Người thay thế

Chương 17



Nhữg ly rượu vang đỏ hoà cùng bản tình ca mùa đông lãng mạn.. Tối nay Thanh Xuân mặc chiếc váy hồng thướt tha, bên ngoài khoác thêm chiếc áo choàng lông cừu trắng..Trông chị ta như hoá thân vào công chúa ngây thơ và thuần khiết.. Nhìn xuống bộ đồ tối nay tôi mặc ( do một tay Thanh Xuân chuẩn bị) sao tôi thấy mình giống như một cô gái hư hỏng làng chơi quá à.. chiếc váy gì kỳ cục khoét gần hết nửa bầu ngực, đằng sau váy trễ sâu xuống quá nửa lưng..

- em đẹp lắm Huyền..

Tôi có chút gượng gạo..

- chị ơi.. thôi em thay đồ đây, em chẳng quen..

- yên nào.. lát anh Nhất Nam tới nhất định sẽ thích cho coi..

- em thấy kỳ kỳ sao á..

Thanh Xuân thở dài, vẻ mặt buồn xuống..

- vậy mà chị lại mất công nghĩ để em có một trang phục đẹp nhất..

- Nhưng...

- thôi được rồi.. chị xuống dưới nhà xem anh Vũ Hàn về chưa nhé..

Chị ta cười tươi cầm theo chiếc điện thoại bước ra khỏi cánh cửa.. tôi nhìn mình trong chiếc gương màu trắng, xinh thì có xinh, đẹp thì có đẹp nhưng mà hở quá, cảm giác làm khổ con mắt người nhìn..

Từ ngoài cổng, Vũ Hàn lái xe đi thẳng vào..Sáng anh có nghe qua Thanh Xuân nói về việc hôm nay là sinh nhật cô, với lại chú Vương cũng nhờ anh tổ chức sinh nhật cho cô nên anh đã thu xếp công việc mà về sớm hơn dự định..

Bước chân vào trong nhà, điều anh không thể ngờ rằng cô đang biến nhà mình thành nơi tổ chức sự kiện..

Thanh Xuân tươi cười khi thấy anh.

- Vũ Hàn.. anh về rồi..

Anh nhíu mày nhìn xung quanh một lượt,nào thì bóng bay, hoa hồng, nến, rượu..

- em đang làm gì thế Xuân?

- em tưởng hồi sáng em có nói với anh rồi..hôm nay sinh nhật em mà..

- anh biết..

- năm nay em k muốn đi nhà hàng sang trọng gì cả, em chỉ muốn một bữa tiệc nhỏ ấm cúng bên gia đình và những người em yêu mến..

- Gia đình của em ở Việt Nam mà..

- anh...kể từ ngày hôm nay, em muốn anh chính là gia đình thật sự của em có được không?

Vũ Hàn tháo lỏng caravat, ngày hôm nay Thanh Xuân đang ăn mặc cố gắng để giống Thanh Mai thì phải..

- anh lên phòng thay đồ trước..

Cô mỉm cười nhìn theo bóng dáng anh rồi lôi trong túi chiếc điện thoại ra gọi cho Tử Hạ và Nhất Nam..

Tử Hạ:

- anh tới luôn đây..

Nhất Nam:

- anh đang tới..

Khoảng chừng 30p sau thì Tử Hạ cùng Nhất Nam có mặt tại ngôi biệt thự..

Nhất Nam:

- món quà nhỏ tặng em.. em đẹp lắm..

- em cảm lên anh nha..

Tử Hạ liếc nhìn căn nhà một lượt, đã lâu lắm rồi anh mới đặt chân vào đây..

Bà quản gia nhận ra anh..

- Nhị thiếu gia.. cậu mới về..

Tử Hạ cúi đầu chào bà..

- bà vẫn khỏe chứ?

- cảm ơn cậu, già rồi nên mất mỗi cái bệnh đau xương khớp thôi cậu ạ..

- vậy bà phải cố gắng giữ gìn sức khỏe thật tốt nhé..dù sao bà cũng là người có công lớn với nhà họ Lâm, đặc biệt là với anh Vũ Hàn..

Vũ Hàn xỏ tay túi quần tây trắng bước ra từ hầm rượu vang, có chút bất ngờ khi thấy Tử Hạ có mặt tại đây..

Nhất Nam vui mừng khi thấy Vũ Hàn..

- thằng quỷ này, nay mới có thời gian uống rượu cùng cậu.. tất cả là nhờ người đẹp đây nhé ( chỉ tay về hướng Xuân)

Xuân cười tươi..

- tất cả các nhân vật chính đã có mặt rồi, chúng ta nên nhập tiệc thôi chứ nhỉ?

Tử Hạ và Vũ Hàn cùng đưa mắt tìm kiếm Huyền..

Xuân:

- ấy quên mất.. Còn một người nữa cũng quan trọng không kém..

Cô cười tươi mở cửa phòng..

- Huyền.. chúng ta bắt đầu thôi em..

Tôi vẫn có chút không thoải mái vì chiếc đầm mình đang mặc, có chút e dè trong suy nghĩ..

- mọi người cứ ăn trước đi..

- ấy như thế sao được..ăn mặc đẹp vầy mà ở trong phòng thì phí lắm..với lại một mình chị k có tiếp được 3 ổng đâu..

- 3 ổng nào chị..

- ra đi rồi em biết, có cả anh Nhất Nam nữa ấy..

Tôi hít một hơi thật sâu để lấy can đảm bước ra khỏi căn phòng.. Bước qua khỏi cánh cửa kia, tôi hồi hộp cứ như mình đi thì hoa hậu ấy.lần đầu tiên mang giày cao gót nên tôi có chút không quen..

Rồi xong, 6 con mắt của 3 người đàn ông mà tôi quen đang tròn xoe mắt nhìn tôi như một vật thể lạ.. Thanh Xuân đứng bên cạnh tôi, chị ấy cười tươi như một bông hoa, còn tôi, tôi hối hận lắm khi dám mặc bộ đồ này trước những con người này.. giá như có cái hố để chui chắc tôi cũng đâm đầu làm...

Thanh Xuân..

- anh Nhất Nam.. thật không lịch sự chút nào nếu anh không đỡ một cô gái xinh đẹp như vậy đến ngồi bên cạnh mình..

Vũ Hàn tức giận đặt ly rượu vang mạnh xuống bàn, Thanh Xuân liếc mắt nhìn đầy mãn nguyện..

Nhất Nam cười tươi đứng lên tiến lại về phía tôi..

- Thầy..

Nhất Nam nháy mắt với tôi, ý nói không sao..một bàn tay ấm nóng nắm chặt lấy tay tôi đi thẳng vào trong phòng, không phải là thầy Nhất Nam mà chính là Tử Hạ..

- Tử Hạ.. đau tay tôi..

Tử Hạ đóng mạnh cửa phòng vào..

- em đang mặc cái gì thế này? Tìm cái váy màu hồng ra đây cho tôi..

- sao chứ? Sao anh lại tức giận.. tôi còn chưa hỏi anh, sao anh lại có mặt ở đây và quen biết những người này..

- tôi bảo em đi tìm cái váy khác để thay cơ mà..

- tại sao? nó đẹp mà..

- đẹp mà em phải tự ti, đẹp mà em phải xấu hổ hả?

- tại tôi k quen thôi..

- em bắt buộc phải thay chiếc váy này..

- tôi cần lý do..

- em có biết là Vũ Hàn ghét nhất màu đỏ không?

- vũ Hàn?ghét màu đỏ..?thì liên quan gì?

- thì em đang mặc cái màu đỏ đấy.. kể ngày mẹ anh ấy ra đi trước mặt mình,anh ấy ám ảnh màu đỏ của máu.. tối kỵ nhất trong bữa tiệc ngồi cùng anh ấy là màu đỏ...

Tôi gật đầu cười chua cháy, tôi hiểu rồi, thì ra con ả kia không tốt đẹp như mình nghĩ, mình đã từng trách bản thân mình suốt một giờ đồng hồ vì trách nhầm ả ta..Bảo sao ả kiên quyết muốn mình mặc nó..thì ra cố tình chơi khăm mình..kể ra sao ả không đi tìm vai diễn viên nào mà đóng vai người đội lốt quỷ thì có vẻ rất hợp..

- em thay váy rồi ra sau nhé..

- không.. sao tôi phải thay..

- em..?

- tại sao tôi phải làm theo sở thích của anh và tránh những cái anh ta không thích.. em muốn thử..

Ở bên ngoài Vũ Hàn vô cùng tức giận,anh bóp mạnh tay ly rượu vang.. cậu ta, có quyền gì mà dám nắm tay cô ta đi, lại còn đóng cửa phòng.. điên hết rồi sao..

Thanh Xuân:

- Tử Hạ kỳ ghê.. k biết uống được ly rượu nào chưa mà mất trí rồi..

Nhất Nam đứng ngẩn người ra đó, anh đã bị Tử Hạ hớt tay trên nhưng anh lại cảm thấy vô cùng thú vị..

- rất hay cho một cuộc tình tay ba.. nhìn sắc mặt Vũ Hàn, anh cá rằng Vũ Hàn phải có tình cảm gì đặc biệt cho Huyền..

Vũ Hàn tức giận uống một hơi hết ly rượu vang đỏ, tiện tay anh đã lấy ly rượu của Nhất Nam bên cạnh ( ly rượu Thanh Xuân đặc biếng chuẩn bị cho Nhất Nam)..

Nhất Nam trở về bàn ăn, Thanh Xuân cũng mỉm cười tiến lại ngồi gần anh..

- haizzz.. hình như em đang được xem bộ phim tình cảm thì phải.. gì mà nam chính định nắm tay nữ chính rồi người thứ 3 hớt tay trên.. Anh Nhất Nam, anh không giận sao.. Nếu là em chắc em phát điên rồi đấy..

Nhất Nam tươi cười..

- đó là điểm khác nhau giữa anh và em đó..

Thanh Xuân lúc này thấy mình hơi bị quê, cô cười trừ rồi quay sang hỏi Vũ Hàn..

- sao anh không nói gì đi..

- hài lòng em quá rồi còn gì..

- anh..? À mà hình như anh chưa chúc mừng sinh nhật em thì phải..

- chúc mừng sinh nhật.. ( câu chúc cảm giác không mắm, không muối, nhạt đến mức chối tai người nghe)

Rồi bất chợt mọi người lại một lần nữa liếc mắt nhìn về phía tôi..Thanh xuân nhíu mày nghĩ thầm trong bụng ( cô ta chưa thay đồ sao)

- Huyền.. em ngồi xuống đó đi

Tôi cố gắng mỉm cười một nụ cười hiền hậu nhất có thể.. Thực ra bà mày ngứa mắt mày lắm rồi nhá, mày chơi bà mày rồi mày thản nhiên như không có chuyện gì được hay sao..

Tử Hạ lay lay tay tôi..

- ngồi xuống đi em..

Tôi giật mình gật đầu.

- cảm ơn anh..

Nhất Nam:

- có vẻ như lúc nãy có sự nhầm lẫn đấy Tử Hạ..

- Chắc em nhầm..!!

Tôi ngồi đối diện Vũ Hàn, anh ta không liếc mắt nhìn tôi lấy một cái, nghĩ nhẩm trong bụng chắc cũng đang tức điên lên còn làm bộ..

Về phía Vũ Hàn, anh cố gắng kìm nén cảm xúc nhất có thể, kỳ lạ hôm nay anh không phải hoàn toàn là ghét màu đỏ, ngược lại nhìn thấy cô ăn mặc như vầy, khắp người anh đang nóng râm ran như muốn bùng cháy..đặc biệt chỗ đó có vẻ như đang căng cứng lên thì phải...trong lúc đang không biết phải làm sao, anh liên tục uống hết ly này tới ly khác..chết tiệt thật..! 

Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Bạn chấm truyện được mấy điểm!
loading...
DMCA.com Protection Status