Nhân đạo chí tôn

Chương 1294: Mỗi người một con đường (1)

Thiên ngoại, long phượng tề minh, chỉ thấy vô số Thần Hoàng vây quanh một gã Thiên Thần trẻ tuổi từ từ đi tới, xung quanh dị tượng ngàn vạn, ánh sáng vô cùng chói mắt. Trong lòng Thiên Ti nương nương nhảy loạn, liên tục nhìn về phía Thiên Thần trẻ tuổi kia.

- Phục Hy thị Chung Nhạc!

Nàng sớm đã nghe nói qua cái tên này, còn biết năm xưa Tử Quang Quân Vương hạ giới chính là vì bắt giữ gã thiếu niên Phục Hy này, cũng nghe qua chuyện tình gã thiếu niên Phục Hy này chạy ra khỏi Ba La Lục Đạo Giới, cướp sạch Bảo khố của Ba La Giới Đế. Về sau Thiên Đế đã lệnh cho Thần sứ hạ giới. Thần sứ kia phụng chỉ, điều động các giới Thần Ma trong ba ngàn Lục Đạo Giới, chạy tới tróc nã, nhưng thủy chung đều để cho gã thiếu niên Phục Hy này chạy thoát, trái lại còn tử thương vô số.

Nàng tinh tế quan sát, chỉ thấy gã Thiên Thần trẻ tuổi này mày rậm mắt to, cặp mắt sáng ngời, ẩn chứa trí tuệ khôn cùng, cương nghị nói không nên lời, một thân khí thế sát phạt, sắc bén bức người, hiển nhiên là đã trải qua chiến đấu tẩy lễ. Trên mi tâm của hắn có một đạo Thụ nhãn, đó là Thần Nhãn thứ ba của Phục Hy thị. Lúc này Thần Nhãn khép kín, không biết lúc Thần Nhãn này mở ra, sẽ có uy năng đáng sợ tới mức nào.

- Phục Hy thật cường đại!

Trong lòng Thiên Ti nương nương thoáng giật mình. Thực lực gã Thiên Thần mày rậm mắt to này cực kỳ cường đại, có một loại khí thế cuồng dã dũng mãnh, lôi lệ quả đoán, lại có một loại mị lực đặc thù. Hắn đứng ở nơi đó, so với đám Thần Hoàng, Ma Hoàng xung quanh còn khiến người ta chú mục hơn, phảng phất như hắn tự nhiên chính là tiêu điểm của cả thế giới vậy.

Hắn giống như một tôn Chiến Thần vừa mới từ trong huyết hải đi ra, không cong thắt lưng, không khuất phục, không phục Thiên, không phục Địa, một thân thiết cốt, đao trảm thiên hạ. Khí tức của hắn cuồng dã, nhưng chân chính cuồng dã lại chính là nội tâm của hắn.

- Thực lực của hắn, sợ rằng không thua kém bất luận một thiên tài nào trong Tử Vi!

Trong lòng Thiên Ti nương nương không khỏi dâng lên hy vọng:

- Có lẽ hắn có thể ở trong thời loạn thế này che chở Nhân Tộc ta, đái lĩnh Nhân Tộc ta thoát khỏi cục diện hiện tại…

Bên cạnh gã Thiên Thần Phục Hy này có hơn một trăm tôn Thần Hoàng, Ma Hoàng đi theo hai bên. Đám Thần Hoàng, Ma Hoàng này vừa nhìn liền biết chính là tồn tại kinh nghiệm sát phạt. Trong đó còn có một gã Thần Hoàng bụng phệ béo mập, gặp người nào cũng bày ra khuôn mặt tươi cười. Còn có một tôn Thần Hoàng mặt vượn, khí tức cực kỳ khủng bố, tuyệt đối là tồn tại đỉnh cấp nhất trong Thần Hoàng.

Ích Tà Thần Hoàng nhìn thấy bên cạnh hắn có nhiều cường giả như vậy, cũng không khỏi có chút khẩn trương. Trong lòng Thiên Ti nương nương khẽ động:

- Ích Tà Thần Hoàng và Phục Hy thị có đụng chạm? Không biết giữa bọn họ có ân oán gì? Ích Tà Thần Hoàng cực kỳ kiêu ngạo, kẻ nào cũng khinh thường, sao đối với Phục Hy thị lại khẩn trương như vậy?

- Phục Hy thị, ngươi có thể xuyên qua khu vực vận rủi, xem ra hẳn là tác dụng của vị Phúc Thiên Vương này a?

Phi Yên Thần Hoàng có chút kinh ngạc nói. Gã nam tử trẻ tuổi mày rậm mắt to này mỉm cười, nói:

- Phúc Thiên Vương chính là Phúc Linh Thể! Nếu không có hắn, chúng ta tiến vào cũng sẽ là trăm cay ngàn đắng. Phi Yên, ngươi mặc dù là Chú Linh Thể cấp Thần Hoàng, nhưng Chú Linh Thể tu luyện gian nan, nếu có thể hấp thu Thiên khiển nguyền rủa của hai vị này, nói không chừng các ngươi sẽ có thể mượn cơ hội này tu thành Tạo Vật Chủ a!

Ánh mắt Phi Yên Thần Hoàng sáng lên, mỉm cười nói:

- Ta cũng biết đạo lý này! Bất quá, Thiên khiển trên người bọn họ quá nặng, không biết đã tạo thành bao nhiêu sát nghiệt mới có thể tập hợp oán chú nặng như vậy. Chúng ta có thể luyện hóa được hay không vẫn là chưa thể nói trước!

Gã Thiên Thần Phục Hy thị trẻ tuổi kia thản nhiên nói:

- Đây là sát nghiệt do họa loạn Tinh vực Tử Vi tạo thành. Thần Ma vạn tộc của Tinh vực Tử Vi tử nạn vô số, lúc này mới có thể tạo thành oán chú nặng như thế. Bất quá, oán chú này khẳng định không làm khó được Phi Yên Thần Hoàng! Ngươi mau trợ giúp bọn họ luyện đi Thiên khiển nguyền rủa, ngươi và Bạch huynh tu thành Tạo Vật Chủ a. Ba ngàn Lục Đạo Giới cũng sắp sửa hỗn loạn rồi!

Phi Yên Thần Hoàng cười khúc khích, quay sang nói với Bạch Thương Hải:

- Nhìn xem a! Ngươi nhìn xem a! Vẫn là Phục Hy thị biết nói chuyện!

Bạch Thương Hải vô cùng hưng phấn, nói:

- Tảo Bả Tinh Tạo Vật Chủ? Chung huynh, khi đó ta sẽ cường đại hơn ngươi không biết bao nhiêu lần a!

Gã Thiên Thần Phục Hy thị này chính là Cổ Nhạc, thân quá khứ của Chung Nhạc. Hắn khẽ mỉm cười, nói:

- Khi đó, còn cần mượn dùng lực lượng của ngươi, giúp ta một tay!

Ích Tà Thần Hoàng đột nhiên nói:

- Chung Sơn thị Chung Nhạc, không ngờ ngươi lại chính là gã Phục Hy này! Năm xưa ngươi đã từng nói ta không bằng Ích Tà, hiện tại có còn cho là như vậy nữa không? Ta có thể khiến cho Tinh vực Tử Vi đại loạn, Ích Tà có loại bản lĩnh này sao?

Cổ Nhạc quay đầu lại, liếc nhìn hắn một cái, lại nhìn về phía Thiên Ti nương nương, nói:

- Ngươi mời ta ra gặp mặt, là có chuyện gì?

Sắc mặt Ích Tà Thần Hoàng hơi trầm xuống, hỏi:

- Chung Sơn thị, ngươi xem thành tựu hiện tại của ta như thế nào?

Cổ Nhạc vẫn như cũ yên lặng không đáp. Sắc mặt chừng một trăm tôn Thần Hoàng bên cạnh hắn hơi trầm xuống. Phúc Thiên Vương mỉm cười, nói:

- Ích Tà huynh không cần nói đùa! Mặc dù ngươi có được Lục Đại Thánh Linh, nhưng dù sao cũng không phải là Thánh Linh Thể chân chính. Thành tựu của ngươi ở trong mắt Chủ công nhà ta cũng không gì hơn cái này. Chủ công nhà ta trong hơn một trăm năm qua đã rong ruổi khắp ba ngàn Lục Đạo Giới, ra vào mấy vạn sát trận, trải qua không biết bao nhiêu sát kiếp, gặp qua không biết bao nhiêu Giới Chủ, Giới Đế của ba ngàn Lục Đạo Giới!

Yêu Hoàng Viên Thất cười lạnh, nói:

- Các cường giả mà những năm qua Chủ công từng gặp qua, từng đấu qua đều mạnh mẽ hơn ngươi không biết bao nhiêu lần, ngươi có mặt mũi nào nói chính mình đã siêu việt đạo hữu của Chủ công?

Ích Tà Thần Hoàng hừ lạnh một tiếng:

- Ta có thể nhiễu loạn Tinh vực Tử Vi, Chủ công nhà ngươi có thể làm được sao? Nếu Phục Hy thị thật sự mạnh như thế, sẽ không phải là hoảng sợ không chịu nổi một ngày, khắp nơi chạy Đông chạy Tây tránh né cường địch rồi!

Đám Thần Hoàng không khỏi giận tím mặt, nhưng Cổ Nhạc đã giơ tay lên, ngăn cản đám người lại. Hắn nhìn về phía Thiên Ti nương nương, lộ ra thần sắc dò hỏi.

Thiên Ti nương nương trấn định lại, khom người chân thành hạ bái, nói:

- Không biết có thể mời Phục Hy sang một bên nói chuyện hay không?

Cổ Nhạc gật đầu, cùng nàng cất bước đi về phía xa xa.

Đi một lúc khá lâu, Thiên Ti nương nương dừng bước lại, nghiêng đầu quan sát hắn. Nàng cảm thấy gã Thiên Thần Phục Hy thị trẻ tuổi này phảng phất như đã trải qua vô số thế sự tang thương, có một loại thành thục hoàn toàn không hợp với bề ngoài của hắn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.5 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status