Nhân đạo chí tôn

Chương 2018: Sinh diệt Luân Hồi (2)

Nhất Niệm Hóa Vạn Giới của hắn có thể sinh ra vô số các thế giới, mỗi một thế giới đều có không gian hoàn chỉnh, hệ thống đại đạo hoàn chỉnh, có thể nhét các Thần Vương vào trong từng cái từng cái thế giới độc lập, cắt đứt sự liên hệ giữa Thần Vương với Thánh địa của bọn họ, triệt để chém chết Thần Vương.

Loại thần thông này, nghe nói là ngay cả Phục Mân Đạo Tôn cũng không cách nào phá giải.

Mà Sắc lệnh Phù văn Táng Đế vừa mới tế khởi này, hẳn là xuất từ thủ bút của vị tồn tại kia. Bất quá, thế giới xuất hiện sau khi tế khởi Sắc lệnh cũng không đủ vạn giới, hiển nhiên ấn chứa trong Sắc lệnh cũng không phải là Nhất Niệm Hóa Vạn Giới hoàn chỉnh. Bằng không, sau khi tế khởi lập tức sẽ sinh ra vạn giới.

Cho dù là vậy, Tiên Thiên Ma Đế ẩn thân trong cái thế giới kia cũng có thể tránh né sự quấy nhiễu bởi Tiên Thiên Thần Đao của Chung Nhạc, sẽ không phát sinh xung đột với Tiên Thiên Thần Đế, cái này chính là nguy hiểm rồi.

Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế, hai oan gia đối địch này đã không còn sự cách ly của Tiên Thiên Thần Đao, sẽ liền mạnh mẽ xuất thủ, không chết không thôi. Chung Nhạc chính là lợi dụng điểm này, dự định phá vỡ bố trí của hai vị tồn tại cổ lão này.

Nhưng Tiên Thiên Ma Đế hiển nhiên sớm đã nghĩ tới điểm này, vì vậy từ sớm đã mời Táng Đế tới.

- Táng Linh, giết chết hắn!

Chung Nhạc lạnh lùng nói.

Táng Linh Thần Vương thoáng chần chừ một chút, giết ra Lục Đạo Thiên Luân, lao thẳng về phía Táng Đế. Táng Đế cười hắc hắc, nói:

- Táng Linh Thần Vương, ngươi cũng là Tiên Thiên Thần Ma, sao lại tự cam đọa lạc, để cho một sinh linh Hậu Thiên khống chế như vậy?

Táng Linh Thần Vương cười lạnh một tiếng, nói:

- Ngươi là Hậu Thiên Thần Ma, từ trong Đế thi sinh ra, cũng tính là Đại Đế Thượng Cổ, sao lại cam nguyện để cho Tiên Thiên Ma Đế khống chế, đối phó đồng loại chính mình?

Táng Đế nhất thời nổi giận, nghênh đón hắn, cười lạnh một tiếng, nói:

- Mấy năm không gặp, miệng lưỡi Móc Phân Thần Vương vậy mà trở nên lanh lợi như vậy, nhất định là học từ tiểu Phục Hy a? Ngươi móc phân mười vạn năm, tự cam đọa lạc, ta cũng khinh thường ngươi!

Tư Mệnh vừa mới nghịch chuyển Lục Đạo Thiên Luân, biến tu vi Ma đạo của Chư Đế thành Thần đạo. Chỉ thấy Tiên Thiên Thần Đế đã một lần nữa xuất hiện, bên cạnh còn có từng tôn từng tôn Thần Vương. Cho dù nàng xưa nay trời sập cũng không sợ hãi, sắc mặt lúc này cũng không khỏi khẽ biến, than thở:

- Tiên Thiên Thần Ma không khỏi quá được trời ưu ái rồi!

Trong lòng nàng cũng là một mảnh lạnh lẽo. Thần Ma Nhị Đế đồng thời hiện thân, nàng đã không còn thủ đoạn gì có thể chống lại hai tôn Thần Vương Thái Cổ này nữa.

Trên Lục Đạo Thiên Luân, Nhạn nương nương đột nhiên cười khanh khách, cao giọng nói:

- Tiêu Dao đạo huynh, tới phiên ngươi rồi!

Tiêu Dao Đế và Trí Tuệ Nữ Đế bị Nguyên Nha Thần Vương bức từ trong mi tâm văng ra. Kiếm quang của hai vị Đại Đế giống như thải điệp phiêu nhiên bay múa, càng bay càng cao, quang mang chiếu rọi. Trong lúc bất chợt, đám kiếm quang vô cùng nồng đậm kia đột nhiên bạo phát, kích xạ ra bốn phương tám hướng.

- Các vị cùng chúng ta đi khu Luân Hồi thứ bảy a!

Tiếng cười tang thương của Tiêu Dao Đế vang lên.

Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế vội vàng che mắt lại. Đạo quang mang kia tới cũng nhanh mà đi cũng nhanh. Chỉ sau một khoảnh khắc, trước mắt mọi người đã khôi phục lại thanh minh.

Một cỗ Đạo âm vang vọng chấn động nhân tâm vang lên, giống như một tràng kèn lệnh kéo dài vậy. Rất nhiều Thần Vương lộ ra thần sắc kinh ngạc, đảo mắt quan sát bốn phía, sắc mặt nhất thời đại biến.

Sắc mặt Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế cũng khẽ biến, vội vàng quan sát bốn phía. Chỉ thấy Thần thành thứ ba đã biến mất không còn, thay vào đó là từng phiến từng phiến vũ trụ âm u bị phá thành mảnh nhỏ, khắp nơi tràn ngập Quỷ hỏa phiêu phù.

Bọn họ phóng tầm mắt nhìn ra xa, có thể nhìn thấy khắp nơi đều là Tinh cầu vỡ nát, vô số Quỷ hỏa phiêu động. Lại nhìn về phía xa xa, có thể nhìn thấy ba ngàn Lục Đạo Giới bị bao phủ trong Quỷ hỏa. Từng đạo từng đạo quang kiều kéo dài qua vũ trụ.

Bất quá, đây cũng không phải là không gian vũ trụ hoàn chỉnh, còn có từng cái từng cái mặt cắt to lớn, liên tiếp từng cái từng cái bọt khí thời không kỳ dị.

Nhưng vẫn còn có rất nhiều địa phương cũng chưa được liên tiếp lại với nhau.

Mà ở địa phương càng cao hơn càng xa hơn, có một tòa đại môn đứng sừng sừng, như ẩn như hiện, chính là Đạo Giới Chi Môn!

Ở thế giới hiện thực căn bản không thể nhìn thấy Đạo Giới, cũng không thể nhìn thấy Đạo Giới Chi Môn. Mà ở trong phiến Thời Không do vô số quang kiều liên tiếp vô số bọt khí với nhau này, vậy mà có thể nhìn thấy Đạo Giới và Đạo Giới Chi Môn.

Nơi này chính là khu Luân Hồi thứ bảy!

Nơi này chính là Không gian Luân Hồi kỳ dị sau khi Lục Đạo Luân Hồi mở ra hình thành.

Địa Ngục Luân Hồi của ba ngàn Lục Đạo Giới, không gian Luân Hồi của các Chư Thiên lớn lớn nhỏ nhỏ, đều là một bộ phận của cái thế giới kỳ dị này.

- Năm xưa, Phục Mân Đạo Tôn mong muốn sáng tạo ra khu Luân Hồi thứ bảy, nhất thống Lục Giới, chỉ là sau khi Đạo Tôn chết đi, đã biến thành tâm nguyện chưa thành!

Tiêu Dao Đế đáp xuống trên Lục Đạo Thiên Luân, thân thể đột nhiên lay động, sắc mặt đỏ lên, há miệng phun ra một ngụm máu, thở dài một tiếng, mỉm cười nói:

- Các vị Thần Vương, nơi này mới là địa phương chúng ta triệt để chém chết các ngươi! Nơi này gọi là Luân Hồi Chi Địa, người chết ở nơi này cũng không phải là người chết…

Hắn kịch liệt ho khan, phun ra từng ngụm từng ngụm máu, ánh mắt tan rã, tinh khí trôi đi. Vừa rồi thôi động đại thần thông đã tiêu hao của hắn quá nhiều nguyên khí, khiến cho hắn khó có thể thừa nhận nổi.

Tiêu Dao Đế ảo não nói:

- Đáng tiếc! Đạo của ta, ba đứa đệ tử kia của ta cũng không hoàn toàn học được chân truyền. Chỉ mong sau khi ta chết, sẽ không tới mức thất truyền…

Con ngươi Tiên Thiên Thần Đế và Tiên Thiên Ma Đế đột nhiên co rút, nhìn thấy Nguyên thần của từng tôn từng tôn Đại Đế Thượng Cổ đã chết đi.

Vừa rồi bọn họ đã chết trận, nhưng Nguyên thần vẫn còn.

Mà ở trong khu Luân Hồi thứ bảy, lực lượng của Nguyên thần lại cường đại không gì sánh được. Quy tắc ở nơi này đồng dạng với Địa Ngục Luân Hồi, không cần nhục thân chỉ cần Nguyên thần. Nguyên thần của các vị Đại Đế ở nơi này cường đại giống như từng tôn từng tôn Tiên Thiên Thần Ma vậy.

Giữa sinh linh Hậu Thiên và Tiên Thiên Thần Ma có sự chênh lệch về mặt bản chất, nhưng ở nơi này, sự chênh lệch đó thoáng cái đã bị san bằng.
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.5 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status