Người tình bá đạo

Chương 78: Không được gặp Hạ Mộc Lạo nữa



Tôi cố ý ở trong phòng tắm kì cọ thật lâu, Hoa Thần hẳn là sẽ mất kiên nhẫn mà rời đi thôi.

Đến khi tôi tắm xong trở lại phòng ngủ, không gian tối om, quả nhiên anh đã đi.

Trong lòng bí mật thở dài, đóng cửa lại mò mẫm bò lên giường, vừa mới xốc chăn lên nằm xuống, eo đột nhiên nặng hơn rất nhiều, giây tiếp theo, tôi đã rơi vào một vòng ôm ấm áp, thanh âm Hoa Thần vang lên trên đỉnh đầu:” Tắm xong rồi?”

Trong lòng cả kinh, anh không phải đã đi rồi sao, thế nào lại ở đây được? Hơi thở ấm áp phả lên đỉnh đầu tôi, vươn tay sờ sờ vài cái, cảm xúc giống hệt như sáng nay,” Tiểu hồ ly, sờ đủ chưa?”

Thật sự không đi, biết thế tôi đã tắm hơn nửa tiếng rồi:” Hoa tiên sinh, không phải là anh rất ghét bóng tối à? Sao không bật đèn lên?”

Ngày hôm đó đèn bị hỏng anh dường như rất không vui, bây giờ tự nhiên lại trùm chăn không bật đèn khiến tôi sợ, đúng là đồ sói hôi hám, quá xấu xa!!!!

“ Làm chuyện xấu đương nhiên phải tắt đèn, cho dù không tắt đèn tiểu hồ ly cũng không thoát khỏi bàn tay của sói xám bự được đâu.” Anh không tức giận, trong giọng nói nghe ra tâm tình dường như cũng không tệ lắm.

Sau đó, nhìn cánh tay đang tựa vào trong lồng ngực của anh. Chuyện tấm ảnh tôi không nói đến, tôi cũng không dám khẳng định là anh có biết hay không. Đã có vết xe đổ từ trước, tôi không dám mở miệng, tôi biết mình ăn nói vụng về nên không dại gì mà đề cập đến chuyện này, im lặng là sự lựa chọn không thể tốt hơn.

“ Tiểu hồ ly, anh thích em gọi anh là sói xám bự, cách xưng hô này rất thích hợp.” Có lẽ là đã quen với ngữ khí và thái độ hồi trước của anh, bây giờ tự nhiên dịu dàng khiến tôi hơi giật mình,” Vâng, em biết rồi.”

Qua một lúc lâu, tôi nghĩ rằng anh đã ngủ, ngẩng đầu muốn bỏ tay anh ra, tôi không có thói quen ngủ như vậy, hơn nữa tôi không biết bao giờ mình lại chọc giận anh, nếu bị ném xuống giường chắc sẽ rất đau. Giọng nói của anh bỗng vang lên bên tai:” Em đang làm gì đấy?”

Kinh hoàng, lập tức nằm xuống:” Không có gì.”

Anh một tay kéo tôi vào trong ngực:” Tấm ảnh hôm nay đúng là do Tô Ngưng sai người phát tán ra ngoài, sau này tuyệt đối không có chuyện này nữa. Hạ Mộc Lạo sẽ xử lý.”

Thì ra là anh biết, chỉ không muốn nói mà thôi, việc này anh ra mặt cũng không tiện, dù sao đương sự là Hạ Mộc Lạo, nếu anh đi nói, tất cả sẽ không thể che đậy được nữa.” Vâng, em biết rồi.”

“Em hôm nay hẳn đã gặp Mộc Lạo rồi nhỉ? Không phải tôi đã bảo em phải tránh xa Mộc Lạo à? Tại sao vẫn còn gặp hắn?” Thanh âm Hoa Thần chợt biến lạnh, khiến tôi trở tay không kịp.

Thực khó tưởng tưởng nếu hôm nay Hạ Mộc Lạo không xuất hiện, một mình tôi có thể đối mặt như thế nào, nhưng mà gặp Hạ Mộc Lạo là tôi sai, không có lời nào để nói:” Ừm, hôm nay có gặp, anh ấy đưa em về nhà.”

Không biết anh rốt cuộc là có ý gì, tôi gặp Hạ Mộc Lạo thì có cái gì đâu mà so đo. Chỉ là tình nhân, không phải sao?

“ Sau này không được gặp Mộc Lạo một mình, nếu muốn đi đâu, bảo Già Minh đưa đi, rõ chưa?”

“ Vâng, em biết rồi.” Nếu anh không muốn để tôi và Tô Ngưng gặp nhau thì có thể hiểu, nhưng chẳng có lí do gì không được gặp Hạ Mộc Lạo cả. Nếu là bởi vì tấm ảnh chụp, nhưng nó không phải đã sớm bị công khai sao? Cả Thẩm Phong có mấy người không biết tổng giám đốc tập đoàn Hạ thị bao dưỡng sinh viên đại học Thánh Hoa Tô Thiển Thiển? Tuy rằng không phải sự thật, nhưng ở trong mắt người khác tôi và Hạ Mộc Lạo đã có vô số quan hệ.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8 /10 từ 4 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status