Nhân đạo chí tôn

Chương 1692: Một đám Thánh dược (1)

- Hắn không muốn bị người khác từ trong công pháp thần thông của đệ tử hắn nhìn ra công pháp thần thông của hắn, cho nên truyền thụ cho đệ tử chính mình công pháp bất đồng. Nhưng trong những công pháp này tất nhiên bao gồm bản chất tuyên cổ bất biến của đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên. Từ trong thần tủy thiên biến vạn hóa của công pháp thần thông đệ tử hắn, có thể thôi diễn, suy luận ra bản chất tuyên cổ bất biến này! Nói cách khác, ta có thể bắt tay vào từ hồn phách của đám đệ tử hắn, từ trong trí nhớ của hồn phách đám đệ tử của hắn, có thể suy luận ra đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên!

Ánh mắt Chung Nhạc chớp động, trong lòng thầm nghĩ:

- Đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên thôi diễn ra, hẳn là đại đạo Tiên Thiên mà Nguyên Nha Thần Vương đã tìm hiểu ra. Dù sao cũng là tồn tại tiếp cận Đạo Thần, tốt hơn bản thân ta tìm hiểu không biết bao nhiêu lần!

Đại bộ phận các đệ tử của Nguyên Nha Thần Vương đều tại thời điểm hắn say rượu bị hắn giết chết, quả nhiên là tiếng kêu than dậy khắp trời đất, tử thương vô số. Lúc này, hồn phách của đám đệ tử này ngoại trừ số ít hồn phi phách tán, đại bộ phận đều ở trong Lục Đạo Luân Hồi của hắn, biến thành oan hồn hành tẩu trên Tinh kiều.

Đối với ký ức của hồn phách, Phong Hiếu Trung chính là có nghiên cứu nhất, có thể từ trong hồn phách rút ra ký ức của đối phương. Chung Nhạc cũng từ chỗ của Phong Hiếu Trung học được một chút.

- Nguyên Nha Thần Vương chẳng biết lúc nào sẽ trở về, ta nhất định phải sớm rời khỏi một chút, không cần lưu lại quá lâu ở nơi này!

Chung Nhạc nhìn về phía đám thi thể trong Thánh địa Tiên Thiên Đạo Sơn, trong lòng cũng có chút rợn cả tóc gáy. Đệ tử và đám Thần Tộc hậu đại của Nguyên Nha Thần Vương cơ hồ đã bị hắn giết sạch.

Đây là chuyện vô cùng nhục nhã, huyết hải thâm cừu, cho dù Nguyên Nha Thần Vương căn bản không hề quan tâm tính mạng của đám đệ tử và hậu đại này, nhưng phương diện mặt mũi vẫn là không thể nhịn được.

Thần Vương giận dữ, tất nhiên là máu chảy vạn dặm, chính mình nhất định không thể chết toàn thây. Lưu lại chỗ này, chính là hành vi tự tìm cái chết.

Chung Nhạc đang định rời khỏi, cặp mắt đột nhiên nhấp nháy, chợt nhìn thấy trong Đạo sơn có một tòa Thần điện bất đồng với những tòa cung điện khác. Chính mình tại thời điểm say rượu đã giết chóc khắp nơi, cũng không lưu ý tới nơi đó còn có một tòa Thần điện. Mà hiện tại đứng ở trên cao, mới có thể nhìn thấy tòa Thần điện ẩn giấu trong thâm sơn này.

- Tòa cung điện này ẩn giấu nghiêm mật như vậy, nói không chừng là một chỗ tốt. Chẳng lẽ đám đệ tử may mắn còn sống sót của Nguyên Nha Thần Vương đang trốn ở trong đó sao?

Thiên Dực Cổ Thuyền chấn động, bay về phía tòa Thần điện kia. Không ngờ Cổ thuyền vừa di chuyển, sơn thế của Tiên Thiên Đạo Sơn phảng phất như phát sinh biến hóa kỳ diệu, tòa Thần điện kia đã biến mất không thấy đâu nữa.

Đây là dị tượng do đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên hình thành, thân ở địa phương bất đồng nhìn ngọn núi này, sơn thế liền thay đổi một trời một vực. Đổi lại một vị trí khác, sơn thế lại phát sinh những biến hóa kỳ diệu.

Loại biến hóa này không chỉ là biến hóa do vị trí bất đồng dẫn phát, mà chân chân chính chính là biến hóa. Có thể nói, dãy sơn mạch này có khôn cùng những chi tiết. Đây mới thật sự là thiên biến vạn hóa chân chính!

Nếu di chuyển trong ngọn núi này, bất luận tốc độ có nhanh cỡ nào, cũng tuyệt đối không có khả năng rời khỏi ngọn Đạo sơn này. Bởi vì ngươi vừa di động bước chân, sơn thế đã phát sinh thay đổi. Ngươi đứng ở một vị trí trên núi, những địa phương khác của ngọn núi lại nằm trong những không gian phức tạp hơn. Mỗi khi bước ra một bước, cũng đều là từ một góc độ không gian tiến vào một góc độ không gian khác, ngọn núi nhìn thấy tự nhiên cũng sẽ bất đồng!

- Thật là đại đạo kỳ quái! Đạo sơn kỳ quái!

Chung Nhạc kinh ngạc tán thán. Thần Nhãn thứ ba trên mi tâm mở ra, Tam Mục Thiên Đồng nhìn kỹ, sưu tầm một phen, rốt cuộc một lần nữa phát hiện tòa Thần điện kỳ lạ kia.

Hắn dùng Tam Mục Thiên Đồng xác định phương vị của tòa Thần điện này, thôi động Thiên Dực Cổ Thuyền. Chỉ thấy Thiên Dực Cổ Thuyền không ngừng thay đổi phương hướng trên không trung Đạo sơn, chợt trái chợt phải, chợt cao chợt thấp, bỗng nhiên chui vào trong không gian, bỗng nhiên lại dịch chuyển đi ra, giống như một con ruồi không đầu chui tới chui lui vậy.

Trôi qua mười mấy ngày, lúc này Thiên Dực Cổ Thuyền mới tiếp cận tòa Thần điện trong Đạo sơn kia.

Chung Nhạc khép Tam Mục Thiên Đồng lại. Mấy ngày nay không ngừng thôi động Tam Mục Thiên Đồng, cho dù tu vi cảnh giới hắn đã đạt tới Thần Hoàng, cũng có chút ăn không tiêu.

- Biến hóa của Đạo sơn quá nhiều, còn nhiều hơn tưởng tượng của ta. Đại đạo Tiên Thiên Sơn Xuyên này tuyệt đối không tầm thường, không hề thua kém những đại đạo khác!

Hắn đi tới trước cửa tòa Thần điện, đột nhiên nghe thấy một mùi hương thơm ngát, tinh thần nhất thời đại chấn.

- Nơi này có mùi hương của Thánh dược!

Tân Hỏa đột nhiên trở nên cực kỳ sinh động, kinh hỉ vạn phần nói:

- Chung Sơn thị, trong tòa Thần điện này không chỉ có một cây Thánh dược! Để ta phân biệt một chút… Một cây, hai cây, ba cây, bốn cây… Ít nhất có tám cây Thánh dược giấu ở trong này!

- Tám cây Thánh dược?

Chung Nhạc vừa mừng vừa sợ, ra sức đẩy cửa Thần điện, sãi bước xông vào, cười hắc hắc, nói:

- Nguyên Nha Thần Vương không hỗ là tồn tại cổ lão từ Thời đại Hắc Ám đã sừng sững cho tới bây giờ, vậy mà thu gom được nhiều bảo bối như vậy… Hự!

Thân hình hắn giống như lưu tinh bắn ngược trở lại, hung hăng đụng lên trên Đạo sơn phía đối diện Thần điện, đụng cho xương cốt toàn thân Chung Nhạc răng rắc nổ vang, từ trên vách đá chậm rãi trợt xuống.

- Ta bị một cây Thánh dược đánh lén!

Khóe miệng Chung Nhạc tươm máu. Vừa rồi hắn hăng hái bừng bừng xông vào Thần điện, chính diện là một cây đại dược, mọc ra bảy lá chín hoa, phần lá xoắn lại giống như nắm tay, không nói lời nào đã đánh thẳng lên trên mặt hắn. Lực lượng của nó đặc biệt lớn, đánh cho hắn thất điên bát đảo.

Soạt!

Dưới nách Chung Nhạc chui ra thêm mười một cánh tay, tổng cộng là mười ba cánh tay, mười ba bàn tay cầm lấy Tiên Thiên Thần Đao do mười ba đạo đại đạo Tiên Thiên biến thành, sát khí đằng đằng, mặt đen lại, xông vào trong tòa Thần điện kia.

Đường đường Dịch Quân Vương, không ngờ lại bị một cây Thánh dược đánh bay, nói ra cũng chưa chắc đã có người chịu tin.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.5 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status