Nhân đạo chí tôn

Chương 278: Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị

Khâu Cấm Nhi không kìm được nói:

- Mấy vị sư huynh sư tỷ, sư ca ta không nuốt lời, đã nhượng vị trí đệ nhất Chiến Vương Bảng cho các vị rồi. Các vị xem, sư ca ta tới Thần Thoại Bảng, các vị đã lại trở về xếp hạng cũ. Các vị thật không cần thiết phải tranh giành gì với sư ca ta. Sư ca ta ở Thần Thoại Bảng, các vị ở Chiến Vương Bảng, không cùng một danh sách.

Mấy người Hạ Thánh Sơ, Giao Thanh Đồ sắc mặt đều rất khó coi. Cho dù là Thiên Ma Phi vẫn luôn tươi cười cũng có kích động muốn giết người, chỉ hận không thể giết ngay tiểu nha đầu này.

Khâu Cấm Nhi rõ ràng có ý tốt khuyên họ đừng có tranh với Chung Nhạc, mọi người biến can qua thành hòa bình. Nhưng lời đó nói ra cứ khiến người khác phát điên.

- Tiểu muội muội Khâu gia, câu nói của ngươi quá gây tổn thương người khác đấy!

Thiên Ma Phi cười mà răng nghiến ken két.

Khâu Cấm Nhi nhỏ hơn Chung Nhạc hai ba tuổi, mới mười lăm. Thiên Ma Phi lớn hơn Chung Nhạc vài tuổi nên gọi nàng là tiểu muội muội. Khâu Cấm Nhi ngồi xe lăn nhìn cũng rất nhỏ bé, đứng giữa các luyện khí sĩ nhìn giống như cô gái nhỏ không lớn.

Hạ Thánh Sơ tóc trắng tung bay, lạnh nhạt nói:

- Vị tiểu muội muội đây, câu nói của ngươi dường như ý là Chung Sơn thị nhường nên bọn ta mới có xếp hạng như vậy. Đúng là trẻ con nói đùa. Bọn ta có được xếp hạng như hiện nay không phải nhờ các luyện khí sĩ khác nhường nhịn mà là dựa vào công sức cả.

Khâu Cấm Nhi ngượng ngùng nói:

- Nếu sư ca không nhường thì ngươi vẫn ở thứ ba…

- Im mồm!

Hạ Thánh Sơ quát, rồi hít một hơi sâu lấy lại bình tĩnh. Thật quá tổn thương, lời nói của Khâu Cấm Nhi chút nữa đã đả kích võ đạo tâm cảnh của hắn khiến tâm cảnh của hắn nổi sóng.

Võ đạo tâm cảnh tu luyện tới cảnh giới của hắn sẽ lặng như mặt hồ, giống như màng nhện không dính chút bụi. Các luyện khí sĩ khác vào trong khí trường của hắn sẽ tạo ra gợn sóng cảm ứng. Giờ câu nói của Khâu Cấm Nhi giống như viên đá ném xuống mặt hồ, mưa lớn xung kích mạng nhện.

Chung Nhạc giơ tay, cười:

- Văn vô đệ nhất, võ vô đệ nhị. Sư muội không cần phải giải thích với họ làm gì, vô ích thôi. Họ đều là nhân vật đứng đầu trong cùng cảnh giới ở tộc mình, trong mắt chỉ có bản thân không có ai khác. Chỉ nói không khó có thể khiến họ tâm phục khẩu phục.

Giao Thanh Đồ cười ha hả:

- Đúng, muốn khiến ta tâm phục khẩu phục thì hãy đánh đi!

Chung Nhạc mỉm cười:

- Mấy năm nay chắc các ngươi cũng đang buồn rầu vì đối thủ trên Thần Thoại Bảng đúng không? Muốn vào Thần Thoại Bảng nhưng không có đối thủ trên Thần Thoại Bảng nên các ngươi không phục, cảm thấy vì bản thân không có đối thủ đủ mạnh nên mới thiệt thòi ở Chiến Vương Bảng, có đúng vậy không?

Bạch Thương Hải gật đầu, nghiêm túc nói:

- Giờ luyện khí sĩ trên Thần Thoại Bảng đều vẫn sống, nhưng có những người đã biến mất từ rất lâu, có ngươi thì bị trấn áp, có người đã danh túc cự phách rất khó gặp được một người cùng là Luyện Khí sĩ. Chung sư huynh là Linh Thể Cảnh, hơn nữa lại ở Thần Thoại Bảng, có thể cho ta lần đầu thấy phong thái của Thần Thoại Bảng.

Lời hắn nói cũng là ý của tất cả mọi người. Mấy người Hạ Thánh Sơ, Thiên Ma Phi đều có đồng cảm, với những luyện khí sĩ tu luyện tới giới hạn của bản thân như họ, muốn tìm được người trên Thần Thoại Bảng mà cùng lứa với họ thật sự quá khó.

Sự xuất hiện của Chung Nhạc đã cho họ cơ hội, khiến họ có thể xem bản thân liệu có tư cách lên Thần Thoại Bảng hay không, còn cách Thần Thoại Bảng bao xa!

Trong tiểu hư không, Linh Thể Cảnh không thể khiêu chiến Đan Nguyên Cảnh, nên muốn vào Thần Thoại Bảng là cực kỳ khó.

Nếu không phải nơi ở Thiên Đế mở ra thì Chung Nhạc cũng không thể gặp Hiếu Sơ Sơn, giết hắn và lên Thần Thoại Bảng.

- Thua ta, các ngươi tuy bại nhưng vẫn có vinh quang. Đánh bại ta các ngươi sẽ lên Thần Thoại Bảng, đúng là kế hoạch hay. Thắng có danh, thua không tổn thất gì. Mà ta cũng chẳng có bất cứ lợi ích gì.

Chung Nhạc sắc mặt lạnh băng, thản nhiên nói:

- Khiêu chiến ta các ngươi còn hơi non. Bất cứ ai trong các ngươi cũng không có tư cách để ta ra tay.

Mấy người Hạ Thánh Sơ, Thiên Ma Phi sắc mặt biến đổi, cùng phẫn nộ quát lớn:

- Có phải đối thủ không, không phải ngươi nói là được!

Chu Khương Nguyệt đột nhiên kêu lên một tiếng dài, như tia chớp lao thẳng về phía Chung Nhạc. Đưa tay đẩy ra, vù một tiếng cuồng phong bùng nổ, các luyện khí sĩ ở xung quanh không đứng vững, bị chưởng phong của hắn đẩy bay.

Những luyện khí sĩ đó đều là Linh Thể Cảnh, nhưng đối mặt với nữ tử của Chu Yếm thần tộc này lại không thể chống đỡ nổi chưởng phong của nàng ta!

Chung Nhạc vung tay lên, chưởng hai bên va chạm, Chu Khương Nguyệt tuy là nữ tử nhỏ nhắn nhưng một tiếng gầm lớn, cơ thể đột nhiên biến lớn, nháy mắt đã linh thể hợp nhất biến thành một con cự thú một sừng hai chân. Dưới da là những bó cơ cuồn cuộn, toàn thân phủ đầy thần văn, còn tráng kiện hơn Chư Cự Sơn khi linh thể hợp nhất.

Grào!!

Nữ tử này toàn thân đỏ ửng, gầm lên một tiếng tựa sấm sét, sức mạnh từ chưởng của nàng ta trở nên vô cùng khủng khiếp, đẩy cho Chung Nhạc bay lên, rồi cánh tay còn lại giơ lên, quát lớn:

- Ngũ Luân Hợp Nhất, Chu Yếm Thần Quyền!

Trong lòng bàn tay nàng, Ngũ Luân chuyển động, thấp thoáng có thể thấy một vị Chu Yếm thần nhân, tay nắm chặt thành quyền, nhằm Chung Nhạc đấm tới!

Bạch Thương Hải kinh ngạc, hạ giọng nói:

- Chu Yếm thần tộc, đệ nhất thần lực trong số các thần tộc Tây Hoang, quả nhiên lợi hại!

Chung Nhạc thân thể đột nhiên biến thành thần nhân ba chân. Trong lòng bàn tay cũng có Ngũ Luân, đỡ chưởng của Chu Khương Nguyệt, kim quang sau lưng chói lòa, vô số Kiếm Vũ chém về phía trước.

Cái sừng đỏ trên trán Chu Khương Nguyệt bừng sáng, lôi đình tụ lại trên mũi sừng, lôi đình bùng phá, một đạo lôi quang giống như lưỡi kiếm sắc nhọn chém xuống Chung Nhạc!

Đây là thiên phú thần thông của Chu Yếm thần tộc. Chiếc sừng trên trán nàng sinh ra đã bù đắp đồ đằng văn của Chu Yếm thần tộc, tập trung lôi đình, lôi kiếm uy lực vô cùng!

Lôi điện trên bầu trời đan chéo vào nhau, nhưng đột nhiên lại biến mất, chỉ thấy Chung Nhạc bay ngược về sau, đôi cánh tựa ngọn hỏa diễm chặn hết sức mạnh của Chu Yếm Thần Quyền, đồng thời đạo lôi kiếm chém xuống kia đã bị vầng mặt trăng bên mắt phải hắn chặn lại.

Keng keng keng!

Lôi kiếm không ngừng chém xuống vầng mặt trăng, mặt trăng ngày một nhỏ dần, bị sức mạnh lôi đình chém thành làn khói xanh. Chung Nhạc đưa tay bắt lấy đạo lôi kiếm, bóp nát thành tro bụi.

Hắn lùi về sau, Chu Khương Nguyệt đứng đó, toàn thân bốc cháy Thái Dương Chân Hỏa. Trong ngọn lửa chỉ có một bộ khung xương, huyết nhục đã bị Kiếm Vũ của Chung Nhạc chém tan nát cả rồi.

Một trận gió lớn thổi tới, xương của Chu Khương Nguyệt tan thành tro bụi.

- Kiếm Kén Kiếm Tơ Đại Trận của Đại Hoang Kiếm Môn Thủy Tử An!

Bạch Thương Hải kinh ngạc kêu lên:

- Còn có kiếm văn của Đại Tự Tại Kiếm Khí, dùng kiếm văn luyện thành Kiếm Tơ Kiếm Kén, lợi hại hơn Kiếm Tơ Đại Trận vốn có. Ừm, hắn còn hòa lẫn Đại Nhật đồ đằng văn, giấu Thái Dương Chân Hỏa trong Kiếm Tơ, lóc sạch huyết nhục của Chu Khương Nguyệt. Khắc đồ đằng văn của Đại Nhật Kim Ô lên xương khiến nó tự thiêu. Ừm, hình như còn có một loại huyền công..

Hắn kiến thức kinh người, chỉ trong thời gian một chiêu của Chung Nhạc đó đã thấy được rất nhiều thay đổi mà người khác không biết, nhãn lực quả thực đáng sợ.

- Tóc trắng ba nghìn trượng!

Chu Khương Nguyệt vừa chết, Chung Nhạc còn chưa kịp lấy lại thăng bằng, đột nhiên Hạ Thánh Sơ hất tóc, mái tóc trắng tung bay biến thành vô số đạo bạch quang tấn công hắn.

- Trước mặt đệ tử Kiếm Môn mà khoe kiếm pháp?

Chung Nhạc hừ lạnh, phía sau xuất hiện Ngũ Hành Luân. Ngũ Hành Luân chuyển động, các đạo kiếm tơ bắn ra, kiếm tơ đầy trời giống như hào quang đón mái tóc trắng của Hạ Thánh Sơ.

Hạ Thánh Sơ khẽ động thân mình, ngay sau đó đã tới bên cạnh hắn, lắc người một cái linh thể hợp nhất, cả người giống như thần như ma, điên cuồng tấn công Chung Nhạc.

Hắn là võ đạo tông sư, nguyên thần không thể rời khỏi cơ thể, pháp lực cũng vậy, nhưng nhục thân thì vô cùng cường địa. Một chuỗi tiếng sấm vang lên, quyền cước của hắn giống như vũ bão tung ra.

Mỗi bộ phận trên nhục thân của hắn đều là một món lợi khí tấn công. Móng tay, đầu ngón chân, đầu gối, vai, thậm chí cả sự co giật của cơ bắp cũng có thể tấn công. Cho dù nhổ ra một ngụm đờm cũng có thể xuyên qua thứ kim loại cứng rắn nhất.

Thậm chí máu của hắn cũng là lợi khí giết người, khiến người ta không thể đề phòng nổi.

Trên không trung, Chung Nhạc rơi vào thế phòng thủ, bề mặt cơ thể hiện ra các loại thần thông phòng ngự, chống lại công kích khủng khiếp của Hạ Thánh Sơ. Bàn tay hắn đã là thiên biến vạn hóa, chống lại Hạ Thánh Sơ, bàn tay hiện ra các quầng sáng, dùng pháp lực bù lại sự thiếu sót về năng lượng.

Pháp lực của hắn thật sự quá hùng hồn, trong bàn tay Ngũ Luân Hợp Nhất, một chưởng có thể đánh lui Hạ Thánh Sơ, không hổ là nghịch khai Ngũ Luân.

Chung Nhạc điều động sức mạnh của ngũ đại bí cảnh, tốc độ ngưng tụ Ngũ Luân tron lòng bàn tay cũng nhanh hơn Chu Khương Nguyệt, gần như nhanh bằng chưởng cước của Hạ Thánh Sơ. Đây chính là ưu điểm khi hắn nghịch khai Ngũ Luân.

Nhưng cho dù nhục thân của hắn có mạnh hơn các luyện khí sĩ khác thì cũng không thể bằng võ đạo tông sư chuyên luyện thể như Hạ Thánh Sơ. Huống hồ Hạ Thánh Sơ là võ đạo tông sư xuất sắc nhất trong lớp trẻ?

Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, quyền cước nhiều không đếm xuể đánh xuống tầng phòng ngự nhục thân của Chung Nhạc.

Trong cơ thể Chung Nhạc, khí huyết chảy giống như con sông nổi sóng dữ, uỳnh uỳnh nổ. Trong huyết mạch hiện ra các loại đồ đằng hoa lệ, giữ huyết nhục cốt thủy không bị sức mạnh quyền cước của Hạ Thánh Sơ đánh vỡ.

- Ngươi sẽ kiên trì được bao lâu?

Hạ Thánh Sơ hét lớn, công thế càng thêm ác liệt.

Cùng lúc đó, tóc trắng của hắn tung bay, vẫn chống lại kiếm khí được kích phát từ Ngũ Hành bí cảnh của Chung Nhạc. Các sợi tóc được hắn điều khiển chính là kiếm khí Kiếm Tơ có uy lực đáng sợ nhất. Điều khiển như ý, có trình tự quy luật, không có hề có chút hỗn loạn nào, có thể thấy hắn có khả năng khống chế đáng sợ thế nào.

Bạch Thương Hải tán thưởng:

- Hạ Thánh Sơ Hạ huynh không hổ là đệ nhất thiên tài năm trăm năm nay của Trọng Lê thần tộc Hạ thị. Thần thông Nhục Thần này đã luyện tới đỉnh cao, luyện cả vào tóc cả da rồi. Lẽ nào đây chính là Đấu Chiến Thiên Công của Hạ thị?

Khâu Cấm Nhi chớp mắt, xe lăn bay tới bên cạnh hắn, khâm phục nói:

- Bạch sư huynh, ngươi biết thật là nhiều thứ. Ngươi nói xem trận này ai thắng ai thua?

Bạch Thương Hải cười:

- Cái này thì khó nói… ủa?

Đột nhiên trên đầu Hạ Thánh Sơ căng cứng, tóc bị Kiếm Tơ trong Ngũ Hành Luân của Chung Nhạc cuốn chặt lại.

- Ngũ Luân Hợp Nhất!

Chung Nhạc hô, năm quầng sáng lập tức hợp lại làm một, vòng lớn bọc ngoài vòng nhỏ, uy lực lập tức bùng phát, kéo tóc của Hạ Thánh Sơ vào trong bí cảnh.

Hạ Thánh Sơ không giữ được thân hình, đột nhiên vung tay, dùng tay làm kiếm chém tóc mình, muốt cắt tóc để không bị kéo vào bí cảnh của Chung Nhạc.

Chung Nhạc giơ tay tóm lấy bàn tay hắn, hai người bốn chưởng tóm chặt, Hạ Thánh Sơ tung hai chân lên đá lên người Chung Nhạc, đòn nào cũng như đoạt mạng.

Bị kéo vào trong quầng sáng phía sau Chung Nhạc, Hạ Thánh Sơ phẫn nộ gầm lên, chỉ còn lại một cái chân bên ngoài, nhưng cũng không thể thoát được, bị kéo vào bên trong.

Chung Nhạc hai tay chắp mạnh:

- Ngũ Hành luyện hóa, Vạn Tượng trấn áp, Âm Dương cắt nát! Chết!

Năm quầng sáng chuyển động điên cuồng, máu tươi trong quầng sáng chảy ra như suối, Hạ Thánh Sơ đã bị nghiền nát chết tươi.

Khâu Cấm Nhi chớp mắt nhìn Bạch Thương Hải, nhẹ nhàng nói:

- Bạch sư huynh, Hạ sư huynh chết rồi, tiếp theo có phải tới lượt ngươi không?

Bạch Thương Hải trán toát mồ hôi lạnh, nhưng thấy vô số dải lụa đầy ma khí bay tới. Thiên Ma Phi giẫm hoa sen, giống như tiên nữ hạ phàm tấn công Chung Nhạc, lại giống như thiên nữ rải hoa, hoa sen bay rợp trời.

Bạch Thương Hải thầm thở phào, cười:

- Còn chưa tới lượt ta ra tay. Thiên Ma Phi đúng là bản lĩnh cao. Nàng ta là tiểu thiếp đã định sẵn của Hải Ngoại ma tộc chi tổ, đương nhiên truyền thừa rất đáng sợ, tinh thông công pháp ma thần. Ta thấy nàng ta xếp hạng bị thấp. Bản lĩnh nàng ta rất cao, Khâu sư muội nhìn dải lụa kia, nhìn như dải lụa nhưng lại là đồ đằng văn ma đạo biến thành, không có chút tạp chất nào, có lẽ là thần thông của ma tộc. Vu Lan Phiêu Hương Chân Kinh… Ủa?

Trước vô vàn ánh mắt, Thiên Ma Phi bị Chung Nhạc đánh chết. Khâu Cấm Nhi giương mắt nhìn Bạch Thương Hải, hắn túa mồ hôi lạnh, nhìn Giao Thanh Đồ như cầu cứu. Đến khi thấy Giao Thanh Đồ bước ra hắn mới thở phào, cười:

- Bản lĩnh của Giao Thanh Đồ sư huynh thì rất cừ…
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.5 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status