Nhân đạo chí tôn

Chương 655: Một chiêu diệt thành

Vô số cự phách Côn tộc lao đi, trong nguyên thần bí cảnh của Xà Mâu Giác Oa, Chung Nhạc bỗng nhíu mày, thân hình lướt đi, xuất hiện trong các quầng sáng phía sau con Giác Oa, thần nhãn mở ra nhìn về phía sau.

- Nguy rồi…

Thần nhãn của hắn chiếu xa mấy vạn dặm, thấy hàng trăm Côn tộc đang lao tới phía họ.

Những Côn tộc này có nhanh có chậm, nhưng đều là cấp cự phách!

Trước mắt mấy người Chung Nhạc tu vi pháp lực đều chưa hồi phục, nếu cự phách Côn tộc đuổi kịp thì hậu quả không cần nghĩ cũng biết!

- Hiếu Mang thần tộc đó là…

Chung Nhạc nhíu mày. Thực lực của con Bàn Ngao ba đầu kia cũng rất cường đại, tốc độ chạy cực nhanh, gần như chỉ trong mấy nhịp thở đã vượt nghìn dặm, có lẽ là cự phách của Hiếu Mang thần tộc.

Nhưng chuyến đi tới Côn Tinh lần này, Hiếu Mang thần tộc không hề phái cự phách đi mà chỉ có mấy cường giả Pháp Thiên Cảnh, Đan Nguyên Cảnh.

- Là Lãng Thanh Vân!

Chung Nhạc liền đoán được thân phận của Hiếu Mang thần tộc kia, tim không khỏi trùng xuống. Lãng Thanh Vân, năm xưa tranh đoạt vị trí Đại Tế Tư với Phong Vô Kỵ, kết quả thất bại, nhưng bản lĩnh của hắn không phải tầm thường. Hơn nữa hắn từng giao đấu với Cô Hồng Tử, Phương Kiếm Các, thực lực mạnh là một chuyện, quan trọng là hắn khá hiểu về Cô Hồng Tử và Phương Kiếm Các.

Mấy năm nay, tuy tu vi của Lãng Thanh Vân bị Cô Hồng Tử và Phương Kiếm Các bỏ xa nhưng dựa vào những hiểu biết của hắn về Cô Hồng Tử và Phương Kiếm Các thì đủ để giúp Côn tộc giết hai người họ!

- Hai ba trăm cự phách, nếu bị đuổi kịp thì chúng ta chỉ còn đường chết. Mà có Lãng Thanh Vân thì dù chúng ta có che giấu hành tung thế nào cũng không qua được mũi hắn!

Chung Nhạc chau mày, đột nhiên cho Xà Mâu Giác Oa chậm lại, nói lớn:

- Phương sư huynh, Cô Hồng sư huynh, các huynh dẫn họ đi trước, ta chặn truy binh!

Phương Kiếm Các, Cô Hồng Tử gật đầu, lập tức đưa mọi người chạy đi, công tử Ba Tuần cũng điều khiến Liệp Tích vương tộc chậm lại đi cùng Chung Nhạc.

- Sư ca nhất định phải cẩn thận đấy!

Khâu Cấm Nhi thò đầu ra ngoài, vẫy tay nói.

- Yên tâm!

Chung Nhạc mỉm cười:

- Trong Quy Khư ta còn không chết, huống hồ chỉ là Côn Tinh?

- Chàng ơi, nhất định phải sống trở về đấy!

Thiên Ma Phi, Cát Tường Phi, Thánh Nữ Phi cũng thò đầu ra vẫy tay với Chung Nhạc và Ba Tuần. Khâu Cấm Nhi nhìn họ, họ cũng nhìn nàng, Thiên Ma Phi nắm thành nắm đấm thị uy với nàng.

Khâu Cấm Nhi đột nhiên phì cười, yên tâm nói:

- Những nữ ma đầu này đều không phải đối thủ của ta, muốn câu dẫn sư ca của ta thì phải đuổi kịp tu vi của huynh ấy đã, nếu không sẽ bị huynh ấy bỏ càng ngày càng xa. Còn ta chỉ cần theo bước chân của sư ca là có thể ở bên huynh ấy mãi mãi.

Chung Nhạc lấy Hồ Tam Ông từ trong nguyên thần bí cảnh ra, đột nhiên cắn một miếng lớn Hồ Tam Ông hét lên thảm thiết, Chung Nhạc xin lỗi nói:

- Tam Ông, sau này ta nhất định sẽ đối xử tốt với ngươi…

Hồ Tam Ông đã bị hắn ăn sạch chồi non, thành trọc lông lốc, lúc này lại bị hắn cắn thêm miếng nữ, mặt nó đen sì lại:

- Chung đại lão gia, tiểu nhân còn có thể sống được không?

- Không chết được, không chết được. Sau này ta sẽ chia cho ngươi nhiều thần thổ hơn, ngươi có thể hồi phục thôi…

Chung Nhạc an ủi, công tử Ba Tuần bay lại, cũng cắn mạnh lên người Hồ Tam Ông một miếng. Cây củ cải lại hét lên:

- Chung lão gia, hắn cắn củ cải của ngươi.

- Hắn là hóa thân của ta!

Chung Nhạc an ủi:

- Sau này sẽ chia cho ngươi thêm một phần thần thổ.

- Ta muốn ba phần!

Hồ Tam Ông nước mắt lưng tròng, giơ ba ngón tay lên, nhưng lại thấy Chung Nhạc nhìn chằm chằm ngón tay mình nhỏ dãi, Hồ Tam Ông vội vàng thu tay về.

- Tam Ông à, ngón tay của ngươi có moc lại được không?

Chung Nhạc dịu dàng hỏi.

- Có… không thể!

Bịch bịch!

Chung Nhạc xòe ngón tay của Hồ Tam Ông ra, chia cho Ba Tuần ba cái, hắn bảy cái.

- Phải dùng tiết kiệm. Đúng rồi Tam Ông, ngón chân của ngươi…

Chung Nhạc và Ba Tuần dùng thần dược hồi phục tu vi, truy binh phía sau càng ngày càng gần, đã có thể cảm ứng được khí tức của những cự phách Côn tộc đó. Chung Nhạc đột nhiên bay ra khỏi nguyên thần bí cảnh của Giác Oa, thân hình biến thành Câu Xà thần tộc, chui xuống lòng đất, còn công tử Ba Tuần cũng ra khỏi nguyên thần bí cảnh của Liệp Tích vương tộc, đáp xuống đất.

Liệp Tích và Giác Oa, hai cự phách Côn tộc đó lập tức tấn công Ba Tuần. Ba Tuần tế Diệp Liễu Ngọc Kiếm, ba bên ác chiến không thôi.

Lúc này, hai vị cự phách Côn tộc ào ào lao tới. Phía trước chính là Kim Tú quận chúa cưỡi trên lưng Lãng Thanh Vân. Kim Tú quận chúa nhìn thì thấy hai Côn tộc đang vây đánh một thiếu niên ma tộc. cường giả ba bên chiến đấu vô cùng kịch liệt.

- Quận chúa, thực lực của ma tộc đó rất đáng gờm, Xà Mâu và Liệp Tích chưa chắc đã bắt được hắn!

Một vị cự phách vương tộc nôn nóng nói:

- Quận chúa, để ta xuất chiến…

Kim Tú quận chúa cười khảy, lấy ra một lá cờ, vù một tiếng, lá cờ bay phần phật tấn công Giác Oa, Liệp Tích và công tử Ba Tuần.

Lá cờ tung ra, nguyên thần của Giác Oa và Liệp Tích liền bi rút ra khỏi nhục thân, chui vào lá cờ. Còn công tử Ba Tuần, trong đầu uỳnh một tiếng, Đại Nhật Ma Ô nguyên thần bay ra ngoài, vội tế ngọc kiếm hình lá liễu chém xuống, phá giải công kích của lá cờ kia.

- Quả nhiên hai bọn chúng đã bị ma tộc luyện hóa.

Kim Tú quận chúa thu cờ lại, thản nhiên nói:

- Côn tộc ta nếu bị ma tộc luyện hóa thì nguyên thần sẽ không ổn định, tuy thực lực không có gì khác biệt nhưng nguyên thần không vững thì sẽ bị Hoán Hồn Kỳ của ta khắc chế.

- Dưới lòng đất, Chung Nhạc sắc mặt trầm trọng, Kim Tú quận chúa này không phải Côn tộc bình thường, tâm tư thận trọng, thủ đoạn độc ác, tuyệt đối không phải loại dễ đối phó.

Lá cờ trong tay nàng, trên đó có đồ đằng văn thêu thành hình các loại độc trùng độc vật, vô cùng phức tạp, là một món ma thần binh do thần của Côn tộc luyện chế.

Hai cự phách Côn tộc này tuy nguyên thần không ổn định nhưng dù gì cũng là cự phách, nhưng bị lá cờ rút đi nguyên thần, trực tiếp tự vong. Có thể thấy uy lực của tấm Hoán Hồn Kỳ này lớn tới mức nào!

Hơn nữa, Đại Nhật Ma Ô nguyên thần của Ba Tuần cũng bị rút ra khỏi cơ thể, suýt chút nữa đã bị hút đi mất. Cũng may có Liễu Diệp Kiếm của Ma Thánh bảo vệ nguyên thần.

Đáng sợ hơn đó là, Chung Nhạc ở dưới lòng đất cảm thấy nguyên thần của mình cũng rần rần như muốn lao ra.

- Chặn được Hoán Hồn Kỳ của ta, tu vi của ngươi không tồi.

Kim Tú quận chúa quét mắt qua Ba Tuần, rồi dụng lực thúc mạnh Lãng Thanh Vân phía dưới cho hắn lao đi, hét lớn:

- Ngưu Kim Đấu, ngươi dẫn ba cự phách giết hắn, những người khác theo ta tiếp tục truy kích, không được để bất cứ kẻ nào chạy thoát!

Lãng Thanh Vân lao đi, các cự phách Côn tộc khác cũng nhanh chóng theo sau, chỉ còn lại Ba Tuần và bốn cự phách của Côn tọc.

- Để lại bốn cự phách cũng đánh giá cao hắn quá rồi thì phải?

Một cự phách trong số đó chính là cường giả Thiên Ngưu vương tộc đã giết Bằng Xuân và Hạ Hà, Ngưu Kim Đấu. Hắn nhìn ba cự phách còn lại, cười khảy:

- Thật ra chỉ ta ở lại là đủ rồi. Quận chúa đúng là phiền phức, hai cự phách thần tộc liên thủ còn không giết được ta, huống hồ tiểu tử này không phải cự phách mà chỉ là Pháp Thiên Cảnh.

Thực lực của ba vị Côn tộc kia cũng rất cường đại, nhưng luận tu vi thực lực thì thua xa Ngưu Kim Đấu, nghe vậy cười:

- Quận chúa biết thực lực của Thiên Ngưu huynh, nhưng sợ bọn ta không phải đối thủ của hắn nên mới để Thiên Ngưu huynh chiếu cố.

Ngưu Kim Đấu cười:

- Các ngươi cứ ra tay, ta áp trận cho, hắn sẽ không gây tổn thương được gì tới các ngươi đâu.

Ba vị Côn tộc đang định lao về phía công tử Ba Tuần thì đột nhiên mặt đất vỡ ra, bỗng Chung Nhạc xuất hiện ở giữa hai vị cự phách Côn tộc này. Một kiếm đâm vào mi tâm của một người, đao quang vặn một cái, vặn nát đại não của hắn. Một tay khác biến chưởng ấn thành Thần Ma Dịch Ấn, tung chưởng nhắm thẳng sau lưng cự phách Côn tộc kia.

Thần Ma Thái Cực Đồ chuyển động, đập vỡ lưng cự phách Côn tộc đó, một thân huyết nhục kéo vào trong Thái Cực Đồ, luyện hóa sạch sẽ!

Cự phách Côn tộc đó chỉ còn cái xác, ngã gục ra đất. Cùng lúc đó một cự phách Côn tộc khác cũng thành cái xác không đầu, đổ ra đất.

Chung Nhạc thu kiếm về, nhìn Ngưu Kim Đấu, nói:

- Không cần ngươi áp trận, vị Côn tộc huynh đài đây cứ đích thân ra tay thfi hơn.

Đông tử Ngưu Kim Đấu thu nhỏ lại, đột nhiên cười ha hả:

- Thì ra là ẩn giấu một cao thủ!

Hắn lắc mình biến thành Thiên Ngưu, hai cái sừng bằng thần kim trên đỉnh đầu bay lên, kim quang lấp loáng, giống như hai sợi roi dài, cái lớn giống như cây kéo cong khổng lồ sắc nhọn. Hai chân đứng thẳng, bốn tay giang rộn, áo giáp được luyện từ thần kim lóe sáng, hiện lên đồ đằng văn quỷ dị.

Uỳnh uỳnh!

Đôi cánh giáp phía sau hắn chấn động, lao tới như tia chớp về phía Chung Nhạc, cười:

- Ngươi là nhân tộc đúng không? Hai cường giả thần tộc, một là Côn Bằng thần tộc, một là Trọng Lê thần tộc, hợp lực bao vây cũng không giết được ta. Ngươi chỉ là một luyện khí sĩ nhân tộc Pháp Thiên Cảnh nhỏ bé cũng đáng làm đối thủ của ta sao?

Hai người lao vào nhau, Chung Nhạc ngửa tay là âm, úp tay là dương, một tay thần, một tay ma, thần thông thiên biến vạn hóa, ngập trời là hắc bạch quang Thái Cực Đồ nối tiếp nhau bừng sáng.

Hai người lấy nhanh đánh nhanh, tốc độ ngày càng nhanh hơn.

Cùng lúc đó, Ba Tuần nghênh chiến với cự phách cuối cùng, cũng ra tay rất mạnh.

Tiếp đó, Ngưu Kim Đấu thổ huyết, ngã vật ra.

- Ngươi đây là thần thông gì

Ánh mắt hắn đầy sự kinh hoàng, vừa rồi hắn giao đấu với Chung Nhạc không biết bao nhiêu chiêu, ngay ban đầu đã thấy thần thông của Chung Nhạc biến hóa khó lường, âm dương biến đổi, thần ma biến hóa, khiến pháp lực trong người hắn xung đột, bị thần lực luyện hóa, bị ma lực gây thương tổn, khiến hắn khó chịu đến cùng cực.

Hơn nữa công kích của Chung Nhạc lại cực nhanh, khiến hắn đỡ không kịp, liền bị trọng thương!

- Âm Dương Thần Ma Tán Thủ, thần thông của ta và một vị đạo hữu đã sáng tạo ra khi quyết đấu.

Chung Nhạc sắc mặt thản nhiên, tiến tới bên cạnh Ngưu Kim Đấu, Thần Ma Tán Thủ bùng nổ, đôi cánh của Ngưu Kim Đấu giang rộng, đột nhiên vô số Côn tộc từ dưới cánh hắn bay ra, hàng vạn con Côn tộc đen kịt biến thành hắc vân lao về phía Chung Nhạc, nhấn chìm hắn!

- Chết!

Ngưu Kim Đấu cười gằn.

Đúng lúc đó, nguyên đan của Chung Nhạc bay ra, Thần Ma Thái Cực lực trường bùng nổ, cuốn phăng nghìn dặm, soạt một tiếng bao trùm toàn bộ Côn tộc.

Thái Cực lực trường đột nhiên thu nhỏ lại thành một viên nguyên đan, vô số Côn tộc bị ép nát, máu tươi chảy ra từ nguyên đan, nháy mắt đã thành hồ máu dưới chân.

Những Côn tộc này là luyện khí sĩ Côn tộc của cả tòa thành trì dưới đất, cứ như vậy bị lực trường nguyên đan của Chung Nhạc luyện chết sạch sẽ!

Một chiêu diệt thành!
Bạn có thể dùng phím mũi tên trái/phải để lùi/sang chương.
Đánh giá: 5.5 /10 từ 6 lượt.
loading...
DMCA.com Protection Status