Người tình nhỏ bên cạnh tổng giám đốc

Chương 869: Kim Ngọc Mãn Đường


Vĩnh viễn cũng không muốn tin dự báo thời tiết!

Một buổi tối vui vẻ tuyệt vời như vậy mà trời lại mưa, Nhã Tuệ kích động sốt ruột đứng trên bãi cỏ, đưa bàn tay ra, hứng lấy những giọt nước mưa, nhớ tới những đồng nghiệp đã chuẩn bị xong xuôi cho buổi tiệc, vậy mà trời lại mưa.

Cô khóc không ra nước mắt đứng ở trên bãi cõ, khẩn trương đến nói không ra lời.

Lúc này Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên cũng sững sờ, nghĩ đến tối nay trời mưa, vì sao còn đề nghị mở tiệc ngoài trời, bình thường mở tiệc ngoài trời so với trong đại sảnh yêu cầu càng nghiêm khắc hơn. Vốn có gió thổi hay khong là chuyện của trời, cũng đã hỏi ý kiến nhiều lần mới dám ra quyết định, tại sao tới thời khắc này, phạm phải sai lầm lớn như vậy?

Mặt Nhã Tuệ xoát cái đỏ lên, rỏ ràng khi đề nghị mở tiệc ngoài trời đã hỏi bên cục khí tượng thủy văn.

Hơn mười cây dù màu đen được bung lên, tất cả đều giơ tay cầm dù che mưa, che cho ông chủ của mình trước, trưởng cục cảnh sát cũng lấy dù che mưa tôn kính che cho thủ tướng bên cạnh, lo lắng nói: “Đêm nay chúng ta mở tiệc từ thiện, ở ngoài trời, trời mưa như vậy sao mở tiệc được?”

Tưởng Thiên Lỗi nghe vậy, lập tức áy náy xin lỗi nhìn thủ tướng, có chút lúng túng nói: “Thủ tướng, thật xin lỗi, thật không ngờ đêm nay đúng lúc muốn mở tiệc ngoài trời, lại gặp thời tiết như vậy, tôi lập tức hạ lệnh, hủy bỏ tiệc tối hôm nay, thay đổi địa điểm, vào đại sảnh yến hội dùng cơm!”

Tâm của Nhã Tuệ phát lạnh, ngẩng đầu áy náy và đau lòng nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, nghĩ đến vì buổi tiệc tối nay, đã làm việc nỗ lực bao nhiêu, thay đổi địa điểm…cái đó, không phải sẽ rối loạn hết sao?

Thủ tướng nghe lời này, ngược lại có chút tươi cười yêu thương, tha thứ mà nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi, giọng nói chậm chạp nói : “ Tổng giám đốc Tưởng chưa từng nghe qua một câu? gọi là mưa gió gọi quý nhân. Thời tiết tùy thời có biến hóa, đây là chuyện thường. Nhưng tôi cũng rất quen thuộc với khách sạn Á Châu, biết rõ các ngươi tổ chức yến hội ngàn người như vậy cũng không dễ dàng, nếu như lúc này mới hủy bỏ yến hội, như vậy đối với quý khách sạn tổn thất rất lớn, nhất là tối nay còn tiến hành chính là buổi từ thiện, vốn là có chút phô trương và lãng phí.”

“Chuyện này xác thực là chúng tôi sơ sót! !” Tưởng Thiên Lỗi vẫn như cũ kiên trì nói :“Chúng tôi không thể bởi vì sai lầm của mình, mà lại để cho khách đến một nơi không thoải mái dễ chịu...”

“Aizzz...” Thủ tướng lập tức tươi cười, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi lại có chút thông cảm nói :“ chúng tôi cũng không có cảm thấy không thoải mái dễ chịu, cũng biết quý khách sạn có năng lực xử lý nguy cơ mạnh mẽ! Một tập đoàn mạnh mẽ quả thật là không sợ mưa gió, mau đi đi, tôi tin tưởng mọi người có thể giải quyết tốt đẹp chuyện này...”

Trong nháy mắt Tưởng Thiên Lỗi ngẩng đầu, nhìn về phía thủ tướng.

Trang Hạo Nhiên lập tức xoay người, vẻ mặt nghiêm túc, kêu : “Quản lý Lưu! “

“Vâng!” Nhã Tuệ lập tức kéo váy thật dài tiến lên, kích động đáp lời.

Trang Hạo Nhiên vội vàng nói với Nhã Tuệ: “Yến hội ngoài trời của chúng ta, đều có biện pháp khẩn cấp xử lý khi trời mưa, nếu như thủ tướng cũng tha thứ, cô nhanh chóng xử lý chuyện này cho ổn thỏa! ! lấy công chuộc tội! ! “

“Vâng! !” Đôi mắt Nhã Tuệ lập tức đỏ bừng, liền vội vàng gật đầu xoay người rời đi! !

Thủ tướng khẽ nhếch môi cười, nhìn thấy tất cả, mới tiếp tục không nhanh không chậm mà cất bước, ý muốn tản bộ, lắng nghe âm thanh êm diệu của hạt mưa, mới ung dung nói; “Ở thời cổ đại, cháy liền kêu đi lấy nước, trời có mưa gió ngoài dự liệu, cũng sẽ bị gọi mưa đúng lúc, người tuổi trẻ bây giờ, Dù sao vẫn là cảm thấy nói chuyện dối trá, có chút lảng tránh cùng nịnh nọt sự thật, thật tình không biết, là dạy bảo mọi người, mọi thứ không phải chỉ muốn một nơi tốt.”

Trang Hạo Nhiên lập tức cười rộ lên, nhìn về phía thủ tướng nói; “ xem đi? Tôi nói không sai, thủ tướng lại bắt đầu giáo huấn người.”

Mọi người cười khẽ, bầu không khí lúc này mới trở nên khá hơn.

Tối nay thủ tướng ngược lại có chút nhẹ nhõm, cũng khẽ nhếch vui vẻ hẳn lên nói; “Tôi già rồi, không kịp ý chí tiến thủ phồn vinh mạnh mẽ của mấy người trẻ tuổi các ngươi, chỉ là quốc gia chúng ta phát triển quá nhanh, tôi phát hiện bước chân của ít người trẻ tuổi, cũng đi được quá nhanh, thật tình không biết chính thức thành công, không phải là ở nhanh, mà là đang “chậm”, đầu tiên một người muốn làm đến khi trong lòng thỏa mãn, tài năng rất tốt mà phát triển tương lai của mình, sốt ruột nghĩ muốn dùng thành công, đến bổ sung thế giới hư không của bản thân, đây là ngây thơ và không thể làm được. phải biết rằng có sắc mặt chính là người lớn, tất nhiên coi trọng vài phần truyền thống và cảm xúc, lấy con người làm ra vốn, thông qua suy nghĩ người khác, ảnh hưởng sắc mặt, như vậy thế giới của ngươi, gặp bởi vì người khác, mà trở nên rộng lớn vô bờ! bất đắc dĩ người hiện đại quá mức nói đến đời sống vật chất, ánh mắt thiển cận, có chút hẹp rồi. đêm nay tôi nghe được Hạo Nhiên nhắc nhở cấp dưới, nói đúng lúc này lại, có chút cảm xúc. rất lâu rồi không có người coi trọng truyền thống và chuyện xưa.”

Trang Hạo Nhiên nghe lời này, lập tức cười rộ lên, nhìn về phía thủ tướng nói : “Thủ tướng, ngài nên khen tôi thật nhiều trước mặt cha tôi ấy! Dù sao ông ấy vẫn là nói tôi không còn dùng được! ! Nói tôi là người luôn quên lời tổ tiên cứ để sau lưng, không giống Thiên Lỗi, luôn khiến người ta lo lắng mãi! “

Tưởng Thiên Lỗi nhìn về phía anh!

Thủ tướng nghe được ý tứ bên trong lời nói của Trang Hạo Nhiên, ngẩng mặt cười rộ lên, nhìn về phía Tưởng Thiên Lỗi nói :“Thiên Lỗi thì không cần phải nói, cậu ấy luôn là một người lãnh đạo ưu tú, cậu ấy không nhiệt tình giống cậu như vậy, cậu ấy càng lộ vẻ trầm tĩnh, có phong cách làm việc quyết định nhanh chóng, càng khó chính là hai người có tính tình khác nhau, nhưng lại phối hợp rất ăn ý,, tôi cứ nghĩ là ông Tưởng và ông Trang năm đó, chia ra quyết định Hoàn Cầu, vô cùng vĩ đại. Ở trước mặt tiền tài và lợi ích, có thể giữ được ánh mắt thanh tĩnh.”

Tưởng Thiên Lỗi nghe lời này, không nhịn được cười rộ lên nói; “Thủ tướng ngài có chỗ không biết, ở trên báo trí và truyền thông luôn nói tôi và anh ta bất hòa.”

“Nào có?” Trang Hạo Nhiên lập tức cười rộ lên nói; “Báo chí luôn nói tôi và anh luôn vô cùng ân ái đấy! nói anh không cưới, tôi không lấy “chồng”, đều cũng có nguyên nhân.”

“ ha ha ha ha ha...” thủ tướng nghe lời này, không nhịn được nhìn Hạo Nhiên cười rộ lên nói :“ từ nhỏ đến lớn cậu cũng không có thay đổi, miệng luôn cậu luôn đòi mạng như vậy!”

“Miệng cậu ấy chính là lợi hại!” Tưởng Thiên Lỗi không nhịn được lại cười rộ lên.

“Nghe đi, lời này không phải là của một người chồng nói sao?” Trang Hạo Nhiên chọc anh ta, cười rộ lên.

Mọi người rất nhanh cười vui vẻ hơn.

Tô Linh và em trai đứng ở bên cạnh, cũng không nhịn được mà cười rộ lên nói; “Vì vậy tôi mới nói, mỗi lần yến hội nơi nào có tổng giám đốc Trang, nhất định không buồn tẻ, nơi có tổng giám đốc Tưởng, nhất định Không cần lo lắng, đây đều có căn cứ hết á, khách sạn Á Châu có thể cho người ta cảm giác giống nhau “nhà”, đều có quan hệ với hai vị tổng giám đốc, bởi vì hai người đều là lãnh đạo ưu tú, xử lý nguy cơ trước mặt, càng có thể lộ ra hăng hái, khi nói chuyện với nhau lại hài hước động lòng người. Lãnh đạo như vậ, sao có thể không có cấp dưới tốt và có năng lực được? Tôi rất chờ mong yến hội ngoài trời tối nay đấy... “

“Tô tiểu thư khách khí! bởi vì có cô ở đây, bách hoa cũng phải mất màu ấy chứ!” Trang Hạo Nhiên cười nói.

“Anh đừng chụp cái mũ lớn như vậy, thôi đi..” Tô Linh nhẹ kéo cánh tay em trai, lại mỉm cười nói : “ bên cạnh tôi đã có một người thân sĩ, mỗi ngày tôi đều nghe rồi, chị gái tốt này tốt nọ tôi nghe đến dài cả tai luôn rồi, có đôi khi tôi thực hoài nghi kiếp trước tôi và em trai là tình nhân!”

Tô Thụy luôn giữ im lặng, nghe được chị gái nói như vậy, không khỏi cười tình cảm nói : “Em có tăng bốc chị đâu, em là nói thật, có thể em chính là không rõ, tại sao mỗi lần chị muốn tham gia yến hội, đụng phải chị Trang, chị liền sợ hãi.”

“Này!” Tô Linh thoáng cái vươn tay vỗ nhẹ cánh tay em trai.

Mọi người cùng cười rộ lên, tiếp tục đi về phía trước, đặc công xung quanh thủ tướng trong phạm vi không xa, nghiêm mật bảo vệ nơi này! !

***

Nơi tổ chức yến hội!

Đã đến màn mời khách, được vị tiếp tân sôi nổi mời vào đại sảnh Phụ lâu, tạm thời đứng ở trước bàn rượu dài, cầm ly rượu cười cười nói nói.

Đoàn nhạc ngồi ở chính giữa sân khấu, vì tân khách diễn tấu khúc nhạc du dương.

Sau đó nhân viên công tác chuyên cần, cùng đội công nhân xây dựng, còn có công nhân hậu cần, còn có bộ phận nhân viên tạp vụ trong yến hội, cùng đứng một chỗ ở trong mưa, phụ giúp bầy đặt khung sắt màu trắng chống ẩm dài theo đường, dọc theo chỗ ngồi kéo thật dài, đi phía trước, Nhã Tuệ đang bên cạnh cầm bộ đàm phân phó công nhân đưa đồ chống ẩm tới đây, vừa giúp nhân viên công tác, cố gắng đứng ở trong mưa, phụ giúp khiên khung sắt đi lên phía trước! !

Sau đó nhân viên công tác khiêng mấy miếng mạn lụa nặng gần mấy trăm cân nặng đến, nhìn thấy mọi người đẩy ra ba hàng khung sắt, cố gắng giúp đỡ gắn mấy tấm vải trên khung sắt, chuyển động đi, bên này nhân viên công tác nhanh chóng tiếp được rồi, móc ở trên đỉnh, đám người Trần Mạn Hồng và Tiểu Nhu đứng ở trong mưa, cố gắng hỗ trợ cài tốt rèm vải màu trắng! !

Bên này nhân viên công tác, cố hết sức mà phụ giúp gắn hết những đóa hoa xanh lên vải, sắp xếp chia làm hai bố trí ở yến hội, sau khi gắn điện, hoa đăng xoay tăng thêm cho cảnh đẹp, khác là khẽ đảo vòng!

Thân thể người thiết kế ướt đẩm, ngồi xổm bên cạnh hoa đăng, cũng không để ý nước mưa chảy ròng trên trán mình, chế tạo chốt mở điện nhanh chóng đậy hoa đăng lại.

Sauk hi Nhã Tuệ đẩy xong khung sắt, đưa mắt nhìn về phía thủ tướng người đứng đầu buổi tiệc, trái phải hai bên được xếp thành ba hàng màu trắng, Chỗ giữa đặt tất cả là hoa mẫu đơn xinh đẹp và chước dược, hoa cầu cũng ở thời điểm này, từng đội một mà ở trên không trung rơi xuống, mười hai hoa đăng tròn nhỏ, lúc này chậm chạp xoay tròn, các màu sắc khác nhau vô cùng đẹp mắt mà chiếu sáng tất cả bàn ăn màu trắng, đặt ở chính giữa ly thủy tinh và bộ đồ ăn màu bạc, vô cùng lãng mạn tuyệt vời! !

Cuối cùng một đám nhân viên công tác, nghe theo phân phó, đẩy bàn hoa mẫu đơn đặt thêm phía trên yến hội, hình thành biển hoa mỹ lệ...

“Cẩn thận những chậu hoa mẫu đơn! ! Tất cả đều là mượn tới đấy!” Cả người Nhã Tuệ ẩm ướt cầm bộ đàm, khẩn trương mà nhìn đi tới gần nhân viên công tác, lúc xách hoa mẫu đơn, đi quá mau, thiếu chút nữa ngã xuống, cô vội vàng thở hổn hển sốt ruột mà phân phó! !

“Yên tâm đi! !” Tiểu Nhu vừa giúp đỡ Mạn Hồng xong, cùng đồng nghiệp trong nhà hàng đến giúp, cũng mồ hôi đầm đìa mà ôm chậu hoa, đi đến phía trên yến hội!

“Một! ! Hai! ! Ba! !” Người thiết kế và nhân viên hậu cần, ngồi ở trên mui xe, cùng một chỗ cố gắng tạo ra những bọt biển lớn ở hai bên, từ bên trong khối băng chiết xạ ra ánh sáng phấn hồng xinh đẹp, đứng ở trong mưa, trông rất sống động.

Mười tiểu thư tiếp tân, đang mặc sườn xám màu trắng cút xanh bên cạnh, chải búi tóc xinh đẹp, chia ra đứng ở hai bên hoa mẫu đơn bên cạnh, khuôn mặt thanh tao lịch sự mỉm cười.

Nhã Tuệ kéo váy thật dài, nhanh chóng đi đến chỗ cao yến hội, lại một lần nữa thận trọng mà nhìn hoa đăng, thấy mười hai hoa đăng đăng long trọng mà xoay tròn, không chút ảnh hưởng vì trời mưa, vẫn như cũ chiết xạ ánh sáng óng ánh, trong lòng của cô lập tức kích động, đôi mắt liền đỏ bừng, nghẹn ngào mà cầm lấy bộ đàm, chân thành nói với tất cả đồng nghiệp : “Các vị đồng nghiệp! ! Hôm nay đã xảy ra rất nhiều chuyện liên tiếp nhau, nhưng trải qua một buổi tối như vậy, khiến tôi thật sâu cảm thấy, đoàn kết chính là vinh quanh, quan trọng hơn bất cứ cái gì! ! Mọi người vất vả rồi! ! Cám ơn mọi người! !”

Cô nói xong liền lấy tay ấn trước ngực, hướng về đồng nghiệp bận rộn tối nay, cúi đầu thật sâu!

Mọi người mệt mỏi nhưng vẫn cảm xúc mỉm cười mà nhìn về phía cô, Trần Mạn Hồng và Đường Khả Hinh đang từ xa đi tới, vẻ mặt cũng kích động nhìn về phía cô ta.

Nhã Tuệ thu xếp lại suy nghĩ của mình, mới cầm lấy bộ đàm, kích động nói : “Tiệc sẽ bắt đầu! !”

“Tất cả đơn vị chuẩn bị! ! Tiệc sẽ bắt đầu! !” Tất cả nghành quản lý nhận mệnh lệnh của Nhã Tuệ, trong nháy mắt cầm bộ đàm lên, phân phó : “Tiệc sẽ bắt đầu! !”

Bộ phận quản lý PR rốt cuộc nghe được tiệc sẽ bắt đầu, cô lập tức giống như mệt lả, nắm chặt bộ đàm, mệt mỏi nói : “Tiệc sẽ bắt đầu! ! Lập tức dẫn tân khách vào đây! !”

“Vâng!” Nhiều tiểu thư tiếp tân mỉm cười lên tiếng, sau đó mới cất bước ưu nhã tập trung đứng ở trong đại sảnh, hai tay đặt nhẹ ở bên trái bụng, hơi gập người gật đầu chào hỏi, mới dịu dàng nói : “Các vị khách nhân tôn quý, hoan nghênh đến khách sạn Á Châu, thật có lỗi các vị, bởi vì thời tiết, nên yến hội lùi lại mười phút, hiện tại nơi tổ chức yến hội tất cả đã chuẩn bị xong, mời khách nhân dời bước... Chúc các vị có buổi tiệc tối vui vẻ!”

Nhiều tân khách nghe vậy, lập tức tươi cười xoay người, dưới sự dẫn dắt của tiếp tân, đi vào đại sảnh tiệc giống như biển hoa, nhìn thấy những thứ kia thay thế băng điêu, còn có ngọn đèn hoa đăng xoay tròn, đến cuối cùng thấy biển hoa mẫu đơn ở chính giữa, đều sợ hãi thán phục, chợt cảm thấy tiệc tối lần này, nếu như ngắm hoa, lại có thể trong tâm tình sung sướng, nhấm nháp mỹ thực, thật sự là một chuyện vui lớn trong cuộc đời!

Vẻ mặt tươi cười dịu dàng của tiểu thư tiếp tân vẫn như cũ, hơi giơ tay mời khách nhân ngồi vào vị trí.

Phòng bếp cuối cùng nhận được tin! !

Trợ lý đầu bếp chạy đến tất cả phòng bếp, đè xuống đèn tín hiệu, nói : “Tiệc sẽ bắt đầu! !”

Chủ bếp nghe nói như thế, trong nháy máy đặt cái phễu cõ nhỏ trên khung xoay tròn, lưu loát đặt những miếng cá được thái mỏng lên cái phễu đang xoay, đặt những cánh hoa được cắt tỉa quanh cá, trong chốc lát, một đóa hoa mẫu đơn được bày ra!

Trong nháy mắt trợ lý lập tức mở nấp canh súp, lập tức ngửi được hương vị món canh ngon nhất trên thế giới, đây là công thức bí mật của đầu bếp! !

“Tránh ra! !” Chủ bếp nói vừa xong, liền bỏ cả cá sống và đậu phộng vào trong nồi súp, lại nhanh chóng vớt lên, cái đóa hoa mẫu đơn màu hồng phấn, trong nháy mắt biến thành hoa mẫu đơn màu trắng tươi trong suốt, nóng hỏi, chảy ra nhiều chất lỏng ngon ngọt!

Trợ lý nhanh chóng bưng lấy khay đặt hoa mẫu đơn, đi lên trước! !

Chủ bếp chính tay cầm cái phễu, hơi cắn răng, cánh tay chậm chạp dùng sức, cái đóa hoa mẫu đơn non mềm, giống như bay lên trên không trung, trượt thành một vòng hình cung, cuối cùng chuẩn xác mà rơi vào trong mâm, một trợ lý khác nhanh chóng cầm giá lớn, múc nước nóng được đun sôi ở bên trong, múc giá canh xương cá trứng gà lên, dọc theo nước cá hoa mẫu đơn trong suốt đổ xuống, một mùi thơm xương cá, trộn lẫn mùi thơm hoa mẫu đơn, trong nháy mắt bay lên...

Một trợ lý đầu bếp khác trong phòng bếp, nhanh chóng bưng lên “Cua kết hoa”, đặt ở trong mâm, đi ra phòng bếp, đưa đồ ăn cho nhân viên bên ngoài, bưng mân vàng ra, sau đó mới quay người, bước nhanh mà đi ra ngoài, chuẩn bị bưng thức ăn lên!

Mọi người vào tiệc vô cùng náo nhiệt, nghe bên kia truyền đến : Thủ tướng đã đến, trong nháy mắt một người ở cùng một chỗ nhiệt liệt đứng lên, tất cả đều kích động vỗ tay! !

Cũng không lâu lắm...

Cuối cùng thủ tướng và Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lõi, còn có trưởng cục cảnh sát, vốn là thị trưởng và nhiều quan lớn trong chính phủ cùng đi xuống, cất bước tới, đi qua những hoa đăng xoay tròn, nhìn về phía những khách quý và quỹ viên vì viện Phúc Lợi mà đến đây, khuôn mặt tươi cười vỗ tay chào đón nhìn bản thân, ông lộ ra dáng tươi cười có chút an ủi, cùng nhiều quan viên trong chính phủ đi tới chỗ yến tiệc...

Theo thói quen bình thường của tổng giám đốc, lập tức tươi cười mà đứng ở phía sau chăm sóc, Tô Linh dựa vào ông nội ngồi xuống, Tô Thụy ở bên cạnh lui xuống phía dưới đi cùng quan viên, đi cùng Trang Hạo Nhiên và Tưởng Thiên Lỗi.

Mười hai cô gái đang mặc sườn xám màu hoa, đầu tiên bưng lấy khay màu vàng, càng như người trong bức họa chân thành mà đến, một người cầm đầu đi trước một bước đến trước mặt thủ tướng, ngọt ngào vui vẻ, dịu dàng nói : “Mời thủ tướng uống nước trái cây đặc biệt trong yến hội đêm nay, Kim Ngọc Mãn Đường!”

Hai tay tổng giám đốc lập tức tiếp nhận khay màu vàng, đặt ở chính giữa bàn ăn, nhẹ kéo vải che ra! !

Một cơn gió lạnh thổi tới! !

Mọi người thấy bên trong khay mười khối băng óng ánh, khí lạnh bay lên, lại có vẻ đặc biệt và mê người.

“Đây là...” Tô Linh và Tranh Hạo Nhiên có chút giống nhau, vui vẻ khi thấy đồ ăn ngon, liền mỉm cười mà tò mò hỏi : “ Bên trong Kim Ngọc Mãn Đường có chuyện xưa gì sao”

Tổng giám đốc lập tức mỉm cười mà giới thiệu nói; “Những năm qua kinh quả để tổ chức yến hội, dù sao vẫn là trông thì ngon mà không dùng được, vì vậy đêm nay, chủ bếp chúng tôi liền đưa ra, bởi vì là yến hội từ thiện, cũng không thể quá khoa trương lãng phí, cho nên liền đã làm ra Kim Ngọc Mãn Đường, bên trong băng có quả táo bùn, thịt trái hạnh, dâu xanh, việt quất, quấy trứng cá muối cùng vài miếng chanh vàng mà chế ra một Kim Ngọc Mãn Đường có hương vị đặc biệt! Mời thủ tướng và các vị nếm thử!”

“Phải không? Món ăn này cho tới bây giờ tôi chưa từng nghe qua, cũng muốn nếm thử chút...” Tô Linh mỉm cười nói.

Tổng giám đốc lập tức gật đầu, sau đó mới tự mình lấy thìa, múc giúp thủ tướng một khỏa băng, bỏ vào trong chén của ông, nhân viên bên cạnh ba người đi theo thủ tướng cũng lập tức tiến lên, giúp đám người Tô Linh, nhẹ múc một khỏa băng, bỏ vào trong bát của mọi ngừoi.

Tô Linh giống như có chút không thể chờ đợi được, liền lấy thìa múc một viên băng cầu, bỏ vào trong miệng nếm thử, băng được bỏ vào trong miệng lập tức tan ra, liền tản ra từng đợt mùi thơm đậm đặc của thịt quả trộn lẫn theo trứng cá tương và trứng muối, hương vị vô cùng đặc biệt hẳn lên, tâm tình cũng cảm thấy thoải mái, khiến cô không hiểu sao lại nghĩ đến đêm trăng tròn, cô mang theo chút kích động nhìn về phía mọi người, hơi cười rộ lên nói : “Món này đúng là đặc biệt trong buổi tối hôm nay, hương vị độc đáo! ! khách sạn Á Châu quả nhiên là nơi có thành tựu kỳ tích! cho tới bây giờ tôi cũng chưa có nếm qua loại kinh quả này, mùi vị này có lẽ cả đời vẫn ở trong đầu rôi, thật ngon!”

Mọi người thoải mái mà nở nụ cười! !

Tưởng Thiên Lỗi và Trang Hạo Nhiên cũng yên lòng nở nụ cười.

Một câu nói của Tô Linh, như mở màn cho buổi tiệc từ thiện này, nhân viên bưng lên những món ăn của buổi tiệc hôm nay, những món ngon tinh xảo...

Đa số quản lý và Nhã Tuệ nhân viên công tác và nhà thiết kế đứng sau hậu trường, thấy tân khác vui vẻ mà dùng cơm, bọn họ đều nặng nề thở dài một hơi, ngược lại, dựa vào là dựa vào, mệt chết đi được...

“Quản lý Lưu! !”

Trước khách sạn, bàn tiếp tân nhanh chóng truyền lời tới đây, nói : “Chủ tịch Hàn của tập đoàn Hàn thị và thiên kim đại tiểu thư Hàn gia, năm phút sau, sẽ đến nơi yến hội! !”
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 8.7 /10 từ 27 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status