Người cầm quyền

Chương 766: Bạn học thời đại học


Ngày 23 tháng 4, phòng kiểm soát đã mở đại hội toàn thể nhân viên ở tại phòng hội nghị.


Trong cuộc họp, Hàn Đông đã nói về “Tinh thần phấn chấn, dốc sức triển khai công việc giám sát”, đưa ra kiến nghị phòng kiểm soát phải tăng cường tác phong làm việc, phải chuyên tâm vào công việc, không sợ khó, không kéo dài thời gian, tích cực, chủ động, sẵn sàng đối mặt với khó khăn thử thách, cố gắng làm tròn bổn phận.

Mà Phó chủ nhiệm Cao Minh Chân tuyên bố trọng điểm và biện pháp kiểm tra hệ thống trách nhiệm – mục tiêu.

Nhân viên bên dưới đều chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng lại cúi xuống ghi vào sổ tay.

Nội dung mục 3 là làm kiểm điểm đối với Phó chủ nhiệm thường vụ Nghiêm Văn Bình.

Mặt mũi Nghiêm Văn Bình tái nhợt ngồi phía dưới, cảm giác như đang ngồi trên bàn chông, khó chịu muốn chết đi được.

Kỳ thực y đã nhờ các mối quan hệ để được chuyển khỏi cương vị hiện giờ, không làm ở phòng kiểm soát nữa.

Chỉ tiếc là sự việc lại chẳng dễ gì được bỏ qua như vậy, cho nên y chỉ có thể tạm thời ở lại phòng kiểm soát mà thôi.

Y vốn dĩ muốn được chuyển đi trước khi diễn ra cuộc họp này, như vậy thì khỏi lo bị bêu xấu trước mặt mọi người.

Vừa đọc lại một lượt bản tự kiểm điểm, trong lòng Nghiêm Văn Bình không ngừng nhỏ máu.

Giờ đây trong lòng y đã không thể nghĩ tới chuyện hận nữa rồi, chỉ muốn mau chóng thoát cái nơi đã khiến y mất mặt này thôi.

Nếu giờ trên mặt đất mà có cái lỗ nào, thì nhất định là y sẽ không chút do dự mà chui xuống đó.

Trong phòng họp, mọi người đều đang ngồi rất nghiêm chỉnh, không hề có dù chỉ là một chút tạp âm.

Cảnh tượng như thế này, đối với mọi người mà nói, đều là lần đầu tiên gặp phải.

Mấy ngày trước, mọi người đều nghe đồn Nghiêm Văn Bình sẽ làm bản tự kiểm điểm trước mặt toàn thể nhân viên trong cuộc họp, nhưng có nhiều người lại nghĩ, Nghiêm Văn Bình sẽ thông qua các mối quan hệ để chuyện này được bỏ qua cũng không chừng.

Nhưng bây giờ chuyện đó đúng là vẫn được thi hành, điều này khiến cho mọi người không tránh khỏi một phen kinh sợ.

“Xem ra lần này các lãnh đạo đã hạ quyết tâm phải chỉnh đốn lại tác phong làm việc, vậy thì những ngày tháng sau này sẽ chẳng được thoải mái như trước kia nữa đâu.”

“Haizz! Sau này phải chú ý nhiều hơn một chút, tránh khỏi rước họa vào thân.”

Rất nhiều người đều thầm thở dài ngao ngán.

Một khi lãnh đạo đã hạ quyết tâm phải chỉnh đốn tác phong làm việc, thì sẽ chẳng có ai dám lơ là, khinh suất.

Dù sao bây giờ, ngay cả Phó chủ nhiệm thường vụ, một cán bộ cấp giám đốc sở cũng đã bị đem ra làm ví dụ điển hình chỉnh đốn lại, thì những người khác lỡ làm chuyện gì không tốt, thì nhất định sẽ chẳng có gì có thể nói thêm được.

Đợi Nghiêm Văn Bình làm kiểm điểm xong, Hàn Đông lại lên nói về những chuyện quan trọng.

- Các đồng chí, bản kiểm điểm của đồng chí Nghiêm Văn Bình quả thật rất sâu sắc, là một trong những lãnh đạo của phòng kiểm soát, thì trên tất cả các phương diện, phải luôn lấy mình làm tấm gương, yêu cầu bản thân vượt qua các tiêu chuẩn của nhân viên bình thường. Lần này đồng chí Nghiêm Văn Bình lãnh đạo đội đi điều tra sự việc ở tỉnh Việt Đông…

Trong khi Hàn Đông trình bày, thái độ của mọi người càng thêm phần chăm chú.

Đối với vị chủ nhiệm trẻ tuổi này, chẳng có ai dám có nửa phần khinh thường.

Phòng kiểm soát cũng đã đổi mấy lần chủ nhiệm, nhưng đây đúng là lần đầu tiên mà mọi người gặp phải một vị chủ nhiệm nghiêm khắc tới như vậy, ngay cả phó chủ nhiệm phòng kiểm soát còn bị trừng trị tới như thế kia, quả thực là mặt sắt vô tình mà.

Sau khi cuộc họp kết thúc, Nghiêm Văn Bình như chó nhà có tang, ủ rũ quay về phòng làm việc, đóng chặt cửa lại, ngồi trong đó thừ mặt ra hút thuốc.

Cao Minh Chân tới văn phòng làm việc của Hàn Đông, sau khi ngồi xuống liền nói:

- Chủ nhiệm Hàn, các thành viên trong tổ giám sát đi tới tỉnh Việt Đông lần này, đều đã sắp xếp ổn thỏa rồi, anh xem chừng nào thì xuất phát?

Hàn Đông khẽ mỉm cười nói:

- Ngay mai đi, chia làm hai đường, sáng mai các anh cứ đi trước, tôi sẽ dẫn người đi sau. Sau khi anh đi, phải liên hệ ngay với phòng kiểm soát tỉnh Việt Đông và phòng kiểm soát ủy ban nhân dân tỉnh, dưới sự phối hợp của họ mà triển khai điều tra sơ bộ, có một số chuyện, có thể thông qua việc tìm đọc các tài liệu, văn kiện, ghi chép tương ứng để mà xác định cho chính xác, chuyện này do anh phụ trách, lần này tôi chủ yếu là đi thăm dò vài vấn đề quan trọng mà thôi. Chúng ta phải giữ được liên lạc để hễ có chuyện gì, thì có thể liên lạc kịp thời.

Cao Minh Chân gật đầu nói:

- Chủ nhiệm Hàn! Anh yên tâm, tôi sẽ ở toàn diện thu hút sự chú ý của họ, khiến họ tập trung hết tư tưởng vào tôi, đến lúc đó anh có thể triển khai công việc được rồi.

Hàn Đông nói:

- Ừ! Chỉ cần chúng ta phối hợp tốt, thì nhiệm vụ lần này nhất định có thể hoàn thành xuất sắc.

Cao Minh Chân vui vẻ rời khỏi văn phòng của Hàn Đông, rồi lập tức gọi điện thoại sắp xếp mọi việc.

“Hiện tai xem ra, Hàn Đông cũng khá hài lòng với năng lực làm việc của mình, nếu không, lần này sẽ không để mình phối hợp với hắn như vậy. Nghe nói Nghiêm Văn Bình đang tìm cách để được điều đi, vậy thì hễ y đi, cơ hội của mình sẽ tới, sau khi ngồi lên cái ghế Phó chủ nhiệm thường vụ rồi, mình sẽ tiếp tục phối hợp thật tốt với Hàn Đông. Hắn nhất định là sẽ chẳng ở đây lâu đâu, chỉ cần mình làm cho hắn thấy vừa lòng, thì khi hắn đi, mình chẳng phải lại có thể tiến thêm một bước đó sao? ”

Tuy chức Chủ nhiệm phòng kiểm soát chỉ là chức giám đốc sở, nhưng lại là vị trí cao nhất của một bộ phận, hơn nữa còn là vị trí cao nhất của một bộ phận trực thuộc văn phòng nội các Chính phủ. Ráng ở vị trí này chờ đợi để tích lũy phần lý lịch, lần sau điều xuống là có thể thuận lợi thêm một bậc rồi.

Vậy thì sẽ không giống y bây giờ, tuy cũng là cán bộ cấp Giám đốc sở, nhưng nếu mà muốn xuống cơ sở, thì sau khi xuống có thể cần phải trải qua thời kì làm bí thư thành phố ở cấp địa phương, vậy thì sau này muốn lên cấp Thứ trưởng thì sẽ chẳng dễ dàng như vậy.

Đây cũng là nguyên nhân khiến ban đầu Nghiêm Văn Bình và Cao Minh Chân chú ý tới vị trí chủ nhiệm của phòng kiểm soát, tuy nhiên xem ra chỉ có điều chuyển chức, nhưng lại đem tới tiền đồ phát triển rộng lớn.



Từ khi biết thân phận thực sự của Hàn Đông, Cao Minh Chân ngoài việc quy thuận Hàn Đông ra, y còn muốn cố gắng biểu hiện, để có thể được Hàn Đông thu nhận về phe của hắn.

Bởi vậy, đối với việc Hàn Đông muốn dồn mọi sức lực vào việc điều tra vấn đề ở tỉnh Việt Đông, y sẵn sàng giơ cả hai tay tán thành, và còn vắt óc nghĩ kế sách, tích cực trợ giúp mọi mặt trong công việc cho Hàn Đông.

Y cảm thấy tình trạng hiện tại cũng không tồi, chỉ cần tiếp tục nỗ lực, thì cảm nhận của Hàn Đông về y sẽ càng ngày càng tốt đẹp lên thôi.



Sáng ngày 24, Cao Minh Chân dẫn tổ Giám sát liên hợp đi tỉnh Việt Đông.

Đây là lần thứ hai phòng kiểm soát văn phòng nội các chính phủ đi điều tra về chuyện trưng dụng, bồi thường đất cho dân ở tỉnh Việt Đông.

Kết quả của lần điều tra đầu tiên, hoàn toàn có thể nói là chẳng có chút ý nghĩa thực chất nào, vì vậy có thể nói lần đầu đó xem như thất bại mà quay về.

Bởi vậy, trách nhiệm của tổ Giám sát lần này cũng rất quan trọng.

Nếu lần này cũng không thể điều tra được gì, thì còn gọi gì là thể diện của phòng kiểm soát nữa.

Khi thành lập tổ giám sát. Cao Minh Chân không hề nói ra chân tướng sự việc, tất cả đều nghiêm khắc dựa theo trình tự thông thường đi làm.

Cho nên tất cả nhân viên đi theo đều cảm thấy có chút áp lực.

Cho dù các bộ phận khác như Cục điều tra của Bộ Đất đai và Tài nguyên và người ở các bộ phận thuộc Bộ nông nghiệp, đều có chút buồn bực.

Nhưng đây là trách nhiệm của họ, họ có nghĩa vụ phối hợp với công tác điều tra của phòng kiểm soát văn phòng nội các Chính phủ.

Huống chi, bọn họ cũng đã nghe qua chủ nhiệm lần này của Phòng kiểm soát là một gã chẳng bao giờ nói tới chuyện nể tình, ngay cả phó Chủ nhiệm thường trực của phòng kiểm soát đều bị ép phải đứng ra tự kiểm điểm trong cuộc họp trước mặt toàn thể nhân viên nữa là.

Tuy bọn họ không thuộc quản lý của Phòng kiểm soát, nhưng bọn họ đều không muốn tới lúc đó bị Hàn Đông đổ mọi trách nhiệm lên người mình.

Vì vậy những người đi lần này đều cảm thấy có chút áp lực, không muốn trong công việc cụ thể xuất hiện thêm bất cứ sai lầm gì.

Buổi chiều hôm đó, Hàn Đông dẫn theo bốn người khác xuất phát bằng tàu hỏa.

Bốn nhân viên này, đều khoảng tầm ba mươi tuổi, đều là những người có ý tưởng trong công tác tại phòng kiểm soát, có thể nói là trẻ trung khỏe mạnh, kinh nghiệm phong phú.

Anh chàng để đầu đinh, dáng vẻ vô cùng đẹp trai đó có tên là Đường Lợi Ba, là cán bộ cấp Cục trưởng, Phó cục trưởng Phòng số 1.

Anh chàng có khuôn mặt nhợt nhạt, mang theo cặp kính viền vàng thư sinh tên là Mã An Tân, là cán bộ cấp Cục phó, nhân viên trợ lý điều tra, đồng thời là chuyên viên Điều tra của Phòng số 2.

Một anh chàng khác Chu Dũng của Phòng theo dõi, anh ta có làn da ngăm đen, mắt to mày rậm, tướng mạo cao lớn, nhìn giống như một vận động viên thể dục vậy. Nhìn vẻ ngoài có chút thô kệch, nhưng lại là người rất cẩn thận, anh ta đã từng tìm ra nhiều manh mối có giá trị trong các tư liệu hết sức bình thường, đã nhiều lần được bình chọn là nhân viên tiên tiến, hiện nay anh ta cũng là nhân viên cấp Cục phó.

Người cuối cùng tên là Chu Nguyên Thành của Phòng Tổng Hợp, anh chàng này tầm khoảng 26, 27 tuổi, cũng đã làm việc ở phòng kiểm soát được 4 hay 5 năm rồi, Nguyên Thành có lối tư duy cực kỳ linh hoạt, trên mặt luôn kèm theo nụ cười hút hồn, vì vậy rất dễ khiến mọi người cảm thấy dễ gần. Thành tích công tác của anh ta ở phòng Tổng hợp cũng thật là không tệ, hiện nay là chủ nhiệm khoa, có thể nói là cấp bậc thấp nhất trong số mấy người đi cùng.

Sở dĩ Hàn Đông chọn bốn người này, bởi vì bọn họ tới từ những bộ phận khác nhau, mà lại toàn là những cá nhân xuất sắc, mỗi người đều có sở trường và ưu thế riêng của mình.

Trước khi xuất phát, Hàn Đông có gặp qua bọn họ một lần.

Bốn người khi biết sẽ được cùng Hàn Đông âm thầm đi điều tra vấn đề của tỉnh Việt Đông thì vô cùng phấn khích, bọn họ đều hiểu, Hàn Đông vì xem trọng năng lực của họ nên mới chọn mang theo họ, vậy thì chỉ cần biểu hiện tốt một chút, thì chắc chắn sẽ tiến thêm một bước để nhận được sự tán thành của Hàn Đông.

Mà Hàn Đông đem theo vài người đi, ngoài mặt nói rằng đi tìm hiểu vấn đề cải cách chế độ tại các doanh nghiệp nhà nước ở tỉnh Hắc Sơn. Tỉnh Hắc Sơn vốn là khu vực công nghiệp phía Đông Bắc Trung Quốc, trong tỉnh có không ít doanh nghiệp nhà nước, vấn đề cải cách chế độ tại các doanh nghiệp này rất gay gắt, vì vậy Hàn Đông đi tìm hiểu tình hình ở đây cũng là một lí do hết sức thuyết phục.

Mặt khác, dựa vào suy nghĩ của Hàn Đông, lần này mấy người bọn họ đóng giả thành một nhóm đi khảo sát đầu tư, do Đường Lợi Ba đóng vai ông chủ, còn bốn người còn lại, bao gồm cả Hàn Đông sẽ vào vai tùy tùng. Như vậy thì sau khi tới tỉnh Việt Đông, sẽ rất dễ dàng triển khai công việc.

Vào lúc ăn tối, Hàn Đông và mấy người cùng nhau qua toa nhà ăn ăn cơm.

- Hàn… Đông…

Một giọng nói có vẻ chần chừ từ phía bên vang lên.

Hàn Đông hơi sửng sốt, tại sao trên xe lửa lại gặp phải người có thể nhận ra hắn cơ chứ.

Quay đầu lại nhìn, chỉ thấy nụ cười mỉm phúc hậu của một chàng trai đứng kế bên, ánh mắt đầy vẻ thăm dò.

Nhưng khi Hàn Đông quay đầu lại nhìn, thì trên mặt chàng trai ấy hiện rõ nụ cười sung sướng, anh ta liền tiến lên trước vỗ vai Hàn Đông:

- Haha, quả đúng là cậu rồi, tôi đã cảm thấy rất quen mắt, quả nhiên là không có nhận nhầm.

Lúc này Hàn Đông cũng chợt nhớ ra, chàng trai này tên là Chu Tùng Đào, vốn là bạn học cùng khoa với Hàn Đông.

- Cậu là Chu Tùng Đào!

Hàn Đông cũng có chút bất ngờ.

Thật không ngờ trên tàu hỏa lại có thể gặp được người bạn thời đại học đã lâu rồi không có liên lạc, tuy hồi học đại học Hàn Đông rất trầm, nên cũng chẳng có nhiều bạn thân, nhưng xa cách mấy năm mới có thể gặp lại người bạn cũ này cũng khiến trong lòng hắn cảm thấy thân thiết, vui mừng.





Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5 /10 từ 1 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status