Nhân đạo chí tôn

Chương 1441: Tặc gần trăm trượng (2)

Chỉ có lác đác trên dưới một trăm gã Chân Thần và Thần Hầu thực lực mạnh mẽ mới có thể phóng qua Thiên Hà, nhảy tới trên chiếc lâu thuyền này. Cũng có một hai gã Thiên Thần may mắn đạp lên thi thể của đồng tộc, phóng qua được mặt sông.

Chung Nhạc từ trong thi sơn huyết hải lao ra ngoài, dựa theo cách cũ mà làm, từ đầu thuyền chém giết tới đài chỉ huy, lại từ đài chỉ huy chém giết tới đuôi thuyền. Chỉ là cường giả Bàn Hồ thị bên cạnh vọt tới càng lúc càng nhiều, khiến cho hắn cũng không thể chịu nổi, trên người vết thương chồng chất, máu chảy như rót.

- Tặc nhân giết gần trăm trượng rồi!

Chung Nhạc lớn tiếng quát lên, dốc sức chống đỡ đám cường giả Bàn Hồ thị từ phía trước chém giết tới.

Đám cường giả Bàn Hồ thị này không chút sợ chết. Trong đó, cấp bậc Chân Thần, Thần Hầu nhiều vô số kể. Phù Lê và Âm Phó Khang chỉ có thể ngăn cản cường giả cấp bậc Thần Hoàng, Tạo Vật Chủ, còn đám Chân Thần, Thần Hầu thì lại không rảnh ứng phó.

Đám Chân Thần, Thần Hầu này nếu là một đối một, Chung Nhạc hoàn toàn có thể ứng phó được, nhưng một đám lớn nhao nhao vọt tới, hắn liền có chút một cây cột chẳng chống vững được nhà lớn rồi.

Tám thanh Thần đao do đại đạo Tiên Thiên của hắn biến thành hiện tại toàn bộ đều bị hắn cầm chặt trong tay. Tám thanh Thần đao trên dưới tung bay, hình thành một vòng phòng ngự thật lớn. Hiện tại, vòng phòng ngự này một lần lại một lần bị áp chế, buộc phải thu nhỏ lại, chỉ còn lại có một trăm trượng không gian có thể tự bảo vệ mình, bất cứ lúc nào cũng có khả năng bị công phá.

Phù Lê huy vũ cây gậy xương lớn, dốc sức bảo vệ bên trái và sau lưng hắn, có chút thở không ra hơi, nói:

- Tặc nhân giết gần năm mươi trượng, Chủ công lại kêu ta!

- Tặc gần năm mươi trượng rồi!

- Tặc gần hai mươi trượng hãy gọi ta!

- Tặc gần hai mươi trượng rồi!

- Chủ công, ta bên này áp lực cũng rất lớn a…

Thanh âm nghiến răng nghiến lợi của Phù Lê vang lên.

Chung Nhạc giận dữ, thân thể bị đánh trúng mấy chục đạo công kích. Đám Thần binh và thần thông suýt chút nữa đã đánh thân thể hắn vỡ nát:

- Phù Lê, ngươi nói tặc gần trăm trượng gọi ngươi, gọi ngươi ngay cả cái rắm tác dụng cũng không có! Tin theo lời của ngươi, liền đợi đổi một Chủ công khác a!

Hắn vươn tay xách lên tiểu hài tử mập mạp trên bả vai, dùng để nghênh đón công kích của đám cường giả Bàn Hồ thị. Tiểu hài tử Bệ Ngạn không ngừng hô to gọi nhỏ, kinh khủng khó hiểu. Chung Nhạc cả giận quát lên:

- Kêu cái rắm! Biểu ca, ngươi đã quên ngươi cũng là Tạo Vật Chủ rồi sao?

Bệ Ngạn nhất thời tỉnh ngộ, vội vàng thi triển thần thông, giết chết, đánh bay đám Chân Thần, Thần Hầu trước mặt, có chút lúng ta lúng túng nói:

- Ta chỉ lo lắng bọn họ muốn ăn sống ta, lại quên mất ta cũng đã là Tạo Vật Chủ rồi… Bất quá, ngươi là người hộ đạo của ta, cứ như vậy xốc ta lên, dùng ta chống đỡ thần thông và Thần binh của đối phương, thật sự là hành vi của người hộ đạo sao?

Thực lực của hắn cường hoành hơn Chung Nhạc không biết bao nhiêu lần, mặc dù không cách nào hoàn toàn phát huy ra thực lực, nhưng cũng không tầm thường, đầy đủ chống đỡ được thần thông, Thần binh của đám địch nhân trước mặt.

Chung Nhạc dốc sức giết tới địa phương phi kiều vắt ngang, chặt đứt dây thừng, tế khởi cầu gỗ, cướp đường phóng đi, nhảy về phía một chiếc Chiến hạm Bàn Hồ thị khác. Sau lưng hắn, vô số Thần Ma Bàn Hồ thị cũng nhao nhao nhảy theo, lại có không biết bao nhiêu Thần Ma rơi vào trong Thiên Hà, chết oan chết uổng.

Chung Nhạc phóng vọt lên trên chiếc Chiến hạm Bàn Hồ thị đối diện, theo cách cũ mà làm. Bên cạnh hắn thi cốt như núi, máu chảy lênh láng, sau khi tai họa chiếc Chiến hạm này một phen, lại phóng người nhảy về phía một chiếc Chiến hạm khác.

Từng chiếc từng chiếc Chiến hạm Bàn Hồ thị rơi vào đại loạn, tràng diện hỗn loạn cơ hồ giống hệt như nhau. Đám Thần Ma Bàn Hồ thị trên những chiếc Chiến hạm khác nhìn thấy một màn này, trong lòng vừa kinh lại vừa hãi. Chỉ thấy tất cả tộc nhân trên những chiếc Chiến hạm này giống như đã bị ma nhập vậy, điên cuồng đuổi theo Chung Nhạc, thậm chí còn tự chém giết lẫn nhau. Ngay cả chủ tướng của từng chiếc từng chiếc Chiến hạm cũng đang giơ lên đồ đao, không ngừng chém giết tộc nhân của chính mình.

Tự giết lẫn nhau ngược lại thì cũng thôi, nhưng điên cuồng nhảy vào trong Thiên Hà thì phi thường khủng bố rồi. Tộc nhân Bàn Hồ thị chết trong tay tộc nhân chính mình và chết trong tay đám người Chung Nhạc nhiều nhất chỉ có bốn thành, càng nhiều hơn chính là rơi vào trong Thiên Hà thân tử đạo tiêu.

- Bẻ lái qua trái! Bẻ lái qua trái! Tránh xa nơi đó!

Chủ tướng trên những chiếc Chiến hạm may mắn còn tồn tại cao giọng hạ lệnh, giống như né tránh ôn dịch vậy, cấp tốc lái ra xa xa, tránh né đám Chiến hạm đã rơi vào hỗn loạn kia.

Chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, một trăm chiếc Chiến hạm Bàn Hồ thị đã có hơn phân nửa rơi vào hỗn loạn. Nếu không tránh xa, gần năm mươi chiếc Chiến hạm còn lại chỉ sợ cũng chạy trời không khỏi nắng.

Mà ở phía sau, đám người Âm Phần Huyên thúc giục hạm thuyền Âm Khang thị vọt tới. Dưới đáy nước, đám Chiến hạm dưới nước vẫn còn đang chiến đấu với đám Tinh thú, huyết lãng không ngừng cuộn trào. Âm Quỷ Ma Thần lặn xuống dưới nước, chém giết Tinh thú. Nhưng đám Tinh thú cũng đã làm chậm tốc độ bọn họ tiến lên.

Lâu thuyền Chiến hạm của Thủy sư Thiên Đình vẫn như cũ đang đuổi theo, từ xa xa nhìn thấy một màn trên mặt sông này, đám chủ tướng các lâu thuyền cũng nhíu chặt cặp mày, hãi hùng khiếp vía.

- Bàn Hồ thị rốt cuộc đang giở trò quỷ gì? Như thế nào lại tự giết lẫn nhau như vậy?

Một tôn Tạo Vật Chủ nghi hoặc nói. Ngay cả Lâu Chính Sư cũng không khỏi nhíu mày, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía Chung Nhạc, trong lòng thầm nghĩ:

- Chẳng lẽ lại là do Dịch Quân Vương phá rối? Với thủ đoạn của một gã Thiên Thần, sao có thể bình định được một chi Hạm đội của Thủy sư Bàn Hồ thị? Dịch tiên sinh trí kế bình thiên hạ, thật sự lợi hại như vậy sao?

Thủy sư Bàn Hồ thị đã không thể ngăn cản đường đi của Thủy sư Âm Khang thị. Đám Tinh thú cũng không thể kéo dài thời gian của bọn họ được bao lâu nữa. Thủy sư Âm Khang thị nhất định sẽ thừa dịp hỗn loạn lao ra. Hắn không khỏi nhớ lại lời đánh giá của Mặc Ẩn đối với Chung Nhạc:

- Dịch Quân Vương của Tiên Thiên Cung, một người có thể so với ngàn vạn hùng binh, cộng thêm ba tôn Đế Quân!

- Ta vốn tưởng rằng Mặc Ẩn tiên sinh bởi vì quá xem trọng Dịch Quân Vương, đã nói quá sự thật, hiện tại xem ra…

Trong lòng hắn yên lặng nói:

- Mặc Ẩn tiên sinh vẫn là đã xem thường Dịch Quân Vương, nói chưa đủ rồi!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.5 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status