Người tình bá đạo

Chương 30: Bỗng dưng quay đầu



Giận dỗi làm bộ không nhìn thấy hắn, tiếp tục đi về phía trước.

Tôi thật ngốc khi phải vất vả đoán đi đoán lại, ngoài hắn ra, trên đời này liệu còn ai có thể úp úp mở mở như vậy đây?

Di động vang, vừa nhìn thấy dãy số kia gọi tới, không chút do dự cắt đứt, Hạ Mộc Lạo vẫn chưa từ bỏ ý định, một lần lại một lần gọi đến.

Đến lần thứ hai mươi mấy, tôi thật sự không thể nhịn được nữa, ấn nút nhận cuộc gọi,” Hạ Mộc Lạo, nếu anh gọi tới là để chỉ trích tôi hay là xúc phạm tôi, thì anh làm ơn đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa. Chỉ trích trong điện thoại, xúc phạm trong điện thoại hiệu quả cũng giống nhau thôi.”

Hạ Mộc Lạo trầm mặc không lên tiếng, tôi nghĩ hắn đã tắt điện thoại. Nhìn vào di động một chút, thời gian đàm thoại vẫn đang tăng lên,” Không nói gì, tôi cúp máy đây.”

Ngay khi tôi chuẩn bị cúp máy, hắn mở miệng,” Cô nói xong chưa, nếu xong rồi thì quay lại, tôi đợi cô. Hoa Thần sẽ nhanh tới thôi.”

Hoa Thần không phải buổi chiều mới đến sao? Như thế nào nhanh như vậy đã đến rồi? Hơi chần chừ nói,” Được rồi, tôi sẽ lại ngay bây giờ.”

Chậm rãi nhẹ nhàng bước đến gần vị trí Hạ Mộc Lạo vừa mới dừng xe, nơi đó ngoài lá rụng ra, cái gì cũng không có.

Trong lòng chợt dấy lên sự mất mác, tủi thân. Hắn đã nói là sẽ chờ tôi, vậy mà lại ném tôi bỏ đi trước.

Di động lại vang lên, Hạ Mộc Lạo chết tiệt, người đã đi rồi mà còn muốn gọi điện thoại tới để cười nhạo tôi sao? Nhấn nút nghe, rống lên giận dữ,” Hạ Mộc Lạo, chẳng phải anh đã nói rằng sẽ không tính toán chuyện cũ nữa sao, tôi khinh anh!”

Hắn khẽ cười ra tiếng,” Đồ đàn bà ngu ngốc, quay đầu lại nhìn đi rồi hãy khinh thường tôi.”

Đột nhiên quay đầu lại, hắn đang cầm di động tựa vào cửa xe, ý cười trên khóe miệng vẫn chưa biến mất . Nước mắt tôi chợt trào ra, thì ra hắn đi theo phía sau tôi, thì ra là tôi đã hiểu lầ hắn.

Rốt cuộc cũng hiểu được tại sao Hoa Thần và Hạ Mộc Lạo đều nói tôi là đồ ngốc, tôi có thể trở về chỗ cũ tìm hắn, lại không biết quay đầu hỏi hắn đang ở đó hay là đang đi phía sau tôi, người không biết quay đầu chính là người thường xuyên bỏ qua rất nhiều người quan trọng, rất nhiều chuyện quan trọng.

Lau đi nước mắt trên khóe mắt, tắt điện thoại đi đến bên người hắn. Hắn khẽ nhướn mi.” Lên xe.”

Tràn ngập xin lỗi nhìn hắn một cái, sau đó đóng thật mạnh cửa xe lại, hắn lên xe ánh mắt vô tình như cố ý dừng lại trên người tôi.

Bị hắn nhìn, cả người tôi cảm thấy không thoải mái, nhẹ nhàng hỏi một câu,” Không phải anh đã nói Hoa Thần sẽ nhanh tới sao? Như thế nào vẫn chưa lái xe đi?”

Ánh mắt hắn dừng trên người tôi, vẻ mặt hắn nghiền ngẫm cười, ngón tay cái chạm vào cằm của tôi,” Tôi không nói Hoa Thần sẽ tới, thì liệu cô có ngoan ngoãn trở về không? Nói không chừng cô lại giống như lần trước, cho tôi ba giây.”

Nghe xong lời hắn nói, sự hối lỗi trong lòng tôi nhất thời biến mất không còn chút tăm hơi, lần trước tôi chỉ cho hắn ba giây, nhưng người sai trước chẳng phải là hắn sao? Mình làm cái gì cũng không chịu nói, không lẽ tôi cứ phải như đứa ngốc dùng ánh mắt tràn ngập sùng bái chờ hắn mở miệng à?
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status