Người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc

Chương 1107: Thân ái


Đại sảnh khách sạn Á Châu!!

Cuộc thi đấu kết thúc, thang mây từ từ thu lại, cầu thang xoắn ốc hai bên lại bắt đầu mở rộng, khu thi đấu đầu tiên đã hoàn thành nhiệm vụ xong, màn nhung màu đỏ bị dời đi, lúc các nhân viên tiếp tân rối rít theo quản lý trở lại vị trí làm việc đều nghe nói chuyện của Tổng Giám đốc Trang và Tổng Giám đốc Tưởng, cũng rối rít không nhịn được len lén che miệng thì thầm, nhất là Từ Trạch Minh, len lén khe khẽ nói đùa với trưởng bộ phận lễ tân: "Đều nói tương lai Hoàn Cầu sẽ tách ra, cứ xem tình hình như vậy, hai Tổng Giám đốc một cưới, một gả, tập đoàn Á Châu và tập đoàn Hoàn Á đoán chừng mãi mãi sẽ ở bên nhau!"

Phốc!

Tổ trưởng không nhịn được che miệng bật cười.

Phó quản lý đại sảnh, Gia Tình và ông già họ Viên ở bộ phận cây cảnh tới giao một chậu cảnh tùng trăm năm, còn đặc biệt nhằm vào chuyện này, rất khoái tám, sáp tới gần ông già họ Viên nói: "Chú Viên, chú biết chuyện Tổng Giám đốc Trang hôn trộm Tổng Giám đốc Tưởng chúng tôi không?"

Chú Viên vừa ra sức để bồn cảnh xuống, lại ôm một chậu hoa mẫu đơn mới vừa héo tàn đi, thẳng thắn khoa trương, cao giọng nói: "Tôi làm sao không biết? Tôi tận mắt nhìn thấy chuyện này xảy ra! Hai người bọn họ đứng ở trước cây bách của tôi, vì ở chung một chỗ, đều vặt sạch lá cây bách tôi khổ cực trồng thật lâu! Ôi chao, lúc đó tôi đau lòng! Tôi vốn muốn đi tới, nhưng khi nhìn thấy hai người bọn họ ở bên nhau, quá buồn nôn rồi!"

Gia Tình lập tức khoa trương trợn to hai mắt, thần kinh toàn thân bị căng lên, không thể tin nổi kêu lên: "Hôn thật à? Chú không có nhìn lầm chứ? Không có chụp hình sai chứ?"

"Cái gì chụp hình sai?" ChúViên vừa dùng sức ôm chậu hoa mẫu đơn đi về phía trước, vừa nói: "Hôn rất cuồng nhiệt! Tổng Giám đốc chúng ta vẫn có chút ngượng ngùng, nhưng Trang tổng rất nhiệt tình!"

".........." Gia Tình thở hốc vì kinh ngạc, thật sự cảm thấy chủ đề tài này rất giật gân, có thể đi đánh bốn con transformers (người máy biến hình) rồi, cô lập tức hưng phấn kích động lấy điện thoại di động ra, nhanh chóng gửi tin tức này cho rất nhiều đồng nghiệp của mình, nội dung là: tin tức chính xác! Tổng Giám đốc Trang và Tổng Giám đốc chúng ta không phải chụp hình sai, là thật hôn á! Hơn nữa Tổng Giám đốc Trang còn thổ lộ với Tổng Giám đốc Tưởng!

Lập tức, cả đại sảnh, thậm chí còn cả khách sạn Á Châu, toàn bộ tin nhắn có liên quan Tổng Giám đốc Trang và Tổng Giám đốc Tưởng yêu nhau bay tán loạn, như ánh sao lấp lánh khắp nơi!!

Lúc này, Tưởng Thiên Lỗi cùng Đông Anh, còn có Trần Tuấn Nam, Thẩm Quân Dụ, đám người Hoắc Minh trực tiếp đi đường tắt vòng qua lầu phụ, từ đại sảnh khách sạn đi tới, anh vừa đi vào vừa hơi nghiêng ngườicăn dặn: "Mặc dù cuộc thi đấu tạm thời chấm dứt, nhưng từng người các người đều không có thể buông lỏng! Ngày mai bắt đầu, hiệp hội rượu đỏ và hiệp hội chuyên gia hầu rượu quốc tế sẽ cùng nhau dẫn người đi tới kiểm tra phòng thi đấu trận hai vòng thứ ba, mọi người nhất định phải phối hợp công việc của bọn họ thật tốt! Có chuyện thì báo cáo cho tôi! Đừng có báo hội đồng thi............"

Tổng Giám đốc Tưởng vĩ đại lập tức đứng ở trong hành lang, trên mặt lộ ra vẻ mặt cổ quái, liếc mắt nhìn nhân viên bộ phận lễ tân và quản lý rối rít ho khan cố làm ra vẻ đứng đắn làm việc, anh híp mắt nhìn thấy bên kia Phó quản lý đại sảnh và mấy bà dì cao tuổi chuyên phụ trách thay gạt tàn thuốc xôn xao liếc trộm mình một cái, lại vội vàng làm việc, phía trước, phòng ăn ngoài trời, lúc quản lý và nhân viên đang ngồi uống cà phê thì cũng nhìn lén mình một cái, lại vội vàng khôi phục bình thường, tóm lại không khí tất cả xung quanh, có chút không bình thường, anh liền cảm thấy ngạc nhiên xoay người, nhìn Đông Anh hỏi: "Có chuyện gì?"

Đám người Đông Anh đang nghe Tưởng Thiên Lỗi căn dặn, từng người suy nghĩ vấn đề, nghe anh nói vậy cũng nghi ngờ ngẩng đầu lên, nhìn nhân viên cả đại sảnh khách sạn, dáng vẻ lén lén lút lút, lập tức hiểu ra, không nhịn được cúi đầu mỉm cười!!

"Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?" Tưởng Thiên Lỗi lập tức có một loại dự cảm xấu.

Đông Anh không dám lên tiếng, Trần Tuấn Nam nghe xong, liền bất đắc dĩ lấy điện thoại di động ra, cố làm ra vẻ bình tĩnh mở trang web của tập đoàn, bên trong đột nhiên xuất hiện tấm hình trên trang đầu, chính là Tổng Giám đốc Trang đang bưng mặt của Tổng Giám đốc Tưởng, hung ác hôn một phen! Hôn rất nhiệt liệt, hôn rất thâm tình!!

"..........." Tưởng Thiên Lỗi trợn to hai mắt, không thể tin nổi nhìn tấm hình này, lập tức cảm giác mình bị máu xông lên não, đầu tê dại, choáng váng giống như bị mãn kinh sớm, anh lập tức tức giận muốn đưa tay che đầu, cắn răng nghiến lợi từng chữ từng chữ gào lớn: "Trang Hạo Nhiên!! Tên đáng chết này! Tại sao cậu ta không chết đi?"

Phốc!

Đông Anh cùng đám người Hoắc Minh cũng không nhịn được cúi đầu, phì cười! Trần Tuấn Nam cũng không nhịn được bật cười, giơ điện thoại di động nhìn Tưởng Thiên Lỗi bất đắc dĩ nói: "Lúc nảy tôi ở Câu lạc bộ nhìn thấy tấm hình này, tôi thiếu chút nữa ném cái đĩa, cùng vỗ ngực với tất cả Giám đốc và quản lý Câu lạc bộ, bảo đảm nói cái này nhất định là photoshop, hiện tại không lưu hành cái này sao! Tôi đang chuẩn bị dùng quan hệ xã hội đi kiện bọn họ! Nhưng không ngờ......"

Đông Anh đã không nhịn được cúi đầu, cười đến không thở nổi!

"Không phải chuyện kia! Tôi và cậu ấy......" Sau khi Tưởng Thiên Lỗi nói ra, lại hơi sững sờ, hai tròng mắt anh nhanh chóng xoay tròn, suy nghĩ tại sao mình phải giải thích! Đây chính là, nếu như một người bình thường đi nhầm vào bệnh viện tâm thần, anh làm thế nào chứng minh mình trong sạch, anh bắt được bác sĩ và y tá nói: tôi không điên! Tôi là người bình thường! Anh tin tưởng tôi, có người sẽ tin tưởng anh sao?

Tưởng Thiên Lỗi sắp phát điên, nhìn Đông Anh và mọi người cũng cười như vậy, ngay cả núi băng Thẩm Quân Dụ, ánh mắt cũng có nụ cười, anh tức giận nắm chặt quả đấm, xoay người nhanh chóng đi về phía trước!!

Lúc này, vừa vặn cửa thang máy lập tức mở ra!!

Tổng Giám đốc Trang đẹp trai phóng khoáng, sau khi vặt sạch lá cây bách, tắm rửa sạch sẽ, mặc áo sơ mi màu đen và quần tây màu đen, bên ngoài khoác tây trang màu trắng, cùng Tô Lạc Hoành, Lâm Sở Nhai, Tào Anh Kiệt mấy cầm thú đang trò chuyện vui vẻ chuẩn bị đi thăm Lãnh Mặc Hàn và chị của Tiểu Nhu, không ngờ lúc bọn họ đùa giỡn đi ra, nhìn thấy Tổng Giám đốc Tưởng cũng giật mình!!

Trang Hạo Nhiên lập tức thâm tình nhìn tới trước!!

Tưởng Thiên Lỗi cũng cảm thấy tức giận nhìn tới trước!!

Lập tức, tất cả nhân viên cả đại sảnh khách sạn, còn có phóng viên và khách biết xì căng đan, nhìn hai người bọ họ xuất hiện, lập tức trừng lớn con ngươi, kích động nhắm ngay vào lúc này, thậm chí nhìn trái nhìn phải!! Trước quầy tiếp tân, có nhân viên tiếp tân Tiểu Dung, chỉ thấy cô ngây ngô đứng ở quầy, nhìn hai Tổng Giám đốc cũng rất đẹp trai, rất phóng khoáng, cách một khoảng nghiêng nhìn đối phương, ngón tay của cô lơ đãng chạm trúng phím play ca khúc đại sảnh thường phát, lập tức: tằng tăng tăng tăng, tằng tăng tăng tăng...... một bài ca hôn lễ, rất kích động lòng người vang lên cả đại sảnh!!!

Tưởng Thiên Lỗi lập tức không biết bày ra nét mặt gì, tức giận trợn trừng mắt nhìn nhân viên tiếp tân trước quầy!

Trang Hạo Nhiên ngạc nhiên sững sờ, quay mặt sang, nhìn con bé kia!

Tất cả mọi người phốc một tiếng, bắt đầu cười trộm!!

"Thật xin lỗi, thật xin lỗi!!" Tiểu Dung bị quản lý âm thầm nhéo mạnh bên hông, cô cảm thấy hoảng sợ tái mặt, vươn tay, vội vàng tắt bài nhạc, mới đỏ mặt khom lưng nói xin lỗi: "Thật xin lỗi! Hai vị Tổng Giám đốc!! Tôi không phải cố ý! Đây là bài hát của khách tổ chức tiệc cưới tại khách sạn chúng ta vào ngày mai! Tôi không cẩn thận nhấn trúng, thật xin lỗi!"

Tưởng Thiên Lỗi nghe xong, lại cảm thấy bất đắc dĩ tức giận đi về phía Trang Hạo Nhiên, cắn chặt răng, gầm nhẹ: "Cậu lập tức đi cho tôi! Cút ngay trở về nước Anh! Cút càng nhanh càng tốt!!"

Trang Hạo Nhiên nghe nói như vậy, liền bất đắc dĩ nhìn dáng vẻ Tưởng Thiên Lỗi tức giận, không nhịn được phì cười, trấn an anh nói: "Ôi chao, anh đừng tức giận! Tôi không phải cố ý! Tôi mới vừa vui vẻ một chút! Anh cũng biết tôi sốt ruột mà!"

"Cậu đừng cho rằng tôi không biết cậu có sở thích buồn nôn!!" Tưởng Thiên Lỗi lại tức giận chỉ anh nói: "Từ nhỏ, cậu đã thích bắt rùa đực và rùa đực cùng chơi đùa! Tôi đã nghi ngờ cậu có vấn đề!"

"..........." Trang Hạo Nhiên nghe xong cảm thấy oan uổng, bật cười nói: "Này!! Lúc tôi còn nhỏ bắt rùa đực cùng nhau chơi đùa, là bởi vì chị của tôi giành mẹ đi! Tôi không phải cố ý!"

"Dù sao cậu cút xa cho tôi!!" Tưởng Thiên Lỗi lại tức giận không chịu nổi, trừng chặt Trang Hạo Nhiên, cắn răng nghiến lợi nói: "Tôi cảnh cáo cậu!! mảnh đất của ông chủ họ Chu, tôi nhất định phải được! Hiện tại tôi không cho cậu! Trừ khi ngày mai cậu lấy được hợp đồng trong tay ông ta!! Chờ thi đấu rượu đỏ kết thúc, cậu có bao nhiêu xa thì cút bấy nhiêu xa cho tôi! Xem đi, cậu và tôi ở chung một chỗ, xảy ra bao nhiêu chuyện! Bắt đầu từ hôm nay, cậu cách xa tôi hai mét! Trừ đi họp, cậu còn dám đến gần tôi một bước, tôi sẽgiống như Chú Trang, đánh cho cậu thành mấy chục mảnh!"

Tưởng Thiên Lỗi hung tợn nói hết lời, muốn cất bước đi về phía trước.

Trang Hạo Nhiên nhịn cười, vẫn có chút áy náy nhìn Tưởng Thiên Lỗi nói: "Thân ái, tôi sợ tôi giữ một khoảng cách với anh như vậy, người khác sẽ cho rằng chúng ta cố ý làm mập mờ! Anh muốn chứng minh trong sạch cũng có thể! Cưới một cô vợ là được!"

Tưởng Thiên Lỗi dẫn mọi người đi về phía cửa thang máy, xoay người trợn mắt giận dữ nhìn anh nói: "Thật sao? Đưa vợ cậu cho tôi? Dù sao cô ấy nhìn không thấy, tôi cũng không ngại!"

Sắc mặt Trang Hạo Nhiên lập tức thu lại, hung hăng nhìn Tưởng Thiên Lỗi, bắt đầu tức giận nói: "Còn không biết xấu hổ!! Kiệt tác thi đấu vòng quay, chủ ý xấu này là anh nghĩ ra! Tôi còn đang ngạc nhiên, anh ở sau lưng tôi len lén bắt tay với chủ tịch Hiệp hội nói chuyện gì! Vợ tôi như vậy, anh có một nữa trách nhiệm!"

"Tôi mất Giang Dĩ Thần còn không có tính toán với cậu! Cậu muốn so đo thì đi giải quyết Lâm Tử Linh!!" Tưởng Thiên Lỗi lập tức đi vào thang máy, tự tay mình, phịch một tiếng, đóng cửa thang máy!!

Trang Hạo Nhiên nhìn thang máy sắp đóng lại, cố ý bật cười nhìn về phía anh, nói: "Thân ái!! Tối nay tắm rửa sạch sẽ ở nhà chờ tôi đấy! Tôi đi bệnh viện một chuyến, lập tức tới ngay!"

Rầm!!

Tưởng Thiên Lỗi lập tức giống như mãnh thú, không để ý hình tượng lao ra thang máy, muốn đánh nát xương của người nọ, may nhờ đám người Trần Tuấn Nam và Thẩm Quân Dụ ngăn anh lại, Đông Anh nhanh chóng ấn thang máy, mang Tổng Giám đốc Tưởng vĩ đại đưa lên tầng 100!!

Phốc!

Mấy người Tô Lạc Hoành và Lâm Sở Nhai cùng Tào Anh Kiệt, Tiêu Đồng toàn bộ không nhịn được bật cười!!

Trang Hạo Nhiên cảm thấy buồn cười xoay người, nhìn mấy tên cầm thú, cười đến không thở nổi, anh cũng nghiêm túc nhìn bọn họ, tức giận nói: "Cười cái gì mà cười!! Có gì đáng cười? Tôi thích đàn ông đây là chuyện người trên trái đất ai cũng biết!!"

"Ha ha ha ha ha......" Đám người Tô Lạc Hoành vàa Lâm Sở Nhai lập tức nhào về phía Trang Hạo Nhiên, muốn kéo cổ của anh, Tào Anh Kiệt muốn tháo dây lưng của anh hiện trường, kiểm tra nửa người.

"Các người chớ ghê tởm!! Có Tiêu Đồng ở đây!" Trang Hạo Nhiên đẩy bọn họ ra, muốn đi ra xe!

"Tiêu Đồng cũng không phải là nữ, sợ cái gì?" Lâm Sở Nhai cũng cùng nhau đi về phía trước, cười nói.

"Phi! Mấy tên cầm thú các người mới là nữ!" Tiêu Đồng lập tức đi tới, vươn tay vặn mạnh cánh tay Lâm Sở Nhai, Tô Lạc Hoành lập tức đi về phía Tào Anh Kiệt, tay cất vào lồng ngực của anh, giả bộ thân mật nói: "Thân ái! Hiện tại tôi chỉ còn có cậu!"

"Ghê tởm!" Tào Anh Kiệt cảm thấy buồn cười đẩy anh ra!!

Mấy người trò chuyện vui vẻ đi ra ngoài, đi thăm Lãnh Mặc Hàn, đúng lúc này, nhìn thấy một chiếc xe Rolls-Royce màu đen dừng lại, tất cả bọn họ đều cho rằng là Tưởng Vĩ Quốc và Trang Tĩnh Vũ, nhao nhao như con chuột cho tháo chạy, chỉ có Trang Hạo Nhiên lập tức có chút hoảng sợ cũng không có chỗ thể trốn, dừng ở trước thảm đỏ, trợn to hai mắt nhìn chiếc chiếc xe kia lóe ra ánh sáng kim loại sang quý, trong đầu nổ ầm một tiếng!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 27 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status