Nhân đạo chí tôn

Chương 390: Ma La Ba Tuần (2)

- Ta cũng chỉ là giúp Côn Bằng Thần Tộc tìm tên tiểu tử kia mà thôi, tội gì dùng tính mạng của chính mình đi mạo hiểm chứ?

Đột nhiên, bốn phía trở nên hoàn toàn yên tĩnh, từng cỗ từng cỗ khí tức kinh khủng giống như Cự thú Hồng Hoang truyền tới. Chỉ nghe từng tiếng từng tiếng tiếng bước chân nặng nề vang lên, sau đó năm vị lão giả bộ dạng cao gầy cất bước tiến vào tòa Thiên Hương Lầu này.

- Đúng là đám lão quỷ âm hồn bất tán!

Sa Kỳ Sơn nhân cơ hội ném Chung Nhạc sang một bên, sắc mặt càng thêm dữ tợn hung ác, cười lạnh nói:

- Long Tộc Ngũ Lão, các ngươi truy sát lão tử lâu như vậy, cầm theo Thần binh cũng không giết được lão tử, các ngươi không phiền sao?

Sắc mặt Long Tộc Ngũ Lão bình thản, căn bản không hề bận tâm tới hắn. Một lão trong đó lạnh nhạt nói:

- Ngươi còn chưa đền tội, cũng đừng mơ tưởng chúng ta sẽ rút lui! Tội thần, theo chúng ta trở về tiếp nhận xử lý!

Sa Kỳ Sơn nở nụ cười ác độc, đang muốn đại khai sát giới, đột nhiên chợt nghe một đạo thanh âm cười lạnh, nói:

- Hải Vương, Ngũ lão, nơi này là Thánh địa của Ma Tộc ta! Các ngươi vẫn là tạm thời an phận một chút thì tốt hơn!

Một cỗ khí tức kinh khủng lay động toàn bộ Hắc Tuyền Quan, chỉ thấy ma khí ầm ầm chấn động, từng vị từng vị Cự bá Ma Tộc đăng lâm Thiên Hương Lầu. Không ngờ lại là tám vị Cự bá tới từ Bát Bộ Thánh Tộc. Sắc mặt Long Tộc Ngũ Lão rốt cuộc khẽ biến, năm người chậm rãi ngồi xuống, thân thể như nham thạch, không chút cử động. Mà tám vị Cự bá Bát Bộ Thánh Tộc kia cũng nhao nhao ngồi xuống, không chút cử động, mỉm cười nói:

- Hải Vương, Ngũ lão, chúng ta chỉ là tới xem một chút đám tiểu bối và Ma Thánh, cần gì phải mạnh mẽ xuất thủ? Chẳng phải là khiến cho bọn tiểu bối chê cười sao?

Hải Vương Sa Kỳ Sơn tuy nói là có giao tình với Bát Bộ Thánh Tộc, nhưng cái giao tình này chỉ là bởi vì Ma Tộc có thù oán với Long Tộc, Ma Tộc cố ý khiến cho Long Tộc khó nhìn một chút, cho nên mới cấp cho hắn một vài thuận tiện mà thôi. Tám vị Cự bá của Bát Bộ Thánh Tộc đã lên tiếng, Sa Kỳ Sơn cũng không dám tùy ý làm bậy, lập tức nháy mắt với gã đệ tử Tu La Tộc trẻ tuổi kia, sau đó yên lặng tĩnh tọa.

Gã đệ tử Tu La Tộc trẻ tuổi kia lại nhìn về phía Chung Nhạc, mỉm cười nói:

- Còn xin Ma La công tử nói một chút lai lịch của mình!

Chung Nhạc lắc đầu, nói:

- Ngươi tính là thứ gì? Ngay cả tên họ của mình còn không dám báo ra, cũng xứng hỏi lai lịch của ta? Nói ra lai lịch của ngươi trước, để ta nhìn một chút ngươi có tư cách này hay không?

Sắc mặt gã đệ tử Tu La Tộc trẻ tuổi kia không đổi, lui về phía sau một bước, mỉm cười nói:

- Tên của ta rất đơn giản, gọi là Tu La! Nếu ta đã không có tư cách, vậy thì mời một người có tư cách tới! Hoành Túc sư huynh, mời ngươi!

Sắc mặt Tu Hoành Túc lạnh lùng nghiêm nghị, tiến về phía trước, điềm nhiên nói:

- Ma La, ngươi có thể nói rồi chứ?

Chung Nhạc lắc đầu, cuồng vọng tới cực điểm:

- Ngươi còn không được! Loại Luyện Khí Sĩ như ngươi vậy, ta tát một cái đã có thể đánh chết ba tên!

Trong lòng Thiên Ma Phi không khỏi âm thầm lo lắng. Người khác không biết lai lịch của Chung Nhạc, nhưng nàng chính là biết rõ ràng, mặc dù Chung Nhạc đã biến thành bộ dáng Ma Tộc, nhưng huyết thống của hắn thì vẫn chưa thay đổi. Nếu tinh tế kiểm tra, tất nhiên là sẽ bị vạch trần. Hơn nữa, Chung Nhạc giả danh là Ma La công tử, đột nhiên quật khởi, quả thật đã dẫn tới rất nhiều nghi kỵ cùng hoài nghi. Gã Tu La trẻ tuổi này thoáng cái đã bắt lấy chỗ sơ hở của hắn.

- Gã Tu La trẻ tuổi này là ai? Đệ tử Tu La Thánh Tộc có can đảm đặt tên là Tu La cũng không nhiều, vì sao hắn lại một mực chắc chắn Ma La công tử chính là Chung Nhạc?

Trong lòng nàng cũng không khỏi nghi hoặc, vội vàng gọi một nàng La Sát Nữ, phân phó mấy câu, khiến cho nàng ta đi thăm dò lai lịch của gã Tu La trẻ tuổi này.

Bộ dáng Tu Hoành Túc đằng đằng sát khí, bình tĩnh vạn phần nói:

- Có Hải Tộc ở trên biển nhìn thấy Chung Sơn thị tiến vào Đại lục Ma Tộc ta, nếu Ma La công tử không thể chứng minh bản thân không phải là Chung Sơn thị, vậy không thể làm gì khác hơn là dùng thi thể của ngươi tới chứng thực!

Chung Nhạc đối với hắn làm như không thấy, lại liếc mắt nhìn Tu La. Phong Vô Kỵ là nhân vật so với Đại Tế ty tiền nhiệm còn đáng sợ hơn một bậc, một chuỗi mưu tính, khiến cho Đại Tế ty tiền nhiệm chết trong tay Lão Môn chủ, mượn Kiếm Môn xử lý luôn Tứ lão Âm Tình Viên Khuyết, san bằng toàn bộ mọi chướng ngại cản trở chính mình leo lên vị trí Đại Tế ty, thậm chí suýt chút nữa đã cướp luôn Thánh Linh dưới lòng đất Kiếm Môn. Có thể nói, hắn đã đùa bỡn tất cả mọi người trong lòng bàn tay. Kẻ này có trí tuệ cực cao, nếu không phải Chung Nhạc nhìn thấu hóa thân Bồ lão của hắn, hòa nhau một ván, bằng không hắn đã chính là kẻ toàn thắng chân chính. Chung Nhạc kiêng kỵ đề phòng hắn như vậy, mà hắn ngược lại cũng vô cùng kiêng kỵ Chung Nhạc, luôn nghĩ cách muốn diệt trừ Chung Nhạc.

- Lẽ nào hóa thân Ma Đạo mới của Phong Vô Kỵ chính là gã nam tử trẻ tuổi tự xưng là Tu La này?

Sát khí trong mắt Tu Hoành Túc càng thêm nồng đậm, bất cứ lúc nào cũng có khả năng xuất thủ. Đột nhiên một đạo thanh âm nhu hòa vang lên, phi thường dễ nghe, nói:

- Tu Hoành Túc không có tư cách, không biết bổn cung có tư cách hay không?

Sắc mặt Thiên Ma Phi và Cát Tường Phi khẽ biến, sắc mặt hơn hai mươi nàng Quý nữ kia cũng nhất tề biến đổi.

- Ma Hậu nương nương!

Một nàng Quý nữ rung giọng nói.

Chung Nhạc cười ha hả, nhìn về phía lối vào tầng cao nhất, hào khí can vân nói:

- Ma Hậu? Đệ nhất nhân trong Thập Mỹ, người chưởng quản chư nữ của Ma Thánh? Ma Hậu đã đích thân hỏi, ta sao dám không theo? Mau tới trong lòng ta, ta để cho ngươi nghiệm minh chân thân a!

- Làm càn!

Từng đạo từng đạo thanh âm nữ tử quát lớn vang lên, tiếp theo trước mắt mọi người nhất thời sáng ngời. Chỉ thấy một đám mỹ nhân vây quanh một nàng mỹ nhân quốc sắc thiên hương đi lên tầng cao nhất của Thiên Hương Lầu. Nữ tử này cực kỳ xinh đẹp ngược lại cũng thôi, quan trọng là trên người nàng có một loại khí độ mẫu nghi thiên hạ, lộ ra vô cùng xuất chúng, khiến cho khí thế của Thiên Ma Phi và Cát Tường Phi đều thấp hơn nàng một bậc.

Ma Hậu nhìn về phía Chung Nhạc, mỉm cười nói:

- Công tử nói đùa, xin hỏi tồn tại sau lưng công tử là người nào vậy?

Chung Nhạc đang muốn thuận miệng nói ra một cái tên họ nào, đột nhiên Tân Hỏa trong Thức hải hắn chợt thốt lên một tiếng, vui vẻ nói:

- Ta nhớ ra rồi! Tôn Tiên Thiên Ma Thần bị Kẻ thừa kế tiền nhiệm giết chết kia tự xưng là Ba Tuần!

Trong lòng Chung Nhạc khẽ động, mỉm cười nói:

- Ta là Ma La, hắn gọi là Ba Tuần!

Lời vừa nói ra, nhất thời cả tòa Hắc Tuyền Quan không ngừng ầm ầm chấn động, quần sơn rung chuyển, đại địa run rẩy. Đạo hắc tuyền giữa không trung giống như sắp sửa bạo phát vậy, so với lúc trước lớn hơn không biết bao nhiêu lần. Tràng diện giống như Thần Ma phẫn nộ vậy.

Sa Kỳ Sơn nhất thời bị dọa cho vội vàng rụt cổ một cái. Trong lòng Chung Nhạc vừa mừng vừa sợ, nhưng mặt lại không đổi sắc, mỉm cười nói:

- Ai muốn gặp hắn? Ta có thể mời hắn ra!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.5 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status