thoại đến văn phòng của Hàn Đông, nói:

- Hàn Đông à? Anh có thời gian không, tôi có chút chuyện muốn thương lượng với anh chút.

Giọng điệu ông vô cùng tử tế, giống như mưa phùn vào mùa xuân.

Hàn Đông tuy không biết ông ta tìm mình để thương lượng về vấn đề gì, nhưng vẫn cười nói:

- Chủ tịch thành phố Hạ, tôi đến ngay bây giờ.

Không lâu sau đó, Hàn Đông đã tới văn phòng của Hạ Kim Cường.

Hạ Kim Cường vẻ mặt tươi cười, đứng lên tiếp đón, tiếp sau đó mời Hàn Đông ngồi xuống ghế so-fa trong phòng khách, lại kêu thư ký Châu Kiệt Trác khẩn trương đi pha trà Long Tỉnh.

Là một Chủ tịch thành phố, có thể nhớ được, sở thích của trợ lý, Hạ Kim Cường đối với Hàn Đông thật sự thật tâm.

Tiếp theo cả hai người đều châm thuốc, phà ra khói thuốc, Hạ Kim Cường mở lời nói:

- Chủ tịch thành phố Hàn, hôm nay hội nghị thường vụ họp rất thành công, ít nhất là việc liên quan đến đồng chí Hàn Đông, cũng đã làm rõ ràng rồi. Có điều, đối với thái độ và tác phong công việc của ủy ban kỷ, tôi cảm thấy vẫn có vấn đề, Lưu Khang Lương làm chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật, là người chịu toàn bộ trách nhiệm, tôi thấy chủ nhiệm Lưu Khang Lương này là không đủ năng lực.

Hạ Kim Cường mỉm cười nói xong. Sau đó nhìn sang Hàn Đông vẻ mặt chờ đợi.

Ai mà biết Hàn Đông vẫn là vẻ mặt cười nhạt, lại không tiếp lời y nói, dường như nghe không hiểu những gì y nói.

Hạ Kim Cường trong lòng hậm hực, vốn nghĩ mình đã nói rất rõ ràng, sao Hàn Đông lại không có chút phản ứng nào, chẳng lẽ chuyện này vậy là phải thôi như vậy.

Nhưng ngẫm lại Hàn Đông không nên bỏ đi việc này như vậy, dù sao lần này trong hội nghị thường vụ, Hàn Đông đã nổi giận lôi đình với Hề Hiểu Kiến, thậm chí uy hiếp sẽ tố cáo lên Ủy ban kiểm tra kỷ luật tỉnh và tỉnh ủy, không thể nào chỉ nhận được lời xin lỗi xuông của Lưu Khang Lương mà có thể cho qua chuyện này.

- Lẽ nào tên này muốn lấy luôn lá phiểu chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật về tay hắn?

Hạ Kim Cường trong lòng nặng trĩu, nếu là như thế thật thì Hàn Đông đã nắm trong tay 4 phiếu Ủy viên thường vụ, vậy thì hắn sẽ nắm giữ số phiếu Ủy viên thường vụ nhiều ngang mình rồi. Sau này mình và hắn hợp tác với nhau, rất dễ nắm thế chủ động rồi.

Nghĩ vậy, lòng Hạ Kim Cường có chút khó chịu, thầm nghĩ tay Hàn Đông này thật sự có thể làm được, hơn nữa tâm cũng đặc biệt tham lam, hắn nắm giữ nhiều phiếu vậy, rốt cuộc hắn muốn làm gì?

Thoáng thấy mặt Hạ Kim Cường biến sắc có chút khó coi, Hàn Đông khẽ mỉm cười nói:

- Chủ tịch Hạ, việc ngày hôm nay, tôi rất tức giận, và đối với công tác của Ủy ban kỷ luật cũng vô cùng bất mãn. Có điều chủ nhiệm Ủy ban kỷ luật là cán bộ tỉnh ủy quản lý, chúng ta cũng không thể làm thế nào được.

Nghe xong lời nói của Hàn Đông, Hạ Kim Cường một chút cảm giác vui vẻ cũng không có, tên tiểu tử này rõ ràng là nói dối không chớp mắt, hắn có thể khiến chủ nhiệm Uông Kỳ Tài làm chứng cho hắn, lẽ nào việc đề cử người, Uông Kỳ Tài lại không nể tình? Chỉ cần Uông Kỳ Tài gật đầu, vậy thì việc chọn người coi như định xong.

- Vâng, Hàn Đông anh nói là thật, có điều mặc dù chủ nhiệm ủy ban kỷ luật tuy là cán bộ do Tỉnh quản lý, nhưng chúng ta vẫn có quyền đề nghị mà.

Hạ Kim Cường quyết định nói thẳng ra:

- Việc xảy ra lần này, tôi cảm thấy Lưu Khang Lương không còn thích hợp đảm nhiệm chức chủ nhiệm ủy ban kỷ luật nữa.

Hàn Đông anh nếu có thể đề nghị với chủ nhiệm Uông, thì việc thay thế Lưu Khang Lương rất có khả năng. Năng lực làm việc của Phó chủ nhiệm ủy ban kỷ luật đương nhiệm Lôi Hạo Phong cũng không tồi, nếu như để anh ta tiếp nhận chức chủ nhiệm này, vậy thì sau này công tác của ủy ban kỷ luật nhất định sẽ làm càng tốt hơn.

Trong lòng Hàn Đông cũng có chút không vui, trước mắt sự việc chưa có gì, Hạ Kim Cường đã đề cử bầu chọn người, khẩu vị của ông ta thật là không chịu nổi, lẽ nào ông ta thật sự muốn Hề Hiểu Kiến trở thành người cô độc mới được hay sao.

Mặc dù việc lần này, Hàn Đông mượn việc đã xảy ra, trong hội nghị thường vụ, nổi giận đùng đùng, không giữ thể diện cho Hề Hiểu Kiến, nhưng Hàn Đông không hề nghĩ đến việc thay thế Lưu Khang Lương. Trước khi diễn ra hội nghị, Hàn Đông quả thực là có ý này, nhưng suy nghĩ lại thì bản thân không thể tạo ra chấn động lớn, dù sao cũng không vị lãnh đạo nào muốn có một thuộc hạ suốt ngày gây ra chuyện. Bây giờ mình cũng đã có 3 phiếu trong thường vụ rồi thì cũng đủ năng lực ngăn trở trong thường vụ. Nếu truy xét tiếp thì cũng không có ý nghĩa gì to lớn.Toàn bộ biểu hiện lần này, một là Hàn Đông muốn thông qua sự việc đó để cho mọi người biết mình không phải là dễ bắt nạt, để sau này những việc nhỏ nhặt mọi người không nên kiếm chuyện với mình, tiếp đó là để thể hiện chút uy thế của bản thân. Vậy thì sau này khi làm chuyện gì cũng bớt chút trở ngại. Mặt khác cũng coi như đã trút giận kẻ lén lút chụp ảnh đó, mượn sự việc này để cảnh báo đối phương. Đương nhiên, đối với kẻ lén chụp ảnh thì Hàn Đông cũng không trông cậy Hề Hiểu Kiến coi trọng việc điều tra này, nên hắn đã giao cho Chu Chính đi điều tra. Dù sao trước đây cũng đã có chút manh mối.

Hàn Đông sở dĩ không muốn theo đề nghị của Hạ Kim Cường là có một nguyên nhân, đó chính là Hàn Đông trước sau đều phải đề phòng Hạ Kim Cường, nếu như để Hạ Kim Cương hoàn toàn chiếm thế chủ động, chỉ sợ sau này y làm việc gì cũng không băn khoăn nữa, sau này bản thân làm việc sẽ không được thuận lợi như vậy.

‘Tốt nhất là duy trì sự cân bằng giữa Hề Hiểu Kiến với Hạ Kim Cường, như vậy mình càng dễ dàng làm việc.’

Trong lòng Hàn Đông chủ định như vậy, khuôn mặt vẫn nở nụ cười nói:

- Chủ tịch thành phố Hạ, thực tế thì mối quan hệ giữa tôi và chủ nhiệm Uông không được tốt như mọi người vẫn nghĩ đâu, việc lần này cũng chỉ là cơ duyên trùng hợp, ứng cử viên cho chủ nhiệm ủy ban kỷ luật thành phố Tân Châu, tôi có nói cũng không có tác dụng đâu.

Hạ Kim Cường nghe lời cự tuyệt của Hàn Đông thì có chút thất vọng, nhưng trên mặt vẫn luôn nở nụ cười, nói:

- Việc này tôi sẽ không miễn cưỡng, nhưng có điều Hàn Đông anh hãy bớt chút thời gian nói với chủ nhiệm Uông về việc của Lôi Hạo Phong, càng có khả năng rồi.

Hàn Đông nói:

- Vậy tôi sẽ tìm cơ hội, dù sao việc này tôi cũng không dám cam đoan.

Lúc này, mặt Hàn Đông cười cho qua chuyện, tần suất hút thuốc cũng nhiều lên không ít.

Hạ Kim Cường nhận thấy Hàn Đông có chút khó chịu, trong lòng lặng lẽ thở dài một tiếng, tên này đúng là một tên ngang bướng, muốn nắm giữ hắn xem chừng không có nhiều khả năng, xem ra sau này lôi kéo hắn, cũng cần âm thầm khống chế sức ảnh hưởng của hắn, không thì sau này thế lực của Hàn Đông lớn rồi, bản thân lại nằm dưới chướng hắn, vậy thì không được rồi.

- Ha ha, vậy cứ thế nhé, nếu như Lôi Hạo Phong có thế lên, sau này công việc của chúng ta ở thành phố Tân Châu cũng dễ làm, chúng ta liên thủ lại, sẽ có thể làm nên đại sự mà.

Hạ Kim Cương cười nói, giơ tay lên nhìn đồng hồ, sắp đến giờ tan ca rồi, ông ta đề nghị:

- Thời gian cũng không còn sớm nữa, buổi tối chúng ta đi ăn cơm, làm vài cốc bia nhé.

Hàn Đông mỉm cười nói:

- Tối nay thì không được, tôi đang chuẩn bị chiến lược kinh doanh của thành phố, để hôm khác tôi sẽ mời cơm Chủ tịch thành phố Hạ.

Đuôi mắt Hạ Kim Cường giật giật, đây coi như là sự hợp tác giữa hai người, ngay lần đầu tiên Hàn Đông đã cự tuyệt chủ ý mời của mình, xem ra lúc nãy mình biểu hiện có chút vội vàng, khiến Han Đông khó chịu, sau này cần phải chú ý chút mới được.

- Vậy được, hôm khác nhất định đi uống vài chén nha.

Hàn Đông gật đầu, đứng dậy nói:

- Không có việc gì nữa, tôi xin phép cáo từ.

Hạ Kim Cường tiễn Hàn Đông ra cửa, nhìn bóng dáng Hàn Đông đi khuất ở đầu kia hành lang, vẻ mặt tươi cười trên mặt Hạ Kim Cường cũng dần biến mất.

Xoay người trở lại phòng làm việc, Hạ Kim Cường hút thuốc nhả từng làn khói, lông mằy y cau có.

- Tên Hàn Đông này dã tâm thật không nhỏ.

Hạ Kim Cường tự nói với bản thân:

- Bề ngoài hắn không có chút quan tâm đến vị trí chủ nhiệm ủy ban kỷ luật, nhưng chỉ sợ trong lòng hắn lại có chủ ý khác, nếu như thật sự vị trí này để hắn đạt được, vậy sau này hắn càng không nghe lời mình, và muốn nhận được sự ủng hộ của hắn thì mình lại cần phải đáp ứng mọi yêu cầu của hắn mới được, vậy thì mình cực khổ đấu với Hề Hiểu Kiến thì có ý nghĩa gì?

Gạt mạnh tàn thuốc lá, trong lòng Hạ Kim Cường lạnh nhạt nói:

- Hừ, về sau tiếp tục lôi kéo hắn, nhưng không thể để hắn đắc ý, nếu không sau này khống chế hắn không được, ngược lại lại bị hắn thao túng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status